Mục Thần Ký

Chương 1335: Thần Nữ Thái Tố




- Cung Thiên Tôn đã đồng ý với ta rằng sẽ chia một phần Thạch Thần Thái Tố cho ta. Vốn dĩ ta còn đồng ý với nàng sẽ thăm dò bí ẩn của Thạch Thần Thái Tố, có điều bây giờ đã húp mất một ngụm dịch trứng, chỉ sợ không có cách nào nghiên cứu công dụng của Thạch Thần Thái Tố nữa.
Hắn nắm chặt Thạch Thần, thử hấp thu sức mạnh bên trong Thạch Thần, không ngờ khối Thạch Thần nhìn như không có bất kỳ vật chất nào, vậy mà chui vào cánh tay của hắn, xuôi theo cánh tay nhanh chóng chui vào trong bụng.
Trong lòng Tần Mục kinh ngạc, ngụm dịch trứng bên trong bụng hắn vẫn đang thay đổi thất thường như
cũ, nhưng Thạch Thần Thái Tố vừa đến thì lập tức xảy ra một cảnh tượng kỳ diệu.
Dịch trứng thiên biến vạn hóa, mà Thạch Thần Thái Tố cũng đang biến hóa đối lập với dịch trứng.
Hai cái này mỗi cái biến hóa một lần, Tần Mục lập tức cảm giác được một loại đạo vận mơ hồ vô cùng huyền diệu từ đáy lòng vang lên, một luồng sức mạnh hoàn hảo ập tới, thông suốt khắp toàn thân, thông suốt Thần Tàng, Thiên Cung.
Không chỉ có vậy, nguyên thần của hắn cũng đột nhiên bắt đầu biến hóa hư hư thực thực, lúc thì đông cứng thành thực chất, lúc thì hư vô.
Thạch Thần Thái Tố đang từ từ thu nhỏ, dịch trứng cũng càng ngày càng ít, dần dần, Tần Mục cũng hiểu một chút về đạo Thái Tố.
Thái Tố này cũng là khởi đầu của chất, là quá trình năng lượng chuyển biến thành vật chất, từ có hình trở
thành có chất.
Năng lượng hóa thành vật chất có hình, vì vậy mới có thể cầu được ước thấy.
Bởi vì mọi người đều muốn Thần Noãn Thái Tố, cầu xin khả năng biến hóa bên trên vật chất, vì thế Thần Noãn Thái Tố có thể làm được cầu được ước thấy.
Điều này không giống đạo Thái Thủy!
Tần Mục nghiên cứu Thái Thủy Noãn, đạo Thái Thủy, cũng có không ít thành tựu với đạo Thái Thủy. Đạo Thái Thủy là phương pháp hóa năng lượng thành hữu hình vô chất, không có vật chất, bởi vậy có thể phá giải được vật chất của Lăng Thiên Tôn là Thần thông Bất Dịch.
- Đạo Thái Sơ, chắc hẳn là Tiên Thiên Nhất Khí, chỉ có năng lượng không có vật chất, Tiên Thiên Nhất Khí là cương lĩnh chung của tất cả đại đạo Tiên Thiên, vì thế Thái Sơ vừa xuất thế thì đã là lãnh tụ của tất cả
Cổ Thần, trở thành Cổ Thần Thiên Đế là lẽ đương nhiên. Chẳng qua hắn bị Thái Đế làm dơ bẩn, cho nên không đạt được hình thái hoàn mỹ.
Tần Mục suy nghĩ phút chốc:
- Đạo Thái Cực thì là quy luật âm dương hóa thành vạn vật, vì vậy trong mạch khoáng Thái Cực, sinh vật với vật chất biến hóa thành đủ loại hình thái, cỏ cây có thể biến thành cự thú, người vật có thể biến thành núi đá, luôn luôn thay đổi hình dạng trạng thái, huyền diệu tuyệt vời.
- Chắc hẳn Cổ Thần bên trong bốn mạch khoáng lớn này không phân theo quy luật cao thấp, chỉ có trưởng thành, xuất thế đã là đạo của vạn đạo, là vạn Thần chí tôn. Còn Thái Dịch thì cao hơn một bậc.
- Thái Dịch vô hình vô thái, vô chất vô khí, có thể hóa thành vạn vật, có thể xuất hiện ở bất kì một thời kỳ
lịch sử nào, có thể biến thành bất kể người nào. Hắn lại là Cổ Thần Cổ Khoáng đầu tiên xuất thế hoàn mỹ, cảnh giới của hắn đã khó có thể lý giải được.
Thạch Thần Thái Tố đã biến mất dần gần như không còn, mà dịch trứng trong bụng hắn chỉ tiêu hao một phần mười để hắn không phải cau mày.
- Nếu đã như vậy, muốn rời khỏi Tổ Đình thì trước hết phải tới mạch khoáng của Cung Thiên Tôn một chuyến, nhận lấy một phần mười Thạch Thần Thái Tố rồi nói sau.
Hắn quay ngược hướng đi về phía mạch khoáng Thái Tố.
Trong Thập Vạn Hắc Sơn, nữ tử Thái Dịch, Long Kỳ Lân với Yên Nhi đang vá lại vết nứt ở Hắc Sơn, xong xuôi rồi xách thùng nước rời đi, đột nhiên Thái Dịch dừng bước chân cười nói:
- Thái Tố đạo hữu, kính chào!
Nàng vừa dứt lời, một nữ tử cao gầy lạnh lùng như băng bước ra từ trong bóng tối ở Hắc Sơn, ánh sáng đằng sau xanh thẫm giống như là than, biến hóa hư thực, không thể đoán được.
Chẳng qua ánh sáng đại đạo của nàng cũng không hoàn chỉnh, khiếm khuyết rất lớn, ở đây thiếu một phần, ở kia thiếu một đoạn.
Thần Nữ kia khẽ cau mày hỏi:
- Ta tên là Thái Tố?
- Sau này mọi người sẽ gọi ngươi như vậy.
Thái Dịch cười nói:
- Sở dĩ ta hóa thành thân thể nữ tử là để đến gặp ngươi. Đều là nữ tử, khả năng nói chuyện khá dễ.
Thần Nữ Thái Tố không quan tâm đến chuyện này, nói:
- Đạo huynh thật có lòng. Đạo huynh, vị Mục Thiên Tôn này làm xằng làm bậy, vì sao ngươi còn tha cho hắn? Chuyện hắn làm ngang ngược biết bao? Hắn phá hủy Thần Noãn của ta, phá hỏng tu hành của ta, cướp lấy nguyên dịch của ta, thù này ta với hắn không đội trời chung! Chúng ta cùng gốc xuất thế, đáng ra ngươi phải giúp ta mới phải!
Thái Dịch cười nói:
- Đạo hữu, chúng ta đều là Thần Thánh Tiên Thiên, bản thân chính là đạo, tâm thế tục tu hành cũng thấp.
Ngươi hà tất phải tính toán chi li với hắn?
Thái Tố lắc đầu:
- Ngươi đã thành đạo rồi! Vì vậy ngươi mới có thể rộng lượng, thản nhiên tới như vậy. Nhưng cơ duyên thành đạo của ta bị phá hủy, ta tuyệt đối không tha thứ cho hắn! Chúng ta đều là Thần Thánh, vừa ra đời đã định trước là làm chúa tể của trời đất, kẻ thống trị vũ trụ. Ngươi nhìn đạo hữu Thái Sơ xem, hắn vinh quang biết bao? Thần thông quảng đại thế nào? Có hoài bão lớn thì thi triển ngay, có thù hận thì phải tắm máu, nếu không thì cần một thân bản lĩnh có tác dụng gì chứ?
Thái Dịch cau mày:
- Trải đời quá sâu, cách đạo càng xa. Thái Tố đạo hữu, nhỡ trần tục của ngươi quá nặng, chỉ sợ là đối với ngươi có trở ngại lớn.
Thái Tố cười lạnh:
- Đạo huynh, ta không sánh được với bản lĩnh với thần thông của ngươi, nhưng ngươi cũng đừng ngăn cản ta. Thù này ta nhất định phải báo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.