Mục Thần Ký

Chương 1064: Biến Mất Mặt Sau (2)




Nguyên Thần Tần Mục bay ra, đâm vào sâu trong lòng đất, không ngừng xâm nhập sâu vào trong lòng đất.
Nếu nhìn không ra có phong ấn tồn tại, như vậy dùng Nguyên Thần không ngừng xâm nhập lòng đất, nói không chừng có thể tìm được mặt sau Nguyên giới!
Thật lâu, Nguyên Thần Tần Mục đột nhiên từ lòng đất bay ra, mê mang nhìn bốn phía.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Thánh Anh tìm được cái gì?
Tần Mục thu hồi Nguyên Thần, sắc mặt cổ quái:
- Nguyên Thần ta vừa mới không ngừng thâm nhập dưới đất, nhìn thấy lòng đất cũng có một chút chủng tộc, nghỉ lại không gian ở dưới đất, mượn nham tương quang mang sinh tồn. Ta không ngừng xâm nhập, phi hành không biết bao nhiêu vạn dặm, cảm giác sắp tới mặt sau Nguyên giới, nhưng mà phá đất mà lên sau lại phát hiện ta về tới chỗ này. Nguyên giới này...
Sắc mặt hắn càng cổ quái:
- Nguyên giới vậy mà không có mặt sau!
Lãng Uyển Thần Vương cũng giật mình, giải khai mi tâm lá liễu, thần thức bộc phát, xâm nhập lòng đất, sau một lúc lâu, thần thức của nàng từ sâu trong lòng đất bay ra.
Thần thức của nàng cũng cảm giác được sắp xuyên thấu Nguyên giới đại địa, nhưng mà xông ra mặt đất lúc lại phát hiện về tới mặt trước Nguyên giới!
Nếu như đây là không gian phong ấn, loại phong ấn này đã siêu việt nhận biết của hai người!
Bởi vì dạng này phong ấn cần đều gấp lại toàn bộ hết thảy không gian Nguyên giới, phong ấn, hình thành thế giới chỉ có mặt trước mà không có mặt sau!
- Có lẽ đi thiên ngoại có thể nhìn thấy mặt sau Nguyên giới...
Tần Mục nghĩ tới đây, nhưng lại chần chờ, hắn cùng Bạch Cừ Nhi đã từng bay ra Nguyên giới, hai người ở
ngoài Nguyên giới vẫy vùng, cũng chưa từng phát hiện Nguyên giới có mặt sau.
Thời điểm bọn hắn bay đến mặt sau Nguyên giới, nhìn thấy nhưng thật ra là mặt trước Nguyên giới, chẳng qua lúc đó hai người anh anh em em, cũng không lưu ý đến một màn này.
Giờ phút này hồi tưởng lại, mới phát giác được vẻ cổ quái, để cho người ta có một loại cảm giác phía sau lưng phát lạnh!
- Thánh Anh có đi qua mặt sau Thiên Đình hay không?
Lãng Uyển Thần Vương đột nhiên hỏi.
Tần Mục ngẩn ngơ, mờ mịt lắc đầu.
Nhắc tới cũng hoàn toàn cổ quái, Thiên Đình tựa hồ cũng không có mặt sau!
Không chỉ có như vậy, thậm chí ngay cả U Đô, khối đại lục chỗ Ngọc Tỏa quan kia dưới chân Thổ Bá, tựa hồ cũng không người nào biết mặt sau có cái gì!
Thiên Đình, U Đô cùng Nguyên giới, hết thảy không có mặt sau!
- Tổ Đình có mặt sau sao?
Tần Mục đột nhiên hỏi.
Lãng Uyển Thần Vương lắc đầu, nói:
- Ta không có ấn tượng về phương diện này. Ở trong Tạo Vật Chủ, ta thuộc về tương đối tuổi trẻ, sinh ra ở Thái Hư, cũng chính là các ngươi nói tới Long Hán niên đại trước đó. Bất quá Thúc Quân Thần Vương cực kỳ cổ lão, nói không chừng hắn sẽ biết.
Tần Mục thở dài, mệnh sáu đầu Thiên Long kéo xe tiến về Linh Năng Đối Thiên Kiều gần nhất, nói:
- Chúng ta đi trước Tứ Cực Thiên nhìn một chút, nói không chừng có thể tìm được tung tích Tổ Đình.
Lãng Uyển Thần Vương gật đầu.
Thiên Long Bảo Liễn đuổi tới Linh Năng Đối Thiên Kiều gần nhất, Tần Mục thông qua Linh Năng Đối Thiên Kiều trở về Thiên Đình, từ Thiên Đình thông qua mặt khác Linh Năng Đối Thiên Kiều tiến về Đông Đế Thanh Long Đông Cực Thiên. Bất quá trước đó, hắn cho xe chạy tới bên ngoài Nam Thiên Môn, vây quanh Thiên Hà dưới, ý đồ tìm được mặt sau Thiên Đình.
Nhưng mà đập vào mi mắt hay là Nam Thiên Môn, Thiên Đình căn bản không có mặt sau!
- Quả nhiên là thế. Nghĩ đến Thiên Âm giới cũng không có mặt sau, kỳ quái, mặt kia những thế giới này biến mất, đi nơi nào rồi?
Tần Mục không hiểu chút nào, đành phải đè xuống sự nghi ngờ này, mệnh Thiên Long Bảo Liễn lái vào Linh Năng Đối Thiên Kiều tiến về Đông Cực Thiên.
Trong quang mang của Đối Thiên Kiều, Thiên Long Bảo Liễn hướng Đông Cực Thiên chạy tới, trong quang mang, Tần Mục đang suy tư vấn đề này, lúc trước hắn không có nghĩ qua, hiện tại càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái.
Qua không biết bao lâu, Thiên Long Bảo Liễn nhẹ nhàng dừng lại, rốt cục đi vào Đông Cực Thiên, từ trên tế đàn lái ra. Sáu con Thiên Long kia rất hưng phấn, nhao nhao hóa thành Thần Nhân đầu rồng thân người.
Tần Mục chần chờ một chút, mệnh Long Kỳ Lân cùng Yên nhi cởi xuống dây thừng, xin mời sáu vị Long Thần kia lên xe, nói:
- Yên nhi buộc Long Bàn lên, kéo xe chạy tới Thanh Long Thiên Cung.
Long Kỳ Lân không ngừng kêu khổ, nhưng mà lại bị Yên nhi buộc lại, đành phải kéo xe tiến lên.
Tần Mục nhìn xem cảnh trí ngoài xe, nhưng gặp Đông Cực Thiên này không giống bình thường, trên trời treo do vô số lôi đình tạo thành tinh thần (ngôi sao), sáng vô cùng loá mắt.
Không chỉ có như vậy, còn có thiểm điện dài đến vạn dặm treo ở trên bầu trời, nhưng mà lại không có phát ra lôi âm, rất tĩnh mịch, trên đại địa Đông Cực Thiên có nhiều sinh vật hình rồng, tựa như nơi Long tộc nghỉ lại, hẳn là hậu duệ Đông Đế Thanh Long.
Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy có Cự Long phủ phục tại giữa núi non trùng điệp, dài đến ngàn dặm, mê man không dậy nổi, tiếng ngáy như sấm.
Rất nhiều Tiểu Long leo đến trên thân Cự Long, mã a mã a đùa giỡn, có phun lửa, có phun nước, còn có khống chế lấy lôi điện bổ về phía đồng bạn.
Lại có rất nhiều Tiểu Long leo đến trên râu rồng của Cự Long, Cự Long hô hấp, râu rồng bị cuồng bạo khí lưu thổi lên, trên sợi râu đám rồng nhỏ tại trong khí lưu run rẩy dữ dội, rất hưng phấn.
Có chút Tiểu Long bị thổi bay, rơi mặt mũi bầm dập liền ngay tại chỗ oa oa khóc lớn.
Cự Long bị đánh thức liền mở ra đôi mắt to lớn, ngáp một cái, đám rồng nhỏ liền cuống quít trượt xuống, ẩn núp bốn chỗ.
Cự Long kia nhưng cũng dịu dàng ngoan ngoãn, dùng sợi râu đem khóc rống Tiểu Long cuốn lại, dỗ dành một phen, sau đó vừa trầm ngủ say đi.
Long Kỳ Lân lôi kéo Thiên Long Bảo Liễn, tốc độ chậm không ít, cũng may Thanh Long Thiên Cung cực kỳ rộng rãi, cách nơi này không tính quá xa, không cần mấy ngày đã có thể đuổi tới nơi đó.
Bất quá, Thiên Long Bảo Liễn vẫn bị một vài Long Thần ngăn lại, nói ra hậu duệ Thần Long, sao có thể
làm xa phu cho người ta?
Những Long Thần này rất không vui, Tần Mục đành phải để Long Kỳ Lân dừng lại.
- Ta tới kéo xe!
Yên nhi hưng phấn nói.
Tần Mục lắc đầu, thầm nghĩ:
- Ngươi là nữ nhi Đông Đế Thanh Long, ngươi tới kéo xe, chỉ sợ Đông Đế giết ta mất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.