Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 654: Đừng Có Ngừng Ngàn Vạn Lần Đừng Có Ngừng! 1





 
Một chén mì sợi, một viên bò viên, một thanh cay…
 
Ba món ăn tản ra hương khí hôi hổi, bay bổng cạnh Bộ Phương, nở rộ quang huy, sáng rực, chói mắt.
 
Lực tinh thần của Bộ Phương mãnh liệt trào dâng, thông qua tăng cường sức mạnh của Tu La Tháp màu đen trước ngực trở nên thập phần mạnh mẽ, giống như gió bạo thổi quét qua.
 
Ba món ăn giống như có năng lượng kỳ lạ đang dẫn dắt nhau, liên kết với nhau.
 
Ngay sau đó, linh khí của ba món ăn hội tụ thành bộ dáng của món ăn, trôi nổi trên bàn tay Bộ Phương.
 
Ba dạng này đều là món ăn tính công năng, có thể tổ hợp thành trận pháp mỹ thực, có thể tạo ra tăng cấp mãnh liệt.
 
Bộ Phương cảm thấy lực tinh thần của mình tăng lên, khống chế ba dạng món ăn tính công năng thành một trận pháp mỹ thực, đối với hắn, áp lực cũng không nhỏ.
Nhưng may mắn có tăng cường của Tu La Tháp, khiến Bộ Phương thành công không chế lực tinh thần.
 
Tu La Tháp không hỗ là thần khí của Tu La Cổ Thành, khó trách người của Tu La Cổ Thành năm lần bảy lượt giở thủ đoạn, chỉ là vì thu hồi Tu La Tháp.
 
Xa xa, ánh mắt La Lập và Tu La Thánh Nữ nhất thời nở rộ quang huy.
 
Bọn họ nhìn tiểu tháp màu đen trên cổ Bộ Phương, hơi xuất thần.
 
- Đó chính là Tu La Tháp sao!
 
La Lập liếm môi nói, thần sắc trên mặt hơi kích động và hưng phấn.

 
- Đúng vậy… thần khí của Tu La Cổ Thành chúng ta cũng nằm trên tay của đầu bếp nhỏ kia.
Hơn nữa đầu bếp kia còn có thể thúc giục Tu La Tháp, quả thật khó có thể tin nổi.
 
Thánh nữ cũng cạn lời.
 
Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Cho dù là có Tu La Tháp tăng sức mạnh, Bộ Phương cũng không thể là đối thủ của tôn giả Đao Bá kia.
Ở trong không gian hồn hải, tôn giả Đao Bá là vô địch.
 
Đầu bếp nhỏ kia đang giãy dụa, kết quả cuối cùng vẫn không thể thay đổi như trước.
 
Phải chết, vẫn phải là phải chết!
 
Tiểu Bì trở nên khổng lồ, bộ dáng cũng vô cùng dữ tợn.
Giáp xác trên người sắc bén vô cùng, giống như sắt thép.
Đôi mắt đỏ tươi, trong miệng phun ra bong bóng, chân nhỏ không ngừng chuyển động.
 
Bên trong không gian hồn hải của tôn giả Đao Bá, Tiểu Bì vậy mà thành công bay vút lên trời cao, làm ngơ quy tắc của tôn giả Đao Bá.
 
Tiểu Bạch đứng trên lưng Tiểu Bì, giống như hóa thành kỵ sĩ tôm, hai cánh kim loại sau lưng run lên, không ngừng phụt ra phi đao kim loại rậm rạp.
 
Sức chiến đấu của tôn giả Đao Bá với nhiều loại năng lượng hòa lẫn trở nên phi thường mạnh mẽ.
Tuy đây chỉ là tàn hồn của hắn, nhưng sức chiến đấu bùng nổ toàn diện, có thể so với Thần Hồn Cảnh bình thường, đặc biệt người này còn là không gian Hồn Hải, lại tăng cường sức chiến đấu của tôn giả Đao Bá.
 
Trong tình huống bình thường, dưới Thần Hồn, trước mặt tôn giả Đao Bá hẳn đều phải chết.
 
Cho nên Bộ Phương hẳn phải chết.
 
Một con rối, một con tôm tít, căn bản không thể ngăn cản.
 
Ầm!!
 
Quả nhiên, không ngoài dự liệu của mọi người.
 
Chỉ va chạm lần đầu, tổ hợp Tiểu Bạch và Tiểu Bì đã bị nổ bay ra, bị cường thế áp bách lên mặt đất.
 
Chân của Tiểu Bì đang di động, giãy dụa mạnh mẽ đứng lên khỏi mặt đất, gào thét một tiếng, trong miệng vậy mà phụt ra một chùm tia sáng.
 
Đôi mắt Tiểu Bạch lóe ra, trận pháp trên người trào dâng, không ngừng oanh kích lên đại pháo trận pháp.
 
Từng trận pháp đại pháo quang hoa chói mắt đều nổ về phía tôn giả Đao Bá.
Nhưng tôn giả Đao Bá căn bản không sợ hãi.
 
Từng luồng đao khí trắng, tinh thuần quanh quẩn xung quanh thân mình hắn, tốc độ vô cùng nhanh.
Mỗi một lần chém xuống đều sẽ ngăn cản công kích của Tiểu Bì và Tiểu Bạch.
 
Tuy oanh tạc không ngừng cũng không thể ảnh hưởng mảy may đến tôn giả Đao Bá.
 
Tôn giả Đao Bá đứng ngạo nghễ trên không, giơ tay lên, vung mạnh ra, đao khí trảm xuống, ngay cả không khí cũng bị xé rách.
 
Tiểu Bạch và Tiểu Bì bị đánh rơi trên mặt đất.
 
Tôn giả Đao Bá mở ra đôi mắt lạnh như băng, dừng trên người Bộ Phương.
 
- Đây là vốn liếng khiến ngươi dám càn rỡ trước mặt ta sao? Quá yếu rồi…
 
Tôn giả Đao Bá thản nhiên nói, ánh mắt hắn nhìn Bộ Phương như đang nhìn người chết.
 
Bộ Phương thở ra một hơi thật sâu, tay hắn chưởng lên, ba dòng linh khí nồng đậm bay bổng, linh khí không ngừng hóa thành mì sợi, bò viên, thanh cay…
 
Không để ý đến lời nói của tôn giả Đao Bá.
 
Bộ Phương giơ tay lên, vung ra.
 
Nhất thời trận pháp ngay lập tức bay ra, bao phủ lên thân hình của Tiểu Bì và Tiểu Bạch.
 
- Đây là thủ đoạn gì?
 
Không ít người cũng nghi ngờ.
 

Văn Nhân Sửu cũng hơi ngây ngốc, cho dù hắn là từ trong Thao Thiết Cốc đi ra, nhưng vẫn không thể nhìn thấu động tác của Bộ Phương.
Tên kia đang dùng mỹ thực bố trí trận pháp sao? Điều này làm sao có thể? Linh khí trong mỹ thực căn bản vô cùng cuồng bạo, hoàn toàn không thể nối kết… làm sao bố trí thành trận pháp?
 
Nhưng mặc kệ Văn Nhân Sửu ngờ vực thế nào, mỗi lần Bộ Phương búng tay là một trận pháp.
 
Khả năng tăng cấp của trận pháp giúp Tiểu Bạch và Tiểu Bì đứng dậy ngay, thân hình lóe ra quang hoa sáng chói.
 
Tròng mắt Tiểu Bì trở nên tròn xoe, giống như bị tạt sốt cay, đỏ bừng, sinh khí dồi dào trào dâng, trong miệng phun ra chùm tia sáng hủy diệt.
 
Áo giáp trên người Tiểu Bạch vang lên leng keng, vậy mà trên cánh tay hắn hội tụ ra một thanh đại khảm đao.
 
Đại khảm đao sắc bén, thân đao cũng tản ra hàn mang.
 
Trên lưng Tiểu Bì, Tiểu Bạch chém thẳng đến tôn giả Đao Bá.
 
Ánh mắt tôn giả Đao Bá lạnh như băng, giang ra hai tay, nhất thời vô số đao khí hội tụ từ trong không gian hồn hải, nện lên người Tiểu Bạch, đập Tiểu Bạch vặn vẹo đủ kiểu trên hư không, cuối cùng rơi ầm ầm lên mặt đất, nổi lên một dòng khói nhẹ…
 
Bộ Phương đứng xa xa, ý niệm vừa động, quang mang của trận pháp mỹ thực hạ xuống, Tiểu Bạch lần nữa dồi dào sinh khí, vẫy Đại Khảm Đao chém đến tôn giả Đao Bá.
 
Ánh mắt La Lập nhìn chằm chằm Bộ Phương ở xa xa.
 
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.