Mục Thần Ký

Chương 767: Lão thâm hiểm, tiểu thâm hiểm




Đám người Lục Ly nhìn Âm Thiên Tử, từng người đều nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì.
- Lão thâm hiểm! 
Bọn họ chỉ là đại quan biên giới trong thế lực của Thiên Đình đóng quân ở U Đô, Âm Thiên Tử lại là đại quan biên giới của Thiên Đình, tồn tại nắm giữ Minh Đô, cường giả Đế Tọa.
Luận về thực lực, bốn vị Tiết Độ Sứ bọn họ thúc ngựa cũng kém hơn hắn, muốn trở mặt cũng trở mặt không nổi.
Bọn họ cực cực khổ khổ vạch kế hoạch, điều động không biết bao nhiêu bá chủ U Đô, lúc này mới bắt được Tần Mục thần tử U Đô này, thả ở bên trong Sát Sinh đỉnh luyện hóa, Âm Thiên Tử lại đột nhiên xuất hiện, hai chiêu giết những bá chủ U Đô, trực tiếp tới lấy quả đào, gần như không cần tốn nhiều sức lực! 
Những bá chủ U Đô đều có thể tính thành là dòng chính của bốn người bọn họ, hiện tại gần như bị Âm Thiên Tử nhổ tận gốc.
Bá chủ U Đô bình thường đều là thế lực của Thiên Đình trước kia, sau khi chết rơi vào U Đô, trở thành thành viên trong tổ chức của bốn Tiết Độ Sứ lớn.
Tuy rằng khi còn sống bọn họ là cảnh giới Đế Tọa, Lăng Tiêu, nhưng sau khi chết có rất nhiều sơ hở, nhất định phải dựa vào bốn Tiết Độ Sứ lớn mới có khả năng còn sống, dù sao U Đô vẫn là địa bàn của Thổ Bá, trừ bọn họ ra còn có cường giả Đế Tọa Lăng Tiêu của thế lực địch khác sau khi chết rơi vào nơi đây. 
Nếu như bọn họ không muốn bị những cường giả này giết chết, lại phải dựa vào bốn Tiết Độ Sứ lớn, mượn thế lực của Thiên Đình ở U Đô mới sinh tồn được.
Bởi vậy, bọn họ vui lòng nhận sự điều động của bốn Tiết Độ Sứ, đây là một người vinh, tất cả đều vinh một người tổn hại tất cả đều tổn hại, cho nên Lục Ly hai lần điều động bọn họ tới đánh thần tử U Đô, bọn họ đều vui vẻ đến đây.
Bọn họ tập trung lại cũng có thể đối đầu với Âm Thiên Tử của Minh Đô. 
Thiên Đình ở thế lực U Đô và Minh Đô là quan hệ cạnh tranh, phương diện này có lợi ích rất lớn, bất luận là Âm Thiên Tử hay đám người Lục Ly, đều muốn ép đối phương một đầu.
Sở dĩ Thiên Đình bên kia muốn thu xếp Tiết Độ Sứ vào U Đô, đồng thời còn muốn chế tạo ra một Minh Đô, ngoại trừ muốn hạn chế Thổ Bá ra, còn lo lắng Âm Thiên Tử phát triển an toàn, cần đám người Lục Ly tới kiềm chế Âm Thiên Tử.
Bởi vậy Thiên Đình cũng vui vẻ ý nhìn thấy được U Đô và Minh Đô đấu tới đấu đi. 
Mà bây giờ, chỉ sợ loại cục diện cản tay lẫn nhau này lại kết thúc, trải qua một trận đánh này, bá chủ của Thiên Đình ở U Đô tử thương hầu như không còn, chỉ còn lại có bốn Tiết Độ Sứ lớn. Âm Thiên Tử lại nhận được thần tử U Đô, hắn chính là một Thổ Bá khác!
Vì lung lạc hắn đi đối phó với Thổ Bá, Thiên Đình tất nhiên sẽ cho hắn lợi ích lớn hơn nữa, đám người Lục Ly có thể nói là thất bại thảm hại!
- Không hổ danh là có thể lão thâm hiểm sống từ năm đầu của Long Hán đến bây giờ, trong truyền thuyết, Âm Thiên Tử từ trước đến nay lại chưa từng chịu thiệt! 
Trong lòng đám người Lục Ly chảy máu.
Nhưng vào lúc này, Âm Thiên Tử cuối cùng đã mở ra Sát Sinh đỉnh, Hỗn Thiên La vừa được hắn nhấc lên, bên trong phát ra âm thanh khí thoát ra, có khí lưu màu đen từ bên trong đỉnh phun mạnh ra ngoài.
Tâm tình của đám người Lục Ly vô cùng khẩn trương, Sát Sinh đỉnh là trọng bảo sát phạt do Thiên Đình giao cho bốn vị Tiết Độ Sứ bọn họ, Âm Thiên Tử vẫn không có cách nào phát động, nếu hiện tại phát động cái đỉnh lớn này, có thể luyện chết Âm Thiên Tử hay không? 
Nhưng trong lòng bọn họ cũng có do dự. Tội giết chết Âm Thiên Tử này là không thể coi thường được, Thiên Đình truy cứu xuống chỉ sợ sẽ khiến cho bốn người bọn họ phải chôn cùng Âm Thiên Tử!
Đột nhiên, Lục Ly nhìn thấy được một bàn tay khác của Âm Thiên Tử làm ra một ấn pháp kỳ quái, ngón giữa ngón trỏ ngón áp út chụm lại, ngón tay cái ngón út dựng thẳng lên.
Trong lòng bốn người rét lạnh, đường ánh sáng u ám vừa mới giết chết đám người Viêm Thiên Trọng và Cao Thiên Vương lại hiện ra, xoay tròn xung quanh bốn người. 
Hiển nhiên Âm Thiên Tử sớm có sự đề phòng, chỉ cần bọn họ dám phát động Sát Sinh đỉnh, như vậy bọn họ nhất định sẽ phải chết trước khi Âm Thiên Tử vùi thân ở bên dưới thần binh cổ quái này!
Bốn người nhìn chằm chằm vào đường ánh sáng u ám kia, không dám nhúc nhích.
Âm Thiên Tử cầm Hỗn Thiên La ở trong tay, thò đầu nhìn về phía bên trong đỉnh, cười nói: 
- Lực lượng thần tử U Đô...
Nhưng trong lúc Âm Thiên Tử thò đầu nhìn vào bên trong đỉnh, một đầu ngón tay thình lình thò ra, điểm ở phía trên mi tâm của Âm Thiên Tử.
- Kiếp Kiếm thức thứ nhất! 
Trong lòng Âm Thiên nhất thời kinh sợ. Trong lòng đám người Lục Ly cũng thầm cả kinh, trong đầu ngón tay kia chất chứa Khai Kiếp kiếm ầm ầm bạo phát!
Âm Thiên Tử chỉ cảm thấy trong ý nghĩ có một đường kiếm quang gào thét, kiếm quang sáng như tuyết chỉ trong một thoáng lại xuyên qua bảy đại thần tàng của hắn, dọc theo Thần Kiều nhảy vào Nam Thiên Môn!
Kiếm quang này một đường bẻ gãy nghiền nát, ở trong Thiên Cung của hắn, lướt đi dọc theo mặt đất, vọt tới trước, lướt qua Dao Đài, đi qua Dao Trì. Mặt nước Dao Trì nổ tung, nước của Dao Trì hóa thành sóng to gió lớn, vọt lên cao vạn trượng. 
Đạo kiếm quang kia đâm thủng Trảm Thần đài, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, đâm vào Ngọc Kinh Thành. Ở trong kiếm quang này, thành lâu tại cửa thành của Ngọc Kinh Thành vỡ thành mảnh nhỏ, từng tòa đại điện đều sụp đổ tan rã!
Kiếm quang lao thẳng đến Lăng Tiêu điện!
Trong nháy mắt, ánh sáng trắng như tuyết tăng lên, trở nên vô cùng lớn mạnh, từ bên trong cánh cửa của Lăng Tiêu vọt vào, nhắm thẳng vào nguyên thần của Âm Thiên Tử trên Đế Tọa! 
Một kiếm này nói ra thì chậm, nhưng kì thực cực nhanh, đợi đến khi nguyên thần của Âm Thiên Tử kịp phản ứng, kiếm quang đã vô cùng cấp bách lao tới gần!
Trong Thiên Cung của hắn truyền tới một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, dao động khủng khiếp lấy Lăng Tiêu điện làm trung tâm cuốn ra bốn phương tám hướng, từng ngọn cung điện Ngọc Kinh Thành ầm ầm chấn động, cánh cửa của bốn tòa thành đã bị hủy mất một tòa, cánh cửa của ba tòa thành khác bị đánh đến mức cửa thành bay lên giữa không trung, không biết rơi xuống chỗ nào.
Sóng trùng kích này ném Dao Trì đi, lũ lụt lướt ngang qua không trung, bốn tòa Thiên Môn nam bắc đông tây dâng trào vang dội, điên cuồng phun ra sóng khí giống như tuyết trắng lấy Thiên Cung làm trung tâm tạo thành vòng tròn bạo pháp ra bốn phía. Bảy đại thần tàng phía dưới cũng gặp phải trùng kích, sơn hà bắn tung tóe, nhật nguyệt bị thổi bay đi, tinh tượng ngôi sao trở nên đại loạn. 
Đây là cảnh tượng Thiên Cung ở trong đầu của Âm Thiên Tử. Ở bên ngoài, đám người Lục Ly xem ra, chỉ thấy đầu ngón tay này điểm ở trên mi tâm của Âm Thiên Tử, sau đó Âm Thiên Tử ngẩn ra.
Tiếp theo, gáy của hắn phụt một tiếng lao ra một đường máu tươi.
Máu tươi không dài, bay ra chỉ chừng hai trượng. 
Âm Thiên Tử vội vàng lui về phía sau, chỉ thấy bên trong đỉnh có một vị ba đầu sáu tay Thần Ma nhảy ra, thân thể điên cuồng xoay tròn, giống như một vị phật lớn mọc ra nghìn cánh tay, chỉ nghe những tiếng ầm ầm nổ lớn không ngừng vang lên bên tai. Thần Ma này điên cuồng xoay tròn, chỉ ở trong chớp mắt ngắn ngủi đó lại không biết đánh bao nhiêu nắm đấm vào trên người Âm Thiên Tử!
Âm Thiên Tử bị đánh bay lên thật cao, trong cơ thể truyền đến tiếng xương cốt gãy răng rắc.
Thân thể của vị Thần Ma ba đầu sáu tay vẫn đang xoay tròn, vừa xoay tròn vừa nhanh chóng tiến tới gần Âm Thiên Tử n. 
Mỗi khi hắn chuyển động một phần ba, hai cánh tay lại giơ lên thật cao, trong tay có nguyên khí chen chúc, hóa thành trường đao, sau khi quay một phần ba vòng, trường đao lại đón gió chém xuống!
Vận tốc quay của hắn nhanh chóng, tốc độ di chuyển cũng nhanh chóng, đám người Lục Ly chỉ có thể nhìn thấy được từng đường đao quang giống như là dải lụa, phát ra ánh sáng như tuyết trắng chiếu sáng bên ngoài U Đô Ngọc Tỏa Quan, từng đao quang gần như là nối liền lại cùng một chỗ, hợp làm một thể!
Gần như là trong cùng một lúc, đao quang cắt ở trên trán của Âm Thiên Tử ở giữa không trung! 
Đám người Lục Ly chỉ có thể nhìn thấy được vết máu trên trán của Âm Thiên Tử càng lúc càng lớn, càng lúc càng dài, trong lòng hắn hoảng sợ, Huyền Minh kêu lên:
- Thần tử U Đô còn chưa chết!
- Đầu của Âm Thiên Tử cũng bị bổ ra! 
Trong giọng nói đầy vẻ thất thanh vang lên.
Lục Ly kêu lên:
- Chạy thôi! 
Có kẻ nói:
- Còn có Sát Sinh đỉnh Hỗn Thiên La!
Bốn vị Tiết Độ Sứ do dự một chút, quay đầu nhìn về phía Sát Sinh đỉnh. Đã thấy thời điểm Tần Mục từ trong đỉnh trở nên hung bạo xông về phía Âm Thiên Tử, Sát Sinh đỉnh này không ngờ như hình với bóng đi theo hắn, chẳng hề quan trọng tới bốn vị Tiết Độ Sứ bọn họ. 
Từ sau khi bốn người bọn họ nhận lệnh của Thiên Đình làm Tiết Độ Sứ đóng quân ở U Đô, bọn họ ngày đêm chế luyện cái đỉnh lớn này, thậm chí sử dụng máu của mình tới nuôi Sát Sinh đỉnh, cuối cùng cũng luyện được Sát Sinh đỉnh như ý, có thể lớn có thể nhỏ, có khả năng luyện hóa chúng sinh.
Mà bây giờ, Sát Sinh đỉnh không ngờ giống như là làm phản, bỏ quên bọn họ, đi theo thần tử U Đô!
- Không cần cái đỉnh nữa! 
Lục Ly kêu lên:
- Lập tức thoát đi nơi đây! Nếu thần tử U Đô giết xong Âm Thiên Tử, kế tiếp chính là giết tới chúng ta!
Bốn người cuống quít chạy trốn, vội vàng nói: 
- Hỗn Thiên La còn đang ở trong tay của Âm Thiên Tử!
- Từ bỏ!
Lục Ly đuôi rắn vẫy tới vây lui, tức giận thở hổn hển nói: 
- Đưa cho bọn họ làm vật bồi táng! Chúng ta nhanh chóng rời đi, rời xa nơi đây!
Huyền Minh đuổi theo nàng, nói:
- Sư tỷ, U Đô còn có thể ở lại nữa không? Bất luận thần tử U Đô có thể giết chết Âm Thiên Tử hay không, hắn đều sẽ ở lại U Đô, tìm kiếm tung tích của chúng ta. Chúng ta vẫn nên chạy ra khỏi U Đô, quay về Thiên Đình xin viện binh thôi! 
Hai người kia liên tục gật đầu.
Lục Ly tức giận thở hổn hển:
- Ném đi U Đô, chúng ta quay về Thiên Đình lại sẽ bị áp giải lên Trảm Thần đài nhận lấy cái chết, kẻ ngu si mới quay về Thiên Đình! 
Ba vị Tiết Độ Sứ cảm thấy rét lạnh.
Lục Ly nói:
- Thổ Bá sẽ không tha thứ cho thần tử U Đô hồ đồ, hắn sẽ không hoàn toàn cùng Thiên Đình xé rách mặt, lại nhất định sẽ trục xuất thần tử U Đô, chúng ta ẩn thân ở U Đô còn có thể bảo toàn tính mạng. Đi Thiên Đình mới là chịu chết. Chuyện này không thể báo lên Thiên Đình, bằng không chúng ta đều sẽ nhận một đao ở trên Trảm Thần đài! 
Ba vị Tiết Độ Sứ liên tục gật đầu.
Lục Ly quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đạo ánh sáng âm u của Âm Thiên Tử lao thẳng tới chỗ của thần tử U Đô, hiển nhiên Âm Thiên Tử đã bị đánh cho tỉnh táo lại.
Dù sao Đế Tọa cũng là Đế Tọa, bất kỳ một tồn tại nào có thể nào tu luyện tới cảnh giới Đế Tọa đều không thể coi thường được, không phải dễ dàng bị giết như vậy. 
Âm Thiên Tử còn là lão quái vật đã sống tới hơn trăm vạn năm, lão thâm hiểm, mặc dù Tần Mục hãm hại đánh hắn một chiêu, nhưng còn cách lấy được tính mạng hắn vẫn rất xa.
Cùng lúc đó, tòa Thiên Môn của Minh Đô đã phun trào Minh Hải ra ngoài, Minh Hải trùng trùng điệp điệp từ trong Minh Đô vọt tới, chắc là Âm Thiên Tử thật sự nổi giận, dự định cùng thần tử U Đô so tài!
- Có lẽ chúng ta có thể nhặt được một tiện nghi, nhân lúc bọn họ lưỡng bại câu thương... 
Lục Ly giảm tốc độ xuống, đang muốn dừng lại quan sát cuộc chiến, đột nhiên chỉ thấy Sát Sinh đỉnh đi theo phía sau lưng Tần Mục bay về phía trước, trong đỉnh lớn có ma khí phun trào, cuốn ra Minh Hải, thoáng cái cắn nuốt gần hết một nửa Minh Hải!
Thậm chí ngay cả đạo ánh sáng u ám bay về phía Tần Mục cũng bị Sát Sinh đỉnh xé rách, không tự chủ được rơi về phía bên trong đỉnh.
Lục Ly thấy sởn tóc gáy, lập tức lại tăng tốc độ nhanh hơn hốt hoảng rời đi. 
Phía sau bọn họ là dao động kịch liệt truyền đến, ném bốn vị Tiết Độ Sứ lên thật cao, bốn người vội vàng mượn dao động này, lấy tốc độ nhanh hơn chạy thoát thân.
Lục Ly lại một lần nữa quay đầu lại, chỉ thấy vô số quyền chưởng chỉ giống như ngọn núi xuất hiện ở trước Ngọc Tỏa Quan, đột nhiên hóa thành một chiêu, hung hăng đánh vào trên người Âm Thiên Tử.
Âm Thiên Tử bị đánh bay về phía sau, những tiếng động cực lớn ầm ầm đánh vào trong Thiên Môn của Minh Đô, hắn từ U Đô chạy trốn. 
Mà đường ánh sáng u ám của Âm Thiên Tử bám đuôi cầu sinh, chủ động chặt phân nửa, một nửa kia tránh thoát khỏi Sát Sinh đỉnh, đi theo Âm Thiên Tử trốn vào U Đô.
Thần Ma ba đầu sáu tay kia giơ sáu cánh tay nắm lấy khung cửa Thiên Môn của Minh Đô, đang cố gắng chen về phía Minh Đô, quả nhiên là hung ác vô cùng.
- Bé ngoan! 
Lục Ly bọn họ nghe được từ trong miệng của cái đầu tiểu tử kia kêu lên:
- Đừng nấp nữa, nhanh đi ra đi.
Ầm ầm 
Lại là một chấn động khủng khiếp truyền đến, thần tử U Đô bị đánh đến lăn lông lốc, ngã về phía sau.
Mà tòa Thiên Môn của Minh Đô này cũng bị sáu tay của hắn kéo đổ nát, chợt rơi xuống, biến mất.
- Thiên Môn Minh Đô của Âm Thiên Tử hình như không có uy năng giống như trong truyền thuyết, hình như không cường đại bằng trong truyền thuyết. 
Lục Ly hơi ngẩn người ra. Thiên Môn Minh Đô của Âm Thiên Tử chứa lực lượng tạo hóa vô cùng cường đại, có thể làm cho Âm Thiên Tử chết đi sống lại, thậm chí biến hóa luân hồi, thần diệu khó lường.
Mà Thiên Môn Minh Đô này hình như chỉ là một đồ giả, không ngờ không có uy lực của chí bảo Đế Tọa.
Nàng lại không biết Âm Thiên Tử Thiên Môn của Minh Đô bị Đế Dịch Nguyệt đoạt đi, hiện tại cánh cửa này chỉ là Thiên Môn của Minh Đô luyện lại, còn chưa có luyện xong, kém hoen chí bảo Đế Tọa lúc trước rất nhiều. 
Nàng vừa nghĩ tới đây, đã thấy thần tử U Đô lăn lông lốc bò lên, nhào tới nơi cánh cửa, công kích xung quanh, chỉ là tìm không được Âm Thiên Tử nữa. Ba cái đầu nhìn ra bốn phía.
Lục Ly lộ vẻ sợ hãi, bốn người vội vàng dán vào trong đại lục ở trên người của Thổ Bá, che giấu thân hình, trong lòng bọn họ âm thầm kêu khổ.
Chỉ thấy ánh mắt sáng như tuyết giống như cột ánh sáng quét về phía vị trí của bọn họ vừa rồi. Trong lòng bốn vị Tiết Độ Sứ kinh hãi vạn phần, mượn ma khí của U Đô che giấu thân hình, lặng lẽ bỏ chạy. 
Ầm ầm.
Một vị Thần Ma lớn ba đầu sáu tay to rơi xuống đất, đập đến mặt đất run rẩy không dừng, tiếp theo là chín cột sáng quét tới bốn phương tám hướng, mở ra ma khí của U Đô u ám không rõ, tìm kiếm tung tích của bọn họ.
- Giết người cần thấy máu, không tha được cho bốn Tiết Độ Sứ này! 
Giọng nói của Tần Mục truyền đến.
Bốn vị Tiết Độ Sứ hốt hoảng chạy trốn, không dám phát ra bất kỳ động tĩnh nào.
- Đại La Thiên Tinh! 
Đột nhiên giọng nói của Tần Mục lại một lần nữa truyền đến. Bốn vị Tiết Độ Sứ ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời là sao dày đặc chói lòa, tinh quang chiếu sáng bốn phương tám hướng, chiếu sáng cả mặt đất.
- Nhảy đến giữa dòng nham thạch nóng chảy của Thổ Bá!
Bốn người vội vàng phóng người nhảy vào dòng sông nham thạch nóng chảy, vừa rơi vào trong dung nham, bọn họ lại nhìn thấy một bóng tối cực lớn bay qua phía trên bầu trời, đó là khủng khiếp Ma Thần đang mượn tinh quang trợ giúp tìm kiếm tung tích của bọn họ. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.