Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 89: Thịt Nướng Bí Chế Của Bộ Thị




Nhánh cây không biết là chủng loại nào xâu lấy thịt Lôi Hỏa Linh Trư, gác ở trên hỏa diễm đốt nướng, theo độ nóng lên cao, nhánh cây này tản mát ra mùi thơm mê người, mùi thơm kia không giống mùi thịt, mà giống như hoa quả tản ra hương thơm, làm cho người ta say mê.
Thịt heo ở dưới hỏa diễm thiêu đốt dần dần trở nên hồng nhuận phơn phớt, mỡ thẩm thấu ra, lôi hồ nhàn nhạt không ngừng lấp lóe ở mặt ngoài thịt nướng.
Bộ Phương thuần thục quay que thịt, khiến cho mỗi vị trí đều có thể nóng đều, điểm này cực kỳ khảo nghiệm năng lực của đầu bếp, thịt nướng nhìn qua đơn giản, nhưng tiểu xảo trong đó lại cực kỳ nhiều.
Thịt Lôi Hỏa Linh Trư thuộc về thịt Linh Thú lục giai, hỏa diễm bình thường tự nhiên không cách nào đốt nướng, vì vậy mỗi thời mỗi khắc Bộ Phương đều cần đưa chân khí của mình vào, kỳ thật này cũng là một loại phương thức chân khí nấu nướng.
Theo thời gian nướng dài hơn, một mùi thịt nồng đậm tản ra, phiêu đãng ở trong rừng đá.
Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu không hẹn mà cùng nuốt nước bọt, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía thịt trên giá nướng, cái kia đã bị Bộ Phương nướng đến đỏ hồng, mị hoặc to lớn.
- Thật quá thơm!
Đường Ngâm không kìm hãm được tán dương một câu, mùi thịt thuần mà không chán, còn kèm theo mùi thơm hoa quả nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác say mê không cách nào tự kìm chế.
Lục Tiểu Tiểu đã sớm nhìn chằm chằm thịt nướng, tròng mắt không hề ly khai, bọn hắn quanh năm ở trong Thiên Cơ Tông tu luyện, ở đâu ngửi được mùi thịt nồng đậm như vậy.
Ở trong tông môn, bình thường đến Chiến Vương cảnh đều chọn tích cốc, bọn hắn đối với đồ ăn nhu cầu đã rất nhỏ.
Bộ Phương mặt không biểu tình quay que thịt nướng, nhìn mỡ bắt đầu nhỏ xuống, liền quét một ít gia vị lên, lập tức thịt hương trở nên càng thêm phong phú...
Gỡ xuống hai que thịt nướng, Bộ Phương đưa cho Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu, ý bảo bọn hắn có thể thưởng thức.
- Bộ thị bí chế thịt nướng, mời dùng.
Bộ Phương mặt không biểu tình nói.
Nước miếng của Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu đều sắp chảy xuống, khoảng cách gần ngửi mùi thơm thịt nướng, càng động con sâu thèm ăn trong bụng, để cho bọn họ không thể chờ đợi được muốn nhấm nháp một phen.
- Đa tạ tiền bối.
Đường Ngâm vẫn rất có tự chủ, trước tạ ơn Bộ Phương, sau đó híp mắt cắn một miếng.
Mặc dù Lục Tiểu Tiểu là nữ tử, nhưng tướng ăn không có nhã nhặn như Đường Ngâm, thời điểm Đường Ngâm cắn miếng thứ nhất, trong miệng nàng đã chất đầy thịt nướng.
- A a... nóng! Nóng!
Lục Tiểu Tiểu há miệng, mắt to trừng lớn, một tay cầm chặt que thịt, một tay không ngừng quạt gió vào miệng.
Đường Ngâm cắn một miếng, trong nháy mắt hàm răng và thịt tiếp xúc, mùi hương đậm đặc chui vào trong miệng, chất thịt non mềm, không có cảm giác khô cứng mà thịt nướng nên có, vừa vào miệng, mỡ heo thẩm thấu ra, dính ở trên bờ môi của hắn, từ xa nhìn lại, giống như bôi một tầng son đỏ.
Nhấm nuốt thịt nướng, bao hàm mỡ heo bao trùm đầu lưỡi của Đường Ngâm, lôi đình nhàn nhạt gây cảm giác tê từ trong thịt tản ra, kích thích khoang miệng của hắn, làm cho toàn thân hắn nổi da gà.
Nuốt thịt nướng xuống, cảm giác tê thuận theo yết hầu một đường tiến vào trong dạ dày, giống như quét sạch toàn thân một lần, thoải mái làm cho người ta nhịn không được muốn rên lên.
- Thế gian sao có thể có mỹ vị như vậy! Nguyên lai thịt của Lôi Hỏa Linh Trư có thể ăn ngon như vậy!
Đường Ngâm có loại xúc động muốn rơi lệ, đã lớn như vậy, hắn còn là lần thứ nhất ăn ngon như thế.
Lục Tiểu Tiểu ở một bên đã sớm ăn không dừng được, vành mắt đỏ hồng, rất hiển nhiên nàng cũng bị mỹ vị lay động.
Với tư cách đệ tử Thiên Cơ Tông, đứng đầu trong mười đại tông môn ở ngoại vực, bọn hắn từ nhỏ đã tiếp nhận huấn luyện gian khổ, bọn họ một ngày ba bữa hầu như đều là cháo hoa màn thầu, ăn vài chục năm, đợi tu vi đột phá đến Ngũ phẩm, đại đa số mọi người đều lựa chọn tích cốc, cho nên đối với mỹ vị căn bản không có khái niệm gì.
Lần thứ nhất ăn thịt nướng của Bộ Phương, đối với bọn hắn mà nói, quả thực là một loại rung động khó có thể nói rõ, đó là một loại mỹ vị có thể đi vào nội tâm.
Bộ Phương mặt không biểu tình nhìn hai người ăn, khóe miệng nhếch lên, cũng lấy chuỗi thịt nướng cuối cùng, chậm rãi thưởng thức.
Vừa ăn, hắn vừa thử tìm kiếm thiếu hụt trong thịt nướng.
Ba ba ba!
Mùi thơm thịt nướng theo gió phiêu động, dần dần lan tràn ra bốn phía, ở trong Man Hoang Chi Địa, mùi thơm thịt nướng quả thực chính là thanh lưu, làm cho không ít Linh Thú theo bản năng men theo mùi thơm tới gần.
Trên tảng đá lớn, một con Linh Thú bộ dáng liệp báo hai mắt nở rộ tia sáng xanh biếc, dữ tợn nhe răng, trừng về phía đám người Bộ Phương.
Mà phụ cận cũng có vài đạo khí tức Linh Thú cường hãn đang nhanh chóng tới gần.
Mùi thơm thịt nướng không chỉ có dụ hoặc với nhân loại, đối với Linh Thú mà nói hiển nhiên cũng là một loại mỹ vị khó có thể kháng cự.
Đường Ngâm cắn một miếng, nuốt vào trong bụng, vẻ mặt tràn đầy hưởng thụ.
- Tay nghề của tiền bối quả thực làm cho ta giật nảy mình, tại hạ đi thanh lý những vật nhỏ kia, miễn cho ảnh hưởng tâm tình của tiền bối.
Đường Ngâm một tay nắm xâu thịt nướng, một tay rút trường kiếm, trường kiếm sắc bén tản ra hàn mang làm cho da đầu người tê dại.
Bộ Phương mặt không biểu tình, chỉ lo ăn thịt nướng, suy tư những khuyết điểm trong đó.
Lục Tiểu Tiểu thì hết sức chăm chú ăn thịt nướng.
Đường Ngâm phát hiện không người đáp lại mình, đột nhiên cảm thấy rất lúng túng, nhếch miệng xé một miếng thịt, khẽ cười một tiếng, chân khí trên người bạo phát ra.
- Ha ha ha ha! Cổ có hiệp sĩ uống rượu chém yêu, hiện tại Đường Ngâm ta ăn thịt tàn sát yêu thú! Khoái ý đến cực điểm a!
Thân hình Đường Ngâm xông vào trong bầy Linh Thú, mấy Linh Thú bị mùi thơm thịt nướng hấp dẫn đến, thực lực đại khái đều ở ngũ giai, đều là bá chủ một phương, nếu như không phải bởi vì thịt nướng thật quá dụ dỗ, bọn hắn căn bản sẽ không rời lãnh địa của mình.
Kiếm quang lập loè, Đường Ngâm mặc một bộ thanh sam, tay áo phiêu động, nhẹ nhàng thoải mái du tẩu ở trong rất nhiều Linh Thú, ngẫu nhiên xé một miếng thịt nướng, giết đến vui vẻ đầm đìa, cực kỳ tiêu sái.
Đương nhiên, vừa ăn thịt nướng vừa chiến Linh Thú, nhìn có chút quái dị...
Đại chiến chấm dứt, Đường Ngâm một tay nắm xâu thịt nướng, một tay cầm kiếm đi về.
Trên trường kiếm còn có vết máu chảy xuôi, nhưng Đường Ngâm mặt không đổi sắc ăn thịt nướng, trên mặt thỏa mãn không nói ra được, trong thỏa mãn còn mang theo một tia khiếp sợ khó có thể tin.
- Tiền bối, tất cả Linh Thú đều giải quyết xong.
Đường Ngâm vừa cười vừa nói.
Bộ Phương gật đầu, bỏ miếng thịt cuối cùng vào trong miệng, chậm rãi nhai nuốt.
- Tiền bối, thịt nướng của ngươi phải không là... có thể bổ sung linh khí chứ? Tại hạ độc chiến bốn Linh Thú cấp năm, chân khí không chỉ không tiêu hao, ngược lại càng đánh càng hăng, chân khí hầu như muốn sôi trào ra...
Đường Ngâm hít sâu một hơi, trịnh trọng hỏi.
Xa xa, Lục Tiểu Tiểu ăn đến vẻ mặt tràn đầy hưởng thụ, vuốt cái bụng tròn trịa, ý định nghỉ ngơi.
Thế nhưng đột nhiên ánh mắt của nàng trừng lớn, kinh ngạc nhìn Đường Ngâm, sau đó khoanh chân ngồi xuống, trên người dâng trào chân khí nồng đậm, lại tiến vào trạng thái tu luyện.
- Phải, như ngươi chứng kiến, thịt nướng này có thể cung cấp đầy đủ chân khí cho các ngươi, đừng ngạc nhiên, đây chỉ là món ngon bình thường mà thôi, nếu như ngươi còn muốn thưởng thức món ngon khác, có thể đến Đế Đô của Thanh Phong Đế Quốc tìm Bộ Phương tiểu điếm.
Bộ Phương thản nhiên nói, thuận tiện quảng cáo cho tiểu điếm của mình.
Thanh Phong Đế Quốc, Phương Phương tiểu điếm... Đường Ngâm híp mắt, ngưng trọng gật đầu, một món ngon bằng một viên đan dược ngũ phẩm, tiền bối quả nhiên cao thâm mạt trắc!
Sau đó Đường Ngâm cũng khoanh chân ngồi xuống tu luyện, Bộ Phương bởi vì hệ thống, chân khí trong món ăn đều bị chắt lọc, vì vậy hắn tìm vị trí an ổn thiếp đi.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng ngày hôm sau, ba người lên đường tiến về Lạc Hoàng Cốc.
Xuyên qua rừng đá, rất nhanh cảnh sắc trước mắt thay đổi.
Xanh um tùm, nước chảy róc rách, tiếng thác nước không dứt bên tai, Lạc Hoàng Cốc gần ngay trước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.