Nam Việt Đế Vương

Chương 143:




Anh Đức hít sâu một hơi rồi đáp:
"Cháu hiểu mà. Đường tương lai còn dài, chưa nói trước được ai thắng ai thua đâu."
Trong lúc đó, Trần Phong đã tìm thấy Ánh Nguyệt cùng Hà My. Hai cô nàng cũng bị truyền tống ra một nơi gần đây, cho nên cũng không quá phí sức. Lúc thấy Trần Phong thì hai người mừng rỡ, hỏi hắn một hồi.
"Hà My, em biết về Linh hỏa không? Nó là loại lửa như thế nào?"
Hà My suy nghĩ hồi lâu rồi đáp:
"Linh hỏa là một loại hỏa diễm đặc biệt do các vị Linh giả tạo nên. Nó bao gồm Linh lực của chính bản thân người luyện chế, cùng không ít các tài nguyên khác như Hỏa Vân Mộc,.... Khi luyện ra nó có thể dùng để luyện chế đan dược, luyện Linh bảo, thậm chí có thể dùng để tấn công, phòng thủ, tẩy rửa tạp chất trong cơ thể."
"Nhưng loại Linh hỏa này cực khó luyện chế, ít nhất phải đạt đến Tông Linh cảnh mới làm nổi, hơn nữa làm mười lần may ra trúng một lần. Bởi vậy dù là trên thị trường thì giá trị mỗi đóa Linh hỏa cũng rất cao, và cũng rất ít xuất hiện."
Trần Phong cùng Ánh Nguyệt ồ lên một tiếng, lại hỏi:
"Thế cảnh giới như anh đã sử dụng được nó chưa? Và sử dụng như thế nào vậy?"
Hà My ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn, rồi đột nhiên vẫy tay, ra hiệu hai người bọn hắn đi đến nơi khác. Khi chọn được một nơi tương đối kín đáo rồi cô bé mới nói:
"Nhờ chị Ánh Nguyệt quan sát xung quanh nhé, em giúp anh Phong một chút."
Nói rồi Tinh thần lực của cô bé chậm rãi tràn ra, ý thức theo đó mà tiến vào Tinh thần hải của TRâbf Phong.
"Quả nhiên anh thu được một đóa Linh hỏa! Hơn nữa còn là Tôn Cấp Linh hỏa!"
Nghe tiếng reo mừng của cô bé Trần Phong cũng hiểu ra, nhìn lên ngọn lửa treo lơ lửng trên bầu trời. Hắn khẽ động ý niệm, lập tức một đóa Linh hỏa bay xuống, rơi vào bên cạnh hắn.
"Bây giờ anh nên làm gì?"
"Anh truyền Tinh thần lực vào đi." Cô bé nói, lại chỉ ngón tay gần đóa Linh hỏa:
"Anh nhìn kĩ nhé, đóa Linh hỏa này có bảy vòng chính là Thất tinh Linh hỏa, với khả năng của anh hiện tại chỉ sử dụng được tầng này thôi."
Tinh thần lực Trần Phong theo sự chỉ dẫn của Hà My chậm rãi tiến vào, vừa tiếp xúc với tầng bên ngoài thôi hắn đã thấy Tinh thần lực có dấu hiệu bất ổn! Bởi vậy hắn đành chậm rãi, dẫn từng li từng tí một Linh hỏa từ trong đó rút ra, sau đó chậm rãi rơi vào trong cơ thể.
Nóng, nóng khủng khiếp!
Nhiệt lượng khủng bố phải gấp ba bốn lần lúc ở trong bí cảnh của vị Linh giả kia, sát thương quả thật quá mức kinh khủng.
"Anh bình tĩnh lại, dùng Tinh thần lực chia nhỏ Linh hỏa ra! Sau đó đem mỗi tia Linh hỏa dung nhập vào các bộ phận! Đồng thời sử dụng Ma pháp lực, hóa thành Thủy hệ, phủ lên những bộ phận vừa bị Linh hỏa đốt qua. Cách này gọi là Thủy hỏa luyện thể, vừa giúp cho cơ thể không bị thiêu cháy bởi Linh hỏa, mà các tạp chất cũng bị rửa trôi. Nếu sau này anh tìm được một loại Linh thủy, Thủy hỏa dung hợp thì lúc đó thực lực anh sẽ vượt xa bây giờ!"
Trần Phong không đáp, chỉ tập trung làm theo những điều Hà My nói. Thân thể hắn tạp chất tưởng chừng đã bị luyện hết từ trước, nhưng bây giờ không ngờ vẫn còn rất nhiều, tưởng chừng như vô cùng vô tận vậy.
Hắn đang tiếp tục tu luyện thì đột nhiên một cỗ lực lượng băng lãnh truyền đến, khiến hắn tỉnh lại. Lúc này Ánh Nguyệt bước vào, nói:
"Có người đến rồi. Nơi đây không tiện tu luyện, tạm thời ngừng lại đã."
Trần Phong hiểu rõ điều này, bèn đứng lên, sau đó cùng hai người bọn họ đi ra. Tòa thành này cơ duyên, truyền thừa, di sản tuy nhiều nhưng rất ít khi mở ra. Mỗi lần hầu như chỉ có một hai cái truyền thừa xuất hiện, nhiều lắm là ba, bởi vậy mọi người phải đi khắp thành, cầu trời lạy phật mong có thể tiến vào di tích của một vị Linh giả. Nhóm Trần Phong vừa tiến vào di tích của một vị Linh giả, bởi vậy cũng không có ý định tiếp tục tìm kiếm truyền thừa, trái lại rời khỏi thành để tiêu diệt yêu thú, thu nhặt các loại thảo dược.
Yêu thú xung quanh thành cổ này rất nhiều, hơn nữa tất cả vì cuộc chiến Linh cảnh kia mà lâm vào trạng thái cuồng bạo, nay đã trở về bình thường, bởi vậy sức mạnh đã giảm đi rất nhiều, dù là Ngoại cương cấp yêu thú cũng chỉ có thực lực cỡ Nội cương thậm chí thấp hơn. Đây là thời điểm chém giết yêu thú dễ dàng nhất, nói không chừng với thực lực của bọn hắn giết chết Ngoại cương đỉnh cao yêu thú cũng không nói chơi!
Mà theo việc mở ra tầng thứ nhất của Linh hỏa để Luyện thể thì Trần Phong rốt cục cũng nhận được truyền thừa của vị Linh giả nọ.
Làm nông.
Lúc thấy hai chữ này Trần Phong có chút không tin, nhưng khi xem qua thông tin trong đó thì hắn không khỏi kêu trời đất, bởi vì vị Linh giả kia truyền lại cho hắn chính là cách sử dụng những dụng cụ làm nông như búa, cuốc, xẻng, liềm, rìu,.....
Đương nhiên những thứ này không hề tầm thường, mà nó đã được nâng lên một tầng cao mới: Võ kỹ. Ví như loại võ kỹ đầu tiên hắn nhận được chính là Toái thạch Tôi thiết, ý nghĩa như tên, chính là phỏng theo việc phá đá và rèn đúc sắt thép thời xưa!
"Toái thạch!"
Ở khu vực cách xa tòa cổ thành kia tầm năm trăm mét, bọn hắn rốt cục tìm thấy một con yêu thú đang trốn sâu trong ruộng. Đó là một con Ngưu yêu, vốn là Yêu thú Nội cương cấp, thân thể to như một con voi, trên đầu sừng vừa dài vừa nhọn vừa lớn, y như mấy người tên Đạt vậy. Nhưng vì trải qua trạng thái cuồng bạo nên thực lực chỉ còn cỡ Nội cương sơ kì mà thôi.
Bởi vì thứ hắn nhận được là truyền thừa, là vị Linh giả kia trực tiếp truyền võ kỹ vào thức hải hắn, khiến hắn có thể ghi nhớ môn võ kỹ này.Cộng với ngộ tính và thiên phú kinh người của mình, hắn chỉ cần tốn vài tiếng để học liền có thể thi triển được một ít uy lực của nó.
Tay hắn nắm chặt lại, giống như một cái búa, một búa bổ xuống tưởng chừng như phá đá mở đường, uy lực không gì cản nổi, chỉ một chiêu đã đem con yêu thú Nội cương kia nện vào trong mặt đất.
Ụm ò....
Nó tức giận lồng lộn, bốn chân giẫm mạnh, cái thân thể khủng bố của nó ầm ầm lao tới, chỉ riêng dáng vẻ của nó lúc này cũng đủ dọa không ít võ giả rồi. Nhưng Trần Phong vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, hai tay nắm chặt lại, sau đó giơ lên, làm tư thế búa bổ xuống
Bành!
Lợi dụng thân thể nhẹ hơn hắn đã nhảy lên cao, sau đó một chiêu trời giáng nện thẳng vào đầu con yêu thú. Rắc rắc rắc mấy tiếng, xương sọ của con Ngưu yêu không ngờ bị hắn tại chỗ đập nứt!
Tiếp!
Hai mắt Trần Phong đỏ cả lên, lại một quyền nữa nện xuống, Chân khí theo đó mà bùng nổ, oành một tiếng chấn cho cái đầu đang ngóc lên của con Ngưu yêu một lần nữa chìm sâu vào mặt đất
Tiếp!
hai tay hắn như hai cây búa, dùng uy thế cực kì cuồng bạo nện xuống, phút chốc đã nện mấy mươi quyền, mặt đất cũng bị hắn đánh vỡ một cái lỗ lớn!
"Trông thế mà thật uy lực. Võ kỹ do Linh giả đích thân lựa chọn, quả thật không giống bình thường."
Trần Phong thở dốc, mồ hôi trên trán chảy ra như mưa. Bàn tay hắn cũng bị rách nát, hiển nhiên thân thể của con ngưu yêu này cực kì chắc chắn, lại thêm lực phản chấn thì lấy cường độ thân thể cùng Chân khí hắn vẫn khó có thể chống lại.
Phía dưới hố sâu thì cái đầu con Ngưu yêu đã nát đến mức không thể nhận ra nổi, chỉ còn có hai cái sừng vẫn còn nguyên vẹn, còn lại đều vỡ nát, máu tươi nhuộm đỏ một vùng. Hắn không hề phí phạm, thu cả thân thể con yêu thú vào Nhẫn không gian. Tuy trên người nó những bộ phận quan trọng chỉ là yêu đan, hai cái sừng, bộ da cùng bốn cái guốc, nhưng phần thịt chất chứa rất nhiều năng lượng, tuy biết nó cực kì dai nhưng Trần Phong vẫn lấy.
Hắn nhìn sang Ánh Nguyệt cùng Hà My, đột nhiên nói:
"Hai người có lẽ về thành, đi chung với VIện trưởng đi. Tôi có lẽ mấy ngày nữa sẽ đi riêng."
"Tại sao, cậu thấy chúng tôi là gánh nặng à?" Ánh Nguyệt nghiến răng, bộ dáng hung dữ như định đánh hắn.
Hà My cũng tiến lại gần hắn, nói nhỏ:
"Em làm gì sai hay sao...?
Trần Phong bóp bóp trán, con gái là một loại sinh vật rất kì lạ, nếu không nói rõ thì họ sẽ suy diễn ra đủ kiểu. Bởi vậy sau khi suy nghĩ hồi lâu hắn mới đáp:
"Không phải, mấy ngày tiếp theo tôi sẽ đi chém giết đám yêu thú, mục đích là muốn tôi luyện khả năng chiến đấu. Nếu đi chung với hai người thì sẽ khó đạt được mục đích, bởi vậy..."
Hắn có chút ấp úng, càng nói càng nhỏ. Nhưng Ánh Nguyệt cùng Hà My hiển nhiên cũng là loại con gái hiểu chuyện, bởi vậy liền thở dài, đáp:
"Tôi hiểu. Cậu cứ đi đi, nhưng hãy cẩn thận, phải biết lượng sức mình. Lũ yêu thú này tuy suy yếu nhưng vẫn còn nhiều con mạnh lắm."
Hà My đứng bên hắn cũng gật gật đầu, sau đó lòng bàn tay mở ra, trong đó không ngờ lại là một tòa Ma pháp trận! Tuy nó rất nhỏ, nhưng cũng khiến Trần Phong cực kì ngạc nhiên.
"Trên đường nếu anh có dùng Linh hỏa để luyện thể ấy, thì tòa pháp trận này sẽ hỗ trợ cho anh không ít. Ừm...anh đi cẩn thận nhé."
Hắn trong lòng tràn đầy cảm động, bàn tay bất giác vỗ nhẹ lên đầu cô bé, cừơi nói:
"Cảm ơn em nhiều nhé."
Cô bé bị hành động này của Trần Phong làm bất ngờ, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng lên. Mà Trần Phong hiển nhiên cũng cảm thấy không ổn, lập tức ho khan mấy tiếng, sau đó liền tìm cách đánh lạc hướng.
"Để tôi đưa hai người về thành. Mà nói với Viện trưởng là đừng lo cho anh, anh tự biết mình như thế nào mà."
Khi gặp Viện trưởng thì ngài ấy cũng nhắc nhở hắn đôi điều, rồi cũng ngưng tụ Linh lực của mình, hóa thành một mũi tên trao cho hắn.
"Đây là mũi tên do Linh lực của ta cô đọng mà thành. Uy lực rất mạnh, dù bắn chết Ngoại cương viên mãn cao thủ cũng không nói chơi. Ngươi giữ lấy để bảo mệnh."
"Cảm ơn Viện trưởng."
Có mũi tên này Trần Phong liền cảm giác an toàn hơn một ít. Một mũi tên bắn chết cao thủ cấp bậc như vậy, dù gặp lại mấy tên áo đen kia thì hắn cũng không quá sợ. Bởi vậy hắn nhanh chóng rời khỏi tòa thành, bắt đầu quãng thời gian khổ luyện của mình. Hắn còn thiếu khuyết quá nhiều thứ, tuy Chân khí hắn mạnh, thân thể hắn mạnh, nhưng kỹ năng chiến đấu quá kém, kinh nghiệm còn non nớt. Hắn có thể thắng cao thủ đồng giai căn bản vì hắn có lực lượng mạnh hơn họ, còn nếu lực lượng ngang nhau thì hắn hoàn toàn có thể bị đánh bại.
Kinh nghiệm thực sự rất quan trọng. Nếu có một thân lực lượng nhưng khi chiến đấu không biết vận dụng như thế nào thì làm sao mà chiến đấu? Sự quan trọng của kinh nghiệm không kém gì thiên phú cùng ngộ tính. Bởi vậy người ta mới có câu: Trong cùng cảnh giới, thì có hai loại vô địch: người trẻ tuổi thiên tài cùng người già trăm tuổi. Người trẻ tuổi có huyết khí sung mãn, Chân khí dồi dào, cộng thêm thiên phú khiến họ có thể bộc phát chiến lực vượt xa cảnh giới. Còn những ông già thì ngược lại, họ Huyết khí khô cạn, thân thể già nua, nhưng kinh nghiệm họ quá phong phú, hoàn toàn có thể khiến họ vô địch.
Hết chương 143

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.