Mục Thần Ký

Chương 793: Lão tử không lạ gì




Tần Mục lảo đảo đi tới, mỗi một bước đi hình như đều đau đớn vạn phần, khiến cho thân thể của hắn vặn vẹo, gương mặt vặn vẹo, máu tươi theo hai chân chảy xuống, khiến vết chân hắn đi ra dính đầy máu tươi.
Nhưng hắn càng không ngừng đi về phía trước, dáng đi lại của hắn bắt đầu chậm rãi trở nên vững vàng.
Răng rắc, răng rắc, âm thanh xương cốt chuyển động truyền đến, cái cổ bị gãy của Tần Mục bắt đầu được nối lại, cái đầu lấy tư thế vặn vẹo quỷ dị bắt đầu phục hồi như cũ.
Xương gãy của hắn lại được tạo dựng lại, tái sinh, miệng vết thương có máu thịt chuyển động, không ngừng sinh trưởng ra, mọc ra từng cánh tay.
Trên mặt đất, từng thanh phi kiếm cũng lần lượt bay lên, càng lúc càng nhiều.
Yến Khấp Linh cảm thấy tóc gáy dựng ngược, nàng chưa từng thấy qua thần thông giả nào có lực khôi phục kinh người như vậy, nếu là thần chỉ tu luyện thuật tạo hóa, hoặc chủng tộc cường đại trời sinh trong Bán Thần còn có thể làm đến bước này.
Nhưng một thần thông giả không có khả năng có lĩnh ngộ mạnh mẽ như vậy ở trên thuật tạo hóa.
Đây gần như là thân bất tử!
Vừa rồi nàng thi triển ra đạo thần thông lớn kia, uy lực của nó đủ để giết chết Tần Mục, nhưng Tần Mục chính là dựa vào lực khôi phục biến thái này cứng rắn chống đỡ xuống, vừa đi vừa khôi phục.
Yến Khấp Linh thậm chí có thể nhìn thấy được miệng vết thương của hắn có vô số phù văn rất nhỏ đang không ngừng tung bay, giống như là những sợi chỉ rất nhỏ đang xen kẽ đan xen, khiến cho những vết thương thân thể của hắn bắt đầu sinh trưởng, đổi đi phần da chết, đổi đi phần thịt chết, đổi đi phần xương vỡ.
Thần thông của nàng tạo thành tổn thương cho Tần Mục không chỉ là trên thân thể, còn có trên nguyên thần, Tần Mục nhận một chiêu kia của nàng, nguyên thần cũng bị đánh đến đổ nát, nhưng thuật tạo hóa của Tần Mục không ngờ đang chữa trị nguyên thần của mình!
Thời đại Xích Minh có thành tựu kinh người ở trên phương diện thuật tạo hóa, Xích Hoàng và Minh Hoàng một người dốc hết sức ở trên nguyên thần, một người dốc hết sức ở trên thân thể, công pháp của bọn họ kết hợp lại cùng một chỗ, chính là thuật tạo hóa cao cấp nhất.
Thân thể bất tử, nguyên thần bất diệt!
Tần Mục còn cách cao cấp nhất một đoạn, nhưng đã không xa!
Yến Khấp Linh mạnh mẽ phát động nguyên khí, đột nhiên kêu lên một tiếng rên rỉ, toàn thân nàng từ trên xuống dưới vết thương lớn nhỏ cũng tới mấy ngàn, hiện tại tuy rằng vết thương bị nàng áp chế xuống, mạnh mẽ khép lại, nhưng vết thương vẫn chưa khép lại, mạnh mẽ phát động nguyên khí gần như khiến cho vết thương của nàng nổ tung.
Hơn nữa, nàng cũng không có bao nhiêu nguyên khí có thể vận dụng.
Một đạo thần thông lớn vừa nãy chính là một thần thông lớn có uy lực vô cùng cường đại, nhưng tiêu hao cũng lớn tới mức đáng sợ, nguyên khí của nàng bị tiêu hao hơn phân nửa, còn lại gần một nửa còn phải trấn áp chỗ đau, có cảm giác lấy trứng chọi đá.
Chỉ có điều khiến cho nàng thoáng yên tâm chính là, số lượng phi kiếm từ dưới đất bay lên không nhiều, hiển nhiên Tần Mục tổn hao cũng cực lớn.
Ở dưới uy năng một chiêu thần thông lớn kia của nàng, Tần Mục mặc dù bảo toàn tính mạng, nhưng nguyên khí của bản thân cũng hao tổn hơn phân nửa, thậm chí càng nhiều hơn nàng.
Mà muốn làm được thân thể bất tử nguyên thần bất diệt, cũng cần tiêu hao rất nhiều nguyên khí, hiện tại nguyên khí của Tần Mục chưa chắc thâm hậu bằng nàng.
- Mục Thiên Tôn, ngươi vừa mới nói ngươi đã biết lai lịch của ta, như vậy ngươi chắc hẳn hiểu rõ chúng ta không nhất thiết phải liều chết đánh một trận.
Yến Khấp Linh tiếp tục lui về phía sau, nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc, ăn linh đan trong bình vào, cố gắng phát động nguyên khí chữa trị tổn thương của thân thể, nói:
- Ta cũng rất kính trọng ngưỡng mộ Mục Thiên Tôn, biết Mục Thiên Tôn trong niên đại cách đây rất lâu từng ở Dao Trì đánh một trận, chấn động khắp nơi. Nhưng ngươi đừng quên, là ai phong hiệu Mục Thiên Tôn cho ngươi...
- Danh hiệu Mục Thiên Tôn? Lão tử hiếm lạ sao?
Giọng nói của Tần Mục đột nhiên nổ vang, lúc chữ thứ nhất phát ra, hắn cách Yến Khấp Linh còn có chừng trăm trượng, lúc chữ thứ tư phát ra, hắn đã đi tới trước gót chân của nàng.
Tốc độ của hắn đúng là không lớn bằng trước, mặc dù có thuật tạo hóa của Xích Hoàng Minh Hoàng, nhưng hắn vẫn bị thương rất nặng.
Một chiêu thần thông lớn của Yến Khấp Linh tạo thành tổn thương quá nặng đối với hắn, đã tổn thương đến thần tàng của hắn!
Không chỉ có như vậy, hắn còn cảm giác được cơ năng thân thể của mình bị giới hạn, đây là bởi vì tổn hao quá lớn, cho dù hắn nắm giữ thuật tạo hóa cường đại nhất thời đại Xích Minh, nhưng tu vi không theo kịp lại không thể tránh được.
Nhưng thương thế của Yến Khấp Linh cũng rất nặng, Tần Mục thi triển từ kiếm thức thứ nhất đến kiếm thứ thứ mười chín, Đề Kiếp Kiếm tạo cho nàng tổn thương to lớn nhất trong cả cuộc đời nàng gặp phải.
Nắm đấm của Tần Mục đánh về phía nàng, nắm đấm kia vỡ nát, không có một mảnh thịt lành lặn, thậm chí lộ ra xương ngón tay trắng hếu.
- Lão tử hiếm lạ sao?
Giọng nói của hắn như sấm, ầm ầm nổ vang.
Yến Khấp Linh giơ tay lên, phù văn nguyên từ bạo phát, nguyên lực địa từ lập tức tác dụng ở trên người Tần Mục.
Bây giờ, tu vi nàng có thể vận dụng không nhiều, liều mạng cùng Tần Mục là hành động không khôn ngoan, thần thông nguyên từ là lựa chọn tốt nhất của nàng.
Thần thông nguyên từ có thể cho Tần Mục cảm giác thân thể nặng nề giống như núi, bất kỳ quyền cước nào cũng sẽ chịu ảnh hưởng, công kích của hắn chính xác chưa đủ, thậm chí công kích sẽ bị kéo về phía mặt đất.
Nhưng ngoài dự đoán của nàng chính là một quyền này của Tần Mục vẫn đánh tới, hình như không bị nguyên lực địa từ ảnh hưởng.
- Đạo thứ bảy của Nguyên Đô không có ảnh hưởng đối với hắn? Đúng rồi, lực lượng thân thể của hắn quá cường đại, thậm chí ngay cả một thần thông lớn của ta vừa rồi cũng không thể đập chết hắn!
Trong lòng của Yến Khấp Linh thầm cả kinh, giơ tay lên cứng rắn ngăn cản một quyền này của Tần Mục, đột nhiên năm nắm đấm khác của Tần Mục giống như mưa rền gió dữ đập tới.
Yến Khấp Linh liều mạng chống đỡ, tiếc rằng Tần Mục ở trạng thái ba đầu sáu tay, khiến cho nàng ứng phó không kịp, liên tục trên dưới một trăm quyền làm cho nàng ngã về phía sau, người ở giữa không trung, vết thương trên toàn thân nổ tung, giống như là một quả cầu nước biến thành tấm lưới, máu phun ra khắp nơi.
Yến Khấp Linh vội vàng che lại vết thương, trong lúc bất chợt Tần Mục gập hai chân xuống, nhảy lên một cái, sáu tay giơ lên cao, hai tay biến thành quyền, xuất hiện ở trên không trung của nàng.
- U Đô đạo thứ ba!
Yến Khấp Linh vội vàng mạnh mẽ phát động thần thông, trước người nàng chợt có một mảnh tối tăm màng mở ra, thân hình của Tần Mục tiến vào trong bóng tối mỏng manh không có bất kỳ độ dày nào, biến mất, hắn đã bị nàng đưa đến trong U Đô.
Yến Khấp Linh còn chưa kịp thở phào một cái, đột nhiên mảnh bóng tối dưới hai chân của Tần Mục lại xuất hiện, tiếp theo chính là nắm đấm hung hăng đánh vào ngực của nàng.
Một đòn, hai đòn, ba đòn!
Yến Khấp Linh nghe được tiếng từng cây xương sườn của mình bị gãy, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, đập cho mặt đất hình thành một cái hố to.
- Không được, tiếp tục như vậy nữa, mình sẽ bị hắn đánh chết!
Nàng nằm ở đáy hố, mạnh mẽ lấy ra một hơinguyên khí, không ngừng nỗ lực đánh phá thần tàng sinh tử của mình:
- Hiện tại không được phép ta tiếp tục áp chế tu vi, nhất định phải đột phá thần tàng sinh tử mới có khả năng ngăn cản hắn!
Bức tường thần tàng sinh tử bị phá, nàng lập tức cảm giác được một loại lực lượng sinh tử vọt tới, chỉ một thoáng dâng trào ra khắp các nơi trên toàn thân, pháp lực cuồng bạo kích động dâng trào, thoáng cái xóa bỏ hết mệt mỏi trước đó.
Tuy rằng bây giờ nàng còn chưa từng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nhưng có pháp lực của thần tàng sinh tử, nàng đã không khiếp sợ Tần Mục nữa.
Yến Khấp Linh mừng rỡ, ngửa mặt nhìn lại, đã thấy Tần Mục ở giữa không trung rơi xuống, thân hình cùng mặt đất tạo thành một đường thẳng, lại đang điên cuồng cuồn quay, giống như một con quay đổi chiều, từ không trung hạ xuống!
- Đây là chiêu số gì?
Yến Khấp Linh trấn áp vết thương trên toàn thân, đột nhiên tỉnh ngộ:
- Là kiếm chiêu! Thức thứ mười tám của kiếm pháp cơ sở! Không xong!
Nàng vội vàng lui về phía sau, nhảy ra khỏi hố to, đã thấy thân hình của Tần Mục quay tròn, lướt về phía nàng, trước mặt chính là mấy trăm thanh phi kiếm cũng xoay tròn cắt tới!
Yến Khấp Linh đan xen hai tay vào nhau, thần đao nguyên từ hiện lên, hai cái đao xen kẽ, không ngừng có những tiếng đinh đinh đinh vang lên bên tai, chống đỡ với kiếm thức thứ mười tám.
Hai người lấy nhanh đánh nhanh, tốc độ khiến cho người ta không kịp nhìn, Yến Khấp Linh mất tiên cơ, liên tiếp lui về phía sau.
- Hắn có thể vận dụng kiếm thứ mười tám? Nguyên khí của hắn chắc hẳn đã vô cùng suy yếu, làm sao có thể vận dụng chiêu thức vô cùng tổn hao nguyên khí như vậy?
Nàng vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên nhìn thấy được Địa Nguyên Đạo Quả trong quầng sáng sau đầu Tần Mục, nàng lập tức hiểu ra:
- Trong Địa Mẫu Địa Nguyên Đạo Quả có năng lượng cực lớn, hắn đang luyện hóa năng lượng trong đạo quả biến thành tu vi!
Đột nhiên Tần Mục dừng quay, hai chân rơi xuống đất, một tay tạo thành ấn đánh về phía trước.
- Huyền Đô đạo thứ hai!
Yến Khấp Linh sởn tóc gáy, lập tức vứt bỏ hai thanh thần đao nguyên từ trong tay, hai thanh thần đao giống như ánh sáng điện, ở trên không trung đan vào, hóa thành từng mặt tường nguyên từ bảo vệ trước người.
Ầm...
Thiên hỏa bạo phát, lực lượng khủng khiếp phá hủy từng mặt tường nguyên từ, liên tiếp phá trăm tầng, nó mới dừng lại ở một tầng cuối cùng.
Yến Khấp Linh thở phào nhẹ nhõm, trong lúc bất chợt sau một bức tường nguyên từ cuối cùng có đao quang sáng như tuyết hiện ra, sáu tay của Tần Mục giơ lên cao, phi kiếm vù vù vù bay tới, vừa rồi mới chỉ có mấy trăm thanh phi kiếm, mà bây giờ đã là hơn hai ngàn thanh phi kiếm tập trung trong sáu tay của hắn, hóa thành một thanh thần đao.
Xuy.
Mặt tường nguyên từ cuối cùng bị một đao chém ra, sáu tay của Tần Mục mở ra, thanh thần đao này chia ra làm sáu, Yến Khấp Linh chỉ thấy trước mắt đều là đao quang che phủ khắp nơi!
Hoành Thụ Mang Mang Nhất Tuyến Thiên!
Huyết quang màu vàng kim hiện ra, Yến Khấp Linh suýt nữa bị cắt thành hơn mười khối, nàng vội vàng bay nhanh về phía sau, lạnh lùng nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi không muốn phong hiệu này sao?
Vết thương trên da thịt của Tần Mục trên cơ bản đã khỏi hẳn, hắn chạy nhanh, bước chân hạ xuống lại bạo phát ra tiếng sấm sét liên tiếp đánh xuống, mặt đất bị giẫm lên không ngừng nổ tung, cười lạnh nói:
- Không cần thì không cần, có lá gan bảo hắn tự mình đến lấy!
Yến Khấp Linh giận dữ, mạnh mẽ phát động pháp lực, mặc cho những vết thương trên toàn thân nổ tung:
- Ngươi dám cả gan bất kính, vậy không trách được ta! Đạo thứ nhất!
Nàng mạnh mẽ phát động một đạo thần thông lớn, dao động khủng khiếp lại một lần nữa truyền đến, ảo ảnh Thiên Đình cổ xưa hiện lên ở bốn phía xung quanh nàng, nghìn cung vạn điện, Ngọc Kinh thật sâu, tường thành cao vút, Thiên Hà đổ xuống.
Ảo ảnh chính thần của Chu Thiên Tinh Đấu hiện lên, tạo thành thiên la địa võng, thủy sư của Thiên Hà, chính thần thủy sư đang vung vẩy cờ sao khống chế hạm đội thuyền lâu lớn cùng Thái Dương, Thái Âm, nhật nguyệt trong bầu trời cao.
Phía dưới Thiên Đình lại chính là Nguyên Đô, Nguyên Mộc và Địa Mẫu đang dần được hình thành, mà ở phía trên thiên la địa võng, Huyền Đô Thiên Công cũng đang được hình thành. Còn có phía bên dưới của Nguyên Đô, U Đô Thổ Bá cũng đang dần dần thành hình!
Mà vào lúc này, Tần Mục đã bước vào Thiên Đình, xông thẳng tới Nam Thiên Môn, một quyền đánh xuyên qua cánh cửa thần này. Sau một khắc, chân hắn lại đạp lên trên Thiên Hà lao thẳng đến Dao Trì, từ trên Dao Hải hắn nhảy một cái đã vượt qua!
Ầm!
Hắn đã đụng nát cửa thành của Ngọc Kinh Thành. Hắn đi qua nơi nào, ảo ảnh của từng tòa cung điện đều bị chấn động tới mức chia năm xẻ bảy, gạch vỡ ngói nát, tưởng đổ nát lộ ra cảnh tượng thê lương, tung bay khắp nơi!
Trong ảo ảnh của Lăng Tiêu bảo điện, Yến Khấp Linh đang đứng ở phía trước Đế Tọa, Tần Mục tới quá nhanh, nhanh đến không giống như là người đang bị thương, thần thông của nàng còn chưa kịp chuẩn bị hoàn tất, lại thấy Tần Mục đã xông tới phía trước Lăng Tiêu bảo điện.
- Tu vi của hắn đã khôi phục lại rồi sao? Không đúng, hắn tiến vào cảnh giới Sinh Tử!
Yến Khấp Linh sởn tóc gáy, đột nhiên Lăng Tiêu bảo điện chấn động, Tần Mục chỉ một quyền đã đánh cho ảo ảnh Cổ Thần Thiên Đình thánh điện chí cao phải chia năm xẻ bảy.
Sau một khắc, nắm đấm của hắn đặt ở trên gương mặt kiều mị của Yến Khấp Linh, một lực lượng khổng lồ được bạo phát ra.
Bóng dáng của hai người thoáng cái đã từ trong ảo ảnh Thiên Đình cổ xưa lao ra, một ngọn núi cách đó mười mấy dặm đột nhiên nổ tung, đá loạn bay tán loạn, đá rơi xuống giữa không trung, lướt qua tạo thành từng đường vòng cung, thật lâu mới có thể rơi xuống đất.
Tiếp theo, tiếng động đinh tai nhức óc truyền đến, ảo ảnh Thiên Đình viễn cổ lúc này mới tản đi.
Bóng người của Yến Khấp Linh không ngừng di chuyển sát mặt đất, đụng nát vô số cây cối, núi đá, trượt qua mấy chục dặm, lúc này mới dừng lại, nằm ở nơi đó, không thể động đậy.
Một cái chân không có đi giầy xuất hiện ở bên người nàng, tiếp theo một cái chân lớn khác hạ xuống, Tần Mục đứng ở phía trước nàng.
- Thiên Đế lão nhi phong Mục Thiên Tôn, lão tử không lạ gì.
Tần Mục phun ra một ngụm máu đờm:
- Mục Thiên Tôn của lão tử là do tự mình dựa vào nắm đấm đánh tới, không phải là Thiên Đế lão nhi phong!
Trong miệng xuất Yến Khấp Linh hiện từng ngụm máu vàng, hai mắt vô thần nhìn hắn.
Tần Mục giơ lên một cánh tay còn đang chữa trị ra, năm ngón tay giang rộng, chỉ nghe âm thanh phá không vèo vèo vèo truyền đến.
Một thanh phi kiếm đột nhiên rơi vào trong tay hắn, tiếp theo là những tiếng âm thanh đinh đinh đinh không dứt, các phi kiếm khác lần lượt cùng thanh phi kiếm này va chạm vào nhau, dung hợp với nhau, tốc độ cực nhanh đến mức chỉ có thể nhìn thấy được từng huyễn ảnh.
Tần Mục chỉ mũi kiếm xuống phía dưới, hướng về phía cằm của Yến Khấp Linh, một tay nâng lên lau đi vết máu bên miệng, khẽ cười một tiếng:
- Ngự Thiên Tôn ở nơi nào?
Yến Khấp Linh nuốt máu trong miệng xuống, âm thanh khàn khàn:
- Dẫn bọn họ đến.
- Giáo chủ, chúng ta ở chỗ này!
Giọng nói của Long Kỳ Lân truyền đến, nơm nớp lo sợ.
Tần Mục theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy mấy nữ tử đi theo bên cạnh Yến Khấp Linh áp giải đám người Ngự Thiên Tôn Công Tôn Yến đi tới, Long Kỳ Lân ủ rũ cúi đầu nói:
- Giáo chủ, chúng ta không chạy được bao xa lại bị bắt...
- Ta biết.
Tần Mục thản nhiên nói:
- Các ngươi dụ các nàng đi, ta mới tiện bắt giữ nữ tử này đổi các ngươi trở về. Đây là điệu hổ ly sơn.
Long Kỳ Lân nghẹn họng nhìn trân trối, thất thanh nói:
- Giáo chủ, ý của ngươi không phải là ngươi tới thu hút lực chú ý của những nữ tử này, để cho chúng ta chạy trước sao?
Tần Mục ngạc nhiên, gãi đầu một cái, ma xui quỷ khiến nói:
- Không sai, rồng béo, ta chính là ý tứ này. Ngươi lĩnh hội rất khá, ừ, rất tốt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.