Nam Thần Công Lược Hệ Thống

Chương 27:




“Tôi… tôi là vội tới để mang cho cậu bữa sáng!” Hạ Lăng nhạy bén, từ trong túi nhỏ tùy thân mang theo lấy ra sandwich buổi sáng trộm mang theo.
Thật sự là bi thưởng, hắn buổi sáng nay cũng chỉ giấu mang theo có một chiếc bánh sandwich! Thật vật vả mới từ trong nhà ăn cướp được một chiếc cuối cùng, hiện tại phải cống hiến tặng cho Lạc Y, vì cái gì mà đột nhiên cảm thấy thực luyến tiếc! Sandwich, ngươi mau trở lại QAQ
“Cảm ơn.” Lạc Y hướng Hạ Lăng gật gật đầu, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Lăng, tiếp nhận sandwich trong tay của hắn, nhẹ nhàng cắn một ngụm.
[Mục tiêu công lược Lạc Y đối với Player độ hảo cảm + 5, trước mắt độ hảo cảm là 15.]
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Chẳng phải là cậu không ăn những đồ ăn mà tôi đưa cho hay sao! Lạc Y, cậu xấu lắm! Tôi bất hòa với cậu cho coi!
Chịu không được tầm mắt nóng rực kia của Hạ Lăng, Lạc Y từ trong túi áo lấy ra quả trái cây căng mọng góc cạnh đưa cho hắn, “Coi như đáp lễ đi, đây là quả anh tử diệp biến dị.”
Thật! Là! Quả! Anh! Tử! Diệp! Biến! Dị!
“Cho tôi, sẽ không được đổi ý!” Hạ Lăng một tay cầm lấy quả anh tử diệp biến dị, ném vào bên trong túi lớn. Quả anh tử diệp tuy ăn ngon, thế nhưng ăn nhiều sẽ bị trúng độc, nhưng mà biến dị thì bất đồng. Loại trái cây này biến dị quả thực hương vị so với bình thường mỹ vị hơn nhiều, hơn nữa không có độc tố, bất quá sản lượng dị thường ít, ít tới mức trong một vạn cây anh tử diệp, chỉ có một gốc cây xảy ra tình huống biến dị.
Lạc Y mới không giống Hạ Lăng là tên cật hóa (ham ăn), nếu cho hắn rồi đương nhiên y sẽ không lấy lại. Ánh mắt lườm qua Hạ Lăng, bắt gặp dây chuyền trên cổ của hắn, nhíu nhíu mày, nhưng mà không nói thêm cái gì.
….
Hạ Lăng thời điểm trở lại phòng huấn luyện cơ giáp thì đã chật ních học sinh, hai cơ giáp cấp C buổi sáng chiến đấu qua kia đã sửa chữa xong, hơn nữa được đặt ở chỗ ban đầu. Lăng Tiêu nhìn thấy Hạ Lăng trở lại phòng huấn luyện, liền lập tức chạy tới bên người hắn, đem một cái hộp đưa cho Hạ Lăng, “Đừng nói tôi không đủ nghĩa khí, tôi chính là từ trong nhà ăn trộm lấy được một chiếc bánh sandwich.”
Sandwich! Lăng Tiêu, cậu chính là tiểu thiên sứ!
Hạ Lăng kích động liền hướng trên người Lăng Tiêu bổ nhào một cái, Lăng Tiêu căn bản bối rối không biết Hạ Lăng như thế nào đột nhiên lại cảm động tới mức độ này, cũng theo thói quen phản thủ ôm lấy Hạ Lăng. Viên Triệt đứng một bên nguyên bản lộ ra khuôn mặt tươi cười ôn nhu, lúc này cũng đều cứng ngắc lại rồi.
Nhưng mà Hạ Lăng cùng Lăng Tiêu thần kinh thô căn bản không phát hiện ra Viên Triệt không thích hợp, hai người ngồi vào một bên ghế kim loại, Hạ Lăng một bên cắn sandwich, một bên nhìn hai cái cơ giáp cấp C kia, “Nói này Lăng Tiêu, cậu khống chế cơ giáp độ thuần thục rất cao, hơn nữa động tác chuyển tiếp chính xác không sai, cậu có thể hay không dạy tôi?”
Lăng Tiêu giương đầu lên, thập phần trượng nghĩa vỗ vỗ ngực mình, “Cứ giao cho tôi, nếu Hạ Lăng cậu muốn học, tôi nhất định sẽ đem toàn bộ của tôi dạy cho cậu.”
Viên Triệt nghe được một phen lời nói đại khí này của Lăng Tiêu, ánh mắt lạnh lùng. Đi tới trước xoa loạn một đầu tóc đen của cậu ta, ánh mắt chống lại Hạ Lăng, chậm rãi nói: “Kỹ thuật thao tác cơ giáp của Lăng Tiêu là học cùng với tôi, nếu cậu khôn ngại, tôi có thể dạy cậu.”
“Vậy nhờ cậu!”
Sau đó… sau đó Hạ Lăng vô duyên vô cớ bị Viên Triệt giống như tức giận ngược cho một trận ra bã.
Hạ Lăng điều khiển chính là cơ giáp hình người màu trắng, thời điểm chống lại sức bật cùng lực công kích đều rất mạnh phát ra từ cơ giáp hình lang, căn bản không có đường sống đánh trả. Người lái cơ giáp là Viên Triệt dường như thay đổi thành người khác, cùng hình tượng ôn nhu trước đó hoàn toàn tương phản. Theo không kịp tốc độ của Viên Triệt, Hạ Lăng chỉ có thể bị bắt buộc phòng thủ.
Kỳ quái chính là phương thức phòng thủ của Hạ Lăng, Viên Triệt cùng Lăng Tiêu đều chưa từng nhìn thấy. Mỗi lần Viên Triệt muốn tiến công, Hạ Lăng chung qua đều có thể tìm ra được vị trí thích hợp để tránh thoát công kích, nhưng mà bởi vì hạn chế không cho phép thực hiện động tác tiếp nối, khiến cho sau khi phòng ngự xong không thể quá thuận lợi công kích ngược lại.
Lăng Tiêu cũng rất sốt ruột, cậu cũng không quản quy tắc trận đấu, hướng tới cơ giáp màu trắng của Hạ Lăng hô: “Hạ Lăng, đuổi kịp tốc độ của Viên Triệt, không cần cứ luôn phòng thủ. Cậu phải chú ý tới nhược điểm của Viên Triệt khi công kích!”
Hạ Lăng nghe xong lời của Lăng Tiêu, cũng biết bản thân không thể tiếp tục bị bắt rơi xuống phía phòng thủ tiếp, hắn chăm chú tìm phương thức để có thể công kích Viên Triệt. Cuối cùng phát hiện thời điểm cơ giáp hình lang tiến công, trong nháy mắt không hề có phòng bị.
Hạ Lăng tìm được biện pháp chống lại cơ giáp hình lang, một lần nữa tìm thời điểm tấn công. Có chút khó khăn, nhưng mà vẫn miễn cưỡng tránh thoát được đòn tấn công đột nhiên gia tăng tốc độ trí mạng. Nâng lên tay, muốn tại thời điểm cơ giáp hình lang không thể phản kích, dùng chuôi kiếm quang cứng rắn đâm vào thân cơ giáp của nó, lại bị cơ giáp hình lang vốn nguyên bản tràn đầy sơ hở quay người một cái, đạp xuống đài.
(╯‵□′)╯︵┻━┻ cư nhiên bị Viên Triệt đào hố rập bẫy hãm hại một phen!
Hạ Lăng không cam lòng từ trong khoang điều khiển đi ra, mới phát hiện Viên Triệt đã sớm xuống trước chờ hắn. Viên Triệt thấy Hạ Lăng đi xuống từ trong khoang điều khiển, suy tư một hồi rồi nói: “Thao tác cơ giáp của cậu không phải quá thành thạo, nhưng mà có thể khống chế tới nước này, coi như đã khiến cho tôi thực kinh ngạc. Phòng thủ của cậu thực đặc biệt, nếu cậu có thể khống chế được động tác nối tiếp, tôi nghĩ trận đấu này người thua sẽ là tôi.”
Hạ Lăng cũng từng chịu qua huấn luyện của Hạ Dật, bất quá hắn ngu xuẩn, chỉ có thể tàm tạm hàm hồ học được một ít phương thức phòng thủ, chiêu thức căn bản thì lại học không nổi. Nếu không phải hệ thống lấy tích phân áp chế, hắn mới không điều khiến Bạch Linh đi tìm Lạc Y, để cho thiếu chút nữa bị đá tinh thạch va chết trên đường!
“Hạ Lăng, nếu cậu không ngại, chúng ta có thể trước thử một chút, để cho cậu quen thuộc với mỗi bộ phận trên cơ giáp. Tôi tin tưởng có một ngày, cậu có thể điều khiến được cơ giáp, thuần thục tới mức giống như chính bản thân cậu đã thoát ly khỏi nó, tự mình chiến đấu.”
“Tốt, nhất định là như vậy.”
….
Cơ giáp hình người màu xanh huy động kiếm quang trên tay, hướng cơ giáp hình người màu cam trước mặt chém tới. Cơ giáp hình người màu cam nghiêng người tránh thoát công kích, tốc độ nhanh tới mức cơ giáp màu lam còn chưa kịp phản ứng được thì mấy trái bom trên người của nó đồng thời ngay lúc đó nổ tung.
Hạ Lăng từ trong khoang điều khiển của cơ giáp màu cam đi ra, mồ hôi đã sớm tẩm ướt trên trán của hắn. Viên Triệt vười tiến tới ôm lấy cổ của Hạ Lăng: “Chiêu kia không tồi a, cư nhiên có thể đồng thời tránh né lại khống chế phóng ra đạn truy tung.”
“Bởi vì tôi thiên phú thực tốt.” Hạ Lăng đắc biệt không biết xấu hổ trả lời, làm cho Viên Triệt cùng Lăng Tiêu hung hăng đánh hắn một chút.
Cũng từ ngày đó bắt đầu, Viên Triệt cùng Lăng Tiêu mỗi ngày sau khóa học sẽ cùng Hạ Lăng luyện cơ giáp. Hạ Lăng đã có thể thực hiện tiến hành nối liền giữa tấn công và phòng thủ, hơn nữa còn có thể cực kỳ thoải mái cùng Viên Triệt đối chiến.
Độ hảo cảm của Lạc Y cũng bởi vì Hạ Lăng mỗi ngày tặng bữa sáng, tặng cơm trưa, tặng bữa tối, tặng thuốc ức chế cùng hành vi thiếu chút nữa đem tiết (cúc) tháo (hoa) của chính mình đều bày ra, đã xoát tới 45.
Hạ Lăng tỏ vẻ, vô luận Lạc Y trải qua bao nhiêu kỳ động dục, đều cảm thấy được thực khủng khiếp Q 口 Q!
Thời gian bỏ trống cuối tuần đều là học sinh tự mình sắp xếp, Hạ Lăng cùng hai người Viên Triệt, Lăng Tiêu đều chen chúc ở bên trong phòng huấn luyện cơ giáp, luyện tập còn chưa bắt đầu, cả phòng huấn luyện liền kịch liệt lắc lư. Còn chưa có làm rõ ràng được chuyện gì đang xảy ra, Hạ Lăng liền xuyên thấu qua song sắt của phòng huấn luyện, thấy được một phi thuyền màu đen thực lớn bay ở phía trên học viện.
Liếc mắt một cái liền nhận ra phi thuyền kia là cái gì, Hạ Lăng thiếu chút nữa quỳ xuống.
Phi thuyền bị tạo thành bộ dạng thuyền hải tặc, ở trên boong thuyền hải tặc, có một nam nhân mặc đồng phục thuyền trưởng đang đứng. Nam nhân rất cao, một đầu tóc đen bị gió thổi tung có chút loạn, ánh mắt của ông bán híp, trên mặt không có nửa điểm biểu tình, lại làm cho người ta cảm thấy được một loại áp lực vô hình.
“Hạ thuyền trưởng, ông làm như vậy là có ý tứ gì?” Viện trưởng của Học viện quân sự Timya đứng ở chính giữa trung tâm học viện, lạnh lùng nói: “Là muốn tới học viện của chúng ta thị uy sao?”
“Không, ta chỉ là tới tìm người.” Hạ Kiệu Phong thời điểm nói tới tìm người, biểu tình như vậy trong nháy mắt trở nên ôn nhu xuống, nhưng mà lập tức lại hung tợn xoay người đối với người bên trong khoang thuyền của phi thuyền, quát: “Nghịch tử, còn không lăn ra đây cho ta?”
“Cha…” Sau đó nghe được thanh âm, trong khoang thuyền chậm rãi đi ra một người, gã có một đầu tóc màu đỏ, tóc mai trên trán cùng tóc dài ở đuôi bởi gì gió mà bị thổi bay cao, nhìn qua dị thường đẹp trai.
Hạ Kiệu Phong thấy Hạ Viêm đi ra, nhịn không được liền một quyền hung hăng đánh tới trên đầu của gã, Hạ Viêm đau tới kêu ngao một tiếng.
“Ngao cái gì mà ngao, đừng có giả bộ, nếu không phải mày đem Bạch Linh cho em trai mày, nó sẽ chạy?”
“Rõ ràng là đại ca! Là anh ấy bảo con đem Bạch Linh cho nhóc!”
Hạ Kiệu Phong nghe vậy, ánh mắt ngược lại dừng trên người Hạ Dật không biết từ lúc nào đã xuất hiện. Hạ Dật chọn mi, thản nhiên nói: “Bạch Linh là con tặng thì thế nào? Con chính là thích sủng em trai, lão nhân người có ý kiến?”
“…” Hạ Kiệu Phong hít sâu một hơi, ánh mắt cực kỳ hung ác, “Có sủng thì cũng là ta sủng, khi nào tới phiên mày, cái tên hỗn đản này!”
“Đó là em trai của con.”
“Đó là con của ta! Thân, có bản lĩnh thì mày cũng đi sinh một đứa đi!” Hạ Kiệu Phong dừng lại một hồi, mới tươi cười hớn hở nói: “Mày cùng với người vợ Alpha của mày sinh nổi được.”
“…”
Được, người một nhà đều tới đây! Hạ Lăng cảm thấy hắn vẫn là nên nhanh chóng chạy thoát mới tốt, lại không nghĩ rằng một đống người đang vây xem hải tặc tranh đấu nội bộ đã sớm bị dọa tới ngây người.
Hạ Kiệu Phong tùy tiện nhìn thoáng qua thủ hạ ở phía sau, tìm một tên trông thuận mắt, hô: “Mày, mới tới? Đi xuống túm một người lại đây cho ta! Hôm nay nhất định phải bắt bọn họ trao trả con ta trở về! Trước đó ta nhất định phải giáo huấn thật tốt hai tên nghịch tử này!”
“Dạ!” Hải tặc kia vừa nghe, vội vàng vội vàng lái một chiếc cơ giáp cấp B rời khỏi phi thuyền. Đầu tiên mắt liền thấy Hạ Lăng đang lén lút muốn chuồn êm: “Hắc, tiểu tử muốn chạy trốn, sẽ bắt mày!” Hạ Lăng còn chưa kịp phản ứng lại, cơ giáp thật lớn liền đem hắn chộp tới trong tay, mang về trên phi thuyền.
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Mẹ nó! Như thế nào lại bị chộp được!
Viên Triệt cùng Lăng Tiêu thấy Hạ Lăng bị chộp đi, thời điểm muốn lái cơ giáp đuổi theo lại bị Lạc Y ngăn cản: “Hạ Lăng, cậu ta không có việc gì.”
….
“Lão đại, con tin bắt được rồi!”
Hạ Lăng vô cùng thê thảm bị tên hải tặc mới kia từ trong không trung đặt lên trên phi thuyền, cả người ghé vào trên boong tàu, đầu còn hướng về phía ba vị hải tặc người nhà vẫn đang mặt đỏ tai hồng tranh chấp trước mặt. Hắn chậm rãi nâng mặt lên, cực kỳ xấu hổ hướng ba người chào hỏi: “Này…”
Hạ Kiệu Phong: “…”
Hạ Dật: “…”
Hạ Viêm: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.