Nga Mỵ

Chương 269: Chuyên Ra Biến Thái




Phồn Kiếm tông Thương Bộ Tề trong sự chú ý của vạn chúng bên dưới lạnh lùng nhìn lướt qua phái Thánh Trí bên này, hiên ngang đi tới trước đá Hiển Pháp, vươn hai tay ra vững vàng đặt trên đá.

Bốn cột sáng trên đá Hiển Pháp lập tức phát ra ánh sáng rực rỡ, giọng nói của tên đệ tử chịu trách nhiệm ghi chép tình trạng người dự thi phát run: ” Hệ Mộc đơn linh căn, gần trăm tuổi, Kết Đan hậu kỳ, tám, không tư chất bậc chín!”

Cả một vùng trên sân lẫn dưới sân chỉ còn có tiếng hít vào đầy sợ hãi thán phục, ngay cả sáu vị tu sĩ Nguyên Anh của Tam đại tông môn trên đài xem lễ cũng nhịn không được chân mày nhảy dựng, tư chất đệ tử này của Phồn Kiếm tông, so sánh với đệ tử môn hạ đứng đầu của bọn họ cũng không kém bao nhiêu, Kết Đan hậu kỳ. . . . Cho dù là dựa vào đan dược xúc tiến phát triển ra tới, cũng rất khủng bố.

Không biết đệ tử khác của Phồn Kiếm tông như thế nào? Lần này muốn trấn áp Phồn Kiếm tông, không để cho bọn họ đạt được ngôi vô địch chỉ sợ rất khó, không cẩn thận ngay cả đội ngũ dự thi của Tam đại tông môn cũng sẽ thiệt hại ở trên tay bọn họ.

Thương Bộ Tề ngửa mặt lên trời cười to, buông tay thối lui, ánh mắt lần nữa rơi vào trên mấy người Doãn Tử Chương, cũng không che dấu sát ý và âm tàn trong mắt.

Đề Thiện Thượng bị hắn thấy vậy nổi nóng, cả giận nói: “Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy qua trai đẹp à! Mẹ nó, đến lúc trên lôi đài không đánh cho các ngươi răng rơi đầy đất thì tên Lão Tử sẽ viết ngược lại!”

Hai người cách xa nhau khá xa, Thương Bộ Tề không biết hắn nói cái gì, nhưng nhìn vẻ mặt cũng biết ý tứ đại khái, hai người cách xa ” trao đổi ánh mắt ” trong chốc lát, từng người khinh thường đều lộ trên mặt.

Thương Bộ Tề dẫn theo bốn gã sư đệ cùng đi, ai cũng là tu sĩ Kết Đan, hai Kết Đan trung kỳ, hai Kết Đan sơ kỳ, tư chất bốn người đều là cấp bảy, tám, tuổi đều đã gần đến trăm tuổi.

Trên đài Tận Thiện Đạo quân không nhịn được thấp giọng nói: “Phồn Kiếm tông bồi dưỡng những thứ đệ tử này, rõ ràng cũng là hướng đến Đại hội đấu pháp lần này!”

Năm vị Đạo quân còn lại cười khổ gật đầu. Quả thật như thế, tu sĩ trăm tuổi trở lên không có đủ tư cách tham dự Đại hội đấu pháp. Tuổi quá nhỏ, tu vi bình thường sẽ không quá cao, mọi người nơi này cũng là gần trăm tuổi mà không vượt qua trăm tuổi.

Số tuổi năm đệ tử này của Phồn Kiếm tông không sai biệt lắm, tu vi cũng gần kề, còn vừa lúc số tuổi phù hợp với hạn mức cao nhất trong tiêu chuẩn dự thi đại hội đấu pháp, trong đó muốn không có quỷ, thật làm cho người khó có thể tin.

Phồn Kiếm tông gần như diễu võ dương oai biểu diễn ra hết thực lực, liền ở trong tiếng vô số hoan hô khen ngợi lui sang một bên, chờ đệ tử phái Thánh Trí đi lên.

Trong đó Bảo Pháp Hổ là lớn tuổi nhất . Việc đáng làm thì phải làm đi ra phía trước đầu tiên.

” Hệ Thủy đơn linh căn, Kết Đan sơ kỳ, tư chất bậc tám. . . .chừng Sáu mươi tuổi!” tinh thần đệ tử chịu trách nhiệm ghi chép chấn động, cuối cùng hô lên mấy chữ đặc biệt vang dội.

Rốt cục có người áp chế dáng vẻ kiêu ngạo của Phồn Kiếm tông rồi. Mặc dù tu vi Bảo Pháp Hổ không bằng Thương Bộ Tề. Nhưng hắn mới sáu mươi tuổi! Tuổi này đủ để đập phát chết luôn một đống “Lão đầu” trước đó!

Không khó suy đoán , theo tốc độ tu luyện như này, Bảo Pháp Hổ gần trăm tuổi . Ít nhất tám phần có thể có tu vi vượt xa Thương Bộ Tề.

Bảo Pháp Hổ vẻ mặt bình thản lui sang một bên, không ngoài ý muốn cũng không vui mừng, đối với hoan hô của toàn trường làm như không thấy, quần chúng vây xem không khỏi thầm khen tu vi hắn xuất chúng, tâm tính còn xuất chúng hơn, cái gì gọi là không quan tâm hơn thua? Có thế chứ!

Nhưng rất nhanh mọi người đều hiểu tại sao Bảo Pháp Hổ bình tĩnh như vậy . . .

Đề Thiện Thượng mấy bước tiến lên, một tay ấn lên đá Hiển Pháp, người thân cao ba tấc đứng trước đá Hiển Pháp khổng lồ lộ ra vẻ rất buồn cười. Nhưng trong sân ngoài sân không ai cười lên tiếng được.

” Hệ Thủy đơn linh căn, Kết Đan sơ kỳ đại viên mãn. Tư chất cấp chín. . . Chừng Bốn, bốn mươi tuổi!” Đệ tử quản sự bên cạnh đá dùng sức dụi dụi con mắt, hắn không có hoa mắt đi? Là một hệ Thủy đơn linh căn? Hơn nữa so với vừa rồi còn nhỏ hơn, cũng chưa tới năm mươi! Thế nhưng thiếu chút nữa chính là Kết Đan trung kỳ rồi!

Đề Thiện Thượng rất không hài lòng, hắn cảm giác mình thiên tài như vậy, ít nhất phải là tư chất cấp mười, vẻ mặt hắn bất mãn đứng bên cạnh Bảo Pháp Hổ, may là tiếng hoan hô như sấm động của người xem hơi an ủi tâm linh bị thương của hắn.

Sáu Đạo quân trên đài hâm mộ không dứt: ” Phái Thánh Trí vận khí thu đệ tử không khỏi quá tốt, người khác trên trăm tuổi tìm không được một đệ tử đơn linh căn, bọn họ thoáng cái đã thu được hai, còn có một Doãn Tử Chương.”

Sắc mặt Thương Bộ Tề vô cùng khó coi, mấy người phái Thánh Trí này quả nhiên không giữ lại được! Phải thừa dịp trước khi bọn họ còn chưa hoàn toàn phát triển thu thập, nếu không sau trăm tuổi, phái Thánh Trí đè ép Phồn Kiếm tông cũng không kỳ quái.

Sau Đề Thiện Thượng là Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục, đệ tử quản sự ngơ ngác nhìn bốn cột sáng trên đá hiển pháp, bắt đầu nghiêm trọng hoài nghi bảo vật này có phải bởi vì niên đại quá lâu nên mắc lỗi rồi không.

Lúc nào Kết Đan trở nên đơn giản như vậy? Còn có để cho người ta sống hay không!

“Thủy – Mộc song linh căn, Kết Đan sơ kỳ đại viên mãn, tư chất cấp tám gần cấp chín, khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi!”

“Kim- Hỏa – Thổ tam linh căn, Kết Đan sơ kỳ, tư chất cấp tám gần cấp chín, chừng ba mươi tuổi!”

Đệ tử quản sự đờ đẫn thì thầm dựa theo nội dung hiện ra trên đá Hiển Pháp, trong sân ngoài sân tất cả mọi người bị chấn động quá độ, hoàn toàn chết lặng, phái Thánh Trí những người này vẫn là người sao? !

Một vài người xem là khách quý nhìn bốn người đứng thành một hàng bên cạnh đá Hiển Pháp, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Bảo Pháp Hổ bình tĩnh như cũ , bỗng nhiên hiểu rồi!

Sư đệ sư muội đều biến thái như vậy, khó trách hắn không đắc chí, không tự ti cũng không tệ rồi!

Phái Thánh Trí còn dư lại hai người đứng ở bên sân chưa có khảo nghiệm, mọi người đột nhiên cảm giác được, cho dù hiện tại khảo nghiệm ra hai người còn lại này là tu sĩ Nguyên Anh, bọn họ cũng sẽ không kinh ngạc.

Phái Thánh Trí chính là môn phái chuyên ra biến thái!

Dĩ nhiên Doãn Tử Chương không phải là tu sĩ Nguyên Anh, hắn bước đi đến trước đá Hiển Pháp, đặt hai tay lên trên đá.

Trên đài vẻ mặt Cố Vãn đạo quân và Chúc Bạc đạo quân bình thản, nhưng hai tay cũng không khỏi âm thầm nắm chặc, đệ tử Lâm thị hư hư thực thực này đến tột cùng là dạng tư chất gì?

” Hệ Băng đơn linh căn, Kết Đan sơ kỳ đại viên mãn, khoảng hai mươi tuổi đến ba mươi tuổi , Chín, ách. . . ” Đệ tử quản sự dừng lại không nói, bởi vì cái cột sáng biểu hiện tư chất kia nhẹ nhàng lướt qua cấp chín vẫn chưa dừng lại, vẫn còn một đường tăng vọt lên trên.

Tất cả mọi người không nhịn được nín thở, tương truyền từ lúc có đá Hiển Pháp còn chưa có người đạt tới tư chất cấp mười đấy, hôm nay sẽ không xuất hiện người đầu tiên đấy chứ?

Cột sáng trong cái nhìn chăm chú của mọi người tiếp tục nhích lên từng chút một đến gần đỉnh . . . Cuối cùng cách đỉnh còn có khoảng cách cực nhỏ thì hoàn toàn dừng lại.

Gần đến cấp mười…, nhưng cuối cùng vẫn không có đạt tới.

Không ít người xem là khách quý cũng không nhịn được mà thất vọng, thở dài một tiếng, vẫn không thể nào phá vỡ kỷ lục a! Nhưng tư chất như vậy đoán chừng trên đại lục Tấn Tiềm cũng là số một đứng đầu.

Đề Thiện Thượng vừa có chút đáng tiếc thay sư đệ lại có chút ít may mắn, vị chua nói: “Còn tưởng rằng đệ xông lên cấp mười đấy.” Cuối cùng chính mình là Đại sư huynh cũng không có chênh lệch quá nhiều so với sư đệ!

Doãn Tử Chương lạnh nhạt trả lời hắn một câu: “Đại sư huynh nói không sai, người không thể quá hoàn mỹ.”

Mấy người Bảo Pháp Hổ không nghĩ tới Doãn Tử Chương lại có lúc đi theo nói giỡn, sửng sốt một chút cũng không khỏi nở nụ cười.

Liễu Tam đè nén tâm tình rung động xuống, nuốt một ngụm nước miếng nói với Chu Chu: ” Tuyển thủ đến đây dự thi cũng muốn thử một lần đá Hiển Pháp này, Chu cô nương, ngươi cũng đi thử một lần đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.