Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 623: Tính Toán Của Hàn Lê 2





 
Hắn mở mắt, lại là một ngày tươi đẹp, sau khi tắm rửa xong, Bộ Phương đi xuống lầu, ở trong phòng bếp luyện tập kỹ thuật đao công và điêu công, rồi bắt đầu chuẩn bị nấu ăn.
 
Đại hỏa quay cuồng, hương nồng bốn phía, hơi nóng mãnh liệt mênh mông.
 
Chỉ sau chốc lát, trong phòng bếp tràn ngập mùi hương, tinh quang bốn phía.
 
Bưng lên cơm Long Huyết và Túy Bài Cốt, đi ra khỏi phòng bếp, đặt hai món ăn ở trước mặt Cẩu gia và Tiểu U, Bộ Phương lần nữa bắt đầu dặn dò chuyện hôm nay.
 
Sau khi ăn uống no đủ, Bộ Phương đặt bồn sứ thanh hoa đến trước mặt Tiểu U.
 
- Lại đây, mấy ngày này, tiểu điếm do ngươi chưởng quản.
Nhớ rõ phải buôn bán mỗi ngày.
 
Bộ Phương nói.
 
Tiểu U gật đầu, cầm lên bồn sứ thanh hoa, vẻ mặt trịnh trọng.
Không thể không nói, nữ nhân này trở nên nghiêm túc, quả thật xinh đẹp không gì sánh bằng.
 
Thân mình Tiểu Bạch tròn trĩnh, đi ra khỏi phòng bếp, đứng phía sau Bộ Phương.
Đôi mắt màu tím của nó không ngừng lóe lên.
Không thể nghi ngờ, hành trình bí cảnh lần này do Tiểu Bạch bảo hộ hắn.
 
Dù sao Tiểu U phải kinh doanh quán ăn, còn Cẩu gia căn bản lười nhúc nhích…
 
Cũng chỉ có Tiểu Bạch và Tiểu Bì sẽ đi theo hắn.

Đương nhiên, Bát Trân Kê kia nếu hắn muốn dẫn theo, thằng nhóc đó cũng không thể cự tuyệt hắn.
Nhưng Bộ Phương đi bí cảnh, mang theo Tiểu Bát cũng không có ý nghĩa gì.
 
Một tiếng kẽo kẹt, cửa thanh đồng mở ra.
Dương quang chói mắt chiếu rọi vào, khiến Bộ Phương nâng tay che mắt.
Hắn lần nữa nhìn thoáng qua Tiểu U an tĩnh đứng xa xa, vừa lòng đi đến chỗ Đan Tháp.
 
Địa điểm tụ tập hôm nay là trong Đan Tháp Thiên Lam Thành.
Đây là lần đầu tiên Bộ Phương bước vào trong Đan Tháp.
Hắn vào Thiên Lam Thành lâu như vậy, đây là lần đầu tiên có cơ hội đi vào.
 
Đan Tháp là kiến trúc biểu tượng của Đan Thành, bên trong có rất nhiều luyện đan sư, mỗi một người đều ngoan ngoãn tu hành trong Đan Tháp, không ngừng rèn luyện luyện đan thuật.
 
Đan Tháp là thánh địa trong lòng mỗi luyện đan sư, là niết bàn thần thánh không thể xâm phạm của bọn họ.
 
Trước khi Bộ Phương bước vào Đan Tháp, phán quyết trưởng đứng dưới Đan Tháp dẫn hắn bước vào trong.
 
Một tiếng nổ vang, cửa thanh đồng nặng nề của Đan Tháp vang lớn, hợp lại.
 
Đoàn người đi vào trong một gian mật thất, mật thất hơi sâu, không khí bên trong tỏa mùi hương nồng đậm.
 
Bên trong đứng rất nhiều người, Huyền Minh đại sư thấy Bộ Phương xuất hiện, gật đầu với hắn.
 
Mộ Bạch cũng ôn hòa cười với Bộ Phương, tiến lên chào hỏi.
Về phần Giang Linh, vẻ mặt lạnh lùng, nàng còn chưa bình tâm lại sau thất bại, nhìn thấy Bộ Phương có vài phần mất tự nhiên.
 
- Tốt lắm, nếu đã đến đông đủ rồi, vậy lão phu bắt đầu kích hoạt trận pháp đi bí cảnh Thiên Khuyết.
 
Huyền Minh đại sư ngưng trọng nói.
 
- Bí cảnh Thiên Khuyết rất lớn, bên trong có rất nhiều sinh linh, cũng có không hề ít luyện đan sư thiên tài của các Đan Phủ đến lịch luyện, còn có các đệ tử thiên tài của thế lực khác từ Tiềm Long đại lục cũng đang lịch luyện bên trong.
Bởi vì bên trong vô số cơ duyên, cho nên hy vọng chư vị đều có thể tìm thấy cơ duyên của bản thân trong đó.
Chư vị vào bên trong, sẽ có người chỉ dẫn, nếu muốn rời khỏi bí cảnh, cũng sẽ có người dẫn đường.
 
Huyền Minh đại sư nghiêm nghị dặn dò.
 
Bọn người Bộ Phương gật đầu.
 
Ngay sau đó, khí tức cả người Huyền Minh đại sư tỏa ra, bụi mù lặn lộn trong mật thất, giống như con lốc bay bốn phía trên người Huyền Minh đại sư.
Luyện đan sư bào của hắn bay phập phồng, run phần phật không ngừng, giống như có quạt gió thổi vào.
 
Thanh âm vù vù vang lên.
 
Cả mật thất bừng sáng, địa điểm trung tâm mật thất, có nhiều trận pháp phiền phức mà huyền ảo lóe lên hào quang.
Trận pháp kia phi thường phức tạp, vòng lớn bao bọc vô số vòng nhỏ bên trong.
Bên trong vòng nhỏ còn mô tả đồ án chi chít.
Người bình thường, nhìn thấy đều sẽ choáng váng.
 
Bí cảnh này lớn hơn bí cảnh gia tộc Nam Cung mở ra không ít, trận pháp phi thường huyển ảo.
 
Đám người Bộ Phương cất bước vào trong trung gian trận pháp, nhất thời quang hoa chói mắt, từng tia sáng khuếch tán từ trong trận pháp, bao phủ thân hình bọn họ.
 
Đám người Mộ Bạch cảm thấy một trận dao động đáng sợ lan tràn.
Tất cả cảnh tượng trước mặt bọn họ thay đổi trong chớp mắt.
 
Trong đầu hoảng hốt một trận, giống như trải qua lôi kéo kịch liệt.
 
…….
 
Hào quang mật thất tản đi, áo choàng trên người Huyền Minh đại sư cũng bình phục lại, quang mang trận pháp cũng trở nên yên ổn.
 
Phán quyết trưởng cung kính đưa viên đan dược cho Huyền Minh đại sư.
Huyền Minh đại sư sau khi tiếp nhận, trực tiếp dùng, khiến sắc mặt khó coi của Huyền Minh đại sư khôi phực không ít.
 
- Huyền Minh đại sư… bí cảnh lần này mở ra trước dự tính, chúng ta cứ như vậy để bọn họ đi vào trong bí cảnh sao? Thật không cần báo với phủ chủ một tiếng?
 
Phán quyết trưởng hỏi.
 
- Không sao cả, bí cảnh Thiên Khuyết nói nguy hiểm thì cũng không tính là nguy hiểm, dù sao bên trong có rất nhiều luyện đan sư thiên tài của Đan Phủ chúng ta, trong đó thậm chí không hề ít luyện đan của Tinh Thần Đan Tháp đi vào lịch luyện, không có nguy hiểm.
Có cũng chỉ có thể là cơ duyên.
Đợi bọn họ từ trong bí cảnh Thiên Khuyết đi ra, Tinh Thần Đan Tháp cũng nên đến đón người rồi.
Nhưng hiện tại lão phu đau đầu chính là, quán quân lần này cũng không phải là luyện đan sư, Tinh Thần Đan Tháp đến lúc đó phải làm sao?
 

Huyền Minh đại sư nói.
 
Phán quyết trưởng cũng sửng sốt, sau đó cũng lo lắng, đây thật mới đáng là chuyện Tinh Thần Đan Tháp phải đau đầu.
 
Thiên Lam Thành, bên trong cau lầu kim khí san sát.
 
Hàn Lê đứng trước cửa sổ, nhìn về phía Đan Tháp, sau khi nhìn thấy năng lượng long tụ trên Đan Tháp tán đi, khóe miệng cũng cong lên, lộ ra ý cười lành lạnh.
 
- Rốt cục thì ra rồi a…
 
- Hàn thống lĩnh, tiểu nhân tra xét được, Bộ Phương kia cũng không mang U Minh Nữ và Cẩu gia đi vào… Chỉ mang theo con rối trong tiểu điếm hắn cùng nhau tiến vào bí cảnh Thiên Khuyết.
 
Một thủ vệ tiến đến bên người Hàn Lê nói.
 
Hàn Lê gật đầu, ý cười trên mặt càng sâu.
Thế mà là con rối kia, dám lột đồ hắn, khiến hắn chịu nhục nhã, lúc này xem ra, nợ mới và nợ cũ phải tính toán cùng nhau rồi.
 
- Đi thôi, mang theo vũ khí đi cùng bổn thống lĩnh, không có Cẩu gia rồi, Bộ Phương kia lấy cái gì cản chúng ta.
Tu La Tháp nhất định phải là của ta!
 
- Còn nữa… nhớ rõ lột sạch từng miếng sắt trên người con rối kia! Khiến con rối kia nếm thử tư vị bị lột đồ!
 
 
 
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.