Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 549: Từ Bỏ Cuộc Thi 2





 
 
Điều này khiến tất cả mọi người có chút nghi ngờ.
 
- Nam Cung Vô Khuyết đâu? Lúc này rồi...!làm sao còn chưa tới?
 
- Sắp bắt đầu tranh tài rồi, làm sao hắn còn chưa tới? Hắn muốn bỏ thi sao?
 
- Không phải nói tiểu đầu bếp muốn từ bỏ cuộc thi sao? Làm sao biến thành Nam Cung Vô Khuyết bỏ cuộc...
 
...
 
Khán giả cũng sững sờ , vội vàng bàn tán xôn xao, bọn họ nghi ngờ, bọn họ không giải thích được.
 
Dựa theo tính cách của Nam Cung Vô Khuyết, lẽ ra hắn đã tới sớm rồi.
 
Nam Cung Uyển ngồi trên khán phòng cũng nhấp nhổm không yên...
 
Nàng rất hiểu Nam Cung Vô Khuyết, hắn không thể lựa chọn bỏ cuộc...!Hơn nữa hắn còn bàn bạc với Bộ lão bản, hôm nay Bộ lão bản sẽ xả nước.
 
Kết quả, hắn lại không tới?
 
Đã đến giờ tranh tài, chiến thuyền của năm vị luyện đan đại sư cũng chậm rãi lơ lửng trên vòm trời, thân ảnh của năm vị tiên phong đạo cốt từ trong bước ra, mái tóc phiêu đãng, Huyền Minh đại sư lại càng khí chất hào hùng, tuyên bố Top 10 bắt đầu.
 

Song, sau khi kết thúc tuyên bố, không khí có chút bối rối.
 
Bởi vì Nam Cung Vô Khuyết ...!vẫn chưa xuất hiện.
 
Hắn thật sự từ bỏ cuộc thi sao?
 
Nam Cung Vô Khuyết từ lúc nào lại hèn mọn như vậy?
 
Khán giả ngạc nhiên.
 
Bộ Phương cũng sững sờ, chẳng lẽ Nam Cung Vô Khuyết ngủ quên? Không thể...!Chuyện quan trọng như vậy, làm sao có thể ngủ quên?
 
Giờ phút này, cũng không ai biết Nam Cung Vô Khuyết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
 
Khuôn mặt Huyền Minh đại sư âm trầm đáng sợ, hắn nhất định phải làm rõ, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì.
 
Nam Cung Vô Khuyết ...!lại lựa chọn bỏ cuộc!
 
- Quả thực buồn cười! Ranh con kia lại không đến!
 
Huyền Minh đại sư tức giận đến mức râu mép thổi bay, cả người nổi trận lôi đình.
 
Vốn đang cho rằng hôm nay người muốn bỏ cuộc là Bộ Phương, kết quả Bộ Phương không bỏ cuộc, người ta dù bận vẫn chạy tới dự thi, kết quả Nam Cung Vô Khuyết lại có vấn đề.
 
Tiểu tử kia...!có muốn tiếp tục lăn lộn trong Đan Tháp Thiên Lam Thành hay không?
 
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
 
Huyền Minh đại sư nghiêm túc nhìn Trọng tài chính chịu trách nhiệm tranh tài lần này.
 
Trọng tài chính cũng thấy đau đầu, hắn phát hiện những trận tranh tài liên quan đến Bộ Phương, đều sẽ có một số việc phát sinh, đối thủ của hắn luôn gặp xui xẻo.
 
Không phải tạc lò, thì khóc đến quên trời đất, bây giờ còn trực tiếp bỏ cuộc...
 
Chẳng lẽ hắc mã này muốn dùng tư thái quỷ dị đi đến cuối cùng?
 
- Nam Cung Vô Khuyết thật sự bỏ cuộc rồi...!thời gian tranh tài đã đến, chúng ta không thể trì hoãn được nữa.
 
Trọng tài chính nói.
 
Huyền Minh đại sư trầm mặt, hắn còn muốn giúp Nam Cung Vô Khuyết kéo dài thêm chút thời gian.
 
Nhưng cuối cùng không thể kéo dài quá lâu.
 
- Được rồi...!Ngươi tuyên bố tranh tài bắt đầu đi, để Bộ Phương hoàn thành cuộc tranh tài này, mặc dù hắn không có đối thủ, nhưng...!Hắn vẫn phải hoàn thành tác phẩm của mình, đây cũng là trách nhiệm của hắn đối với mọi người.
 
Huyền Minh đại sư nói.
 
Hắn bất giác không biết nói gì, kẻ nói sẽ bỏ cuộc thì hiện giờ đứng trên võ đài, kẻ không nói thì kết quả từ bỏ cuộc thi.
 
Đây là đang đùa bỡn hắn sao?
 
Nếu như Bộ Phương biết được suy nghĩ của Huyền Minh đại sư, tuyệt đối sẽ cảm thấy oan uổng, bởi vì lúc ấy hắn thật sự muốn từ bỏ cuộc thi.
 
Hiện giờ hắn đứng ở đây, cũng bởi vì Nam Cung Vô Khuyết nói muốn hắn thua một cách hoàn hảo...
 
Không muốn kết quả thắng không minh bạch.
 
Bộ Phương nhếch khóe miệng, tiện tay giơ lên, nồi Huyền Vũ nặng nề đập xuống võ đài .
 
Nếu Nam Cung Vô Khuyết không tới, trận này hắn nhất định phải thắng lợi, vậy thì cứ thoải mái nấu món ăn.
 
Để thỏa mãn trái tim háo hức của khán giả.
 
Lần đầu tiên Bộ Phương phát hiện mình có nhiều người ủng hộ như vậy.
 
Hắn nhớ ban đầu những khán giả đó không phải cũng hô khẩu hiệu đánh chết kẻ thù của Luyện Đan Sư sao...
 
Vừa nghĩ, Bộ Phương vừa xách từ trong túi không gian Hệ Thống ra một con gấu lớn, vỗ vỗ con gấu, Bộ Phương chém xuống bàn chân gấu, bắt đầu nấu nướng.
 
Hùng Thực trên khán phòng không kìm được rơi lệ, thù oán gì chứ, tại sao trong cuộc tranh tài chắc chắn sẽ chiến thắng, ngươi còn xách Đại Hùng của ta ra hành hạ, ngươi không thể đối đãi tốt với nó được sao?
 
...
 
Gia tộc Nam Cung.

 
Bên trong mật thất, Nam Cung Vô Khuyết mở mắt, một luồng khí tức mênh mông dâng trào sau lưng hắn, hai đạo gông xiềng Chí Tôn lúc có lúc không chập chờn sau lưng hắn, còn hư ảnh đạo xiềng xích thứ ba cũng từ từ hiện lên.
 
Trong đôi mắt hắn tựa hồ có tinh mang lóe lên, hắn hé miệng, có khí tức đen nhánh phát ra.
 
Trên mặt Nam Cung Vô Khuyết hiện lên vui sướng không thể che giấu, hắn giơ tay lên, một ngọn lửa màu trắng nhảy lên đầu ngón tay của hắn, loại cảm giác quen thuộc, trong nháy mắt lan tràn bao trùm toàn thân hắn.
 
Có lại sau khi mất đi, khiến hắn cảm giác điều khiển của mình đối với Thiên Địa Huyền Hỏa Cửu U Vương Viêm càng thêm thuận lợi.
 
Két...
 
Cửa mật thất mở ra, ánh sáng chói mắt nhất thời chiếu vào, Nam Cung Vô Khuyết hít một hơi thật sâu, trạng thái tinh thần vô cùng tốt.
 
Người gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái.
 
Bỗng nhiên, tên người hầu cung kính đứng ở cửa, mặt đầy cổ quái khom người nói với Nam Cung Vô Khuyết:
 
- Gia chủ đại nhân...!Ngài...!rốt cục xuất quan rồi! Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển sắp kết thúc rồi...
 
 
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.