Mục Thần Ký

Chương 827: Đi giết người cũng




Mấy đạo nhân này không tự chủ bị nụ cười của hắn ảnh hưởng, không nghi ngờ hắn, chỉ về phía đỉnh núi Đạo Cung, nói:
- Lúc này,sứ giả Thiên Đình đang ở trong Đạo Cung, bọn họ có địa vị cao, do chưởng giáo tự mình tiếp đón. 
Tần Mục vội vàng cảm ơn, nhìn trận đồ trên đài tròn, trong lòng hắn thoáng động, cười nói:
- Trận đồ này chỉ là trận pháp vận chuyển thiên tượng. Các tinh tượng, ví dụ như mặt trời, ánh trăng, sử dụng trận pháp khẳng định phức tạp hơn. Các cái ngôi sao có quỹ đạo khác nhau, lực lượng ẩn chứa trong các ngôi sao khác nhau, trận pháp cũng sẽ không giống nhau. Các vị sư huynh thực sự khổ cực rồi, thực không dám giấu giếm, tiểu đệ cũng tinh thông thuật số, ngược lại có thể giúp các vị giải một chút ưu phiền.
Một đạo nhân trong đó lắc đầu nói: 
- Trận pháp ngôi sao đã sớm được bố trí xong, không cần thiết kếmột lần nữa. Hiện tại chúng ta chỉ cần tính toán theo công thức Thiên Đồ, hoàn thiện những chỗ sơ hở trong đó là được.
Một đạo nhân khác lắc đầu nói:
- Vừa rồi ngươi không có nghe rõ, ý của sứ giả Thiên Đình ý tứ là luyện lại Thiên Đồ, cần phải đem Thiên Tượng thần thông cũng dung nhập trong đó. 
- Thì ra là thế.
Đạo nhân kia cười nói:
- Ta đã nói, vì sao mấy ngày nay, những sư huynh đệ đạo quán kialại chịu khó như thế, vùi đầu không ra, hóa ra là thiết kế trận phápThiên Tượng. 
Một đạo nhân khác cười nói:
- Ta hỏi qua chưởng giáo, chưởng giáo nói, dung nhập thần thông Thiên Tượng vào trongThiên Đồ, sau này lại xuất hiện quốc gia như Duyên Khang, hoặc hạ giới có nhân tạo gì ngược lại, lại không cần đi mời bốn đế hỗ trợ nữa, trực tiếp phát động Thiên Đồ giáng kiếp là được. Thiên Đình tuy rằng chướng mắt Duyên Khang, nhưng nước nhỏ như vậy hắn cũng lười để ý tới, nhưng mỗi lần đều không thể không đi dọn dẹp, quả thật quá phiền phức. Luyện lại Thiên Đồ lại tiết kiệm rất nhiều chuyện.
- Thảo nào lần này người của Thiên Đình nhiều như vậy, trong đó hình như có rất nhiều người của Thiên Đình đều là đến từ môn hạ của Chủ Thầncác Đại Tinh Tú, là đệ tử của Chủ ThầnTinh Tú. 
- Đâu chỉ có vậy! Còn có bốn đế đệ tử cũng tới, bọn họ đều đang ở trong đạo quán, chỉ điểm cho sư huynh đệ trong đạo viện xem thiết kế Thiên Tượng trận pháp như thế nào!
Khóe mắt Tần Mục khẽ giật, hắn cố nén kích độngrút kiếm chém chết mấy đạo nhân này.
- Dung nhập thần thông Thiên Tượng vào trongThiên Đồ, thật sự hung ác thâm độc! Nếu luyện thành Thiên Đồ, Duyên Khang không có bất kỳ đường sống! Nếu Duyên Khang không có bất kỳ đường sống, sau này tất cả thời đại cũng lại không có lực tạo phản nào, không có bất cứ khả năng gì uy hiếp gì đến Thiên Đình! Chủ mưu là người của Thiên Đình, chém chết những đạo sĩ cũng vô dụng. 
Tần Mục nghĩ tới đây, nói:
- Mấy vị sư huynh, đạo quán ở nơi nào?
Một lão đạo sĩ trong đó giơ tay lên chỉ về một hướng, nói: 
- Đạo Cung trước mặt chính là đạo quán, sứ giả Thiên Đình ở Đạo Cung, những thuộc hạ của hắn lại ở đạo quán.
Tần Mục cám ơn, hắn nhìn về phía Lâm Hiên đạo chủ nháy mắt, hai người rời khỏi nơi này, Lâm Hiên đạo chủ dò hỏi:
- Tần giáo chủ, ngươi có tính toán gì không? 
Tần Mục ngẩng đầu nhìn đạo quántrên núi, trầm giọng nói:
- Đi giết người!
Lâm Hiên đạo chủ im lặng một lát, nói: 
- Chúng ta vẫn chưa từng thấy qua chưởng giáoThanh Vân phái đã trực tiếp động thủ giết người sao?
Tần Mục cau mày nói:
- Ngươi còn có ảo tưởng gì đối với Thanh Vân chưởng giáo nữa sao? 
Lâm Hiên đạo chủ lắc đầu, đờ đẫn nói:
- Ban đầu có, nhưng khi nhìn thấy Thiên Đồ thì không còn nữa.
Ai mà không chết tâm cho được.Hắn ôm tâm tư đồng môn đồng đạo đến đây, nhưng sau khi nhìn thấy Thiên Đồ, đạo tâm lại bị tổn thương nặng nề. 
Lâm Hiên cố gắng lấy lại tinh thần, nghiêm mặt nói:
- Nếu như ngươi ra tay giết người của Thiên Đình, ngươi không có cách nào sống sót đi ra được khỏi Thanh Vân Thiên.
- Những người này luyện thành Thiên Đồ, bất kể Duyên Khang hay Nguyên Giới, sống chết của tất cả mọi người đều đã được xác định từ lâu, sẽ bị Thiên Đình ngoại vực nắm ở trong tay, khi đó mới thật sự không có đường sống! 
Tần Mục thản nhiên nói:
- Trước đây chúng ta đoán ra trời cao mười vạn dặm, dầy ba trăm trượng, vì vậy chúng ta thành lập Thiên Minh. Thiên Minh không phải là phải chọn lật trời sao? Hiện tại cơ hội đang ở trước mắt! Về phần an nguy lại đặt ở phía sau, hoàn thành chuyện này trước rồi nói tới an nguy sau!
Lâm Hiên đạo chủ không nhịn được bị hào khí của hắn ảnh hưởng, tươi cười, nói: 
- Tần giáo chủ, chúng ta mặc dù là bằng hữu tốt, nhưng thực ta đối với ngươi vẫn có chút cái nhìn phiến diện, cho rằng ngươi xử sự kỳ quái, là hành vi của ma đạo. Tuy rằng ta cảm thấy ngươi là ma đạo, nhưng không biết chuyện gì xảy ra, ta hết lần này tới lần khác vẫn đặc biệt thưởng thức ngươi, thậm chí có thời gian ta còn ảo tưởng ta cũng có thể giống như ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần nhìn trước ngó sau, không cần lo lắng tới hậu quả.
Tần Mục cười ha ha nói:
- Lâm đ*o chủ, trong lòng ngươi còn có tranh đấu chính ma sao? 
Lâm Hiên cười nói:
- Thuở nhỏ ta lại tiếp nhận giáo dụcnhư vậy, trong lúc nhất thời khó có thể loại bỏ. Sau khi gặp gỡ Tần giáo chủ, thật ra ta đã không còn quá coi trọng với cái gọi là chính đạo ma đạo. Ta ngược lại cảm thấy Tần giáo chủ tuy rằng làm việc kỳ quái, nhưng tâm lại là một tấm lòng son. Ta nhìn ra điểm này, phân chia chính ma lại càng phai nhạt, phần nhiều thời gian, ta bị cử chỉ xử sự của ngươi thuyết phục.
Tần Mục khen: 
- Lão Đạo chủ chọn ngươi làm Đạo chủ, thật sự là mắt sáng vô cùng.
- Thiên Ma tổ sư chọn ngươi làm Thiên Thánh giáo chủ, mới thật sự là pháp nhãn vô song a.
Hai người cười ha ha, một đường leo lên thềm đá, chuyện trò vui vẻ. 
Trong lúc vô tình, bọn họ đi tới đạo quán, trong đạo quán có vô số cung điện, mấy lão đạo vội vội vàng vàng từ bên trong đi ra, nói:
- Kẻ trộm gây ầm ĩ, kẻ trộm gây ầm ĩ! Thanh Dương điện bịtrộm, mất rất nhiều bảo bối!
Tần Mục dừng bước lại, ngăn cản một lão đạo nhân, hỏi: 
- Trưởng lão, Thanh Vân Thiên mất cắp sao?
Lão đạo nhân kia gật đầu, nói:
- Không biết là chuyện gì xảy ra, tên trộm này giống như là thuật xuyên tườngtu luyện từ đạo môn ta, niêm phong Thanh Dương điện hoàn toàn không bị động vào nhưng bảo vật bên trong lại bị trộm sạch không còn một mảnh! Còn có mấy đạo nhân bị người ta lột hết quần áo trói vào trên cây, hơn nữa còn sử dụng dây thừng Kim Long do bản thân bọn họ chế luyện ra để trói, bọn họ đều không thoát ra được! Kẻ cắp này ở trong chỗ chúng ta, nhất định là do đệ tử trong môn gây ra! 
Tần Mục giật mình.
Đột nhiên, lão đạo nhân kia lại vòng trở lại, quan sát bọn họ từ trên xuống dưới, cảnh giác nói:
- Các ngươi trông rất lạ, các ngươi từ đâu tới? 
Tần Mục cười nói:
- Ta là phách thể của Duyên Khang, Thiên Thánh giáo chủ, Tần MụcĐại Tế Tửu của Thánh Giáo học viện Duyên Khang quốc. Vị này chính là Đạo chủ Đạo mônDuyên Khang, nghe nói Thanh Vân phái là chi nhánh của Đạo môn, nến đến đây tiếp kiến.
Lão đạo nhân kianhìn trái nhìn phải bọn họ, xoay quanh bọn họ hai vòng, sau đó cười lạnh nói: 
- Hóa ra là thân thíchở nông thôn nghèo nàn đến đây leolên phú quý. Hẳn các ngươi cũng không có bản lĩnh này.
Tần Mục mỉm cười không nói.
Lão đạo nhân kia vội vàng rời đi, Tần Mục đột nhiên hơi ngẩn người ra, vội vàng xoa xoa bên hông của mình, sắc mặt hắn đại biến, đuổi theo về phía lão đạo nhân vừa rời đi, nhưng lại tìm không được bóng dáng của lão đạo nhân kia! 
Tần Mục dừng bước, khóe mắt run run.
Lâm Hiên buồn bực nói:
- Tần giáo chủ, thế nào? 
- Ta bị thiếu một cáiTúi Thao Thiết.
Sắc mặt của Tần Mục xanh lại, hàm răng nghiến ken két vang dội:
- Bị lão đạo sĩ vừa rồi thuận tay lấy đi rồi! 
Lâm Hiên bị dọa cho giật mình, thử dò xét nói:
- Loại thủ đoạn này không giống như là Bán Thần của Nguyên Giới gây nên, ngược lại giống như là thủ đoạn của một vị gia trưởngnào đó của giáo chủ. Chỉ có điều, lão đạo nhân vừa rồi không giống như là gia trưởng của Tần giáo chủ... Chờ một chút, trên người ta hình như cũng mất ít đồ!
Tra đạo nhân vội vàng xoa xoa trên người, kinh ngạc kêu lên: 
- Cương xoa ta cất giấu trong đạo quan đã không thấy nữa!
- Linh đan của ta thiếu đi rất nhiều!
Long Kỳ Lân như cha chết mẹ chết, kêu lên. 
Sắc mặt Thủy Kỳ Lân đại biến, vội vàng tìm kiếm linh đan của mình, linh đan còn, đột nhiên hắn tỉnh ngộ lại:
- Lão gia nhà ta đâu rồi? Mới vừa rồi còn ở trên lưngta, thế nào thoáng cái đã mất rồi?
Mọi người vội vàng nhìn lại, Ngự Thiên Tôn ở trên lưng Thủy Kỳ Lân thình lình không cánh mà bay! 
Ngự Thiên Tôn biến mấtkhi nào?
Không ngờ trong bọn họ lại không có ai chú ý tới!
Mọi người ngạc nhiên. 
Tần Mục hít một hơi thật dài, cố gắng khiến cho tâm tình bình phục lại, hắn cười lạnh nói:
- Lão trộm ra tay, chưa từng đi tay không! Bình thường ăn trộm, rất ít để người ta nhìn thấy được mặt mũi thật sự, thuật dịch dung của hắn rất cao minh, có thể đổi xương đổi mặt, đổi gầy đổi béo, đổi cao đổi thấp. Lại thêm ta truyền Tạo Hóa Công cho hắn, cho dù hắn biến thành nữ nhân đứng trước mặt ta ta cũng không nhận ra hắn!
Biểu tình của Lâm Hiên đạo chủ không được tự nhiên, ho khan nói: 
- Đạo môn ta cũng thường bị vị tiền bối này đến thăm.
- Không khiến cho người ta bớt lo, sớm hay muộn cũng sẽ bị người ta bắt được đánh gãy chân!
Tần Mục hận không có chỗ đánh, tiếp tục đi về phía đạo quán: 
- Lão tặc này đã sớm trộm Duyên Khang, mỗi ngày cùng gia gia mù cùng nhau giả vờ làm người tốt, thay đổi triệt để hình dạn! Hiện tại Nguyên Giới phá phong ấn, cao hứng nhất chính là hắn. Thảo nào lúc trước ở kinh thành không có gặp được hắn, không cần thiết nói cũng biết Thanh Vân Thiên chắc không phải là chỗ đầu tiên trúng độc thủ của hắn độc thủ, lão trộm này không biết trộm bao nhiêu chư thiên bao nhiêu thánh địa! Đúng rồi, ngươi mất thứ gì?
Lâm Hiên đạo chủ trầm mặt không nói lời nào, chỉ thấy dáng vẻ hắn đi có hơi lạ, nội khố của hắn bị lão đạo sĩ vừa rồi thuận tay lấy đi, chỉ là hắn khó có thể nói ra miệng.
Bọn họ mới vừa tiến vào đạo quán, lại thấy một đám đạo sĩ từ bên trong chạy vội ra, kêu lên: 
- Có thấy mấy lão đạo sĩ này không? Sau khi bọn họ đến, đạo quán chúng ta lại mất vài thứ, ngay cả khách từ Thiên Đình tới cũng bị trộm một lượt!
Tần Mục giơ tay lên chỉ về phía:
- Mấy đạo nhân này đi bên kia! 
- Cảm ơn!
Các đạo sĩ chen chúc lao ra, đằng đằng sát khí, kêu lên:
- Tìm được mấy lão đạo này, trước đập gãy mắt cá chân, khiến cho bọn họ chạy không được! 
- Mấy đạo sĩ vừa rồi đều là sư thúc trong Đạo Cung, cũng muốn đánh gãy mắt cá chân sao?
- Trộm đạo quán của ta, nên đánh gãy mắt cá chân!
...
Rất nhanh, trong đạo quán đã không còn lại mấy người, chỉ còn lại có một ít Bán Thần dáng vẻ cổ quái, nhìn về phía bọn họ.
Tần Mục xoay người lại, bảo Long Kỳ Lân và Thủy Kỳ Lân ở lại bên ngoài đạo quán trông chừng, mình đóng cửa lớn của đạo quán, nhìn về phía những Bán Thần kia cười nói:
- Các vị, tại hạ là Tần Mục tam kiệt trong cải cách Duyên Khang, còn được gọi là phách thể Duyên Khang, Thiên Thánh giáo chủ. Vị bên cạnh ta đây là Đạo chủ Đạo môn Duyên Khang Lâm Hiên, Lâm đ*o chủ. Các vị đã nghe nói qua danh hiệu của chúng ta chưa? 
Những Bán Thần này có các loại dị tượng của Cổ Thần tinh tú, đệ tử của Trấn Tinh Quân là đầu người thân rắn, đệ tử của Huỳnh Hoặc Tinh Quân là đầu trâu thân người, đệ tử của Đại Nhật Tinh Quân là đầu chim ba chân, mỗi người không giống nhau, có rất ít người là thân người hoàn chỉnh.
Ánh mắt của những Bán Thần này đảo qua trên người của Tần Mục, Lâm Hiên đạo chủ, một vị Bán Thần đầu sói thân người chắc là đệ tử của Khuê Mộc Lang Tinh Quân thờ ơ nói:
- Tần phách thể của Duyên Khang sao? Chưa có nghe nói qua. 
Trong túi Thao Thiết còn sót lại của Tần Mục, kiếm hoàn từ từ bay lên, hắn nhẹ nhàng nắm chặt, kiếm hoàn hóa thành một cái phất trần được hắn nắm ở trong tay, trên mặt tươi cười nói:
- Các vị rất nhanh sẽ nghe nói tới, chỉ có điều đó cũng là một lần cuối cùng các vị nghe được.
Lâm Hiên đạo chủ vứt bỏ phất trần, rút kiếm cầm trong tay, kiếm quang bắn ra, bắt đầu chính là đạo kiếm trang thứ mười bốn! 
Đạo Dưỡng Chư Thiên Đại Địa, Tư Vạn Pháp Thiên Hạ Quy Nhất!
Cùng lúc đó, kiếm hoàn trong tay của Tần Mục biến thành phất trần đột nhiên đón gió tăng vọt, từng sợi phất trần điên cuồng kéo dài, kiếm nhỏ giống như Du Long tinh tế thoáng cái đã dài tới mấy chục dặm, từ các hành lang của đạo quán, vòng quanh bên trong cung điện!
Sợi phất trần làm kiếm, mỗi một sợi phất trần đều thi triển ra kiếm pháp khác nhau! 
Tra đạo nhân không có cương xoa, chỉ đành phải thay bọn họ áp trận.
Trong đạo quán không ngừng vang lên tiếng gầm thét giận dữ, trên không trung của đạo quán dâng lên dị tượng Chu Thiên Tinh Thần Tinh Đấu, vừa bay lên hóa thành ngân hà, đột nhiên nguyên lực địa từ bạo phát ra, kéo ngân hà từ trong không trung xuống, hung hăng đập xuống đất, không ngờ không có một người nào có thể chạy ra khỏi đạo quán!
Sau một lúc lâu, tất cả yên tĩnh trở lại. 
Tần Mục mở cửa đạo quán ra, hắn cùng Lâm Hiên một trước một sau đi ra. Tra đạo nhân đi ở phía sau, hắn xoay người đóng cửa lớn lại, từ trong khe cửa có máu tươi ồ ồ ra bên ngoài chảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.