Một Mình Tôi Chấp Hết

Chương 70: Chương 71 Nữ Phụ Đã Đến






_ Tiêu Nhã kỳ nhìn màng đấu đá bằng võ miệng của Phương Mỹ Lệ và Vương Tâm Lan thì mỉm cười.
Rất nhanh Trọng Tài ra hiệu cho 2 người vào khu vực giao đấu.
Vương An Nguyên vừa tới thì đi lại ngồi cạnh Tiêu Nhã kỳ.
Anh mặc kệ những ánh mắt nóng rực và hiếu kỳ của tất cả mọi người có mặt ở đây tò mò về mối quan hệ hiện tại của Anh và Tiêu Nhã kỳ.
 
 
_ Thấy vậy Tiêu Nhã kỳ nói nhỏ.
" Nè...!dù gì đây cũng là trường học.
Cậu ngồi ra xa tôi ra 1 chút đi.
Ngồi gần như vậy làm gì chứ.
Nóng muốn chết....!Tôi không muốn làm bia nhắm của tất cả nữ sinh trường Wonderland này đâu nha....!".
Cô liếc mắt nhìn anh nói.
Hôm nay Vương An Nguyên cạo râu, cắt tóc, ăn mặc bảnh bao.
Anh tuốt lại vẻ đẹp trai bẩm sinh làm Tiêu Nhã kỳ nhìn anh nuốt nước miếng 1 cái.
Thật sự Cô chỉ muốn đem anh đem giấu đi.
Không anh lại ra đường chọc ghẹo hoa đào khắp nơi....
 
 
_" Nhã Kỳ....!hay chúng ta công bố quan hệ của chúng ta được không.
Tôi muốn đường đường chính chính cùng cô hẹn hò mà.
Rõ ràng là tôi thích cô mà còn phải sợ này sợ kia.
Ngồi gần cô cũng phải xem sắc mặt của người khác.
Tôi không thích chút nào ".
Vương An Nguyên chu miệng nói.
 
 
_ " Hừ....!đợi cậu đứng thứ nhất toàn trường đi rồi nói chuyện này với tôi....!giờ thì im lặng để tôi xem đấu võ ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
Thấy gương mặt đẹp trai của anh méo mó thì siêu lòng.
Cô lắc đầu cười rồi cởi áo khoác ngoài ra cô phủ nó lên đùi.
1 tay bỏ dưới lớp áo khoác lén nắm lấy tay anh thì gương mặt đẹp trai của anh mới vui vẻ lại cùng cô xem đấu.
Rất nhiều người nhìn về phía cô và Vương An Nguyên nhưng thấy 2 người không có gì khác thường mới thôi.
 
 
_ " Bíp......".
Tiếng trọng tài thổi còi vang lên.
Vừa dứt thì Phương Mỹ Lệ đã đánh về phía Vương Tâm Lan rồi.
Phương Mỹ Lệ cũng có biết 1 chút võ phòng thân.
Cô còn nghĩ là Vương Tâm Lan dễ bắt nạt như trước.
Thấy cô ra tay thì sẽ khóc thét lên mà không né tránh.
Ai ngờ cô vừa ra quyền thì Vương Tâm Lan nhanh chóng né tránh.
Sẵn thế Vương Tâm Lan 1 tay chụp cánh tay của Phương Mỹ Lệ quất mạnh vào mặt của Phương Mỹ Lệ 1 cái.
 
 
_" Á......!".

Phương Mỹ Lệ bị ăn 1 đấm vào mắt thì lui lại.
Cô ôm 1 mắt bị đau lên tiếng.
" Con nhỏ nghèo chết tiệt này mày dám đánh Tao.
Tao đánh chết mày....!".
Phương Mỹ Lệ lóe lên sát khí nói.
Bị ai đánh không tức nhưng Vương Tâm Lan đánh thì không được.
Với cô thì Vương Tâm Lan chỉ đáng bị cô chà đạp thôi.
Tiêu Nhã kỳ ngồi ở dưới thấy vậy nhẹ lắc đầu.
Nóng giận mất lý trí thì còn đánh cái gì nữa.
Nếu Phương Mỹ Lệ mà không dễ bị nóng giận như vậy thì Vương Tâm Lan chưa chắc đã đánh lại cô.
Vương An Nguyên cũng đồng quan điểm.
 
 
_" Tôi đánh cô đó thì sao...!cái bản mặt của cô.
Tôi muốn đánh lâu rồi....!thù mới hận cũ tính hết cùng 1 lúc đi ".
Vương Tâm Lan cười nói.
Lúc này cô thấy thực hả giận nha.
Cái này phải cảm ơn Tiêu Nhã kỳ lúc trước đào tạo cho cô rồi.
Lý Minh Triết thì nhìn cô mỉm cười rồi vỗ tay cổ vũ.
Vương Tâm Lan cũng ăn không ít khổ mới được như ngày hôm nay.
 
 
_" Tao giết mày.....".
Nói rồi Phương Mỹ Lệ như mấy người đàn bà chanh chua làm gì còn giống 1 tiểu thư của 1 quý tộc nữa.
Cô đấm đá loạn lên không theo 1 quy luật bài bản võ thuật nào cả.
Đại khái giống như dùng chân tay để giải tỏa đi tức giận trong lòng vậy.
Vương Tâm Lan vẫn bình tĩnh né tránh từng đường quyền như muốn dồn cô vào chỗ chết kia.
 
 
_ Trong 1 lúc Phương Mỹ Lệ để lộ ra sơ hở.
Vương Tâm Lan đấm mạnh vào 1 con mắt còn lại của cô.
Phương Mỹ Lệ té xuống đất thì Vương Tâm Lan nhảy lên người cô từng đấm thật mạnh xuống mặt Phương Mỹ Lệ đến tối tâm mặt mày.
Cô chỉ biết đưa 2 tay ôm mặt lại thôi.
 
 
_ " Bíp.....!".
Trọng Tài thổi còi Vương Tâm Lan thắng rồi mới đi lại tách 2 người ra.
Vương Tâm Lan đứng lên xoay người về phía Tiêu Nhã kỳ và Lý Minh Triết mỉm cười cô đã làm được rồi.
Tiêu Nhã kỳ và Lý Minh Triết đều gật đầu mỉm cười nhìn Vương Tâm Lan.
 
 
_ Thấy vậy Vương Tâm Lan mỉm cười.
Cô đâu biết lúc cô quay lưng thì Phương Mỹ Lệ phóng sát khí nồng nặc.
Chẳng biết từ đâu lấy ra 1 con dao bấm vẻ mặt hung dữ nhìn Vương Tâm Lan.
Cô thua cô đã thua.
Cô đã thua cho 1 con nhỏ nghèo kiếp xác.

Tính khí cô kiêu ngạo như vậy cái này làm sao cô còn có mặt mũi nào nhìn người nữa.
 
 
_ " Vương Tâm Lan.
Mày đi chết đi ".
Phương Mỹ Lệ đâm con dao về phía Vương Tâm Lan nói.
Vương Tâm Lan còn chưa hiểu rõ chuyện gì thì ngực đã truyền đến cảm giác đau đớn.
Thấy không ổn Tiêu Nhã kỳ và Vương An Nguyên cũng chạy nhanh lại nhưng trễ 1 chút.
 
 
_ " Tâm Lan.....!cẩn thận ".
Lý Minh Triết đi về phía Vương Tâm Lan ăn mừng thấy vậy dùng toàn lực đá vào người Phương Mỹ Lệ 1 cái.
Cô bay về cây cột sắt gần đó.
Phần sau gáy đập thật mạnh vào cột sắt.
Máu nhanh chóng chảy ra ướt đẫm 1 khoảng rộng.
Cả sân đấu võ dậy sóng loạn hết cả lên.
Rất nhanh cả Phương Mỹ Lệ và Vương Tâm Lan 2 người được đưa vào cấp cứu.
Đồng thời điểm Phương Mỹ Lệ bị đánh thì ở hiện thực cũng xảy ra 1 chuyện tương tự.
 
 
\_\_\_\_\_ Phân cách Tuyến \_\_\_\_\_\_\_
 
 
_ Washington, D.C.
 
 
_ Tại biệt thự riêng của cựu tổng tham mưu trưởng Thomas.
Ông là người chỉ huy trưởng còn sống sót trong chiến tranh việt nam mà an toàn về nước.
Ông đang ngồi ăn tối tại hồ bơi cực đẹp, cực kỳ sang trọng cũng với 1 cô bồ nhí vui vẻ.
Thì 1 cô gái người mỹ gốc việt trốn ở 1 nơi gần đó.
Ánh mắt như dao.
Chĩa khẩu súng nhắm thẳng vào tim của ông Thomas.
Khóe miệng cô treo lên 1 nụ cười khát máu.
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ám sát này thì cô có thể rơi tổ chức mà sống như bao người con gái bình thường khác.
 
 
_ Thực ra thì cô muốn giết ông này lâu rồi.
Nghe mẹ cô nói thì lúc mẹ cô và ba cô chạy nạn vượt biên qua đến mỹ thì chính ông này nhắm trúng sắc đẹp của mẹ cô nên đã giết ba cô cưỡng hiếp mẹ cô.
Lúc đó bà vừa có thai cô 1 tháng....!bà phải làm nô lệ tình dục cho ông đúng 1 tháng mới trốn đi được.
Thù mới hận cũ tính cùng ông luôn 1 thể.
 
 
_ " Pằng ....!".
1 phát súng nhanh gọn dứt khoát nhắm thẳng trái tim mà đi.
Ông kia chỉ kịp kêu lên 1 tiếng rồi nhắm mắt chết.
Cô gái ngồi cạnh ông hoảng sợ mà khóc thét lên.
Thấy nhiệm vụ đã hoàn thành cô mỉm cười nhanh chóng rút lui.

" Mẹ con báo thù cho người và ba rồi ".
Cô mỉm cười rồi leo lên xe về đến nhà riêng của mình.
 
 
_ " Kiss ....!Em về rồi à ".
1 chàng đẹp trai là con lai giữa người Mỹ và người Việt Nam.
tóc anh có màu vàng, mắt nâu, môi đỏ, dáng người cao to.
Anh ôm lấy cô hôn má của cô cười nói.
 
 
_ " ưm....!Nhiệm vụ hoàn thành rồi.
Chúng ta có thể rời tổ chức rồi.
Em muốn chúng ta sẽ làm lễ kết hôn ở Việt Nam được không ".
Cô cười nói ôm lấy thân thể của chàng trai cô cười hạnh phúc.
Cô ở trong ngực của anh đâu để ý đến nét mặt của anh khẽ nhăn lại.
 
 
_" Ừ....!Chúng ta sẽ về Việt Nam kết hôn ".
Anh khẽ gật đầu.
Cô buông anh ra rồi pha cho mình 1 ly cà phê nóng.
Cô mở tv lên rồi cầm 1 cuốn truyện tiểu thuyết " Em Là Của Bọn Anh " đọc tiếp phần còn lại.
Nữ chính là Vương Tâm Lan.
Cô vượt qua trăm đắng ngàn cay.
Tránh thoát được biết bao nhiêu lần hãm hại của 1 nữ phụ Phương Mỹ Lệ.
Chỉ vì yêu 1 người trong dàn nam chính mà cô ghen ghét, đố kỵ, hay mơ tưởng những gì không thuộc về mình.
Kết cục Vương Tâm Lan sợ hữu 1 đàn mỹ nam mà hạnh phúc còn cô nàng nữ phụ ác độc, chanh chua Phương Mỹ Lệ thì lại nhận lấy quả báo bị nhóm nam chính chỉnh đến chết không toàn thây.
 
 
_" Đồ nữ phụ óc heo....!chết là đúng ".
Cô gấp cuốn sách lại tức quá chửi 1 câu.
Còn chưa hiểu rõ chuyện gì thì phần sau gáy của cô đau nhức.
Cô thấy chóng mặt rồi ngất đi.
Anh chàng đứng sau lưng của cô thu tay lại.
 
 
_ " Không nở ra tay giết cô ta sao.
Anh đừng quên chính cô ta tiệt lộ bí mật của tổ chức nên mới chịu hình phạt như vậy.
Anh không giết cô ta không lẽ anh yêu cô ta thật rồi sao.
Vậy em là cái gì....!".
1 cô gái khác đi ra cười nói.
Liếc mắt nhìn Kiss 1 cái nhếch môi cười.
Đấu với tôi thì xem cô có đủ đạo hạnh không đã.
 
 
_" Anh thề là anh không yêu cô ta.
Chỉ là nhiệm vụ thôi chứ anh là yêu em nhất ".
Chàng trai cười nói rồi hôn lên môi của cô gái người Trung Quốc kia.
2 người nhanh chóng chẳng còn xót lại quần áo nào trên người mà âu yếm nhau ngay cạnh Kiss đang ngất xỉu gần đó.
Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ không biết bao nhiêu lâu mới dừng lại.
 
 
_ " Tỉnh rồi à...".
Cô gái người Trung quốc còn nằm trên người chàng trai mà vừa hứa hẹn với cô 1 hôn lễ lãng mạn không lâu trước.
Chàng trai thì né tránh ánh mắt của cô đang nhìn anh.

 
 
_" Ra tay đi ".
Cô tỉnh lại thấy vậy đã hiểu rõ chuyện gì rồi.
Bị trói lại cô nhìn anh chàng chồng sắp cưới của mình cười chua chát.
1 bước đi sai thua cả bàn cờ.
Hỏi tại sao cô không khóc.
Khóc cho cái loại người như vậy chẳng đáng chút nào.
Cô dám làm dám chịu.
 
 
_" Hahaha...!không phải nên đau khổ khóc lóc thảm thiết sao...!Anh à ra tay rồi chúng ta rút thôi.
Tốn nhiều thời gian ở đây quá rồi ".
Cô gái Trung Quốc cười làm nũng nói.
Chàng trai kia chỉ nhìn khẩu súng rồi cầm lấy.
Chưa kịp nổ súng thì nghe cô cười nói.
 
 
_" Hahaha....!nếu đã vậy thì cùng nhau xuống địa ngục uống trà hết đi...!tao đi 1 mình rất buồn a....!có 2 đứa chó bọn mày đi cùng cũng đỡ buồn.
Nên nhớ hôm nay không phải bọn mày giết tao mà chính tao giết bọn chó tụi mày......!CHẾT.....".
Kiss cười khát máu rồi nói.
2 người kia nhíu mày nhìn cô.
Bọn họ không hiểu cô lấy đâu ra tự tin như vậy.
 
 
_ Tuy chân tay cô bị trói lại nhưng cô mỉm cười.
Hất cái đầu 1 cái sợi dây chuyền trên cổ được tung lên chui tọt vào miệng của cô.
Cắn cái nút đỏ trong miệng thì giống như vài quả bom được ném xuống nhà cô vậy.
Rất nhanh căn nhà của cô chìm trong biển lửa.
Ngay cả cô và 2 người kia không ai chạy thoát.
 
 
_ Ánh sáng giao thoa......
 
 
_ " Phương Mỹ Lệ cô tỉnh rồi à ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
Cô muốn ở đây chứng thật xem nữ phụ đại nhân đã đến chưa.
Thấy Phương Mỹ Lệ vừa mở mắt nhưng ánh mắt sắc bén chứa đầy thù hận.
 
 
_" Cô là ai.....!đầu tôi đau quá".
Phương Mỹ Lệ hay nói cách khác là Kiss nhìn Tiêu Nhã Kỳ lên tiếng rồi cô ôm lấy đầu vì đau.
 
 
_ Nghe vậy thì Tiêu Nhã kỳ mỉm cười.
" Hoan nghênh cô đến đây sát thủ Kiss.
Nữ phụ quyền năng của tôi ".
Tiêu Nhã kỳ nghĩ thầm 1 câu.
Là 1 đọc giả xuyên qua nữ phụ văn mà được chứng kiến cảnh này nói không vui là giả.
Tuy cô làm đảo lộn cốt truyện rồi nhưng nếu Phương Mỹ Lệ muốn giành thì với cô Phương Mỹ Lệ vẫn là 1 đối thủ nặng ký không thể xem thường được.
 
 
_" Cô nghỉ ngơi 1 chút đi.
Tôi gọi bác sĩ giúp cô ".
Tiêu Nhã kỳ nói rồi bước đi.
Còn Kiss ôm đầu bước đầu dung nhập ký ức của Phương Mỹ Lệ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.