*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Tuyết Vi nằm trên ghế quý phi thở dài lần thứ N. Sau sự kiện tặng "Thiên Thủ Quan Âm" cho Hoa lão phu nhân nhân ngày sinh thần, thì ngay ngày hôm sau bà mối đến cửa cầu hôn cơ hồ muốn phá sập cổng phủ Thừa tướng. Nhưng mà đến tận bây giờ nàng vẫn chưa nghĩ được cách tiếp cận đệ đệ đại nhân. Lúc trước, đưa đến xiêm y cho Giang Tĩnh Sa không phải nàng đột nhiên kích phát lòng tốt mà mục đích chính là để thử Giang Tịnh. Nhưng nào ngờ thành kiến của đệ đệ này đối với nàng sâu như thế, xiêm y nàng đích thân đưa tới, thế mà hắn muốn vứt liền vứt. Thật sự là khiến nàng tức chết!
Nhưng chưa đợi Tử Tuyết Vi hảo hảo thư giãn thêm chút nữa, nha đầu Lan Ngân liền thở hổn hển chạy vào, trong mắt không giấu nổi hưng phấn
- Tiểu thư, tiểu thư, nô tì nghe nói ngày mai chính là ngày Hoàng thượng tổ chức buổi đi săn!
Tử Tuyết Vi nhàn hạ bóc một quả bồ đào to tròn mọng nước bỏ vào miệng, mắt nhắm lại hưởng thụ, lười biếng nói
- Thế thì sao, đâu có liên quan tới ta.
Lan Ngân nghe vậy liền càng hăng hái nói
- Hoàng thượng hạ lệnh cho tất cả các hoàng tử và công thần tham gia đều có thể mang gia quyến tới! Tiểu thư, lần này lão gia đã nói sẽ dẫn người cùng nhị thiếu gia đi!
Tử Tuyết Vi chậm rãi mở mắt, khoé miệng cong thành một đường. Săn bắn? Thật sự là chuyện tốt để nàng xác nhận một điều. Trong nguyên tác, kết thúc tiểu thuyết chính là nữ chính lên ngôi hoàng hậu, mà Hoàng thượng bây giờ già như vậy, thân là nữ chủ mới không thèm ông ta. Nếu như thế, người lên ngôi trong tương lai sẽ là nam chính. Chuyến đi lần này thuận tiện cho nàng một lí do quang minh chính đại tìm kiếm nam chính. Nhưng nàng cũng chưa hoàn toàn chết tâm với cái ý tưởng Giang Tịnh là nam chính. Dù sao trong mọi tiểu thuyết, những tình tiết hết sức bất ngờ mà người bình thường không hề nghĩ đến luôn xảy ra là điều đương nhiên.
Ngày 25 tháng 10, Hoàng thượng cùng mọi người chính thức mở cuộc tỷ thí săn bắn. Tử Tuyết Vi cùng Giang Tịnh cũng đi theo Giang Tĩnh. Khi các nam nhân đều lên ngựa đi săn, Tử Tuyết Vi lại ở trong lều trại ăn uống hết sức vui vẻ. Bất quá hệ thống cứ một bên lải nhải làm nàng phiền lòng không thôi. Có cái hệ thống nào nhiều chuyện như hệ thống của nàng không?
[ Ký chủ, cô không ra ngoài đi tìm nam chính, ở đây vui vẻ như vậy thì biết bao giờ mới có thể hoàn thành nhiệm vụ? ]
Tử Tuyết Vi hiếm lắm mới thấy hệ thống nói tới chuyện nhiệm vụ liền nhướng mày đáp lời
[ Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta phải rời đi ngay à? ]
[ Cũng không phải, ký chủ có thể sống thẳng đến mệnh nguyên chủ tận mới có thể rời đi, hoặc là cô bị bệnh nan y sắp chết hay tự sát cũng có thể rời đi ]
Tử Tuyết Vi bĩu môi
[ Thế thì ngươi hối ta làm gì? ]
[ Nha, ký chủ, bản hệ thống đây là vì cô thôi, hoàn thành nhiệm vụ càng sớm thì điểm số càng cao, phần thưởng sẽ càng thêm phong phú ]