Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 730: Tu La Hoàng Phải Giết! 1





Một tiếng chó sủa!
Đinh tai nhức óc!
Con chó kia mở lớn miệng, giống như muốn cắn nuốt thiên địa, uy thế đáng sợ của nó khiến cho mọi người đều cảm thấy run sợ!
Ba mũi tên sắt gào thét lao tới, vặn vẹo hư không, kéo một cái đuôi sáng rực trên vòm trời, hung hăng oanh kích cái miệng đang há to.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, nhìn một màn kia, tâm thần cũng căng thẳng.
Mũi tên sắt này có uy năng vô cùng đáng sợ! Cho dù là tồn tại kinh khủng như Minh Vương lúc trước tựa hồ cũng bị áp chế rất nhiều, con con chó đen này thật sự có thể đối phó được sao?
Con con chó đen trong quán ăn Vân Lam, tất cả mọi người của Thiên Lam Thành tựa hồ đều biết, đó là một tồn tại vô cùng kinh khủng, ban đầu một tiếng gầm của nó cũng có thể phá tan phân thân của Tu La Hoàng.
Nhưng hiện giờ ...!Nó đang đối mặt với Tu La Hoàng ở trạng thái hoàng kim, lực chiến đấu vượt xa phân thân kia!
Cho nên mọi người cũng vô cùng hiếu kỳ với lần va chạm này.
Tròng mắt Tu La Hoàng cũng trở nên thâm thúy hơn rất nhiều, nhìn cái miệng khổng lồ đang há ra của con chó đen.
Thí Thần Cung bắn ra Thí Thần Tiễn uy năng tuyệt đối không yếu!
Dựa theo lẽ thường...!Con con chó đen chắn chắn phải chết!
Song rất nhanh, tất cả mọi người đều trợn to mắt, khuôn mặt ngây dại.

Bọn họ phát hiện, tất cả suy đoán của bọn họ tựa hồ đều sai lầm!
Con con chó đen vốn không hề cố gắng há miệng nuốt mũi tên sắt, cái miệng to mở rộng, được bao phủ bởi những chiếc răng nanh dữ tợn, lóe ra ánh sáng sắc bén.
Một tiếng gầm rú điên cuồng, tiếng chó sủa đinh tai nhức óc làm tâm thần run sợ, trực tiếp bộc phát ra ngoài.
Ba mũi tên sắt bị cuồng phong do tiếng chó sủa tạo ra thổi bay, ba mũi tên sắt mất đi thăng bằng bay vào trong hư không, va trúng mọi thứ, trên bầu trời nhất thời xảy ra tiếng nổ lớn!
Vụ nổ tạo ra ba động khuếch tán về hướng Tu La Hoàng.
Sắc mặt hắn nhất thời ngưng tụ, thân hình lóe lên, tránh né ba động này.
Con con chó đen này...!thật là mạnh!
Tiếng sủa của con chó này...!khiến Thí Thần Tiễn căn bản không cách nào nhích tới gần thân thể của nó!
Tu La Hoàng cau mày, chăm chú nhìn Cẩu Gia, cái miệng chó to lớn khôi phục như cũ, lại biến thành bộ dạng mập ục ịch, lè lưỡi, lười nhác.
Cẩu Gia miễn cưỡng liếc nhìn Tu La Hoàng, miệng chó giật giật, như có vẻ khinh thường.
Bộ Phương đứng phía sau Cẩu Gia, khóe miệng cũng giật giật, liếc mắt nhìn Tu La Hoàng .
Động tác của một người một chó rất thống nhất, thiếu chút nữa khiến Tu La Hoàng tức đến nổ tung phổi!
Bởi vì...!ánh mắt này quá mức khinh miệt.
Tu La Hoàng hắn chưa từng trải qua loại khuất nhục này!
Lửa giận trong lòng nhất thời dâng trào, ánh mắt trở nên dữ tợn.
Hắn hét lên một tiếng, lồng ngực đột nhiên phồng lên, hắn cầm Thí Thần Cung, kéo căng cung, hướng về phía Cẩu Gia, mũi tên sắt khoác lên trên dây cung.
Vù vù vù!
Một mũi tên sắt từ trên vòm trời vọt tới hướng Cẩu Gia.
Song, Cẩu Gia tựa hồ rốt cục cũng cảm thấy mất kiên nhẫn.
Nó run rẩy giơ chân chó lên, móng vung về phía Tu La Hoàng trên vòm trời.
Đột nhiên một bóng chó khổng lồ hiện ra phía sau Cẩu Gia, thu hút ánh mắt của mọi người, đập tới hướng Tu La Hoàng trên vòm trời!
Mũi tên sắt bị Cẩu Gia đánh trúng, nổ tan, hào quang sắc bén tràn ngập.
Tuy nhiên vẫn không ngăn cản được móng vuốt của con chó kia, móng vuốt vẫn hung hăng phách đập xuống, không khí cũng rung động!
Hai mắt Tu La Hoàng co rụt lại, giậm chân mạnh một cái, như muốn nhanh chóng né tránh.
Nhưng hắn cũng hoảng sợ phát hiện, móng vuốt của con chó kia không biết từ khi nào đã tiến tới gần người.
Né tránh không được rồi!
Ầm! !
Trong ánh mắt rung động của mọi người, Tu La Hoàng từ trên vòm trời bị đập rơi xuống, đập vào trong lòng đất, dẫn tới cả mặt đất cũng rung động.
- Thật là quá om sòm...
Cẩu Gia thản nhiên nói, thanh âm ôn hòa mà tràn đầy từ tính vang dội chung quanh.
Hư ảnh tay chó biến mất.
Nhưng trên mặt đất, vẫn để lại ấn ký móng vuốt khiến lòng người run sợ.
Tu La Hoàng chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy,
Mũ bảo hiểm của hắn bị móng vuốt con chó kia đập bể tan tành, mái tóc xõa ra, cả người lộ ra vẻ có chút chật vật và thê thảm.
Hắn nắm Thí Thần Cung, cắn răng, lửa giận trong lòng quay cuồng.
Con con chó đen ...!lại dám chụp hắn giống như đập con ruồi.
Hắn quét nhìn bốn phía, phát hiện hưng phấn của Tu La đại quân đã sớm bị dập tắt, người nào cũng hoảng sợ nhìn con chó đen.
Tu La Hoàng bị đập trên mặt đất, chẳng khác nào khí thế của Tu La đại quân bị đập trên mặt đất, Tu La Hoàng chính là nguồn suối khí thế của bọn họ.
Tu La Hoàng hung mãnh, khí thế của bọn hắn cũng hung mãnh.
Tu La Hoàng suy yếu, khí thế của bọn hắn cũng suy yếu...
Ngược lại với suy yếu của Tu La đại quân, mọi người ở Thiên Lam Thành lại giống như được tiêm một liều thuốc trợ tim, không hẹn mà cùng hưng phấn.
Cho dù là Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh cũng có chút hoảng sợ nhìn con chó kia.

Con chó này...!rốt cuộc là thần thánh phương nào? Lại kinh khủng như thế? !
Ầm! !
Tu La Hoàng tức giận gầm thét, chợt rút kiếm ra, Tu La Kiếm bay vù vù, tựa hồ trở nên táo bạo, kiếm khí ầm ầm phát tiết, Tu La Hoàng xõa tóc, tròng mắt sắc bén nhìn Cẩu Gia.
Hắn thu Thí Thần Cung trong tay, Thí Thần Cung đặc biệt săn giết sinh linh Minh Khư tựa hồ không có chút hiệu quả với con chó này!
Nếu đã như vậy, vậy thì dùng sức lực để xử lý con con chó đen này!
Tu La Kiếm, ra! !
Hai tay hắn kịch liệt rung động, sau một khắc, Tu La Kiếm phóng lên cao, mũi chân của hắn chĩa xuống đất, cả người hắn bước lên không trung, khôi giáp trên người phóng ra ánh sáng chói lọi, khí thế như cầu vồng!
Tu La Kiếm khí huyết sắc tứ tán trên vòm trời, giống như muốn xé rách hết thảy.
Lạc Đan Thanh sắc mặt ngưng trọng nhìn màn này, trong lòng không khỏi cảm thán.
Tu La Hoàng không hổ là Tu La Hoàng, bá đạo vô cùng, tu vi mạnh mẽ tuyệt đối, kiếm ý của hắn lại càng cường đại!
Hoàng giả của Tu La cổ thành, chính là sinh ra vì chiến đấu!
Đám người của Tu La cổ thành là một đám kẻ điên, một đám điên cuồng chiến đấu, thế hệ Tu La Hoàng ban đầu thậm chí dám cầm một thanh kiếm, tiến công Tiềm Long Vương Đình, mặc dù cuối cùng bị Tiềm Long Vương Đình giết chết, nhưng phần dũng khí đó cũng khiến cho không ít thế lực trên đại lục phải bắt đầu kính nể.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.