Mục Thần Ký

Chương 451: Thức thứ mười tám




Long Kỳ Lân vội vàng quay đầu bỏ chạy, nó tức nổ phổi:
- Thần thông giả Tây Thổ điên rồi! Giáo chủ, bọn họ nhất định điên rồi! Làm gì có chuyện đánh thức một tòa thành, xem thành thị như vũ khí?
Phía sau, những nơi Quân thành đi qua, tất cả bị san bằng thành bình địa.
Đại thành có sinh mạng, hai chân của nó bước đi như bay, trèo đèo lội suối. Tốc độ cực nhanh, những nơi đi qua, tất cả đều bị dẹp yên.
Tòa thành này có cái miệng đáng sợ, có thể thôn phệ tất cả, nghiền nát tất cả. Không chỉ như thế, trong thành có cả ngàn cự nhân vung đại chùy to lớn như căn nhà, đồ vật Quân thành cắn không vỡ sẽ bị nuốt vào thành, từ đó bị những cự nhân này đập nát.
Những đồ vật bị tòa thành cắn nuốt sẽ biến thành bụi mù rơi xuống phía sau.
Bụi mù tràn ngập gần trăm dặm, không nhìn thấy cái gì trong khói bụi dày đặc.
Tòa thành thị này phía trước nuốt, đằng sau nhả, có thể tưởng tượng nếu bị tòa thành đuổi kịp sẽ có hậu quả gì.
Tần Mục không ngừng thúc giục, Long Kỳ Lân cũng chạy bán mạng như điên nhưng vào lúc này, đột nhiên trong Quân thành bay ra một con sông, nó như cây roi dài quất một cái.
Long Kỳ Lân vội vàng tránh né. Con sông kia linh hoạt tới cực điểm, nó quất loạn lốp bốp, đánh Long Kỳ Lân trốn đông trốn tây. Tốc độ lại chậm đi, dần dần bị Quân thành đuổi kịp.
- Đại ca ca.
Hùng Kỳ Nhi run rẩy, hoảng sợ nhìn về phía sau. Đại địa chấn động, một người đá khổng lồ xuất hiện sau lưng bọn họ, Quân thành mở rộng cửa thành to lớn, răng nhọn cắn nát mọi thứ.
- Không có việc gì, Kỳ nhi muội muội đừng sợ.
Tần Mục xoay người lại, kiếm hoàn lơ lửng, phiêu phù ở trước người hắn. Long Kỳ Lân bị dòng sông lớn ép xuống, sắp bị Quân thành thôn phệ.
- Là ai chặn đường chúng ta?
Tần Mục nhìn cửa thành càng ngày càng gần, cửa thành đang khép mở liên tục. Từng cây cột thô to chính là răng nanh sắc bén, hắn lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Vì đối phó thần thông giả Lục Hợp cảnh như ta, còn điều động binh lực như thế? Nhờ vào nhân duyên Ban Công Thố, có đáng điều động bảo vật như Quân thành hay không? Người muốn diệt trừ ta là ai?
Đột nhiên hắn nhớ tới một người, lộ ra nụ cười, thấp giọng nói:
- Tất nhiên là hắn, thiếu công tử Chân Thiên cung. Hắn bị ta đoạt thức ăn trước miệng cọp, cứu mẫu tử Hùng Tích Vũ rời đi. Ta và hắn xem như có giao tình xưa, lần này có phải là ngạc nhiên ngoài ý muốn hay không?
Nhưng vào lúc này, Long Kỳ Lân hét:
- Giáo chủ, tuyệt không phải ngạc nhiên! Đây là kinh hãi! Không xong...
Lại có một dòng sông bay ra khỏi miệng Quân thành, nó quấn lấy phần đuôi của Long Kỳ Lân, cũng kéo hắn vào trong miệng. Bốn cái chân Long Kỳ Lân khua loạn nhưng vẫn không thể ngăn cản được, bị kéo vào trong miệng Quân thành.
Sắc mặt Hùng Kỳ Nhi nghiêm túc, nói:
- Long béo, tráng sĩ cắt đuôi!
Long Kỳ Lân chảy nước mắt:
- Kỳ nhi tỷ, cắt đuôi cũng không trốn thoát được, nên lưu cho ta toàn thây. Dường như không có khả năng toàn thây.
Tường thành có cái miệng khép mở đáng sợ, những thứ bị nuốt sẽ bị cự nhân đập nát. Muốn lưu lại toàn thây, hầu như là chuyện không thể nào.
Từng chiếc mâu nhọn tỏa ra hàn quang lấp lánh, mỗi một cây mâu nhọn to chừng miệng chén giống như cây xuyên thép của tòa thành. Mặt ngoài trường mâu còn có hoa văn phức tạp, hiển nhiên mỗi cây mâu nhọn đều là linh binh.
Nếu như bị cắn một cái, tương đương mấy chục cây linh binh đâm vào thân thể, trên người xuất hiện mấy chục lỗ máu to như cái chén.
Lại cửa thành khép mở tạo ra lực lượng to lớn, hơn phân nửa sẽ máu thịt be bét.
Tần Mục suy nghĩ xuất thần, nói:
- Chẳng qua thiếu công tử Chân Thiên cung có thực lực đánh thức linh của Quân thành sao? Tu vi cảnh giới của hắn có khả năng cao hơn ta, nhưng tối đa chỉ là Thất Tinh cảnh.
- Giáo chủ!
Long Kỳ Lân bị kéo vào trong miệng của Quân thành.
Tần Mục không còn mê mẩn, đột nhiên kiếm hoàn bộc phát. Vô số kiếm quang xuất hiện, tám ngàn cây kiếm đồng thời thi triển vân kiếm thức, tình cảnh hùng vĩ cỡ nào.
Bảo kiếm như mây và chặt đứt trường mâu như răng nhọn của cửa thành.
Cửa thành liên tục cắn xé, chỉ dựa vào lực cắn kinh người cũng đủ ép bọn họ thành bùn nhão.
Tần Mục vươn tay cầm kiếm, Vô Ưu kiếm nơi tay. Thanh kiếm thần này không cần thần uy của hắn thúc giục nhưng chỉ dựa vào Vô Ưu kiếm sắc bén, nó có thể cắt đứt tất cả.
Vô Ưu kiếm trong tay hắn sáng lên, Nhất Điểm Xuyên Liên Hạo Động, Lưỡng Nghi Nội Phản Phục Âm Dương.
Đạo kiếm thức thứ nhất bộc phát uy lực, kiếm quang phân hai màu đen trắng, âm dương nhiễu loạn. Nó xoay tròn lẫn nhau hình thành Thái Cực, đây chỉ là biểu tượng của kiếm pháp.
Một chiêu này còn ẩn chứa trình độ thuật số rất cao, mỗi đường nét tạo thành Thái Cực đồ đều phải tính toán kỹ càng. Mỗi một đạo kiếm quang vận hành, trong đó ẩn chứa trình độ thuật số vô cùng phức tạp, là Đạo môn giải thích vũ trụ ảo diệu.
Quân thành ra sức cắn xé, sau đó, một đoạn tường thành bị kiếm quang hai màu đen trắng đánh biến mất.
Tần Mục bay lên không trung, hai tay giơ Vô Ưu kiếm lên cao thôi thúc pháp lực thu kiếm. Tám ngàn kiếm bay tới, chúng va chạm với Vô Ưu kiếm, tử kiếm dung nhập vào trong mẫu kiếm. Tám ngàn kiếm hợp thể, hắn cảm thấy kiếm trong tay mình rất nặng nề.
Đây là hình thái thứ hai của kiếm hoàn.
Kiếm hoàn có hai loại hình thái, một loại là hoàn, một loại khác là tử mẫu kiếm sát nhập.
Sau khi Vô Ưu kiếm sát nhập sẽ rất nặng nề, hắn đã không cách nào dùng pháp lực thôi thúc uy năng của cây kiếm này.
Tần Mục giơ thanh kiếm lên cao, lúc này hắn chỉ có thể thi triển một động tác.
Bổ!
Hắn bổ về phía trước.
Ở phía trước hắn, sau mông Long Kỳ Lân, Quân thành còn đang kéo bọn họ vào trong thành. Một con sông lớn cuốn lấy Long Kỳ Lân, ý đồ kéo nó vào bên trong.
Hai bên đường phố chính là các cự nhân đang cầm tòa nhà trong tay, chúng chuẩn bị nện.
Trung tâm Quân thành có một tòa cung điện to lớn, cung điện cũng không phải làm bằng gỗ bằng đá mà là huyền kim huyền thiết huyền đồng tạo thành.
Thần thông giả Tây Thổ không cầu làm bản thân lớn mạnh. Bọn họ mượn lực thiên địa tự nhiên, đồng thời cũng có thể cải biến tự nhiên, thu thập huyền kim huyền đồng luyện chế linh binh. Đương nhiên sẽ càng gia tăng uy lực của linh binh lên rất mạnh.
Cung điện trong Quân thành là thần thông giả cường đại luyện chế thành linh binh, uy lực cũng không phải nhà bằng gỗ đá có thể so sánh.
Những cung điện này hóa thành cự nhân đứng thẳng, nó ngăn ở cuối đường, dáng vẻ đằng đằng sát khí.
Hình ảnh này, tuyệt đối chưa từng nghe và thấy qua.
Tần Mục bổ một kiếm, Vô Ưu kiếm vô cùng nặng nề sinh ra chấn động phá vỡ dòng sông quấn lấy đuôi Long Kỳ Lân.
Sông lớn như đại xà bị chém đứt đầu, toàn bộ con sống chấn động, nó không ngừng uốn lượn trong thành.
Vào lúc mũi kiếm Vô Ưu kiếm tiếp xúc với đường đi, lực lượng kinh khủng bộc phát. Từng khối đá xanh trên đường phố bay lên cao, bay lên giữa không trung, trên đường phố xuất hiện khe lớn nhìn mà giật mình. Vết nứt sinh ra âm thanh răng rắc răng rắc và kéo dài về phía trước, càng nhiều tảng đá xanh bay lên, nó sụp đổ trên không trung.
Bá bá bá!
Mũi kiếm Vô Ưu kiếm bắn ra từng thanh phi kiếm, nguyên khí của Tần Mục cuồng bạo và rót vào trong phi kiếm. Những phi kiếm xoay tròn chém giết chung quanh, tám ngàn lưỡi phi kiếm một đường cắt gọt. Những nơi đi qua, từng cự nhân bị cắt thành mảnh vỡ.
Tám ngàn kiếm hợp thể, hắn không thể thúc giục uy năng của nó. Mà bây giờ tất cả phi kiếm tách ra, hắn có thể thúc viục lực lượng mỗi thanh kiếm.
Mấy đạo kiếm quang xoay tròn, đá vụn gỗ nát bay tán loạn các nơi, trên người từng cự nhân đều có vết cắt ngang.
Hai tay Tần Mục run rẩy, một kiếm này xé rách thân thể hắn. Xương cốt bị bẻ gãy, gân lớn đứt đoạn, pháp lực cũng rút đi một nửa.
Sở dĩ lúc Quân thành thôn phệ chiêu thứ nhất, khi đó hắn không sử dụng Kiếm Đồ thức thứ nhất Kiếm Lý Sơn Hà chủ yếu là vì tiết kiệm pháp lực, Kiếm Lý Sơn Hà cần hao phí pháp lực rất nhiều.
Nhưng một kiếm này lại tiêu hao gần nửa pháp lực của hắn.
Thành quả của một kiếm này rất tốt, một kiếm hầu như san bằng cả con đường. Hắn không hề tưởng tượng ra qua, bản thân hắn lại có thể tạo thành lực phá hoại mạnh như thế.
Tần Mục buông Vô Ưu kiếm ra, thôi thúc nguyên khí tràn vào trong Vô Ưu kiếm. Vô Ưu kiếm chấn động, từng thanh kiếm bay tới cuối ngã tư đường.
Lần này hắn không còn dám sử dụng hình thái thứ hai của kiếm hoàn, mà là trực tiếp thu tám ngàn kiếm thu hồi thành quả cầu kim loại.
Tần Mục mở túi Thao Thiết ra, cũng thu kiếm hoàn vào trong túi, lại suy nghĩ xuất thần:
- Dường như ta khai sáng ra kiếm thức cơ sở chưa từng có, loại kiếm chiêu này không có trong mười bảy loại kiếm chiêu cơ sở.
Hắn vừa bổ ra một kiếm, vô số cây kiếm trong Vô Ưu kiếm xoay tròn và tiến lên phía trước trong nháy mắt rút đi nửa tu vi của hắn. Kiếm thức xoay tròn không giống mười bảy loại kiếm thức cơ sở, tương tự chính là vân kiếm thức nhưng vân kiếm thức dùng bảo kiếm và cổ tay bản thân làm tâm điểm, mũi kiếm vẽ ra một vòng tròn.
Tần Mục vừa rồi thi triển kiếm thức lại là quay tròn. Hắn đánh ra càng có lực lượng, lại có kỹ xảo gọt, còn có linh động của mây.
Đây là kiếm thức cơ sở thứ mười tám.
Trong Quân thành, từng cự nhân bằng đất đang xách cự chùy lao ra bên ngoài.
Dòng sông trong thành lao tới, tập hợp một chỗ và hóa thành cự nhân thủy long, nâng quyền tấn công.
Tần Mục đang suy nghĩ xuất thần:
- Một chiêu kiếm thức cơ sở này tiêu hao pháp lực quá nhiều. Không chỉ như thế, hơn nữa còn cần rất có tiền, có đủ tiền luyện ra nhiều phi kiếm. Càng thêm mấu chốt chính là, loại phi kiếm này hai đầu lưỡi kiếm, như vậy uy lực mới lớn hơn.
Long Kỳ Lân hưng phấn gào thét, miệng phun hỏa diễm. Hỏa diễm bao phủ quảng trường Quân thành, từng mộc cự nhân bị lửa đốt. Cự nhân do nước sông biến thành đập lửa, thân thể mộc cự nhân không ngừng run rẩy.
Tần Mục tiếp tục mê mẩn:
- Như ta từng nói qua, ta rất có tiền.
Long Kỳ Lân càng ra sức phun lửa khắp nơi, cũng đốt lửa khắp tòa thành. Ngoài thành, nó liên tục chạy trốn, vào trong thành, nó như hổ thêm cánh.
Đột nhiên, Quân thành dừng lại, cả tòa thành dừng lại không nhúc nhích. Các cự nhân gỗ và đất trong thành đều dừng công kích, có rơi xuống hóa thành căn nhà, có hóa thành cung điện, ngay cả thủy cự nhân cũng biến trở lại thành dòng sông.
Quân thành an tĩnh lại, trên đường phố lộn xộn cũng chỉ còn lại Tần Mục, Hùng Kỳ Nhi cùng Long Kỳ Lân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.