Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 124: Đố kị trong lòng




Vân Na ngồi vào trước bàn đọc sách, lục lọi ngăn kéo bàn học, đều là một ít sách giáo khoa, sổ ghi chép, còn có bút máy và cục tẩy, cùng một khung ảnh chụp chung với cha.
Cô ta lại tiếp tục tìm kiếm, một ít bài tập ngoại khóa, sách luyện tập, vừa thấy đã đau đầu.
Nhỏ giọng lẩm bẩm một câu "Con mọt sách!", lại lục nửa ngày, cũng không thấy đồ tốt gì.
Xoay người, Vân Na lại lắc lư đến trước tủ quần áo cũ nát của cô, mở tủ quần áo ra, đập vào mắt là quần áo cũ giặt đến bạc màu.
Mãi đến khi, cô ta nhìn thấy một cái túi cầm tay tinh xảo.
Armani, đúng là Armani!
Cô ta lục lọi, một bộ lễ phục đẹp đẽ quý giá!
Trời ạ, đây chính là sản phẩm mới nhất mùa xuân năm nay Armani mới tuyên bố!
Vân Na cũng thường xuyên đi dạo ở trung tâm thương mại, do đó cô ta biết chút ít về những mẫu hàng hiệu đắt giá.
Cô ta rất thích những bộ quần áo đó, thế nhưng tiếc rằng chúng đều quá đắt, thuộc loại đắt vô cùng, mẹ không cho mua, cảm thấy quá xa xỉ!
Nhưng Vân Thi Thi lại có bộ quần áo này, rốt cuộc là ai đưa cho chị ta?
Cái váy này Vân Na đã từng thấy ở trên ti vi trong buổi trình diễn thời trang, cô ta rất thích! Nhưng mà yết giá mười vạn lại làm cho cô ta bị dọa sợ.
Không nghĩ tới, Vân Thi Thi lại có bộ quần áo này!
Trong lòng có một luồng đố kị không tên đang từ từ vặn vẹo!
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì chị ta có được đãi ngộ tốt như vậy? Dựa vào cái gì được nhiều đạo diễn nhìn trúng, còn có quần áo xinh đẹp quý báu?
Rõ ràng là một đứa con hoang thấp kém, trở về còn được cha chăm sóc vô cùng tốt, quan trọng là, từ nhỏ đến lớn, cha nuông chiều cô ta không giống như Vân Thi Thi!
Đứa con hoang này, cướp đi sự cưng chiều vốn nên thuộc về cô ta.
Vân Na nghĩ thế, bỗng nhiên rất không cam lòng, lấy bộ quần áo ra, ngắm ở trước gương.
Nhìn chiếc váy mỹ lệ trong gương, Vân Na hài lòng cong khóe môi, vui vẻ xoay mấy vòng, trong lòng cực kỳ vui sướng!
Quần áo tốt như vậy, Vân Thi Thi căn bản không xứng, cũng chỉ có cô ta mới xứng có được! Chị ta là cô bé lọ lem thấp kém, còn cô ta mới là công chúa.
Cô ta đang lo không có lễ phục mỹ lệ mặc trong tiệc rượu đêm nay!
Vân Na cầm quần áo gấp chỉnh tề, mắt tùy ý nhìn lướt qua, nhưng vô ý nhìn thấy một cái hộp nhỏ vô cùng khéo léo.
Dường như là hộp gấm đựng đồ trang sức, lẳng lặng đặt trong góc tủ quần áo. Xuất phát từ hiếu kỳ, cô ta đưa tay cầm cái hộp, dè dặt cẩn thận mở ra, ánh sáng màu u lam tuyệt đẹp lóe qua trước mắt.
Cô ta thường xuyên quan tâm đến tạp chí châu báu, đây là vật báu series ‘Bí mật hoa viên Vicomte’, độc nhất vô nhị trên đời.
Vân Na kinh ngạc hít vào một ngụm khí lạnh, con ngươi thẫm lại, lẳng lặng nhìn ‘Vicomte’ nằm trong hộp gấm, tỏa ra ánh sáng óng ánh lóa mắt!
Đẹp quá! Đẹp quá!
Hình như là dây chuyền ngọc bích, làm cho người ta có cảm giác lãnh diễm cao quý, dây chuyền được xâu chuỗi từ vô số viên kim cương nhỏ!
Một sợi dây chuyền như thế này, chắc hẳn đáng giá không ít tiền.
Tại sao Vân Thi Thi có thể có đồ trang sức đắt giá như vậy?! Dây chuyền đẹp như vậy cho chị ta? Quá đáng tiếc.
Đáy mắt Vân Na lóe qua sự đố kị, tại sao lại cứ là chị ta, chị ta lại khư khư có sợi dây chuyền đẹp như thế?! Tại sao chị ta có thể may mắn như vậy?
Cô ta cắn thật chặt vào bờ môi đỏ, tay nắm hộp gấm càng ngày càng gấp, thậm chí còn hơi run, không cách nào đành lòng buông ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.