Mục Thần Ký

Chương 1200: Khấu Quan Nam Thiên Môn




Long Kỳ Lân gỡ xuống Hồ Thiên Bình, dùng Hồng Mông Nguyên Dịch vì đồ tể trị liệu thương thế, câm điếc cùng mù lòa cười hắc hắc không ngừng, câm điếc khoa tay thủ thế nói:
- Công pháp cấp Đế Tọa của ngươi đã hoàn thành, vì sao không trực tiếp truyền cho hắn, ngược lại một mực trói hắn lấy đao nhập đạo?
Đồ tể lại lấy ra đan dược Dược sư cho hắn luyện chế, ăn vào ổn định nguyên khí tán loạn, bổ dưỡng thần tàng cùng Thiên Cung, lắc đầu nói:
- Các ngươi biết cái gì. Công pháp là do ta sáng tạo, thích hợp ta, chưa hẳn thích hợp hắn. Lão sư tốt nhất không phải dạy dỗ cho hắn công pháp của mình, mà là để hắn tìm hiểu ra con đường thuộc về mình.
Hắn ngẩng đầu nhìn Tần Mục trên bầu trời đang suy tư danh tự Đao Đạo đệ nhất trọng thiên, nói:
- Đại đồ đệ của ta Bá Sơn không được, hắn trên Đao Đạo kém một chút ý tứ, chỉ có thể đi thiên môn, chiến pháp hợp lưu, cũng có thể trở thành Đại tông sư, cho nên ta có thể đem công pháp của ta truyền cho hắn. Nhưng Mục nhi không giống, hắn có thể đi càng xa, cho nên nhất định phải tự mình lĩnh ngộ.
Hắn giãn ra thân thể một chút, khóe mắt run lên, kêu r3n nói:
- Chính là tiểu tử này pháp lực thực sự quá mạnh! Tinh khí thần của hắn lắng đọng quá lâu, mà lần này du lịch mang cho hắn chỗ tốt rất lớn, thời điểm Đao Đạo b ắn ra, ta kém chút cho không tiếp nổi.
Mù lòa chớp động ánh mắt, nói:
- Kiếm Đạo của hắn là từ Kiếm Đạo tầng thứ mười của thôn trưởng cất bước, lấy Kiếm Đạo tầng thứ mười của thôn trưởng làm cơ sở, phát triển ra Kiếm Đạo của mình. Hắn Đao Đạo, cũng là lấy Thiên Đao Cửu Pháp của ngươi làm cơ sở, vừa lên đến chính là Đao Đạo đệ cửu trọng thiên. Tiểu gia hỏa này bốn mươi tuổi liền có thành tựu bực này..
Yên nhi nhắc nhở:
- Công tử nói hắn vừa tròn mười tuổi.
- Không biết xấu hổ! Thật không biết xấu hổ! Chẳng biết xấu hổ!
Mù lòa, câm điếc cùng đồ tể chửi ầm lên, rất cao hứng bừng bừng mắng một trận, lẫn nhau trong lòng đều thoải mái rất nhiều.
- Tu vi cao bao nhiêu, kỳ thật muốn nhìn nhãn giới, nhìn đạo tâm.
Đồ tể cảm khái nói:
- Thí dụ như nói, một lão nông cả một đời trồng trọt, trong mắt gặp trong lòng nghĩ đều là trồng trọt, hắn rất khó nhảy ra khỏi mảnh đất này, cả một đời chỉ có thể làm nông dân. Nếu như ánh mắt của hắn không chỉ có tại trên mảnh đất này, như vậy hắn có thể phát hiện bên ngoài có thế giới rộng lớn hơn, không cần thiết cực hạn tại trên một mảnh đất. Hắn đi ra mảnh đất kia liền có thể có cao hơn thành tựu!
Mù lòa gật đầu, nói:
- Khai thác tầm mắt của của mình rất trọng yếu, ma luyện đạo tâm cũng rất trọng yếu. cực Hạn một người tại trong vị trí ngành nghề của mình, cao nhất thành tựu chỉ là tượng sư trong nghề này, muốn trở
thành tông sư, cần nhìn càng rộng một chút, càng xa một chút, dạng này mới có thể tăng lên của mình.
Câm điếc liên tục gật đầu, nói:
- Không cực hạn tại sự tình trong tay mới có thể tiến thêm một bước. Đao Đạo của Mục nhi lập ý so mổ
heo càng cao càng xa, bởi vậy tại Đao Đạo đệ nhất trọng thiên, liền giống như Đao Đạo đệ cửu trọng thiên của mổ heo.
Đồ tể rất khó chịu, bất quá ý tứ hắn cũng như thế. Tần Mục trước lịch luyện đạo tâm, tầm mắt cao hơn, càng rộng hơn hắn, bởi vậy mới có thể tại trên cơ sở Đao Đạo của hắn khai sáng ra con đường của mình.
Loại Truyền thừa này để hắn rất vui mừng. Yên nhi lấy làm kinh hãi, hướng Long Kỳ Lân nói:
- Phụ huynh công tử, ánh mắt đều cao như vậy sao?
Long Kỳ Lân gật đầu:
- Bởi vậy giáo chủ thường xuyên trở về, hướng bọn người học tập.
Yên nhi thè lưỡi.
Đồ tể lườm mù lòa cùng câm điếc một chút, nói:
- Đạo của ta, ta truyền, hai người các ngươi thì sao?
Mù lòa chần chờ một chút, nói:
- Trận Thiên Cung ngược lại dễ nói, nhưng làm sao để hắn lĩnh ngộ trận pháp chi đạo, tìm hiểu ra Trận Thiên Cung của mình liền để cho đầu ta đau.
Câm điếc khoa tay nói:
- Chú Tạo Thiên Cung cũng không khó, chỗ khó ở chỗ như thế nào để hắn tìm hiểu ra con đường của mình.
Hai người của mỗi người sầu muộn.
Yên nhi nghi ngờ nói:
- Long Bàn, bọn người tìm hiểu ra Đế Tọa công pháp của mình rất dễ dàng sao? Ta nhìn trong lịch sử
những người kia lĩnh hội Đế Tọa công pháp đều là khó càng thêm khó.
- Trong lịch sử đám người sở dĩ khó là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mà lại của mình mình quý, rất ít giao lưu Đế Tọa công pháp với người khác.
Long Kỳ Lân giải thích nói:
- Nhưng Duyên Khang khác biệt, Duyên Khang Đế Tọa công pháp, ngươi tùy tiện đi một cái học cung học viện đều có thể học được ba bốn loại. Trong toàn bộ Duyên Khang, Đế Tọa công pháp có tầm mười môn, cũng không cấm chỉ người khác đi học. Những công pháp khác, vậy thì càng nhiều.
Hắn chần chờ một chút, nói:
- Hiện tại khả năng Đế Tọa công pháp cũng nhiều hơn. Nếu như ngươi có năng lực, thậm chí mười mấy môn Đế Tọa công pháp đều có thể học tập. Bất quá khai sáng ra công pháp rất khó, nhưng tu thành Đế
Tọa cảnh giới vậy liền khó càng thêm khó. Muốn tu thành Đế Tọa cảnh giới, dựa vào công pháp không được. Trong Thiên Đình nhiều Đế Tọa công pháp như vậy nhưng tu thành Đế Tọa cảnh giới cũng là lác đác không có mấy.
Yên nhi thè lưỡi, trong Duyên Khang giống như có một loại không khí không hiểu, nơi này tràn đầy bồng bột tinh thần phấn chấn, cảnh tượng một phái vui vẻ phồn vinh khí thế ngất trời, cùng Thiên Đình lục đục với nhau khác biệt.
Đương nhiên, Duyên Khang có thể có tốc độ phát triển nhanh như vậy, kỳ thật là có quan hệ cùng tiều phu, Yên Vân Hề các loại Thiên Sư, cùng thời đại Khai Hoàng truyền thừa có quan hệ.
Lúc trước, trước khi Duyên Khang kiếp bộc phát, thời đại Khai Hoàng Tứ Đại Thiên Sư tiến vào chiếm giữ
Duyên Khang, đem thành quả biến pháp của thời đại Khai Hoàng Truyền thụ cho Duyên Khang các đại học cung học viện, y thuật, thư hoạ, rèn đúc, trận pháp, Kiếm Đạo, Đao Đạo, kiến trúc, thiết kế, trồng trọt, nuôi dưỡng từng cái phương diện thành quả của các loại, tất cả đều bị Duyên Khang hấp thu. Khi đó là Duyên Khang thời kỳ phát triển nhanh nhất.
Sau này, Duyên Khang kiếp bộc phát, Tần Mục đem trận đại kiếp này khiêng xuống, bảo vệ Duyên Khang cơ sở, để biến pháp thành quả có thể bảo tồn, bởi vậy mới có thể tiếp tục phát triển. Một cái hiện tượng khác tương đối có ý tứ chính là, Yên Vân Hề đem thành quả Duyên Khang biến pháp dẫn tới Vô Ưu Hương, chờ mong Vô Ưu Hương có thể hấp thu thành quả Duyên Khang biến pháp, cũng đi ra một con đường,ới. Nhưng mà để nàng không có nghĩ tới là, Vô Ưu Hương cũng không có hấp thu thành quả Duyên Khang biến pháp, vẫn như cũ một mảnh âm u đầy tử khí, thẳng cho đến khi Tần Mục đến mới khiến cho Vô Ưu Hương một lần nữa phấn chấn.
Ý vị sâu xa nhất chính là người thứ nhất hấp thu thành quả Duyên Khang biến pháp đồng thời sửa cũ
thành mới, ngược lại là Khai Hoàng một mực bị đám người Vô Ưu Hương oán trách. Hắn khai sáng ra kiếm thức Nhị Thập, Kiếm Đạo lại lại đến nhất trọng thiên, khoảng cách Kiếm Đạo chung cực lĩnh vực lại tiến một bước.
- Mười năm giải thư kiếm, tây du Long Hán thành.
Trên bầu trời truyền đến Tần Mục cao ngâm, đám người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tần Mục trên không trung múa đao, đao quang xen lẫn như liên, tựa như điện tránh, giống như lôi minh!
- Gõ quan ngoài cửa Nam, trường đao lấy công khanh!
Hắn thả người nhảy lên, từ trên bầu trời rơi xuống, thu đao xuất hiện tại trước mặt bọn người đồ tể, đem Thần Đao cho đồ tể, khom người nói:
- Đồ gia gia, ta đã biết Đao Đạo đệ nhất trọng thiên của ta tên gọi là gì. Một đao này, liền gọi là Khấu

Quan Nam Thiên Môn!
Đồ tể cười ha ha nói:
- Rất không tệ, có chút ý tứ. Đao, ta đem ngươi đưa vào cửa, sau này đường ngươi đi như thế nào, còn phải xem của mình.
Tần Mục trịnh trọng gật đầu, trong Linh Thai thần tàng, Đao Đạo Thiên Cung đang được gây dựng lại, lại lần nữa thành hình, càng ngày càng hoàn chỉnh. Đồ tể cũng không truyền thụ cho hắn công pháp, chỉ là dẫn đạo hắn bước vào Đao Đạo, tòa Đao Đạo Thiên Cung này chỉ có thể dựa vào Tần Mục tự mình đến hoàn thiện.
Phương thức đồ tể dạy bảo dã man trực tiếp, không phải lão sư tốt nhất, nhưng cũng là lão sư tốt nhất.
Tần Mục nhắm mắt lại, từng tòa kiến trúc trong Đao Đạo Thiên Cung đột ngột từ mặt đất mọc lên, thần cung thần điện hình thành tại trong đao khí tung hoành, Dao Trì Dao Đài phi tốc tạo nên, tiến tới hình thành Trảm Thần Đài, Ngọc Kinh thành. Ngàn vạn đao khí tại trung tâm hàng rào Ngọc Kinh thành điệp gia, hóa thành một tòa Đao Đạo Lăng Tiêu bảo điện!
Khóe mắt Tần Mục Linh Thai nhảy lên, Đao Đạo Lăng Tiêu bảo điện quá mạnh, muốn tìm hiểu ra Đao Đạo cực hạn bước vào trong điện, ngồi trên Đế Tọa trở thành Đế Hoàng trong đao, có thể nghĩ phải bị gặp trắc trở ma luyện cỡ nào!
Nhưng mà để hắn cảm giác đến kinh khủng là hai đạo đao quang biến thành Trảm Thần Đài!
Hai đạo đao quang kia là đại đạo trong đao ngưng tụ tạo thành, không có gì không chém được, sắc bén vô địch, hiện tại Đao Đạo Nguyên Thần của hắn cho dù còn ở dưới Nam Thiên Môn, nhưng ngóng nhìn hai đạo đao quang này liền có một loại cảm giác không rét mà run.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.