Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 481: Hương Cua Vừa Lan Tỏa Toàn Trường Nổ Lò! 2





Vì sao không có mùi gì…
Tất cả mọi người chợt lạnh trong lòng, chẳng lẽ món ăn này của Bộ phương… thật sự chỉ là một món ăn bình thường sao? Không có mùi hương ngào ngạt, làm sao có thể thắng luyện đan sư này?
Đặt lồng hấp lên bàn, nhiệt khí tán đi, lộ ra món ăn trong lồng hấp.
Đó là một con cua lớn đỏ rực được hấp chín.
Tuy con cua đã không còn tám chân, nhưng càng lớn vẫn còn giữ lại.
Trên vỏ cua đỏ rực, có hơi nước trong suốt bám lên, trông thật mị lực và đáng yêu.
Mùi hương tuy rằng không nồng nhưng mọi người thấy con cua kia cũng muốn ăn.
Thoạt nhìn thật ngon!
- Tiểu tử này xem ra lần này thật không định gây sự…
Trọng tài trưởng cũng bị con cua này kinh diễm, nhưng nghĩ đến Bộ Phương không gây sự, trong lòng vẫn vui vẻ.
Vù…

Phía trên lôi đài, dao động kỳ lạ khuếch tán, lập tức có người ngưng kết thành đan dược.
Hơn nữa có thể khiến không gian dao động, đan dược này hẳn không phải đan dược bình thường, chẳng lẽ có người sắp luyện chế thành linh đan?
Ánh mắt của khán giả bị nhóm luyện đan sư hấp dẫn.
Dù sao ngưng kết ra linh đan chính là trường hợp hiếm thấy.
Trường hợp này phi thường hấp dẫn không ít người.
Luyện đan sư có thể luyện chế linh đan chỉ có thể là luyện đan sư vân cấp nghiêm túc của Đan Tháp.
Luyện đan sư nhất vân có thể luyện chế linh đan nhất văn, luyện đan sư nhị văn có thể luyện chế linh đan nhị tam văn, luyện đan sư tam văn có thể luyện chế linh đan tứ ngũ văn… cứ như thế suy ra.
Luyện đan sư vân cấp luyện chế linh đan, cảnh tượng này nghĩ thôi… cũng đủ kích động.
Dao động càng thêm kịch liệt, vậy mà không chỉ một luyện đan sư đang luyện chế linh đan, chuyện này cần kích thích!
- Trời ơi! Là luyện đan sư thiên tài của Thiên Đan Thành! Đan khí ngưng vân, là linh đan hắn đang luyện chế.
- Ngươi mắt mù sao? Không thấy luyện đan sư của Thiên Đan Thành đang luyện chế linh đan?
- Không biết ai sẽ ngưng đan thành công… đây đối với bọn họ là một trận so đấu!
…….
.
Khán giả đều kinh hô không thôi, tán thưởng không thôi.
So đấu giữa các luyện đan sư thật thông thường, kích thích nhất là ai hoàn thành luyện chế trước, hơn nữa có thể nghiền áp đối phương về phẩm chất đan dược! Giờ phút này, ánh mắt mọi người dường như đều bị hình ảnh ngưng kết linh đan hấp dẫn.
Bộ Phương biến thành không người hỏi thăm.
Nhưng, trọng tài bại hại hai lần vẫn nhìn chằm chằm Bộ Phương… oán niệm đã lớn rồi! Bỗng nhiên, trọng tài lại chấn kinh! Bởi vì hắn phát hiện Bộ Phương lại bắt đầu nấu ăn, thúc giục Vạn Thú Viêm, đổ vào nồi sốt tương và thịt cua đã chuẩn bị tốt!
Xuy xuy xuy!
Khi trở đồ ăn, tỏa ra mùi hương ngập toàn cảnh.
Mùi rất thơm, nhưng so với mùi của Hải Lệ Bao kia thì chỉ là náo loạn nhỏ, không hề ảnh hưởng nhóm luyện đan sư.
Mọi người đã xác định, Bộ Phương đã cùng đường, không thể ra vẻ nữa!
Không ít luyện đan sư ngửi mùi hương này, tâm thần không chút dao động, thậm chí cười lạnh.
Dù sao chỉ là một đầu bếp đầu cơ trục lợi… Nhưng chân chính biết Bộ Phương làm gì… chỉ có trọng tài kia!
Cầm nồi lên, sóng nhiệt cuồn cuộn, Bộ Phương lấy ra thịt cua đỏ rực đã được xào còn đang run run, đặt lên cua hấp đỏ rực lấy ra từ trong lòng hấp.
Xuy xuy!
Nhiệt khí tràn ngập cùng một trận tiếng vang.
Bộ Phương thật bình tĩnh, ngón tay cong lên, Long Cốt Thái Đao rơi vào tay hắn, hơi dùng sức, thái đao vung vẫy đao hoa huyễn khốc.
Bộ Phương nhìn chằm chằm cua biển kia, hai ngón tay đè lên mai cua, Long Cốt Thái Đao đâm vào chỗ mở miệng.
Nhất thời… rắng rắc.
Thanh âm thanh thúy dễ nghe cũng không khiến nhiều người chú ý.
Nhưng khi Bộ Phương mở nồi cua, hơi nóng hôi hổi cùng mùi hương nồng đậm lan tràn ra! Mùi hương kia… giống như gió bạo thổi toàn trường!

Trọng tài ngây dại, tất cả người xem cũng ngây dại…
Trên đài thanh đồng chỗ Bộ Phương giống có quang mang sáng chói thẳng hướng chân trời, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt bọn họ.
Món ăn kia… thật con mẹ nón có thể sáng lên!
Bang!
Bang bang!
Bang bang bang!
Trong lòng trọng tài trưởng run lên, sau đó cả người toàn là mồ hôi lạnh!
Phía trên lôi đài, trong nháy mắt, phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, với tiếng động phẫn nộ đầy ảo não.
Khán giả sợ ngây người!
Toàn trường khiếp sợ, đều hít sâu một ngụm khí lạnh!
Ai con mẹ nó nói Bộ Phương không gây chuyện nữa?
Mùi hương này vừa tỏa ra… toàn trường nổ lò!
----------oOo----------
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.