Nga Mỵ

Chương 478: Thắng bại




Đan Nhiễm đến nay chưa từng phân liệt ra hỏa linh, nhưng vì đạt tới một bước này đã làm vô số chuẩn bị, trong đó bao gồm luyện chế Liệt Hồn đan. Qua nhiều năm như vậy ông tổng cộng luyện chế cả ba lò, coi như là toàn bộ đan dược bát phẩm cực kỳ có nắm chắc nhất .

Linh dược bát phẩm không phải là rau cải trắng, coi như là bên trong tộc thân địa vị cao trưởng lão Đan tộc thì cũng không có thể tùy thời nhận được, cho nên có thể có một loại đan dược bát phẩm luyện chế vượt qua ba lần, cũng đã vô cùng không dễ. Lấy thành tựu phương diện luyện đan của Đan Nhiễm, ba lần kinh nghiệm này cũng đầy đủ ông nắm chắc bí quyết luyện chế phần thần đan rồi.

Tu sĩ áo đen không nói một lời, khẽ gật đầu, khoanh chân ngồi vào một góc tế đàn Thiên Hỏa, lấy ra lò luyện đan cùng đủ loại nguyên liệu luyện chế Liệt Hồn đan.

Người ở trên đài dưới đài đều có loại cảm giác cổ quái, chẳng lẽ tu sĩ áo đen này đã sớm biết Đan Nhiễm sẽ yêu cầu luyện chế Liệt Hồn đan? chuẩn bị này cũng quá đầy đủ sao.

Trong lòng Chu Chu như có thứ gì chợt lóe lên, nhưng nàng lại không có thể chắc chắn, chỉ cảm thấy gã tu sĩ áo đen trên đài này có một loại cảm giác quen thuộc nàng không cách nào hình dung.

Một thân áo đen cùng với mặt nạ đều có đặc thù hiệu dụng ngăn cách thần thức thăm dò, coi như là Đan Nhiễm cùng trên sân cũng không cách nào cảm giác dưới mặt nạ áo đen đến tột cùng là nam hay nữ, còn nói gì đến hình thức tu vi, chớ đừng nói chi Chu Chu cách hắn ta một khoảng rất lớn .

Đan Nhiễm nhìn thấy cử động tu sĩ áo đen kia, nhíu mày lộ ra vẻ mặt mấy phần nghi ngờ, nhưng rất nhanh liền trấn định lại, đối thủ này mặc dù cao thâm khó lường nhưng nhất định chưa phân biệt ra hỏa linh cũng chưa chắc là nhân vật lợi hại, mình có thể đánh một trận với hắn.

Trận này tỷ thí, so với hai trận hoa lệ sáng lạn lúc trước thì lộ ra vẻ ổn định hơn rất nhiều.

Luyện Đan Sư áo đen lấy ra Thanh Mộc Thần đỉnh đồng cấp với Hậu Thổ thần Đỉnh lúc trước, cũng chỉ đưa tới một trận sợ hãi than ngắn ngủi—— nếu Luyện Đan Sư thất phẩm của Diễm thị nhất tộc cũng có thể dùng tới tiên khí thượng phẩm luyện đan thì kia Luyện Đan Sư bát phẩm dùng Bảo Đỉnh đồng cấp cũng không có cái gì kỳ quái .

Đan Nhiễm vẫn dùng “Ngũ Phượng Thần Quang đỉnh” mà hàng ngày ông vẫn thường dùng. Mặc dù chỉ là tiên khí trung phẩm, nhưng tương truyền luyện chế cái Bảo Đỉnh này từng hòa hợp vào một giọt máu Phượng Hoàng. Cho nên phẩm chất cao đã đến gần tới tiên khí thượng phẩm, cũng không kém Thanh Mộc Thần đỉnh quá nhiều.

Song phương thi triển Nguyên Anh chân hỏa tinh luyện linh dược riêng của mình, Chu Chu hết sức chăm chú mà ngó chừng nhất cử nhất động tu sĩ áo đen, càng xem càng quen thuộc. Nàng không kịp ngẫm nghĩ duyên cớ trong đó nữa, đã bị tu sĩ áo đen lòng bàn tay phun ra chan hỏa hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

“Quả thật trong chân hỏa của hắn có hơi thở Thiên Hỏa .” Chu Chu nhíu mày nói.

“Muội sẽ không tưởng nói người này là Diễm Thí Thiên chứ ?” Đề Thiện Thượng kì quái kêu lên .

Chu Chu lắc lắc đầu nói: “Không phải là, chân hỏa của hắn hỗn tạp rất nhiều loại thú hỏa, linh hỏa, mặc dù có hơi thở Thiên Hỏa, nhưng cũng không nồng nặc. Rất có thể lúc hắn dung hợp hấp thu những thứ thú hỏa, linh hỏa này nhận được trợ giúp Diễm Thí Thiên, cho nên mới phải như thế, hơn nữa. . . . . . dường như hắn giống muội, không phải chân chính Nguyên Anh hậu kỳ.”

Doãn Tử Chương nói: “Ý của muội là, tu vi của hắn cũng là người bên cạnh mạnh mẽ truyền cho hắn . Hắn căn bản chưa từng Kết Anh?”

“Ừ. . . . . . Ta cảm thấy phải là như vậy.”

Thạch Ánh Lục kỳ quái nói: “Muội không phải bởi vì thể chất đặc thù, cho nên mới có thể tiếp nhận hiến tế truyền thừa, nhận được toàn bộ tu vi hai vị trưởng lão Đan tộc sao? Chẳng lẽ thể chất của hắn cũng giống như muội?”

“Muội cũng vậy không biết. Đan tộc bọn muội có bí pháp đặc thù. Chắc Diễm tộc cũng có.” Chu Chu không dám xác định.

“Hắn một Nguyên Anh giả chắc không đấu được với trưởng lão Đan Nhiễm Nguyên Anh chân chính đi?” Đề Thiện Thượng nói, nhưng hắn liếc Chu Chu một cái, lập tức đổi lời nói: “Xem như Lão Tử không nói gì.”

Trước mắt có một Nguyên Anh giả có thể sánh ngang với tu sĩ Đại Thừa kỳ, hơn nữa giả Nguyên Anh còn có thể luyện chế đan dược cửu phẩm .

Chu Chu nhìn hai người biểu hiện trên trận. Vẻ mặt càng ngày càng trầm trọng , Luyện Đan Sư áo đen kia đích thực dường như đặc biệt vì luyện chế một loại Liệt Hồn đan này mà tu luyện. Chỉ bước đầu tiên chiết xuất linh dược đã tinh diệu tới cực điểm. Giống như Diễm Kiếm Địch mới vừa lấy Phệ Kim Xích hỏa luyện chế Âm Dương Vạn Pháp đan, ngọn lửa luyện đan cùng với thuộc tính đan dược cần luyện chế xứng đôi vô cùng.

Chu Chu không muốn thừa nhận, nhưng sự thật bày ở trước mắt: “Ván này, Đan Nhiễm trưởng lão có thể sẽ thua. . . . . .” Đối thủ này dường như một thân tu vi chính là vì luyện chế ra Liệt Hồn đan hoàn mỹ mà tu luyện ra đấy, như vậy trình độ sở trường thậm chí thắng được cả gã Luyện Đan Sư lục phẩm Ngô Trí của Chiêu Thái tông.

lúc trước Chiêu Thái Tông Ngô Trí chỉ là quen tay hay việc, mà tu sĩ áo đen gần như chính là thuộc tính phối hợp trời sinh .

Bất tri bất giác đã qua ba ngày, Lôi Vân giăng đầy đỉnh núi Hồng Vân lần nữa.

Song không chờ Thiên Lôi giáng xuống thì số lượng thành đan của hai người liền phân ra thắng bại trước , tu sĩ áo đen lại luyện ra năm viên Liệt Hồn đan!

Mà biểu hiện Đan Nhiễm mặc dù tiến bộ hơn lần trước, cũng chỉ được bốn viên, 80% thành đan đã đủ để ngạo thị luân lí, nhưng vẫn kém xa thành quả nghịch thiên tu sĩ áo đen.

Tu sĩ bên ngoài sân đang xem cuộc chiến vừa thấy đan đỉnh của tu sĩ áo đen bay ra năm viên Liệt Hồn đan bát phẩm, miệng há to dường như có thể nhét được ba cái trứng gà.

Chẳng bao lâu sau, đan dược bát phẩm trở nên không đáng giá như vậy, một lò năm viên, trời ạ! Bọn họ bình thường đến đan dược lục phẩm cũng hiếm khi được nhìn thấy đến một viên.

Bọn họ đánh sống đánh chết toàn lực cả tông môn mới có thể miễn cưỡng cầu được một viên đan dược bát phẩm, mà bây giờ thoáng cái trên đài hai đan đỉnh tựu nhô ra chín viên, đều là tất cả tu sĩ đứng đầu đều tha thiết ước mơ Liệt Hồn đan!

Khó trách Đan quốc ở đại lục Tấn Tiềm đứng đầu về giàu có, ngay cả đan dược cực phẩm như vậy cũng có thể luyện nhiều như thế, này còn có để cho người sống hay không.

Vô số tu sĩ trong phút chốc cũng nhịn không được thật sâu cảm thán —— hận không thể sinh ở Đan quốc.

Về phần ai thắng ai thua, rút kinh nghiệm mấy trận trước, tất cả mọi người không dám khinh hạ phán đoán, lôi kiếp đi qua mới thấy kết quả chính xác.Bọn người Chu Chu cùng với những người khác đều khẩn trương mà đếm lấy từng đạo Thiên Lôi trên trời giáng xuống, đáng tiếc cuối cùng kỳ tích cũng không có phát sinh.

Hai người luyện chế Liệt Hồn đan đều đã trải qua suốt tám đạo lôi kiếp, mà tỷ lệ thành đan của tu sĩ áo đen lại là 100%, thắng bại rõ ràng.

Người chủ trì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, rốt cục đến phiên Diễm thị nhất tộc bọn họ hãnh diện rồi!

Đan Nhiễm thật dài thở dài một tiếng, đối với tu sĩ áo đen nói: “Các hạ luyện đan tài nghệ quả thật thắng được lão phu một bậc, lão phu cam bái hạ phong*( tự nguyện bái phục).”

Thật ra thì ông cũng nhìn ra được tu sĩ áo đen này nếu như cùng hắn so đấu luyện chế đan dược bát phẩm khác thì khả năng ông thắng là cực cao, nhưng luyện chế Liệt Hồn đan do ông nói ra, thua chính là thua, nhiều hơn lý do nữa cũng uổng công.

Ông chỉ không rõ, tại sao đối phương như thế xác định ông sẽ nói luyện chế Liệt Hồn đan, ông luyện chế Liệt Hồn đan quá nhiều lần ngay cả Đan Đằng cũng không biết được.

Tu sĩ áo đen nghe Đan Nhiễm trước mặt mọi người nhận thua, lần đầu tiên có phản ứng, khẽ gật đầu với Đan Nhiễm, nhưng vẫn không nói một lời.

Đan Nhiễm nhướn mày, bỗng nhiên nghĩ đến một người. . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.