Nam Việt Đế Vương

Chương 309: Tiến về Lạc Long Thành




Thế giới tầng dưới của những Hải Yêu này quả thật tồi tệ, quá mức đói khổ, quá mức loạn lạc, quá mức khắc nghiệt. So với khung cảnh phồn hoa phía trên này thì quả thật là một trời một vực.
Trần Phong trở về phòng, ho khan liên tục không dứt. Sau trận chiến vừa rồi hắn đã hiểu ra nhiều điều, đặc biệt  về việc sử dụng Linh lực để chiến đấu dưới nước. Nguyên bản hắn chỉ có thể phát huy được sáu phần thực nay đã có thể vận dụng đến tám phần, chiến lực đuổi thẳng theo Huyễn Linh cảnh tứ tinh cũng không đùa.
Tuy nhiên vụ nổ lúc nãy không phải chuyện đùa, dù thân thể hắn có mạnh đến mấy cũng không hoàn toàn chống lại được, sóng xung kích thậm chí còn truyền vào nội tạng, khiến hắn bị thương không hề nhẹ.
Hắn lấy ra mấy viên đan dược, chuyên tâm luyện hóa, lúc này mới cảm thấy đỡ hơn không ít. Lại phí thêm không ít khí lực mới trục xuất được dị chủng Thủy Lực từ trong cơ thể ra. Lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Trần Phong, có phiền không?"
"Mời vào."
Lạc Huyên chậm rãi tiến vào, lại ngó ra ngoài một chút, đến khi không thấy ai mới cẩn thận đóng cửa, nói:
"Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu."
"Là về Hoa Mân?"
"Chính xác. Cậu thật sự tinh ý đấy."
Lạc Huyên than nhẹ, lại nói tiếp:
"Xin được đi thẳng vào vấn đề. Tôi, à không, chúng tôi muốn cậu cùng ba người khác bảo vệ Hoa Mân ở trong Thánh Long đài."
Trần Phong híp mắt, đáp lại:
"Cô nàng quan trọng như vậy sao?"
"Rất quan trọng! Thánh Long Đài sau từng ấy năm đã gần như khô cạn. Các vị lão tổ đã phí không ít công sức, rốt cuộc mới khiến cô ấy mang trong mình một tia Thánh Huyết."
"Có tia Thánh Huyết này có thể kích phát Thánh Long đài, để nó một lần nữa trở nên hiệu quả! Nếu không có nó, chỉ sợ Lạc Long tộc sẽ rơi ra khỏi danh sách Hoàng tộc, trở thành một Quý tộc tầm thường mà thôi!"
"Mà khi chuyện này xảy ra, kẻ địch sẽ lập tức chèn ép, đè sập Lạc Long tộc. chúng ta sẽ không để cho chuyện đó xảy ra. Bởi vậy, mong cậu hiểu cho!"
Trần Phong gật đầu, đáp:
"Đã hiểu. Tuy nhiên cô còn nhắc đến ba người khác, đó là những ai?"
"Hai người còn lại là các thiếu niên của Long tộc ta, cùng với một người nữa mang trong mình một nửa Lạc Long huyết mạch."
Lạc Huyên bóp nhẹ lên một viên ngọc thạch, tức thì chiếu ảnh lập thể in dấu lên nước biển, hiện rõ khuôn mặt cùng thông tin từng người.
"Lần này kẻ địch cũng rất nhiều, hơn nữa có một số tên đã biết về kế hoạch của Lạc Long tộc chúng tôi, bởi vậy chúng sẽ toàn lực công kích cô ấy."
"Trong đó phải kể đến tên này, Long Hoàng chuyển sinh, Ngao Phúc Lân. Hắn ta đến nay mới mười lăm tuổi đã là Chuyển Long cảnh viên mãn, đã đánh chết Huyễn Long cảnh thất tinh!"
Trần Phong nhìn hình chiếu của tên kia, chỉ thấy ánh mắt hắn ta sâu như biển khơi, lạnh như núi băng, bộ dáng tựa như thiên thần, cách xa thế gian ngàn vạn dặm.
"Long Hoàng chuyển sinh....phen này nguy to."
Trần Phong thở ra một hơi dài, lại nhìn người thứ hai.
"Ngao Thị Ngao Kim Luân. Cũng là Chuyển Long cảnh đỉnh cao, năm nay trong mười tám, tinh thông Long hình bách biến, huyết mạch cực độ cao đẳng, từng chiến thắng Huyễn Long cảnh lục tinh Hải Yêu."
"Ly Long thị Ly Tiểu Diêu, đứng đầu trong hội tộc về chữ Nhu trong Long Hình bách biến."
Long tộc Long Hình Bách biến, cũng phân chia đủ loại đẳng cấp, ví như thứ Trần Phong học được thuộc loại trung đẳng. Còn những thứ mà những thế gia đại phiệt thật sự nắm giữ, chính là tinh túy bên trong Long Hình Bách Biến.
Người ta đồn rằng, Long hình Bách biến tổng cộng chia làm tứ Đế Tự, nắm trong tay tứ Đại Đế Long tộc Đông Hải. Tiếp đó là Thập Hoàng Tự, Cuối cùng là Thập Bát Vương Tự. Có Hải Yêu cổ lão cho rằng, nếu ai có thể học được tất các Tự này thì có thể tu thành Đế Cảnh, thậm chí còn tiến xa hơn.
Chữ Nhu ở bên trong Long Hình Bách Biến là một trong Thập Hoàng Tự, Ly Tiểu Diêu kia có thể thông hiểu nó như vậy, hiển nhiên rất đáng gờm.
Ba tên này đều là Tinh anh trong Long tộc, chiến lực cực kì khủng bố, theo như Trần Phong biết được thì hiện nay, bên trong Thanh Long Giang tông không có bất xứ ai ở Chuyển Linh cảnh đỉnh cao mạnh bằng những người này. Bởi khác với trên mặt đất, Linh khí nơi biển khơi luôn duy trì ở mức độ tương đối dồi dào, thêm nữa lại có Huyết mạch lực nên thiên tài nhiều như lá rụng mùa thu.
Lạc Huyên lại liệt kê ra hơn hai ba mươi cái tên nữa, đều là Chuyển Long cảnh Viên Mãn, tuy rằng có chút yếu kém so với ba người trên nhưng đều không đùa được, tùy tiện lấy một người cũng có thể xếp vào nhóm đầu thiên tài Thanh Long Giang tông.
"Sẽ là một trận chiến khó khăn đây." Trần Phong gõ gõ mặt bàn, thầm nghĩ.
Hai bọn hắn trò chuyện hồi lâu, đến tận khi có người đến thông báo tiến vào Long Linh Giới. Những người đến đón đều là Long tộc cường giả, bọn hắn cưỡi trên một con Hải Quái đặc biệt. Con Hải Quái này thân thuôn dài, đầu mọc một sừng, toàn thân phủ kín vảy cá. Dưới bụng là sáu cái chân, bên hông là bốn cặp vây cá trông như mái chèo.
"Đây là Dung Quái, được chúng ta kết hợp từ nhiều đặc điểm của Hải Yêu mà thành."
Ba người Trần Phong bước lên thân con Dung Quái, chỉ như giẫm trên đất bằng, không khỏi tấm tắc kì lạ.
"Miệng nó có thể phun ra Thủy Pháo, sáu chi còn có móng vuốt, hơn nữa tốc độ cực cao, trong chiến đấu tuyệt đối là trợ thủ đắc lực."
Bọn hắn vừa ngồi xuống thì nghe tiếng răng rắc, không ngờ từ hai bên hông của con Dung Quái mọc ra từng mảnh xương trong suốt bao phủ lấy bọn hắn. Từ trong đây vẫn có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài dễ dàng mà không sợ nước tràn vào.
"Nhân loại ưu tiên sử dụng máy móc, lấy Linh văn làm công cụ truyền tải, Linh lực làm năng lượng, các loại khoáng thạch, kim loại tạo nên tàu thuyền, đại hạm, phi cơ. Còn Hải Tộc Long tộc đi con đường khác, lấy Vạn Thú làm gốc, tinh chỉnh cơ thể sống, nghiên cứu thay đổi cho phù hợp với lối sống dưới nước."
Nền văn minh của Nhân Loại cùng Hải Yêu thật sự đã có sự cách biệt tương đối rõ rệt.
Con Dung Quái nhanh chóng bơi đi, lao vun vút trong biển khơi. Trần Phong ngó đầu nhìn ra ngoài, chỉ thấy các thành thị Hải Yêu khác dần dần hiện ra. Có Thành Thị Hải Tộc xây dựng trong rặng san hô, bởi vậy sáng rực suốt ngày đêm. Lại có nơi xây dựng ở trên sườn núi, kiến trúc bậc thang trải đều từ trên đỉnh núi xuống tận chân núi.
Lại thấy có những nơi quân doanh hùng dũng, từng tên Hải Yêu cưỡi Hải Thú, Hải Quái tuần tra, tam xoa kích trong tay bạc một màu.
Hắn còn thấy được ở ngoài các lãnh địa của Hải Yêu, từng con mắt thô to ẩn hiện trong bóng đêm vô tận. Mỗi con mắt cũng đã lớn như một tòa nhà, thử hỏi toàn thân hình con quái vật nọ khổng lồ đến mức nào?
Diện tích Đông Hải rộng lớn, có thể sánh bằng Bắc Minh Đế Quốc, Đông Thiên Đế quốc gộp lại, bởi vậy nơi đây sinh ra không ít dị chủng quái vật, dù là Long tộc cũng không thể khống chế được chúng. Có không ít loại thậm chí còn mang theo huyết mạch của Thần Thú thời thượng cổ, không những có thần lực trời sinh mà còn có khả năng khống chế các loại Hải Quái, từng có  trường hợp chúng tiến đánh thành thị Hải Yêu cùng các cảng biển nhân loại, thiệt hại cực kì nghiêm trọng.
Hắn lại thấy có Hải Yêu đang lôi một chiếc tàu của nhân loại từ trên mặt biển xuống, bên trên tàu còn thấy không ít Nhân loại tế ra các loại vũ khí như súng pháo bắn trong vô vọng. Những tên này nhìn qua trang phục liền biết là người của Tây Phương, có lẽ là một đoàn Thương nhân.
Lạc Huyên cũng chú ý chuyện này, liền nói:
"Nơi đây là lãnh hải riêng của Thủy Nguyên quốc, những Nhân tộc kia lại dám xuất hiện, không bị đánh chìm mới là lạ."
Đông Hải bao la bát ngát không thấy bến bờ, lấy Long tộc cùng Hải Yêu là không đủ để quản lí hết thảy. Nhân tộc biết rõ điều này mới đạt được hiệp địch, bốn trăm cây số từ đất liền trở ra là của Nhân tộc, còn lại là của Hải Yêu. Đương nhiên cũng có những tuyến đường đặc biệt, trong đó tàu thuyền Nhân tộc được phép đi qua, nhưng buộc phải nộp thuế.
"Chuẩn bị tiến vào dòng Hải Lưu, mọi người chuẩn bị một chút."
Tên điều khiển con Dung Quái này lên tiếng, theo đó từng cây xương sụn chậm rãi mọc lên quanh bọn Trần Phong, giữ chặt lấy bọn hắn.
Ầm ầm
Tiếng nước chảy cuồn cuộn truyền tới, mà theo đó Trần Phong thấy được,  trong biển khơi xuất hiện một dòng nước khổng lồ, tựa như một đầu Thần long đang vẫy người bơi lội. Ở trong đó tốc độ nước chảy phải nhanh gấp hàng chục, thậm chí là trăm lần bên ngoài.
Con Dung Quái này rống lên một tiếng, thân thể nhanh chóng co lại tựa như một viên cầu lao thẳng vào dòng Hải Lưu.
"Nhanh...quá..."
Trần Phong không nhịn được mà hét lên, bởi hắn gần như không thấy được bất kì cảnh vật gì bên ngoài nữa. Tất cả là một màu đen kịt xen lẫn trắng lướt qua mà thôi.
"Nhờ có những dòng Hải Lưu này mà việc di chuyện ở Thánh Hải này dễ dàng hơn rất nhiều."
Diện tích Đông Hải rộng bằng hai cái Đế Quốc gộp lại, bởi vậy nếu chỉ dùng các loại Dung Quái tầm thường để di chuyển thì sẽ rất mất thời gian. Ví như chỉ việc đi hết Tây Hải này thôi cũng phải mất cả mấy tuần, thậm chí là cả tháng!. Nhưng có dòng Hải Lưu thì chỉ rút ngắn lại còn vài ba ngày là đến nơi.
Sau gần một ngày ở trong Dòng Hải Lưu thì cuối cùng bọn hắn cũng tới nơi.
Lạc Long Quốc, Lạc Long Thánh Thành.
Hết chương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.