Mượn Giống Sinh Con

Chương 1:




Đường Tiên nổi tiếng là bông hoa cao lãnh ở trường cấp ba chúng tôi.
Con gái theo đuổi anh ấy nhiều như cá diếc qua sông, nhưng anh ấy đều không để mắt tới.
*Nhiều không đếm kể.
Bạn thân giúp tôi lau mồ hôi, "Hay chúng ta đổi người khác cho Tiểu Quất đi? Tính tình của Đường thần lạnh lùng như vậy, mượn giống sinh con... anh ấy sẽ không block Hạ Tiểu Quất chứ?"
Nội tâm tôi thầm từ chối.
Nhưng những người khác muốn xem trò vui, không coi đây là chuyện lớn, tôi chỉ có thể cắn răng rút điện thoại ra.
Không ai biết rằng, tôi và Đường Tiên đã từng lén lút yêu đương một khoảng thời gian, không dài cũng không ngắn.
Người, là do tôi chủ động theo đuổi, cũng là tôi đơn phương chia tay.
Đã chia tay được một năm, tôi cũng từng hoài nghi, có phải Đường Tiên đã sớm block tôi rồi không?
Ngón tay tôi run run, gửi cho Đường Tiên bốn chữ: "Mượn giống sinh con."
Dấu chấm than màu đỏ không xuất hiện, thế mà anh ấy không chặn tôi?
Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không để ý đến tôi, nhưng chưa tới 1 phút, bên kia liền trả lời.
"Bao nhiêu tiền?"
Cả người tôi ngơ ngẩn, không biết nên trả lời ra sao.
Bạn thân giật lấy điện thoại tôi, giống như khám phá ra một chân trời mới, "Mẹ ơi, Đường thần hỏi Tiểu Quất là bao nhiêu tiền!"
Phòng bao lập tức nổ tung.
"Không thể nào, Đường thần thiếu tiền đến mức đó sao??"
"Nhà đã phá sản?"
"Không lẽ bị hack tài khoản rồi?"
Lại vài giây nữa trôi qua.
Bạn thân lại hô to một tiếng, "Mẹ ơi, Đường thần hỏi Hạ Tiểu Quất địa chỉ!!"
Sự nhiệt tình của mọi người càng tăng lên.
"Tình hình thế nào?"
"Đây là muốn đem mình đóng gói đưa đến cửa?"
...
Đột nhiên có một bạn học nói: "Tớ nghĩ có thể các cậu đã hiểu lầm, Đường thần tám chín phần đang tức giận, muốn đến tận cửa đánh Hạ Tiểu Quất!"
Trái tim tôi co quắp, tự an ủi bản thân nói: "Không đến mức đó chứ..."
Thời gian sau đó tôi cũng không quan tâm, luôn suy nghĩ câu anh ấy hỏi địa chỉ là có ý gì.
Rốt cuộc Đường Tiên thật sự muốn tìm đến cửa đánh tôi, hay có ý gì khác?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.