Mục Thần Ký

Chương 961: Lĩnh vực linh thai thần tàng




Trong lòng Lạc Vô Song nhất thời kinh sợ, một kiếm này của Tần Mục sắc bén không gì sánh được, trực tiếp đâm rách tầng trời thứ nhất của hắn, hắn vẫn không có cảm giác được có chỗ nào lợi hại.
Khi hắn lấy đao nhập đạo, hắn còn tương đối trẻ tuổi, chiêu thứ nhất nhập đạo gọi Thanh Hải Vân Khai, lúc đao pháp triển khai, giống như một mảnh xanh biển bị mây mù bao phủ, lúc mây được vén ra, đao pháp thoáng cái liền biến đổi, thế biển ngập trời từ trên cao hạ xuống.
Nhưng một chiêu này là chiêu thứ nhất hắn nhập đạo, khi đó tích lũy không đủ, cũng không mấy kỹ càng, bị phá đi là rất bình thường. 
Nhưng trong phút chốc một kiếm này của Tần Mục lại phá vỡ tầng trời thứ hai trong đao đạo của hắn, Ngọc Quan Tuyết Cấp, một chiêu thần thông nhập đạo này triển khai ra, đao quang hóa thành tuyết bay đầy trời, ngọc khóa băng lạnh, huyền băng hóa thành ngọc quan.
Cửa ngọc vừa mở ra, chính là sát chiêu lạnh thấu xương, gió tuyết đập vào mặt, đến gần ngọc quan, lấy thành băng cửa ngọc để nghiền ép.
Cường giả chết ở dưới một chiêu thần thông này của hắn nhiều không đếm hết. 
Nhưng một chiêu này cũng bị Tần Mục dùng một kiếm phá đi.
Kiếm của Tần Mục đâm thủng thành băng cửa ngọc của hắn, một kiếm dẹp yên gió tuyết, khiến cho cửa ngọc tan vỡ, thành băng tan rã.
Tầng trời đao đạo thứ ba của hắn là Thiết Kỵ Đột Xuất, đao pháp triển khai ra, thiên binh thiên tướng giống như từ trên cao hạ xuống, kỵ binh lưỡi mác, nhưng một chiêu này cũng vô dụng, kiếm quang dẹp yên tất cả thiên binh thiên tướng. 
Tầng trời đao đạo thứ tư của Lạc Vô Song gọi là Quang Động Trọng Lâu, một đao chém xuống, đao quang hóa thành ba mươi ba trọng lâu, sát chiêu từ trong lâu xông ra.
Nhưng trọng lâu bị kiếm quang đâm thủng, lập tức tan rã.
Sau đó là tầng trời thứ năm, tầng trời thứ sáu, tầng trời thứ bảy... 
Đao pháp của hắn là đao đạo Thiên Khung, trước mắt có mười bốn chiêu thần thông đao pháp nhập đạo, mười bốn chiêu thần thông đao pháp này xây dựng thành mười bốn tầng trời, lần này hắn dự định một đòn giải quyết trận chiến đấu, bởi vậy mười bốn tầng trời trùng điệp, giống như mười bốn tòa chư thiên từ trên cao hạ xuống.
Tần Mục kéo tới một kiếm, liên tục đâm thủng từng tầng chư thiên, khiến cho hắn không nhịn được, trong lòng chấn động.
Cũng may, sau khi kiếm của Tần Mục liên tục đâm thủng chín tầng trời của hắn, thế cùng lực kiệt cũng xuất hiện sự suy giảm trên diện rộng, khiến cho hắn thoáng yên tâm. 
Nếu như Tần Mục một đường đâm thủng mười bốn tầng trời của hắn, như vậy hắn cũng không nhất thiết phải tiếp tục đánh nữa, trực tiếp vứt bỏ đao, dập đầu chịu thua.
Không ngờ, sau khi một kiếm này của Tần Mục đã rơi vào thế suy kiệt, kiếm pháp đột nhiên biến đổi, từ Khai Kiếp Kiếm hóa thành Đề Kiếp Kiếm, một kiếm hóa thành hàng vạn hàng nghìn kiếm quang chớp động, mỗi một đường kiếm quang khẽ run lên, lại hóa thành một đóa hoa nhỏ tung bay.
Chỉ một thoáng, vạn hoa nhẹ nhàng trôi giạt, hoa rơi xuống, bay đầy trời, nhét vào trong tầng trời đao đạo thứ chín của của hắn. 
Tầng trời đao đạo thứ chín của hắn là Xương Hạp Cửu Quan Thiên Môn Khai, chính là một chiêu với đại khí cực mạnh, nhưng kiếm quang tràn ngập ở trong Thiên Môn, nhét đầy chín cửa cổng trời, dẹp yên chín ải, Thiên Môn bị phá tới suy sụp.
Đối với Đề Kiếp Kiếm của Tần Mục, Lạc Vô Song đã từng nghe thấy, đây là kiếm pháp khiến cho Tần Mục thành danh.
Năm đầu Long Hán, Tần Mục dựa vào một chiêu kiếm pháp này, khi hình chiếu của Nguyên Mỗ phu nhân trấn áp xuống, khiến Hạo Thiên Tôn tổn thương nặng nề, đánh Hạo Thiên Tôn chỉ có thể nằm ở trên giường bệnh trăm ngàn năm không thể tự hành động. 
Từ đó trở đi, một chiêu kiếm pháp này lại thành kiếm pháp trong truyền thuyết, hậu thế không biết bao nhiêu người tài trí hơn người muốn bắt chước theo, lại phát hiện không ai có cách nào sử dụng ra một chiêu kiếm pháp này.
Theo Tần Mục biến mất, Đề Kiếp Kiếm trở thành tuyệt học thất truyền, kiếm vô địch trong truyền thuyết, cho đến thời đại Duyên Khang, Tần Mục tự mình sáng lập ra một chiêu kiếm pháp này.
Chỗ cường đại nhất của Đề Kiếp Kiếm, đây là một chiêu kiếm pháp cơ sở, lại được gọi là kiếm thứ mười chín. 
Không có mười tám chiêu kiếm pháp cơ sở trước đó, không có cách nào học được kiếm mười chín, học được một chiêu kiếm pháp này lại có thể trực tiếp lấy kiếm nhập đạo!
Điều này cũng có nghĩa là Đề Kiếp Kiếm có thể tổ hợp cùng kiếm pháp khác thành vô số loại kiếm pháp khác nhau!
Đây cũng là chỗ cường đại nhất và khác thường của Đề Kiếp Kiếm. 
Trong Nguyên Giới, Tần Mục cũng dựa vào một chiêu này chém giết rất nhiều kẻ địch mạnh, đến nay chưa từng bị người nào phá giải được, cho dù là bản thân Hạo Thiên Tôn cùng hắn đối chọi, cũng chỉ phá ở trên những điểm công pháp còn thiếu sót của hắn, vẫn chưa thể tìm được sơ hở từ trong một chiêu kiếm pháp này.
Mắt thấy một chiêu Đề Kiếp Kiếm này sắp phá vỡ tầng trời đao đạo thứ mười ba của hắn, lực lượng trong một chiêu thần thông này của Tần Mục cuối cùng suy kiệt, Lạc Vô Song thở phào nhẹ nhõm, tầng trời thứ mười ba và tầng trời thứ mười bốn đi tới đỉnh đầu Tần Mục, đại khí cực lớn!
Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy được Thái Cực Đồ đen trắng dưới chân Tần Mục mở rộng, trong giây lát cuốn ra trăm dặm, biến sa mạc cát vàng lớn trăm dặm hóa thành hai màu đen và trắng. 
Trong sa mạc lớn đen trắng, mặt trời hạ xuống, mặt trăng dâng lên, ánh trăng sáng tỏ.
- Tu vi thật hùng hồn!
Trong lòng Lạc Vô Song nghiêm lại, đao kiếm va chạm, Tần Mục sừng sững ở dưới Nguyên Mộc, giống như cắm rễ ở trong sa mạc lớn, thân thể sừng sững không động. 
Hai tầng lực lượng đao đạo chư thiên của Lạc Vô Song nghiền ép, chỉ khiến cho Thái Cực Đồ đen trắng xung quanh hắn run rẩy không ngừng, nhưng không có cách nào chấn động được thân thể của Tần Mục.
- Tu vi như vậy chính là hiệu quả do thân thể nguyên thần hợp lại làm một, thần tàng hóa thành lĩnh vực mang đến sao?
Lạc Vô Song xoay người đi tới bên trái của hắn, đao quang lại hồi sinh, nhưng Tần Mục lại dường như vẫn chưa hề di động, nhưng hắn vẫn đối mặt chính là mặt trước của Tần Mục. 
Hai người đánh nhanh, Lạc Vô Song vung đao nhanh như tên bắn, đao quang trút xuống như thác nước, nhưng điều khiến cho hắn kinh ngạc chính là bất kể hắn chuyển tới bất kỳ một phương hướng nào, trước sau hắn nhìn thấy được lại là mặt trước của Tần Mục.
Điều khiến hắn kinh hãi là Tần Mục từ đầu đến cuối cũng chưa từng xoay người!
Trong lòng Lạc Vô Song dâng lên cảm giác vô cùng hoang đường, dường như Tần Mục mọc ra vô số khuôn mặt, bất kể hắn từ góc độ nào tấn công, đối mặt trước sau là chính diện của Tần Mục, hoàn toàn không sơ hở nào, trước mặt chính là công kích mạnh nhất của Tần Mục! 
Một người ở trong chiến đấu, thân thể động tác, cơ bắp, gân mạch, xương cốt, khí huyết, quỹ tích di chuyển đều sẽ tạo thành những sơ hở lóe lên rồi biến mất.
Thậm chí ngay cả nguyên khí lưu chuyển phía ngoài da thịt cũng sẽ hình thành từng sơ hở.
Những sơ hở này không phải là cơ sở trên phương diện công pháp, mà khi bản thân thần thông giả di chuyển đã phát sinh ra sơ hở, chiêu pháp thần thông ngoại trừ giết kẻ địch ra, còn có một hiệu quả khác, đó chính là bù đắp những sơ hở này. 
Chẳng qua, khi Lạc Vô Song đối mặt với Tần Mục ở dưới trạng thái này, hắn lại hoàn toàn không tìm được bất kỳ sơ hở nào trên thân thể của Tần Mục!
- Đây là một loại thần thông vô lại!
Lạc Vô Song cắn răng, tạo thành tình huống như vậy, nhất định là Linh Thai thần tàng của Tần Mục, hắn còn nhớ rõ ở trong lĩnh vực thần thức vô thượng, lúc thần thức của Thái Đế xâm nhập, Tần Mục đã từng nói ở trong Linh Thai thần tàng của hắn, hắn chính là Thiên Đế, chính là chúa tể. 
Hiện tại, Lạc Vô Song cảm nhận được cảm giác của Thái Đế lúc đó.
Tần Mục biến phạm vi trăm dặm sa mạc lớn thành Linh Thai thần tàng của mình, hình thành một lĩnh vực kỳ lạ, dựa vào thần thông đao pháp, mình khó có thể chống lại được hắn.
Điều thật sự khiến cho hắn chấn động chính là sau khi Tần Mục tiến vào lĩnh vực thần thức vô thượng, lại sử dụng được lĩnh vực thần thức vô thượng ở trong thần tàng của mình. 
Mà những người khác lại không có cách nào làm được giống như hắn, hóa thần tàng của mình thành lĩnh vực.
Nguyên nhân mấu chốt nhất là, Tần Mục hóa bảy đại thần tàng thành một thần tàng, thành tựu của hắn ở trong thần tàng có thể độc bộ thiên hạ, cho dù là Thiên Tôn, đơn thuần chỉ luận về thần tàng cũng không có cách nào vượt qua hắn ở trên phương diện tu vi.
Hơn nữa hắn khai thiên lập địa, hóa Linh Thai thần tàng thành một tiểu vũ trụ trong cơ thể, từ tiểu vũ trụ sinh ra hồn phách, hồn phách cùng Linh Thai kết hợp hóa thành nguyên thần, nguyên thần tự nhiên chính là chúa tể của tiểu vũ trụ này, hình thành lĩnh vực đặc biệt của mình là đương nhiên. 
- Muốn phá giải loại này của hắn đấu pháp vô lại, lại nhất định phải phá hủy Linh Thai thần tàng của hắn!
Lạc Vô Song nghĩ tới đây, đao quang lại một lần nữa bạo phát, hắn không có chém về phía Tần Mục, trái lại xuất đao về phía mảnh thiên địa này, đao quang xé rách không trung, chém ra mặt đất!
Lĩnh vực của Tần Mục lập tức trở nên bất ổn, khí thế suy giảm, nhưng vào lúc này, thiên địa đột nhiên cuốn ra, sa mạc lớn đen trắng trong phạm vi trăm dặm đổ nát, quy tắc thiên địa đại đạo đột nhiên thay đổi. 
Lạc Vô Song kinh hãi nhìn thấy được thân thể máu thịt của mình nhanh chóng lột xác, hóa thành một bộ xương khô đứng ở nơi đó, không cảm ứng được thân thể của mình!
Nơi này là U Đô.
Là Tần Mục lấy lực lượng của chính mình hình thành thế giới U Đô! 
Không có thân thể, pháp lực của Lạc Vô Song giảm mạnh, kiếm quang của Tần Mục bay tới, Lạc Vô Song cầm đao tới ngăn cản, nhưng hắn không có thân thể, bất kể ở trên phương diện pháp lực hay là trên phương diện lực lượng đều tương đương với trực tiếp giảm xuống một cảnh giới.
Vèo...
Kiếm quang đâm thủng tầng trời đao đạo thứ mười bốn của hắn, khi đi tới mi tâm của hắn lại bỗng nhiên ngừng lại. 
Lạc Vô Song bỏ đi đao trong tay, đao quang chớp động trong mắt hắn cũng dần dần tắt lìm, khí tức trở nên uể oải, khàn giọng nói:
- Bốn vạn năm, ta đợi khoảng bốn vạn năm vẫn mơ ước đánh với ngươi một trận, không nghĩ tới ta vẫn thua...
Tần Mục tản đi kiếm quang, Linh Thai thần tàng hình thành lĩnh vực cũng biến mất, sa mạc lớn cát vàng xuất hiện lại một lần nữa, vẫn là mặt trời chói chang cuồn cuộn, sóng nhiệt đập vào mặt. 
- Ngươi cũng không phải thua ở dưới kiếm pháp của ta, không cần thương tâm như vậy.
Tần Mục đi ra phía trước, cười nói:
- Ngươi chẳng qua là thua ở dưới thần thông của ta, luận về kiếm pháp, kiếm pháp của ta chưa chắc có thể thắng được đao pháp của ngươi. Ở trên đao pháp, ta cũng có rất nhiều chỗ cần phải thỉnh giáo ngươi. 
Lạc Vô Song thở dài, thần thái hiu quạnh:
- Năm đó kiếm pháp của ngươi đánh bại ta, ta sử dụng bốn vạn năm khổ luyện đao pháp, chờ mong có một ngày có thể khiến cho kiếm của ngươi thua ở dưới đao của ta. Hiện tại kiếm pháp của ngươi cho dù không thể thắng được đao pháp của ta, thần thông của ngươi lại đánh bại ta, ta lại phải sử dụng bao nhiêu năm khổ luyện tìm hiểu, mới có khả năng đánh bại thần thông của ngươi?
Lần này thất bại, hắn mặc dù mất mát, nhưng lại đột nhiên có một loại cảm giác thoải mái, dường như tháo xuống một bọc quần áo nặng nề. 
- Mười hai vạn năm.
Tần Mục đi về phía trước, nói:
- Ngươi thiếu ta ba cái mạng, mỗi cái mạng bốn vạn năm, ngươi có thời gian mười hai vạn năm để tìm hiểu, tranh thủ sau mười hai vạn năm đường đường chính chính đánh bại ta. 
Hắn quay đầu cười nói:
- Lạc Thần Đao, ngươi còn không đuổi theo?
Lạc Vô Song giật mình, bước nhanh đuổi theo hắn, nói: 
- Lĩnh vực Linh Thai của ngươi có sơ hở rất lớn. Chỉ cần phá vỡ Linh Thai thần tàng của ngươi, giết chết ngươi lại không khó khăn. Ngươi từ trong lĩnh vực thần thức vô thượng tìm hiểu ra loại cách dùng này, thật ra cũng không đầy đủ.
Tần Mục khiêm tốn thỉnh giáo, nói:
- Vừa rồi, khi đao pháp của ngươi bổ ra thiên địa, ta lại ý thức được điểm này, như vậy Lạc Thần Đao cho rằng ta nên sửa chữa hoàn thiện thế nào? 
Lạc Vô Song do dự một chút, nói:
- Tần phách thể không cần lúc nào cũng gọi ta là Lạc Thần Đao Lạc Thần Đao, ta lớn hơn so với ngươi bốn vạn năm, nhưng nếu không chê, gọi ta Lạc huynh là được rồi.
Tần Mục bật cười nói: 
- Ta với Triết Hoa Lê xưng huynh gọi đệ, làm sao có thể gọi ngươi là Lạc huynh được?
Lạc Vô Song nghiêm mặt nói:
- Ta với Triết Hoa Lê đã ân đoạn nghĩa tuyệt, hắn không phải là đệ tử của ta. Ngươi là Thiên Tôn, gọi ta Lạc huynh, vẫn là ta chiếm tiện nghi của ngươi. 
Hắn dừng lại một lát, lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Ta ở trong Thiên Đình không biết cách đối nhân xử thế, không có mấy người bằng hữu, đệ tử môn hạ của ta cũng là hài tử không có quyền không có thế, khổ nổi không có cách nào đi ra khỏi bóng ma của ta, thường sẽ tự chặt một tay, cũng là những người cùng khổ. Triết Hoa Lê là hài tử duy nhất từ trong bóng ma của ta và đao đạo của ta đi ra, ta rất thưởng thức hắn.
Hắn nhớ tới Triết Hoa Lê, trong lòng bất giác dâng lên một cảm giác ấm áp. 
Sau khi Triết Hoa Lê tiếp xúc cùng Tần Mục, mới đi ra khỏi bóng ma của hắn, bởi vậy cảm giác của hắn về Tần Mục cũng rất mâu thuẫn, đây cũng là một trong những nguyên nhân sau khi hắn hạ giới đi tới Duyên Khang vẫn không có ra tay với Tần Mục.
- Đối với lĩnh vực, ta cũng không hiểu nhiều, chưa thể nói tới chỉ điểm cho ngươi. Tuy nhiên ta nghĩ, lĩnh vực thần thức vô thượng là do thần thức xây dựng thành, chúa sáng thế và Thái Đế vẫn chưa dùng đến thần tàng hoặc Thiên Cung của bọn họ.
Lạc Vô Song trầm ngâm một lát, nói: 
- Ngươi sử dụng Linh Thai thần tàng tới hóa thành lĩnh vực, chính là chủ động giao nhược điểm cho kẻ địch của mình. Nếu như ngươi có thể không cần Linh Thai thần tàng trực tiếp hóa thành một lĩnh vực, như vậy lại không có nhược điểm. Chỉ có điều trên phương diện vận dụng có thể sẽ kém hơn một chút, không có thay đổi liên tục như lĩnh vực Linh Thai thần tàng vậy.
Tần Mục bừng tỉnh hiểu ra:
- Lạc huynh, huynh nói rất có đạo lý. Chẳng qua ta chỉ có sử dụng Linh Thai thần tàng mới có thể hóa thành lĩnh vực, nếu như không cần Linh Thai thần tàng, tu vi của ta lại không theo kịp, cũng không có thể biến hóa được nhiều như vậy. 
Lạc Vô Song suy tư nói:
- Như vậy có thể bình thường sử dụng pháp lực và đại đạo phù văn của mình, không ngừng rèn luyện lĩnh vực, đợi đến thời điểm chiến đấu lại phóng thích ra hay không?
Ánh mắt Tần Mục nhất thời sáng lên, khen: 
- Đúng là một ý kiến hay! Còn có thể ở trong lĩnh vực in dấu vết thần thông, muôn ngàn thử thách, đủ để cho lĩnh vực càng lúc càng mạnh, sẽ không yếu hơn so với lĩnh vực của Linh Thai thần tàng! Đúng rồi, Lạc huynh, huynh cũng có thể làm được lĩnh vực đao đạo Thiên Khung!
Lạc Vô Song dừng bước lại, ánh mắt giật mình kinh sợ, sau một lúc lâu, hắn đột nhiên lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, không nhịn được cất tiếng cười to, âm thanh vang vọng ở trong sa mạc cát vàng lớn.
- Lĩnh vực đao đạo Thiên Khung! Được, thật tốt! 
- Lạc huynh, đây là cải cách! Huynh đã bước vào hàng ngũ cải cách!
- Đây là cải cách?
- Đây là cải cách! Ta còn có một yêu cầu quá đáng. Huynh ở Thiên Đình không đi xuống, ta ở hạ giới ngược lại có chút sản nghiệp. Huynh có nghe nói qua Thiên Thánh giáo chưa? Bỉ nhân bất tài, hổ thẹn làm Thánh giáo chủ, hiện tại chính là thời khắc cần người, cần tới nhân tài như Lạc huynh. Thực không dám giấu giếm, Diêm Thiếu Thanh đệ nhất thần thức của Thiên Đình hiện tại đã tiến vào, lại thêm đệ nhất thần đao của Thiên Đình... 
...
Bọn họ càng lúc càng đi xa, không lâu sau đó, không gian ở nơi Tần Mục cùng Lạc Vô Song giao đấu tách ra, xuất hiện một vực sâu, Liên Hoa Hồn từ trong vực sâu đi ra, nàng nhìn xung quanh, theo dấu chân Tần Mục và Lạc Vô Song rời đi.
- Mục Thiên Tôn, ngươi biến mất hơn nửa năm, bản cung còn tưởng rằng ngươi đã chết, không nghĩ tới lại cảm ứng được thần thông của ngươi. Hôm nay, bản cung sẽ sử dụng mười tám Đồ Mục Pháp của Hạo Thiên Tôn, tiễn ngươi ra đi. 
Sau khi nàng rời đi không bao lâu, lại là một Quy Khư Đại Uyên xuất hiện, trong Đại Uyên có một đóa hoa nở ra, Vân Sơ Tụ lười biếng nằm ở trong bông hoa, nàng lập tức từ trong bống hoa nhảy ra ngoài, vui vẻ đi theo dấu chân của Liên Hoa Hồn rời đi, hai cái đuôi sam ở sau người lắc lư, mái tóc dài tới tận thắt lưng.
- Mục Thiên Tôn biến mất nửa năm, thời gian nửa năm này hắn đi nơi nào? Lại không dẫn người ta đi theo chơi cùng, đúng là lòng dạ hẹp hòi! Nếu như hắn xuất hiện, như vậy tỷ tỷ nhất định sẽ đối phó với hắn, sau khi giết chết hắn sẽ rơi ra quan tài thủy tinh của ta, còn có thể rơi ra được rất nhiều bảo bối!
Thiếu nữ này hưng phấn nói: 
- Người ta lại giết chết tỷ tỷ, lại có thể vô tư!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.