Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!

Chương 125: Thân Vương và Nữ Vương Huyết tộc (2)




Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Tốc độ đọc chú ngữ của nữ vu càng lúc càng nhanh.
Bên ngoài lâu đài cổ mưa càng ngày càng to, bỗng nhiên trong nháy mắt, cuồng phong gào thét, sấm chớp ầm ầm, cửa sổ đã được khóa cẩn thận "Rầm" một tiếng bị gió thổi bay, ánh lửa của ngọn nến hiện tại lại quỷ dị chớp tắt, chớp tắt. Gió càng lúc càng lớn, tiếng sấm cũng càng lúc càng vang, thậm chí còn có vài hạt mưa bị gió thổi từ cửa sổ liều mạng bay vào phòng. Hết thảy những điều này tựa như biểu thị rằng, thần linh đang muốn ngăn cản Tạp Tây Á sống lại.
Nữ vu thấy thế liền niệm chú ngữ càng nhanh, một loạt ánh nến xung quanh quan tài tượng trưng cho thời hạn hồi sinh Tạp Tây Á. Nếu sau khi nến bị dập tắt, Tạp Tây Á vẫn chưa tỉnh lại, chính là đại biểu cho việc linh hồn của Tạp Tây Á sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong khối thân thể này, mãi mãi không thể tỉnh lại!
Vì vậy, bọn họ muốn trước khi nến bị dập tắt, nhất định phải đánh thức được Tạp Tây Á.
Tạp Tây Á thân là Nữ vương Huyết tộc, chết đi sống lại vốn đã là hành vi nghịch thiên cải mệnh, điều này đã phá vỡ quy tắc vận hành cơ bản của sinh vật tự nhiên. Cho nên, nếu thật sự muốn Tạp Tây Á tỉnh lại, nhất định phải chống lại sự trừng phạt của thần linh.
Ngải Khắc Tư nhíu mày, hắn nheo mắt nhìn ra cửa sổ, đôi ngân nhãn của hắn dường như càng thêm lạnh nhạt vô tình, hắn đang muốn dùng dị năng đem cửa sổ bị thổi tung kia đóng lại. Nữ vu tựa như biết được suy nghĩ của hắn, nàng một bên niệm chú ngữ, một bên lắc đầu với hắn, ý bảo hắn không cần đối đầu với thần linh. Nếu như thần linh tức giận, Tạp Tây Á thật sự sẽ không còn khả năng tỉnh lại.
Hiện tại gió tuy rằng rất lớn, nhưng nữ vu vẫn có thể chống đỡ được. Nữ vu niệm chú ngữ, ngọn lửa sắp bị gió lớn thổi tắt thoắt một cái đã cháy mạnh lên. Nữ vu nhẹ nhàng thở ra, may mắn vẫn chưa bị dập tắt.
Nhưng lúc này, gió bên ngoài càng mạnh hơn, từng đợt từng đợt đánh úp vào. Ngải Khắc Tư ước chừng cũng biết chuyện gì đang xảy ra, hắn đem miệng vết thương cắn mạnh hơn, máu phun ra cuồn cuộn không ngừng, từng chút chảy vào miệng Tạp Tây Á. Trên tay thiếu nữ vẫn còn máu như cũ, chẳng qua máu của nhân loại vốn là mà màu đỏ sậm, lúc này lại xen lẫn vài tia u ám.
Bọn họ muốn trước khi ngọn nến tắt thay toàn bộ máu trên người thiếu nữ nhân loại này thành máu của Ngải Khắc Tư.
Khi Ngải Khắc Tư và Tạp Tây Á ra đời đã bị coi là cặp song sinh bị nguyền rủa, trong thân thể hai người họ chảy chung một dòng máu thuần khiết cường đại. Thiếu nữ nhân loại này chính là vật chứa tốt nhất mà Ngải Khắc Tư tìm được, vật chứa có dung mạo tương đồng với Tạp Tây Á, đem máu của hắn đổ đầy cái vật chứa này, linh hồn của Tạp Tây Á sẽ tự động dung hợp, hắn sẽ mang Tạp Tây Á trở lại thế giới này.
Nhưng hiện tại, xem ra, thần linh cũng không muốn Tạp Tây Á trở lại nhân gian, hoặc có thể nói thần linh cũng kiêng kị Tạp Tây Á. Gió từ bên ngoài không ngừng ùa vào cửa sổ, thậm chí sức gió quá mạnh mẽ, khiến vách tường xung quanh đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Sắc mặt nữ vu dần dần trắng bệch, đến mũi cũng bắt đầu chảy máu. Sức mạnh của thần linh quá mức cường đại, nàng căn bản không thể chống cự được. Hiện tại chỉ mong Tạp Tây Á có thể nhanh chóng thức tỉnh.
Mau tỉnh lại đi...Tạp Tây Á! Nhanh lên! Tạp Tây Á! Nhanh chóng tỉnh lại!!
Trong lòng nữ vu la hét, mặc dù là như vậy, ngoài miệng nữ vu vẫn không ngừng như cũ. Ánh nến càng ngày càng nhỏ, thậm chí dường như không nhìn thấy được.
Thiếu nữ nằm giữa quan tài sắc mặt trắng bệch, trạng thái của Ngải Khắc Tư cũng không tốt hơn tí nào, máu tươi nhiễm đỏ cánh môi của thiếu nữ, khiến khuôn mặt tái nhợt của cô dưới ánh sáng của tia chớp càng thêm quỷ dị yêu dã. Dần dần, máu trên cổ tay của thiếu nữ đã không còn chảy ra nữa, thậm chí vết thương trên cổ tay đã bắt đầu thong thả khép lại.
“Phụt ——” Nữ vu đột nhiên phun ra một búng máu, nàng suy yếu quỳ trên mặt đất, thậm chí máu trên khóe mắt không ngừng chảy ra. Nàng cắn răng, gắt gao nhìn chằm chằm ánh nến phảng phất không nhìn thấy được kia, ngoài miệng vẫn tiếp tục niệm chú ngữ.
Tạp Tây Á...Mau tỉnh lại...Mau lên...
Nhưng, dù nàng có niệm nhanh hơn, ánh nến vẫn như cũ không có động tĩnh, thậm chí gió xung quanh còn lớn hơn trước, đem áo choàng của nàng thổi đến hỗn độn chật vật. Sức gió càng ngày càng mạnh thế này, đủ để thấy được thần linh rất quyết tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.