Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 74:




Không biết khi nãy Long Quân Dao đã nói gì hay nghĩ gì mà bây giờ bỗng đưa theo cả bầy xác sống cấp cao đồng hành cùng, thành ra cô đã làm cho những người khác vô cùng bất mãn. Nhất là những nhóm người được nhóm của Long Quân Dao cứu giúp thoát khỏi móng vuốt của xác sống trong suốt những ngày vừa qua.
Bởi vì, bọn họ chỉ vừa thoát chết trong gang tấc dưới bàn tay của những cái xác sống chết tiệt, và cũng chính vì xác sống mà đã tạo nên tận thế, vậy nên họ thực sự rất sợ hãi cùng căm ghét chúng nó. Cớ nhưng, cái người đứng đầu của nhóm người đã cứu bọn họ vậy mà lại đem theo bọn xác sống kia, thật là không thể nào hiểu nổi mà!
Long Quân Dao sau khi đưa theo bầy xác sống này đi cùng, thì cô cũng đã nhìn thấy được ánh nhìn của bọn người mà nhóm Lực Sĩ đã cứu được. Ánh nhìn đầy khó chịu, chán ghét, nhưng có điều là họ không dám nói ra thẳng mặt của cô mà chỉ dám dùng ánh mắt thể hiện sự bất mãn.
“Mấy người cứ liếc ngang liếc dọc như thế, hình như có chuyện gì cho các người không vui thì phải?” Long Quân Dao giả vờ như không biết lý do mà hỏi.
“Lão đại, vì sao cô lại mang theo xác sống? Lỡ như bọn chúng ăn sạch chúng ta thì sao?” Một người đàn ông nhăn mày hỏi.
“Tôi thích thì tôi cho chúng theo, nếu như ông không thích thì có thể rời đi.” Long Quân Dao liếc mắt lạnh nhạt rồi đáp lời, sau đó thì liền quay gót rời đi.
Thấy thái độ lạnh lùng không quan tâm đến vấn đề lo ngại của mình, người đàn ông càng lúc càng cảm thấy bất mãn, nhưng mà vì mạng sống cũng đành cố gắng im lặng. Bởi vì, ông ta biết rõ nhóm người này mạnh đến dường nào, và chỉ cần đi cùng với họ thì ông ta sẽ được bảo toàn tính mạng.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Sau khi đã giải quyết xong sự bất mãn của những người kia thì Long Quân Dao liền lui về một góc, ở nơi mà Tiểu Bạch vẫn còn đang chữa trị cho Kitty.
Cả nhóm của Lực Sĩ, Tiểu Trí, A Hắc và Trùng Nhỏ khi đã đánh nhau xong cũng chạy đến đó mà phụ giúp Tiểu Bạch và Lục Tiểu Na chăm sóc cho Kitty.
Nhưng có lẽ do năng lực của nam chính quá mạnh nên vết thương do hắn lưu lại cũng rất khó để chữa trị dứt hẳn. Tuy vết bỏng đã biến mất nhưng Kitty vẫn còn chật vật nằm rên rỉ đầy đau đớn, và mồ hôi lạnh vẫn không ngừng tuôn ra.
“L-lão, lão đại...” Tuy vẫn chưa thể lấy lại được thần trí nhưng bên miệng của Kitty vẫn cứ nỉ non gọi Long Quân Dao.
Còn người được gọi trong lời của Kitty, Long Quân Dao đang đứng bên cạnh bỗng cảm thấy có chút khó xử rồi liếc mắt nhìn sang người yêu của mình Lục Tiểu Na để quan sát biểu hiện của cô, nhưng rồi Long Quân Dao chỉ nhận lại cái hất đầu ra hiệu của Lục Tiểu Na bảo rằng cô hãy làm cái gì đó đi.
Thấy người yêu của mình cũng không suy nghĩ gì nhiều nên Long Quân Dao cũng đành nhích lại gần nơi của Kitty hơn một chút rồi nắm lấy bàn tay của cô nàng.
Bàn tay của cả hai vừa chạm vào nhau, thì Kitty dường như cũng nhận biết được người mà bản thân luôn mong chờ thực sự đang ở bên cạnh nên bàn tay của cô cũng siết chặt lại hơn một chút.
Sau khi đã ngồi bên cạnh Kitty được một lúc trong suốt quá trình mà Tiểu Bạch chữa trị cho cô nàng bằng dị năng, cuối cùng thì Kitty cũng đỡ hơn được một ít, và ở giữa mi tâm của cô nàng cũng được giãn ra không ít.
Tình hình của Kitty vừa ổn hơn được một xíu thì đến lượt người luôn ngồi bên cạnh chữa cho cô nàng là Tiểu Bạch ngã xuống ngất đi.
Vừa lo cho người kia xong thì bây giờ phải tiếp tục lo cho người này, hôm nay quả là một ngày khá vất vả đối với cả nhóm người của Long Quân Dao.
Sau khi đã lo xong hết từ Kitty đến Tiểu Bạch thì Long Quân Dao cũng có thời gian ngồi nghỉ ngơi.
Nhưng lúc đấy chỉ vừa ngồi xuống thì bỗng hệ thống luôn mất tích bấy lâu nay đột ngột ngoi lên.
[Ký chủ, ký chủ, ký chủ, khẩn cấp! Ký chủ, khẩn cấp!]
“Khẩn cấp? Chuyện gì mà khẩn cấp? Bấy lâu nay mi luôn mất dạng, bây giờ chỉ vừa xuất hiện thì lại có việc khẩn cấp?” Long Quân Dao nghi hoặc hỏi thầm trong đầu.
[Nếu không phải tôi mất tích để điều tra lại tất cả dữ liệu thì cũng chẳng phát hiện ra một việc vô cùng động trời mà để báo lại cho cô đâu.]
“Chuyện gì?”
[Hệ thống máy chủ lớn đã phát hiện ra việc cô hack vào hệ thống rồi, và hệ thống máy chủ cũng đã sửa đổi lại tất cả những dữ liệu mà cô đã thay đổi. Và điều quan trọng nhất là, dữ liệu về nữ chính ở thế giới đầu Tống Lộ Khiết bỗng nhiên bị tách ra nhiều phần nhỏ mất rồi!]
Ngay từ đầu tiểu hệ thống nó đã biết ký chủ đã can thiệp vào mớ dữ liệu của không gian hệ thống rồi, nhưng mà nó vẫn nhắm mắt làm ngơ xem như chứ thấy gì, và một phần cũng là do nó không tìm ra bất cứ điểm gì bất thường thật.
Thế nhưng, mấy việc con cỏn như này đối với máy chủ thì chẳng còn gì đơn giản hơn được nữa.
Bây giờ, cho dù ký chủ có là hacker bậc nhất cũng chưa chắc qua mắt được hệ thống máy chủ. Vậy nên việc bị phát giác cũng không có gì là lạ cả.
“Cái gì! Mi nói rõ hơn đi!” Long Quân Dao nghe đến đây thực sự rất kinh ngạc, cô không ngờ là việc mà bản thân làm ra lại phát hiện nhanh đến thế.
[Hệ thống máy chủ sau khi phát hiện ra việc dữ liệu phần lớn đã bị cô làm cho khác đi nên đã sửa đổi lại tất cả. Và thường là linh hồn, hay nói đúng hơn là dữ liệu của nhân vật đã xuất hiện ở thế giới trước cũng sẽ được đưa đến thế giới kế tiếp để tiếp nhận một thân phận mới là một nhân vật nào đó ở thế giới đấy. Thì nay phần linh hồn, dữ liệu của Tống Lộ Khiết đã bị tách ra nhiều phần nhỏ mất rồi.]
“Nếu nói như thế, vậy những phần bị tách ra từ A Khiết hiện tại đang ở đâu?”
[Những phần linh hồn đấy hiện tại bị tách ra làm ba phần, một phần thì hiện tại đang nằm ở chỗ nữ chính cũ của thế giới này Lục Tiểu Na. Còn hai phần, một phần thì đang nằm ở chỗ của cô ta, người đã bị nam chính đánh trọng thương. Và phần còn lại thì đang ở trong thân thể của thằng bé tên Tiểu Bạch kia.]
“...”
Long Quân Dao nghe hệ thống nói đến đây thì thực sự là không thể nào đoán trước được điều này.
Bây giờ thì cô cũng đã có thể giải đáp được thắc mắc của bản thân trong suốt những ngày vừa qua.
Đó là không hiểu vì sao ngoài Lục Tiểu Na ra, thì cô luôn có một cảm giác rất thân thuộc, một cảm giác muốn bảo hộ và yêu thương đối với Kitty và Tiểu Bạch.
Nhưng cũng chính những ngày vừa qua, cô đã cố gắng gạt đi những cảm giác đó đi và làm ngơ như chẳng nhận ra những cảm xúc ấy.
Bởi vì, Long Quân Dao cô không muốn trở thành kẻ phản bội Lục Tiểu Na, phản bội A Khiết. Thế mà bây giờ, cuối cùng thì mọi thứ cũng đã sáng tỏ. Thì ra là do bọn họ chính là một phần của em ấy, và bọn họ đều chính là A Khiết.
Còn hệ thống khi thấy ký chủ trầm ngâm không nói lời nào thì liền lên tiếng nói tiếp:
[Ký chủ, cô không cảm thấy kì lạ khi mà Tiểu Bạch có dị năng ánh sáng giống như Lục Tiểu Na sao?]
“Ta không chú ý lắm đến điều đó. Ta cứ nghĩ, tuy dị năng ấy hiếm nhưng việc ngoài nữ chính thì có thêm một người khác mang dị năng đó cũng chẳng có gì là lạ.” Long Quân Dao mày đã nhíu chặt mà thành thật mà đáp.
[Ký chủ, tuy cô là thiên tài nhưng đôi khi cô cũng ngốc thật đấy.]
“Ngốc? Ta không phủ nhận điều đó. Nhưng mà với những gì mi đã nói ở trên, thì ý của mi có phải muốn nói là ba phần linh hồn của A Khiết đã được tách ra và trở thành ba người thì mỗi người sẽ mang một đặc tính của A Khiết ở thế giới đầu tiên hay không?”
[Bingo! Quả không hổ danh là thiên tài! Lục Tiểu Na, cô ấy mang đặc tính lương thiện, thánh nữ của Tống Lộ Khiết. Kitty, cô ấy lại mang đặc tính kiên cường luôn ẩn sâu bên trong Tống Lộ Khiết. Còn Tiểu Bạch, cô không nhìn thấy gương mặt của cậu ta trông rất giống với nữ chính Tống Lộ Khiết à? Làn da trắng nõn, hai mắt to tròn, đôi gò má hồng hào, đôi môi anh đào căng mọng, và chưa kể là...]
“Ừ, ta cũng vừa nhận ra! Cảm ơn hệ thống mi đã cho ta biết một tin quan trọng đến vậy! Lần sau ta hứa sẽ đối xử tốt với mi hơn.” Long Quân Dao chợt nói lời cảm ơn hệ thống rồi cam đoan vô cùng chắc nịch.
[Ký chủ, chỉ cần cô không đày đọa tôi và làm trái với những gì tôi đưa ra là tôi đã biết ơn cô rồi. Và tôi chỉ cần bấy nhiêu đấy thôi! Còn bây giờ tôi lại phải offline đây!]
Nói xong thì hệ thống lại tiếp tục tắt máy offline.
Sau khi được hệ thống cho biết một thông tin vô cùng quan trọng đối với bản thân thì Long Quân Dao cũng dần thay đổi thái độ đối với Kitty và Tiểu Bạch.
Thay vì như những ngày trước luôn giữ một khoảng cách nhất định thì bây giờ Long Quân Dao cũng gần gũi với họ hơn.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Chờ thêm một thời gian ngắn để Kitty hoàn toàn lành vết thương, và chờ Tiểu Bạch lấy lại sức thì cả nhóm người lẫn thú lẫn xác sống lại tiếp tục lên đường đến khu căn cứ B.
Bọn họ hiện tại đã rất gần khu căn cứ, thế nên chỉ cần đi thêm vài ngày thì đã có thể có mặt trước tòa căn cứ to lớn với những hàng rào, tường sắt được dựng lên để chống lại xác sống.
Đứng cách khu căn cứ một khoảng cách tầm mấy trăm mét, vừa nhìn thấy khu căn cứ B thì bọn người mà Lực Sĩ đã cứu được liền reo lên đầy vui sướng và chạy đến chỗ cánh cổng có người canh giữ.
Vừa chạy đến trường cánh cổng, một người chỉ kịp kêu lên rằng:
“Tôi là người gặp nạn muốn đến khu căn cứ B để trú ẩn, xin...”
Chưa nói dứt lời thì một người tay cầm súng trường bắn chết cái người vừa nói.
Người vừa bị bắn chưa kịp ngã xuống nền đất thì sau đấy lại tiếp tục vang lên thêm nhiều tiếng súng khác, và nhóm người khi nãy vẫn còn vui mừng chạy đến bên cạnh cổng lớn đã không còn mạng đến tiến vào bên trong đấy.
Đứng từ phía xa, cả nhóm của Long Quân Dao đều chứng kiến cái cảnh thảm sát vừa rồi của bọn người canh cổng.
Lục Tiểu Mỹ và Tiểu Bạch thực sự đã kinh hãi đến mức mặt cũng biến thành sắc xanh lá và khi đấy hai người, mỗi người một bên mà nắm chặt lấy cánh tay của Long Quân Dao.
Còn Kitty, cô nàng đứng ở phía trước Long Quân Dao cách một khoảng chỉ vài centimet cũng chợt chau mày rồi hơi lùi lại và liền lọt thỏm vào lòng của cô.
Kitty không ngờ con người lại độc ác đến vậy, đến đồng loại cũng có thể giết được và thậm chí là không có lý do gì mà họ vẫn có thể ra tay. Thật là quá độc ác và tàn bạo!
Dường như thấu hiểu được suy nghĩ lẫn sự kinh sợ của Kitty, Tiểu Na và Tiểu Bạch nên Long Quân Dao liền kéo hai người đang đứng ở hai bên đến sát mình hơn một chút, còn một tay kia Long Quân Dao đưa lên che lấy mắt của người con gái đầy nóng bỏng đang đứng ở phía trước chính mình.
“Đừng nhìn! Không nên học cái xấu!” Long Quân Dao mắt vẫn nhìn về phía cánh cổng khu căn cứ, còn giọng nói thì vẫn vang lên đều đều.
Lực Sĩ và Tiểu Trí cùng hai người còn lại là A Hắc và Trùng Nhỏ đứng ở phía sau chợt bĩu môi và không hẹn mà cả bốn người đều có cùng một suy nghĩ.
Từ khi nào lão đại/ Long Quân Dao lại có cả một dàn hậu cung thế này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.