Mục Thần Ký

Chương 714: Mị lực của người cải cách




Đế Dịch Nguyệt tiếp tục nhìn về phía Tần Mục, vẫn không nhìn thấy được bất kỳ khổ sở nào từ trên người Tần Mục, chỉ có thể nhìn thấy được đại nam hài này hào phóng đang cùng mấy sĩ tử cười ha ha.
- Hắn thật sự là một nam tử có mị lực của khác thường.
Đế Dịch Nguyệt gật đầu nói:
- Không có anh tuấn, nhưng mị lực mười phần. Thật ra chúng ta không cần phải đi gặp Duyên Khang quốc sư, chỉ dựa vào đệ tử này của Đại Thiên Sư, đã đủ để cho ta giúp Duyên Khang vượt qua kiếp nạn này.
- Duyên Khang quốc sư có một loại mị lực khác.
Tiều Phu thánh nhân lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Ngươi nhìn thấy hắn, lại sẽ hiểu rõ một loại mị lực khác của hắn là từ đâu đến. Thật ra, gặp được Duyên Khang quốc sư và Tần Mục, khiến cho ta đột nhiên nghĩ đến những năm tháng vừa bộc lộ tài năng trong thời đại Khai Hoàng. Ta với Khai Hoàng còn có những người cùng chung chí hướng gặp nhau trong đống đổ nát tĩnh mịch của Thượng Hoàng, khi đó văn minh của Thượng Hoàng đã hoàn toàn bị chôn vùi, đám người chúng ta đều là người từ trong đống đổ nát giãy dụa cầu sống sót.
Hắn chìm vào trong hồi ức, khí chất rất tĩnh mịch, mỉm cười nói:
- Ai có thể tưởng tượng nhận được những người chúng ta còn đang khổ sở giãy dụa ăn bữa trước lo bữa sau, sẽ thành lập một thời đại Khai Hoàng huy hoàng? Ta gặp được quốc sư, Tần Mục, còn có bạn bè của bọn họ, không tự chủ liền nghĩ tới mình và những bằng hữu cũ trước kia.
Đế Dịch Nguyệt rơi vào im lặng, sau một lúc lâu lắc đầu nói:
- Chuyện cũ không cần nhắc lại. Vậy đi gặp hắn một lần.
- Mục nhi, chúng ta tiếp tục đi thôi!
Sơ tổ cao giọng nói.
Tần Mục đáp một tiếng, đã chạy tới, cười nói:
- Ta muốn đi một chuyến tới Thiên Thánh học cung ở Phách Châu, ta có một vài chuyện cần phải nói cho Tư bà bà biết.
Tiều phu nói:
- Đi Thiên Thánh học cung trước.
Bọn họ đi tới Thiên Thánh học cung, cảnh tượng của Thiên Thánh học cung lại không giống với Dũng Giang học cung. Dũng Giang học cung đang thử lấy thuật tạo hóa tới bồi dưỡng dược liệu, không ngừng cung cấp thuốc và kim châm cứu cho các nơi trong Duyên Khang quốc.
Mà bầu không khí học thuật của Thiên Thánh học cung càng mạnh mẽ hơn, còn chưa tới gần Thiên Thánh học cung, lại có thể nhìn thấy được đủ loại linh binh kỳ lạ cổ quái bay trên trời, chạy nhanh trên mặt đất, có đôi khi đang bay trên trời lại đột nhiên bốc khói đặc rơi xuống, đập xuống mặt đất trạo thành một cái hố to, sau đó có sĩ tử từ bên trong chật vật không chịu nổi bò ra ngoài.
Thỉnh thoảng, còn nhìn thấy được linh binh đang chạy nhanh trên mặt đất đột nhiên nổ tung, sĩ tử bên trong khống chế linh binh khoa chân múa tay bị nổ bay lên trời.
Còn có vài sĩ tử tập trung lại một chỗ thử nghiệm trận pháp, cải tạo các loại trận pháp, cũng vô cùng nguy hiểm, hơi một tý lại sẽ khiến trận pháp không khống chế được.
Có trận pháp là kiếm trận, kiếm quang bắn loạn ra bốn phương tám hướng, còn có trận pháp bắt chước theo hình thái của Thần Ma, đặc biệt lúc không khống chế được tình hình sẽ có thần nguyên hoặc ma nguyên hóa làm hình thái Thần Ma, truy đuổi, đánh những người điều khiển trận pháp.
Còn có một đám dược sư cùng với học đồ canh giữ ở cách đó không xa, đợi cho tới khi có chuyện xảy ra lại vội vội vàng vàng nâng những người bị thương đi trị liệu.
- Ta nói với các ngươi, thuật số! Thuật số!
Một lão đạo sĩ tức giận thở hổn hển, nhìn về phía những sĩ tử thử nghiệm thất bại được dùng cáng đưa đi cứu thương, rống to hơn:
- Thuật số nhất định phải tính toán chính xác, các ngươi có bao giờ nghe đâu! Không nghe, thua thiệt sẽ chỉ là các ngươi!
- Ngày hôm nay, chúng ta tới chế tạo một trận pháp triệu hoán Thần Ma, căn cứ phù văn Linh Năng Thủ Hằng của Tần thị, chúng ta có thể triệu hồi ra một con yêu ma quỷ quái từ U Đô.
Bên kia. một người trung niên Quốc Tử giám đang khích lệ sĩ tử hắn giáo dục, hướng dẫn từng bước nói:
- Lão sư lại ở trong này, có thể có nguy hiểm gì không? Yên tâm, yên tâm... Căn cứ vào phù văn Linh Năng Thủ Hằng của Tần thị, chúng ta cần dùng một ít tế phẩm để trao đổi, đầu tiên chúng ta tới làm thuật số tính toán, thiết kế một tế đàn...
- Lão sư, ngũ sư huynh bị yêu ma quỷ quái bắt đi!
- Á! Yêu ma quỷ quái chạy đi đâu... Tiểu Ngũ yên tâm, yên tâm, vừa rồi chỉ là sai lầm, chúng ta làm lại một lần nữa... Các ngươi đừng chạy, tất cả trở lại cho ta! Các ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của lão sư...
...
Đế Dịch Nguyệt hết nhìn đông tới nhìn tây, không nhịn được liên tục tán thưởng, bầu không khí của Thiên Thánh học cung khiến cho nàng có một loại cảm giác lâu ngày không gặp, nàng đã rất lâu không có cảm nhận được loại cảm giác hăng hái tiến thủ này.
Năm đó, khi nàng cùng đám người Khai Hoàng nghiên cứu đạo pháp thần thông, nàng mới có loại cảm giác này, nàng vô cùng yêu thích loại cảm giác này. Sau này, khi công thành danh toại, càng ngày càng bận rộn, trái lại nàng dần dần ít bỏ công sức đi nghiên cứu nữa.
Thiên Thánh học cung có không ít sĩ tử còn đang chế tạo ra các loại linh binh thường dùng hàng ngày, tình hình cũng rất đa dạng.
Bọn họ đi qua một xưởng chế tạo lớn gần học cung, bên trong có sĩ tử đang thí nghiệm lò luyện đan có sức lửa còn mạnh hơn, dựa vào lò luyện đan để làm các loại linh binh thường dùng cổ quái.
Một sĩ tử điều khiển một con thú lớn bằng máy chạy rầm rầm qua trước mặt bọn họ ra ngoài, điều chỉnh sức lửa của lò luyện đan, đột nhiên trên dưới một trăm thanh kiếm hoàn bay lên không trung, khắp bầu trời là mưa kiếm, không ngờ mượn con thú lớn máy móc của mình phóng đại nguyên khí của mình, khiến cho uy lực thần thông của mình mạnh mẽ hơn gấp mấy chục lần.
Sĩ tử này mừng rỡ, lại một lần nữa điều chỉnh sức lửa của lò luyện đan, lại thấy sau mông và bốn chân của con thú lớn bằng máy này phun ra lửa, phóng lên cao, không bao lâu trên bầu trời truyền đến một tiếng hét thảm, sĩ tử này cùng con thú lớn đập vào trên một đỉnh núi.
- Ngu ngốc, chưa từng thấy qua kẻ nào ngu xuẩn như thế!
Một giọng nói ồm ồm truyền đến, Tiều Phu thánh nhân theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy một lão nhân ngồi ở trên cái rương, hai tay dâng một cái bình, mặt đặt ở trên cái bình miệng, đối diện với cái bình nói, trong miệng đều là các loại lời mắng chửi người thô tục, rõ ràng, tốc độ mắng chửi người nhanh như bay.
- Hình như là gia gia câm điếc!
Trong lòng Tần Mục vui mừng, vội bước lên phía trước, lớn tiếng nói:
- Gia gia câm điếc, đầu lưỡi của gia gia đã mọc lại rồi sao?
Lão nhân kia rút mặt ra khỏi cái bình, nhìn thấy mọi người, liền vội vàng đứng lên, lộ ra dáng vẻ tươi cười ngây ngô, hai tay nhanh chóng khoa tay múa chân:
- A ba, a a ba!
- Gia gia câm điếc nói, hắn còn chưa có mọc trở về, hắn còn nói, hắn vừa rồi thất lễ không nhìn thấy các vị tiền bối.
Tần Mục hỗ trợ phiên dịch ngôn ngữ của người câm điếc.
Câm điếc hào hứng dẫn dắt bọn họ tham quan xưởng chế tạo của Thiên Thánh học cung, hai tay lại khoa tay múa chân, Tần Mục ở một bên phiên dịch.
Mọi người tham quan một vòng, liên tục tán thưởng, sau đó đi ra khỏi xưởng chế tạo, đi về phía học cung.
Câm điếc nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, sắc mặt thâm trầm, một tay đập cái bình nát bấy:
- Ngươi biết quá nhiều bí mật của ta, cho nên ta không giữ ngươi lại được...
Bọn họ tiến vào Thiên Thánh học cung, bên trong Thiên Thánh học cung lại càng náo nhiệt hơn, Đế Dịch Nguyệt than thở:
- Ta rốt cuộc hiểu rõ vì sao ngươi ủng hộ Duyên Khang quốc sư, ủng hộ Duyên Phong đế, không phải vì quyền lực, không phải vì mưu lược, mà là vì những người tuổi trẻ này. Có những người trẻ tuổi tinh thần mạnh mẽ phấn chấn này, ngươi mới có thể quyết định ủng hộ bọn họ.
Tiều Phu thánh nhân gật đầu:
- Chúng ta đã không có tinh thần phấn chấn và nhiệt tình như bọn họ, những thế hệ trước như chúng ta chỉ có tính mạng và bản lĩnh suốt đời của mình. Chúng ta có thể dùng bản lĩnh và tính mạng của chúng ta, giúp bọn họ tranh thủ thời gian, để cho bọn họ trưởng thành lên. Khai Hoàng không có chiến đấu qua, chúng ta có thể thay thời đại Khai Hoàng đi chiến đấu, mãi đến khi Duyên Khang trưởng thành.
Đế Dịch Nguyệt giật mình kinh sợ, cay đắng cười:
- Ta cũng chưa từng chiến đấu cho thời đại Khai Hoàng...
Tần Mục tìm được Tư bà bà, Tư bà bà đang dẫn theo một ít sĩ tử học tập thuật số, nàng tự hạ thấp thân phận, cùng các sĩ tử khác chuyên cần học thuật số, cố gắng bù đắp những phần chưa đủ của mình.
Dạy bọn họ thuật số chính là Lâm Hiên đạo chủ, hai phu thê Hư Sinh Hoa cũng ở bên cạnh nghe giảng, Lâm Hiên dù sao cũng là Đạo chủ, hơn nữa cũng thành lập một học cung đạo môn, lần này hắn đến đây dạy học là vì giao lưu học thuật.
Hắn nói quakhóa sau, lại sẽ mời cao thủ của Thiên Thánh học cung đi tới Đạo Môn học cung giảng bài, bù đắp phần chưa đủ của Đạo Môn học cung.
- Tần giáo chủ!
Mọi người vội vàng đứng dậy chào, Tần Mục trả lễ, cười nói:
- Các vị không cần khách khí. Ta đi ngang qua nơi đây, nên tới xem. Lâm Hiên đạo chủ, ta viết một quyển Thái Vi Toán Kinh, ngươi tới xem qua, thay ta trấn chỉnh lại.
Lâm Hiên đạo chủ vội vàng nhận lấy, sau khi lật xem hai trang, sắc mặt hắn càng lúc càng nghiêm trọng, trầm giọng nói:
- Thuật số vi mô?
Tần Mục gật đầu, nói:
- Ta suy tính ra Thái Vi Toán Kinh, sau đó môn Toán Kinh này suy tính ra thiên hỏa đại đạo.
Lâm Hiên đạo chủ nhanh chóng lật xem, cảm khái nói:
- Tần giáo chủ, môn Thái Vi Toán Kinh đâu chỉ có thể suy tính ra thiên hỏa đại đạo! Ngươi khai sáng ra một hệ thống, nhưng bản thân ngươi không ngờ lại không biết? Dựa theo môn Toán Kinh tiếp tục suy tính xuống, không biết phải khai sáng bao nhiêu thuật số thần thông!
Hư Sinh Hoa vội vàng tiến lên trước, hai người chụm đầu, đọc Thái Vi Toán Kinh, sắc mặt đều càng lúc càng nghiêm trọng, hiển nhiên đều nhìn ra được tầm quan trọng của Thái Vi Toán Kinh.
- Mỗi lần Giáo chủ đều khai sáng ra một loại hệ thống, sau đó lại ném sang một bên.
Hư Sinh Hoa lắc đầu nói:
- Nếu như ngươi dựa theo Thái Vi Toán Kinh này tính toán theo công thức suy luận tiếp, nào chỉ là một Đại Tông Sư? Có thể gọi là Thánh Vương!
Tần Mục buồn bực, vò đầu nói:
- Có quan trọng như vậy sao? Ta chính là cảm thấy một người phí đầu óc quá mệt mỏi, mọi người cùng nhau suy tính chẳng phải là tốt hơn sao?
Lâm Hiên đạo chủ lấy lại bình tĩnh, thu hồi Thái Vi Toán Kinh, nói:
- Hư huynh, đây là Tần giáo chủ đưa cho ta, Đạo Môn học cung của ta vẫn phải dựa vào môn Toán Kinh này đánh ra danh tiếng, đạt được địa vị ngang hàng với học cung của hắn, ngươi không thể cướp ta!
Hư Sinh Hoa cười lạnh nói:
- Thật khéo, ta dự định thành lập một Thượng Thương học cung, cũng thiếu chút đồ của mình.
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Tần Mục nói:
- Hư huynh, đợi ta lại viết một quyển cho ngươi là được, không nhất thiết phải vì chút chuyện nhỏ này mà tranh nhau túi bụi. Bên này còn có một chương trình học, cần Thiên Thánh học cung nghiên cứu. Đây cũng là thần thông nguyên từ. Ta muốn mời bà bà dẫn theo một ít sĩ tử có thành tựu đối với phương diện này, chủ động nghiên cứu về phương hướng này.
Tư bà bà kinh ngạc nói:
- Thần thông nguyên từ? Cũng chính là nguyên lực địa từ, Mục nhi muốn phát triển loại thần thông này sao?
- Không chỉ có là nguyên lực địa từ.
Tần Mục giải thích:
- Nếu chỉ là lực từ nguyên, vậy quá đơn giản. Còn có nguyên từ giữa các ngôi sao trên bầu trời. Ví dụ như chúng ta leo lên dị tinh của Xích Minh Dư Tộc, lại phát hiện chúng ta bị nguyên từ lực thu hút, cần phải đối đầu với nguyên từ lực của dị tinh mới có khả năng bay. Điều này nói rõ nguyên từ giữa các ngôi sao cũng vô cùng cường đại, nếu có thể phát triển ra ngoài, có lẽ sẽ là một môn hệ thống thần thông vô cùng mạnh mẽ.
Ánh mắt của Tư bà bà nhất thời sáng lên, nói:
- Đại La Thiên Tinh Lực Trường của ta cùng thần thông nguyên từ như ngươi nói có chút tương tự, nghiên cứu thần thông nguyên từ, nơi nghiên cứu thuận tiện nhất chính là chỗ giao nhau giữa Thái Hoàng Thiên, La Phù Thiên và Đại Khư. Nơi đó có nguyên từ phức tạp, thích hợp làm nghiên cứu nhất!
Tần Mục thầm khen một tiếng thông minh, sau đó tiếp tục nói:
- Bà bà tu luyện qua thần thông nguyên từ trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, thích hợp làm nghiên cứu phương diện này. Nghiên cứu thần thông nguyên từ còn cần thành tựu không nhỏ đối với thuật số, bà bà, thành tựu thuật số của bà bà trong mấy ngày nay đã nâng cao thế nào? Ta ở trên đường cẩn thận tính toán nguyên lực từ trường, viết xuống mấy phương trình. Bà bà xem trước xem có thể hiểu hay không.
Hư Sinh Hoa lại động lòng hiếu kỳ, tiến lên trước tới, nói:
- Tần huynh có thể để cho ta xem một chút hay không?
Tần Mục lấy ra tờ giấy, Tư bà bà nhìn một lát, phỏng đoán ra hàm nghĩa của phù văn trong phương trình, cười nói:
- Miễn cưỡng có thể xem hiểu, chỉ có điều còn cần một ít cao thủ thuật số hỗ trợ.
Hư Sinh Hoa cũng hiểu được, khen:
- Lối suy nghĩ tinh xảo, sử dụng những phương trình này của ngươi có thể suy tính ra hơn hình thức ban đầu của mười loại phù văn nguyên từ cơ sở, tuy rằng còn thô thiển, nhưng có phương hướng lại có thể tiếp tục phát dương quang đại thần thông nguyên từ. Tần huynh vì sao không tự mình nghiên cứu? Nếu như ngươi tiếp tục nghiên cứu một chút, nói không chừng ngươi có thể cho thiên địa xuất hiện thêm một hệ thống thần thông lớn, thiên địa đại đạo cũng sẽ phải thay đổi!
Tần Mục thở dài, nói:
- Ta làm gì có nhiều thời gian như thế? Các ngươi khai sáng ra, ta tới học là được.
Mọi người trợn tròn hai mắt.
Người này rõ ràng tìm ra nhiều phương hướng nghiên cứu, thậm chí khai sáng ra phương pháp nghiên cứu, rõ ràng có thể làm ra một lần thành tựu, thậm chí làm được thành tựu thánh vương, nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác không muốn tiếp tục nghiên cứu, mà ném những chuyện này cho bọn họ, để cho bọn họ tới hoàn thành.
- Hư huynh, Thượng Thương học cung các ngươi là dự định nghiên cứu Thái Vi Toán Kinh, hay nghiên cứu thần thông nguyên từ?
Lâm Hiên đạo chủ cười hì hì nói:
- Hai phương hướng này, ngươi cũng không thể chiếm hết toan bộ? Cần phải chọn ra một con đường.
Hư Sinh Hoa rơi vào tình thế khó xử.
Hai phương hướng này, Thái Vi Toán Kinh quan trọng hơn một ít, tiếp tục nghiên cứu thành tựu sẽ càng lớn hơn, thần thông nguyên từ lại có thể từ không tới có sáng tạo ra một hệ thống thần thông nguyên từ to lớn, mặc dù thành tựu không lớn bằng Thái Vi Toán Kinh, nhưng không thể coi thường được, khiến cho hắn khó có thể lựa chọn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.