Một Nửa Vampire, Satan Toàn Diện!

Chương 14:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cái cảm giác chán nhường này khiến tôi phát điên. Phải làm gì đó..tôi không đòi hỏi và biết rằng tôi cần luyện tập thêm nhưng...luyện tập mãi chẳng phải sẽ...ngu người hơn sao?

Tôi không biết rõ nơi này và tất nhiên không thể biết được nơi này hoạt động như thế nào!

"Val. Tôi muốn ra ngoài!"

Kệ!! Lười bỏ sừ!!!!!! ('△`) Tôi không muốn đi. Mà mái tóc của cô nên che đi, màu trắng nổi quá!

"Biết rồi..thế cô có..."

Tôi không dẫn cô đi phượt đâu! Hừ, chán chết!!

"(-_-) nè chính cô từng nói rằng cô không ngừng dạy tôi luyện tập kia mà"

Ờ nhể. Thôi cô tiến bộ nhanh thế thì cần quái gì luyện với chả tập . Kệ tôi chán rồi.

"Có mà tôi chán cô ấy!"

Có gì sai thằng kia ấy . Cậu ta thua cô còn giề

"Nhưng.."

Nhưng nhưng cái giề!!?

"Nhưng tôi không có khả năng giao tiếp "

Kệ cô!

"....(πーπ)"

Tôi bất lực đi tìm Raito. Không biết phòng cậu ấy ở đâu nhỉ?

"Ngươi..."

Sau khi mở cửa chúng tôi bỗng nhiên chạm mặt nhau.

"C...chào.."
"...."

Cậu ta lại lườm kìa...

"G..giúp tôi tìm hiểu. ..thêm được không?"- tôi mạnh miệng lên tiếng

Raito nhau mày. "Đổi lại ta được cái gì?"

"Không gì cả vì cậu theo lệnh tôi!"

Đó là những gì tôi muốn nói nhưng lại không dám nói ra.

"Biến đi!"

"=_=! Đây là mệnh lệnh! Giúp tôi một tiếng thôi."- không chịu được nên tôi lấy cớ..

Thề với bản thân là cậu ta lúc này trông đáng sợ lắm. Nhưng mặt tôi cứ bơ phờ ra..

Cuối cùng Raito đồng ý. Tôi theo cậu ấy ra khỏi lâu đài tiến thẳng đến thành phố của Quỷ.

Nơi đây tràn ngập sự chết chóc, mùi hôi thối tanh nồng của máu, xác chết ở mọi nơi. Xương và thịt thối rữa nằm rải rác. Tôi quên không che đi tóc của mình nhưng hóa ra, quái vật ở đây cũng có tóc trắng nên tôi không bị chú ý. Trời ạ, Val cứ nói tôi che đi hoài!

Ở đây thích giết thì giết..thích ăn thì ăn..thật là một xã hội bẩn thỉu nhưng tôi không quan tâm lắm. Chúng kêu đâu, kêu khổ, vậy mà vẫn tàn sát và xúc phạm lẫn nhau.
Tôi không theo chủ nghĩa của cái tốt hay cái xấu hoàn toàn. Đó là điều phổ biến rồi. Không ai hoàn hảo toàn diện cả.

"Thằng chó kia. Mày nhìn ngon ghê! Tao ăn mày nhé.?"- một mụ Quỷ từ đâu xuất hiện. Những con Quỷ khác tụ lại thành vòng tròn rồi hô "Ăn đi Ăn đi"

"Phiền!"- Raito nói

"Nghe nói mày là thủ lĩnh của đoàn Zombie. Tao và mày sẽ đấu rồi xem ai xứng đáng hơn!"

Gì đây? Đê tiện thật. Hùng hổ tiến tới và nói nhảm!

"Cút!"- Raito lên tiếng

"Hả mày nói cái--"

*VỤT!!*

Mụ ta từ khi nào đã nằm be bét máu dưới đất. Còn Raito thì lau miệng, tay dính máu. Mấy bọn Quỷ xung quanh không kịp phản ứng thì đã bị phanh thây ra rồi...

Cảm giác này là sao? Tôi đang...

"Tuyệt!! Tuyệt quá. Cậu giỏi thật đấy!! Có thấy vui không? Có thấy thỏa mãn không?!"- tôi cuống quýt hỏi han Raito

Cậu ta vẩy tay. Máu bắn xuống. Nuốt "ực" một cái.

"Tởm. Ăn con đàn bà này chẳng ngon tý nào. Bọn kia thì còn vừa miệng!"

Tôi trố mắt nhìn cảnh tượng này..tuyệt thế không cơ chứ!! Phục cậu!!! ( ゚▽゚)/

"Còn ngươi nữa đồ hâm! Đang nói nhảm cái gì!! Vừa mới ra vẻ ta đây gìơ lại thay đổi. Một con hâm hạng nặng!!"- Raito tức tối

"....đi tiếp... ('ー`)"

"..."

Lúc này tôi không cho rằng Raito là một người xấu. Thực ra chính tôi cũng không quan tâm cậu ta có ác hay không, Raito có thể là loại người sẽ phản lại tôi khi có thể. Giống với Val, cả hai có chủ nghĩa riêng.

Một là: "Giao kèo là giao kèo. Nhưng khi một bên mất khả năng giữ vững giao kèo thì bên kia không cần phải quan tâm!"

Hai là: "Tôi giúp cô nhưng với những gì cô giúp tôi là chưa đủ sự thuyết phục tôi cần. Cô không phù hợp và khi cô trở nên vô dụng tôi sẽ kiểm soát cô!"

Nghĩ đến thôi cũng khiến tôi rùng mình..

Hai người có phần giống nhau..phản bội tôi ('ー`) đáng sợ ghê!

Không cảnh giác thì chết như chơi, nhưng may là Raito có vẻ tôn trọng những giao kèo cậu ấy lập.

"Về chưa"- Raito chán nản lên tiếng..

"Chưa."

"Nhanh lên mỗi đi thôi mà cũng chậm!"

"Cậu đi bằng tôi mà ('ー`)"

"..."

Raito cằn nhằn đi nhanh hơn..
Chúng tôi rảo bước một hồi lâu, nhiều Quỷ có ác cảm với chúng tôi nhưng không dám gây sự vì tôi cứ lầm lì đằng sau Raito. Tôi ghét nọn Quỷ nhưng không có tâm trạng để giết chúng.

Ở đây không khác gì thế giới trước. Có nhiều nơi chứa xác nhưng tjoạt nhìn qua thì có quán bar. Sàn đấu và lãnh thổ riêng.

"Tôi về đây!"- Raito gằn giọng quay mặt..

".....ở lại một chút nữa đi.."

"Được một chút rồi đấy (ʘдʘ╬)"

"..vậy hai chút.."

"...con nhãi phiền toái!!"

"Đấy là vì tôi chưa.."

"Biến đê"

Xì..một chút thôi mà. Ở trong cái lâu đài ấy khiến tôi phát điên. Tôi có cảm giác như mình đang trở lại thời gian mà Reina bắt ép tôi . Ngột ngạt, khó chịu, áp lực và tủi nhục.

Và tôi đã tự do! Nên không việc gì phải ủ rũ trong một nơi tối tăm cả. Và tôi không muốn thấy Raito cư xử như vậy. Nhưng nếu xen vào đời sống của cậu ta thì vũng chẳng mang lại gì tốt đẹp! Và chú tâm quá nhiều thì phí thời gian, nhưng tôi muốn làm bạn chứ không muốn là thù địch. Điều đó giải thích lý do trong tôi một phần không muốn giết chóc.

"Hừ......"

( ̄◇ ̄;)....sao thấy lành lạnh thế này..có gì đó vừa thổi vài gáy tôi...ư...ư...lạnh lạnh.. buồn buồn...

Tôi run hết cả người...( ̄◇ ̄;)! Gió hay sao mà kinh thế...
Tôi quay lại....

Eh...

∑(゜□゜;....

Không có ai cả. Tôi thở dài..tưởng gì, chắc là gío nên đi tiếp..

"Ê con kia !"- một giọng điệu chua chát cất lên.

Tôi quay lại...đùa à có ma nào đâu!!
Nhìn đi nhìn lại. Hay là tôi nghe nhầm? Mà nếu có ai đó thì tôi đã nhận ra rồi ( ' ー `)

Hmm? Sao Raito im lặng thế nhỉ? Tôi chưa thấy cậu ta lên tiếng.

"..."

Khi tôi quay lại thì chợt thấy một cô gái tóc với gương mặt trắng nõn mịn màng với đôi mắt màu tím cùng mái tóc đỏ rực! Cô ta vận một bộ trang phục quý phái trang trọng nhưng lại đượm vẻ u tối.

"Raito con này là ai vậy?!!"- cô ta chỉ vào mặt tôi

"Không biết "

‾︿‾..

Raito không có vẻ gì là hứng thú với cô ta nhưng ngược lại cô ta rất thích quấn lấy Raito.

"Nhìn chướng tai gai mắt. Vô duyên, thích kiểm soát và đê tiện!"

"Ngươi là ai?"- cô ta lườm
"Syorin."

"seria migjia! Ta không có hứng thú với ngươi. Cút đi!"
Cô ta hếch mặt

"Đếu!! (ʘдʘ╬) cô vênh mặt lên để khoe à?"

"Xin lỗi không thể được."
Tôi bình tĩnh nói.

"Ta là Công chúa thứ hai của vua cha đứng đầu lãnh thổ này!! Ngươi còn dám cãi lệnh thì ta sẽ bẻ cổ ngươi đấy!!"- Cô ta dậm chân thật mạnh!

Không cần có Val ở đây mình tôi cũng có thể văng ra mấy lời phản bác thậm tệ rồi! (ʘдʘ╬)

"...Tôi không thuộc quyền sở hữu của cô"

"Tôi về đây!"- Raito bước đi.

Seria kéo Raito lại. "Raito đi đâu vậy. Em sẽ nghiền nát cô ta để làm quà cho cưng nhé? "

Đùa nhau à?

"Cũng được!"- cậu ta lợi dụng Seria để loại bỏ tôi. ('ー`)

Giờ tôi lại là mục tiêu của cô ta.

Không khí trở nên lạnh nhạt hơn, ánh mắt sắc bén của cô ta tập trung vào tôi. Không phải dạng mà tôi có thể lơ là được. Không nên phụ thuộc vào sự bền chắc của cơ thể. Bị đánh nhiều rồi nên sự đau đớn khi chịu đòn giảm đi được rất nhiều!

"Ta không biết ngươi có quan hệ gì với Raito nhưng Raito đã đồng ý để ta xử ngươi. Nên chuẩn bị đi!"- Seria giơ tay.

"..."

*sôi máu*

(ʘдʘ╬). Giết là chuyện của cô còn chán là việc của tôi! Tại sao đứa như rôi lại bị mấy người não phẳng nhắm đến thế?!

"Tóc của ngươi đẹp hơn ta! Không thể chấp nhận!!"- cô ta nhìn tóc mình rồi nhau mày.

Tôi nhìn tóc mình rồi khó hiểu nhìn cô ta. Tóc thì liên quan đến chuyện này à?

*UỲNH!!*

Tôi đã ấn đầu của cô ta xuống đất sau khi Seria lao thẳng đến.

Thắc mắc: Tại sao những con Quỷ ở đây đều nằm trong khả năng đánh hạ của tôi?

"Đa....đau!!!! Thả ta ra!!!! Raito!!! Cứu em đi!!!!!"- Cô ta gào lên. Tôi bóp nhẹ, cô ta lại gào lên. Tôi ấn thêm, cô ta vẫn gào lên.

Dễ dàng quá. Cô ta đủ tầm với của tôi. Nhưng không nên coi thường vì cô ta rất nguy hiểm.

Cơ thể của Seria trở nên ẩm và ướt. Sau đó nhũn ra và tan biến...

Tôi đứng dậy. Raito đang nhìn chằm chằm vào tôi....cái gì thế sợ quá! Cậu ta chỉ chỉ..tôi quay lại

"Mặt của ta hơi đau đấy con khốn!"- cô ta nhếch miệng cười.

Khuôn mặt như bị tan chảy ấy. Cơ mà..nhìn đẹp thật!

Mặt đối mặt, sát khí từ Seria tỏa ra mạnh mẽ.

"Tiếp đi "- Raito bắt đầu cảm thấy có hứng thú.

Cô ta cười ha ha rồi trở nên điên loạn

"Gì chứ. Cọp cái ra vẻ ta đây sẽ đánh cô để hài lòng Raito à?"

Thấy khó chịu quá. Nhưng cũng hơi ích kỷ khi đánh cô ta chỉ vì cái bản mặt quá đáng chét. Nhưng cô ta cũng muốn oánh tôi chỉ để làm hài lòng Raito đấy thôi

Nên giết cũng có hại gì đâu....  =,=……

===============sau đó 5 phút..…

"Cô nghĩ mình đẳng cấp lắm à!!? Cái vị trí hoàng tộc thối nát đáng khinh bỉ này chẳng là gì để cô vênh cái bản mặt giả tạo bẩn thỉu đó đâu!! Con nhãi tiểu thư bần tiện đáng xấu hổ hám trai ngu ngốc đâng ghét như cô đòi ra lệnh cho tôi. Không có cái chức vụ đấy thì cô đã là gì nào?!!"- Tôi gào lên với tất cả sự ấm ức của mình!

Sẽ không có gì là danh dự khi không đấu tranh! Những ai coi thường người khác sẽ gặp quả báo!

Cô ta bất động nằm vật vã dưới đất..

"Xin lỗi tôi đã làm quá lên rồi...."- tôi cúi đầu.

"Ngươi...."

Seria mấp máy môi. Cơ thể tan nát be bét máu. Vẻ đáng thương lắm...

"Con điếm xấu xa..."- cô ta dứt lời

À không còn đáng thương nữa đâu..

"Về nhanh!"- Raito nói. Ừm tôi cũng muốn về.

Chúng tôi bỏ lại Seria và đi về!

"Thú vị"- Raito nói

"Gì cơ?"

"Không. Nhanh chân lên!"

===================================

:v Đôi lời của Naka nè!
Hôm qua định đăng lúc mất điện cho nó khí thế! Nhưng lại mải chơi game offline nên không kịp!

----> hôm nay vậy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.