Nga Mỵ

Chương 313: Ác Nhân Cáo Trạng Trước




Đám người Doãn Tử Chương đã từng nhìn thấy cái roi tương tự như cái roi đánh Trúc Thủy Nhu ở phái Thánh Trí, Trúc Thủy Nhu chỉ là một nữ tử Luyện Khí kỳ tầng hai yếu đuối mà chịu đựng đến mười roi, nếu như không có linh dược chữa trị, ít nhất phải nằm trên giường nửa năm, mà mới vừa rồi nữ nhân họ Hoa kia vẫn muốn tiếp tục đánh, rõ ràng có ý định muốn hoàn toàn phế đi tu vi của nàng ta thậm chí muốn mạng của nàng.

Ánh mắt kinh ngạc khó hiểu của Doãn Tử chương chuyển hướng “Triệu sư thúc” và “Hoa sư tỷ” , đệ tử Hình đường tự dưng có cảm giác cánh tay tê rần, roi đang cầm trên tay đột nhiên bay ra đánh tới hai người Triệu, Hoa.

A! A! Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên , hai người kia căn bản ngay cả cơ hội trốn cũng không có, liền bị quất ngang người, bay thẳng ra ngoài ngã xuống đất, miệng phun một ngụm máu, hiển nhiên bị thương rất nặng.

Doãn Tử Chương cũng không tự mình động thủ vung roi, nhưng dường như cây roi có sinh mệnh , tự động vung lên, quất vào thân thể hai người bọn họ .

“Dừng tay!” Theo tiếng quát, một cỗ sức mạnh lao tới hất văng roi dài ra. Nếu để cho roi thứ hai đánh lên người hai người Triệu, Hoa thì tu vi của bọn họ lập tức sẽ hoàn toàn bị phá hủy.

Ngăn cản Doãn Tử Chương động thủ chính là hai tu sĩ Kết Đan kỳ. Trong đó, bọn Doãn Từ Chương có thể nhận ra được một người chính là Bạch Tài Giai, người còn lại nhìn qua râu tóc bạc trắng xem ra ít nhất hai ba trăm tuổi, là một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ.

Bạch Tài Giai không nghĩ tới sẽ chạm mặt đám người Doãn Từ Chương một lần nữa dưới tình huống này, hơi ngơ ngác chưa vội nói chuyện. Tu sĩ Kết Đan lớn tuổi đi cùng hắn gọi là Tiển Minh Xương, là một người nổi danh nổi vô cùng nóng tính của Chiêu Thái tông, vừa thấy tình cảnh này nhất thời tức giận bộc phát nói: ” Sát khí thật là uy phong, Doãn Tử chương ngươi thật sự xem Chiêu Thái tông chúng ta là nơi có thể tuỳ tiện ngang ngược hay sao ? !”

Gần đây những hậu sinh của Chiêu Thái tông giao thủ cùng phái Thánh Trí liên tục thất bại, danh tiến của đám người Doãn Tử Chương lại lan truyền khắp thành Sùng Vũ. Bên trong Chiêu Thái tông rất nhiều người đều vô cùng bất mãn, cảm thấy tôn nghiêm của tông môn nhất lưu đã bị xúc phạm, nếu như không phải sư trưởng kìm chế, sợ là đã sớm không nhịn được đi tìm bọn họ gây chuyện.

Không nghĩ tới hôm nay Doãn Tử Chương lại chủ động đánh lên cửa, liền khiến Tiển Minh Xương giận đến sôi gan, cho nên cũng không hỏi nguyên do, lập tức bước lên quát lớn.

Doãn Tử Chương nhíu mày đang định nói chuyện thì Cơ U Cốc đã tiến lên phía trước nói: “Sư đệ của ta cũng không hề có ý định bất kính với Chiêu Thái tông. Chẳng qua là do bằng hữu bị người khác vu cáo hãm hại, vận dụng hình phạt riêng nên nhất thời tức giận mới ra tay ngăn cản.”

Tên tu sĩ họ Triệu vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết thấy bên mình có chỗ dựa, Vội vàng giẫy dụa đứng lên nói với Tiển Minh Xương: ” Bẩm báo Tiển sư bá, là Trúc sư điệt trộm của đệ tử một bộ bảo khí hạ phẩm, sau đó ngang ngược càn rỡ dùng uy lực của pháp bảo đả thương Hoa sư điệt, chúng ta chỉ chiếu theo theo quy củ đối với Trúc sư điệt trừng phạt nhẹ, hắn vừa xông tới không hỏi nguyên do đã đả thương hai người chúng ta!”

Doãn Tử Chương nghe hắn hiện tại còn muốn đổi trắng thay đen. Lại càng thêm tức giận.

Cơ U Cốc hướng hắn khẽ lắc đầu ý bảo hắn bình tĩnh chớ nóng vội, sau đó đối với tu sĩ họ Triệu kia nói: “Ngươi nói rằng bị Trúc cô nương đánh cắp một bộ bảo khí hạ phẩm, chính là bộ mười hai chuôi trong suốt phi kiếm?”

“Đúng vậy!” tu sĩ Họ Triệu nói xong lời này, liền thấy nữ tử họ Hoa kia hướng hắn nháy mắt ra dấu. Trong lòng liền rùng mình, bộ bảo khí này sẽ không phải là của Doãn Tử Chương đưa cho Trúc Thủy Nhu đi? ! Chết tiệt! Xú nha đầu này từ lúc nào lại quen biết với Doãn Tử Chương? Lần này thật sự hỏng bét rồi.

Bọn họ căn bản không biết Doãn Tử chương và Trúc Thủy Nhu đã có quen biết từ trước, càng sẽ không nghĩ đến xuất từ biên thùy môn phái nhỏ, Doãn Tử Chương tuổi còn trẻ nhưng ra tay lại xa xỉ như vậy, tùy tiện liền đưa một bộ bảo khí hạ phẩm.

“Chuyện này sợ là có chút hiểu lầm, vật đó chính là do sư đệ của ta đã tặng cho vị Trúc cô nương từ mấy ngày trước .” Cơ U Cốc mỉm cười nói. Lời này này của hắn có ý lưu lại một con đường, nếu như Chiêu Thái tông nguyện ý dàn xếp ổn thoả chuyện này, vậy thì cứ leo xuống bậc thang này. Nguyên nhân có thể xem như , tu sĩ họ Triệu trong lúc nhất thời gấp gáp nhận lầm, sau đó chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Hai người Triệu, Hoa có tật giật mình, thần sắc mập mờ cúi đầu không nói. Bạch Tài Giai vừa nhìn biểu hiện của mọi người tại nơi này liền đã có thể đoán ra được chân tướng sự việc, nhưng hắn cũng không nói một lời. Chỉ có Tiển Minh Xương đi cùng hắn một lòng chuyện nhỏ hóa lớn, cười lạnh nói: “Có cái gì mà hiểu lầm? Ngươi nói là tiểu tử này đưa, thì chính là tiểu tử này đưa sao? ! Ta thấy các ngươi rõ ràng là cố tình gây sự! Các ngươi cùng nha đầu kia có quan hệ như thế nào ? Đưa bảo khí hạ phẩm cho nàng ta thì nàng nhận được sao? Hơn nữa nàng đả thương đồng môn sư tỷ trước, bị dạy dỗ một ít cũng là chuyện bình thường.”

Trúc tiểu đệ nghe thấy lời này liền không thể nhịn được nữa , Nói lớn: “Rõ ràng là Hoa sư tỷ cố tình gây sự đả thương tỷ tỷ của ta trước, tỷ tỷ ta bất đắc dĩ mới phóng phi kiếm đánh trả.”

“Nơi này không phải chỗ mà ngươi có thể nói chuyện!”Tiển Minh Xương bị một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ phản bác trước mắt mọi người, sắc mặt trầm xuống, một chưởng vô hình bay tới Trúc tiểu đệ, nếu như bị một chưởng này đánh trúng thì Trúc tiểu đệ trọng thương tại chỗ cũng không kỳ quái.

Chỉ là một tu sĩ cấp thấp hạ lưu,Tiển Minh Xương dù có đánh chết cũng sẽ không ai nói gì, chỉ đổ thừa là do chính hắn xui xẻo.

Chu Chu đang ở bên cạnh hắn cảm thấy bất thường chợt lắc người che chắn trước mặt hắn, ánh sáng ngũ sắc chợt lóe, Ngũ Hành Như Ý Thuẫn liền đem một chưởng hung hăng bay tới cản lại.

Doãn Tử Chương, Cơ U Cốc ở trong phái Thánh Trí, cũng đã gặp không ít đồng môn lấy mạnh hiếp yếu, nhưng tuyệt không có quá đáng như vậy , chỉ vì đệ tử cấp thấp nói một câu không hài lòng trước mặt mọi người liền ra tay tàn độc, so với Tô kinh còn muốn phát rồ không chút kiêng kỵ hơn.

Kể cả lòng dạ Cơ U Cốc thâm hiểm, cũng thật sự cảm thấy tức giận.

. Tiển Minh Xương hoàn toàn không cảm thấy hành động của mình có vấn đề, ngược lại còn cho là đám người Chu Chu hôm nay thật sự muốn gây khó dễ cho Chiêu Thái tông, cười lạnh hai tiếng nói: “Bớt nói nhảm đi, họ Doãn! Nếu ngươi dám đến Chiêu Thái tông ta sinh sự thì hãy tiếp ta hai chiêu!”

Tu vi của hắn cách Nguyên Anh kỳ cũng không quá xa, là trưởng lão Kết Đan ở Chiêu Thái tông, luận năng lực hay tu vi đếp xếp thượng đẳng , cùng là Kết Đan hậu kỳ, bàn về thủ đoạn đấu pháp cùng công pháp tinh thâm, cho dù là Lâm Tử Mặc là nhân tài mới xuất hiện cũng kém xa.

Đây cũng là nguyên nhân Bạch Tài Giai dù biết rõ chân tướng sự thật cũng không lên tiếng ngăn cản, Doãn Tử Chương có thể đánh bại Lâm Tử Mặc, hắn thấy chẳng qua là vì thể chất của Doãn Tử Chương không e ngại Lôi Điện cùng với công pháp vừa vặn có thể khắc chế Lâm Tử Mặc mà thôi, đổi người khác thì chưa chắc Doãn Tử Chương có thể thủ thắng.

Hắn vẫn đối với chuyện thua đám người của Thánh Trí Phái ngày đó canh cánh trong lòng, có thể có cơ hội khiến cho bọn họ chật vật, hắn cầu cũng không được. Bất kể hôm nay thắng bại như thế nào, cũng có thể khiến cho Doãn Tử Chương gây thêm thù hằn bên trong Chiêu Thái tông,Tiển Minh Xương cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là sư phụ của hắn, bên trong Chiêu Thái tông trừ Đại trưởng lão người đứng đầu chính là Thái thượng trưởng lão Đạo Quân Giáp Hỏa.

Đạo Quân Giáp Hỏa và Đạo Quân Nghiêm Tần giống nhau, đều là những người vô cùng bao che khuyết điểm .

Doãn Tử Chương thua ở trên tay Tiển Minh Xương, tự nhiên có thể áp chế được nhuệ khí của hắn, cho dù hắn có may mắn thắng được thì sau này cũng sẽ có hậu hoạn vô cùng chờ đón!

Doãn Tử Chương không hiểu quanh co khúc khuỷu phức tạp liên quan trong chuyện này, cho dù hiểu cũng sẽ không thay đổi quyết định đánh một trận hôm nay ,Tiển Minh Xương khiêu chiến lại hợp ý hắn, hắn liền lập tức bước lên hai bước chuẩn bị nghênh chiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.