Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 135:




Có lẽ là do tác giả đã thiếu sót khi nói về hành trình của nam chính, nên dựa theo cốt truyện gốc thì Tiểu Thống Nhi không thể nào tra ra được kẻ tên Yêu Khuyết kia là ai.
Vậy nên khi nghe Long Quân Dao nói rằng, Yêu Khuyết chính là nam chính thì nó đã rất kinh ngạc.
Dựa theo những gì mà tên ngưu yêu kia đã khai báo với cô, cùng với những sự kiện đã xảy ra theo trong ký ức của nguyên chủ thì mọi chuyện lại trùng khớp với nhau một cách kỳ lạ.
Nguyên chủ khi làm nhiệm vụ ở tam địa giới mặc dù đã chuẩn bị rất kỹ càng và cẩn thận, nhưng không hiểu sao lại vẫn bị bại lộ. Đã vậy, từ việc ấy còn dẫn đến một cuộc chiến ngắn với Yêu giới khiến cho Long Quân Dao thiệt hại không ít.
Ngoài ra, khi cuộc chiến diễn ra chắc là nguyên chủ cũng đã gặp kẻ được gọi là Yêu Khuyết, bởi thế nên ngay từ lần gặp mặt đầu tiên với nam chính thì nguyên chủ đã không thể nào ưa nổi hắn.
Lẽ nào, từ ban đầu nguyên chủ đã biết được thân phận của nam chính chính là kẻ mang cái tên Yêu Khuyết? Nếu đúng là như thế thì hắn chính là nguyên nhân dẫn đến nhiệm vụ của cô thất bại, chẳng những thế còn làm tổn hại không ít đến danh tiếng của thánh giới.
Nên việc nguyên chủ ghét hắn cũng chẳng có gì là lạ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Long Quân Dao cô thực sự không biết những việc làm và họa mà tên nam chính Vô Khuyết này gây ra là vô tình hay cố ý nữa.
Rõ ràng khoảng thời gian mà tên Yêu Khuyết xuất hiện, lúc đó cũng trùng khớp với thời điểm mà nam chính thăng thần không lâu và chỉ cách thêm một chút nữa là hắn có thể hóa thánh.
Nghĩ lại thì, nam chính là người của tam thượng giới nhưng lại giúp cho Yêu giới khiến cho họ cảm kích, và cuối cùng lại là hắn một tay gây ra biết bao nhiêu thương đau cho nơi đó. Nếu như mọi việc nam chính làm thực sự là có chủ đích, tính toán từ trước thì quả thực con người của hắn rất đáng sợ.
Long Quân Dao hơi đảo mắt rồi lại tiếp tục đi lang thang trên phố như thể đang tìm một thứ gì đó, Tiểu Thống Nhi nhìn thấy cô rời đi thì cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tiểu Thống Nhi chạy theo sau Long Quân Dao nhưng cũng không rõ ký chủ muốn đi đâu, còn Long Quân Dao thì không ngừng đưa mắt tìm kiếm.
Lúc này ở trên phố, ai chạm mặt với hai người cũng mau mau thu dọn đồ rời khỏi, yêu nhân khắp trên phố tránh hai người như thể tránh tà.
Đi thêm vài bước thì Long Quân Dao cũng dừng bước, cô đứng trước cái bảng cáo thị được làm bằng gỗ và trên đó có dán mấy tờ giấy.
Nhìn sơ lược hết thì tầm mắt của cô chợt rơi ngay một tấm cáo thị lớn có họa chân dung của một người.
Người trên bức họa chỉ cần nhìn sơ cũng biết là ai.
Tiểu hệ thống đọc hết mấy dòng chữ viết trên đấy rồi quay sang ngỡ ngàng nhìn Long Quân Dao.
[Ký chủ, bức họa này là họa cô đấy!]
“Ta thấy rồi!”
[Trong này nói cô chính là tội đồ của tam thượng giới và cô đã bị Yêu Khuyết hành hình giữa thiên địa.] Tiểu Thống Nhi nói xong liền ngẩng đầu nhìn lên ký chủ.
Lúc này gương mặt của Long Quân Dao không có chút biểu cảm nào, thật sự khó mà rõ cô đang tức giận hay vẫn bình thường nhưng không khí xung quanh hai người bỗng trở nên lành lạnh.
“Tội đồ? Thì ra trong mắt bọn chúng, ta là như thế.” Cô nói.
[Ký chủ, nhưng tại sao chuyện này lại được dán cáo thị ở Yêu giới? Tôi thực sự cảm thấy có hơi kỳ lạ ở điểm này.] Tiểu Thống Nhi hơi nghiêng đầu khó hiểu hỏi.
“Có gì mà kỳ lạ, chuyện này chính là do tên Vô Khuyết làm. Hắn cẩn trọng hơn ta nghĩ và cũng thông minh hơn ta tưởng! Lợi dụng mối quan hệ giữa hắn với nữ vương Yêu giới, rồi nhờ nàng ta dán tờ cáo thị này. Không những càng làm tăng thêm danh tiếng cho cái danh Yêu Khuyết ở tam địa giới, mà còn giúp hắn phòng ngừa nếu ta vẫn sống và đang ẩn mình ở Yêu giới thì hắn cũng dễ nắm bắt được tình hình, sau đó thì lại một lần nữa xử gọn ta.” Long Quân Dao cười khẩy nhàn nhạt nói.
[Vậy thì nguy cho cô quá rồi còn gì! Chúng ta phải làm sao đây?] Tiểu Thống Nhi mày hơi nhíu lại, cô nàng lo lắng hỏi.
“Nếu hắn đã dán cả bức họa chân dung của ta lên rồi thì cũng chẳng còn cách nào khác. Tiểu Thống Nhi, chẳng phải mi có thể tác động lên ta ở các thế giới sao? Mi giúp ta tạo lập một gương mặt ảo đi.” Long Quân Dao vừa nói vừa đưa tay xé bỏ tấm cáo thị có chân dung của cô xuống.
[Cái này... cái này thì...] Tiểu Thống Nhi ngập ngừng.
“Lại làm sao? Có chuyện gì nữa ư?”
[Ký chủ, cô có thể dùng mặt nạ cơ mà. Cần gì phải nhờ bản hệ thống tôi đây giả lập một gương mặt ảo? Như thế nó còn phiền phức hơn.] Tiểu Thống Nhi bất mãn nói.
“Mi nghĩ đi, đột nhiên có một kẻ kỳ lạ xuất hiện, đã vậy mặt còn đeo mặt nạ thì chẳng phải càng đáng nghi ư? Tiểu hệ thống cô nương, đây không phải phim truyền hình với cốt truyện và kỹ xảo ba xu đâu.” Long Quân Dao nhàn nhạt giải nghĩa rõ ràng cho Tiểu Thống Nhi.
Nghe cô nói như thế, mặc dù có chút không tình nguyện nhưng hệ thống cũng đành giúp cho ký chủ tạo một gương mặt giả để che đi thân phận thực sự.
Chờ tiểu hệ thống hoàn thành việc, Long Quân Dao bảo cô nàng lấy cái gương ra, nhìn vào trong gương thấy gương mặt thân thuộc của bản thân đã biến thành một người nào đó xa lạ thì cô vô cùng hài lòng.
“Tiểu Thống Nhi, làm rất tốt!” Long Quân Dao cao hứng nhếch môi khen ngợi tiểu hệ thống.
Đã giải quyết xong vấn đề trước mắt là có thể bị bại lộ tung tích và truyền tin bản thân vẫn còn sống đến tai nam chính, và lũ người trên tam thượng giới kia. Long Quân Dao mang theo gương mặt mới với tâm trạng khá tốt rồi dẫn theo Tiểu Thống Nhi đi tìm một khách điếm để qua đêm.
Nếu bọn người đó đã xem cô là tội đồ, thì cô sẽ cho bọn họ thấy thế nào mới là một tội đồ thực sự.
Bước vào một khách điếm nhỏ, thoáng chốc nét mặt của Long Quân Dao hơi biến đổi trở nên tàn bạo và nháy mắt đã biến mất.
Chuẩn bị cho trò vui trước mắt nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.