Một Mình Tôi Chấp Hết

Chương 68: Chương 69 Ba Ngày Cơ Hội






_Cô thấy mình cũng không đỡ được sức hấp dẫn của chàng trai đang tỏa hào quang chói mắt trên sân khấu kia rồi.....!Anh chàng lãng tử kia ở trên sân khấu thì giống như lột xác thành 1 người khác vậy.
Anh càng diễn càng máu lửa.
Từng bước nhảy hiện đại điêu luyện làm Tiêu Nhã kỳ cũng chỉ biết chóng cằm nhìn say mê theo từng vũ điệu anh nhảy.
Không chỉ mình cô mà tất cả mọi người đều hò hét cổ vũ cho anh nhiệt tình.
Chỉ 1 mình anh làm cả sân khấu nhỏ nóng lên hừng hực.
 
 
_" Lâu lắm rồi mới thấy Tử Long vui như vậy...!từ ngày mẹ nó mất lâu lắm rồi mới thấy nó vui như ngày hôm nay...!chắc cô gái ngồi ở kia là người nó thật lòng thích rồi.
Nhìn 2 đứa cũng đẹp đôi đó chứ.
Anh nói đúng không ".
Người phụ nữ lúc này đưa cô và Triệu Tử Long vào lên tiếng rồi nhìn ông chồng của bà cười nói.
Bà là em gái của mẹ Triệu Tử Long.
Cái quán này bà thay mẹ Triệu Tử Long tiếp tục kinh doanh.
Bà làm cho vui thôi chứ quán này thu nhập được bao nhiêu đâu.
 
 
_ " Em nói phải đó.
Nhìn ánh mắt của Tử Long nhìn cô gái kia thì biết lần này cậu nhóc nhà mình bị người ta bắt mất trái tim rồi....!Hahaha ".
Ông chồng vừa đi làm về cười nói.
Cả 2 người nhìn Triệu Tử Long mỉm cười.
 
 
_ Triệu Tử Long hát hết 1 bài thì mọi người lại đòi anh hát thêm 1 bài nữa.
Anh nhìn qua Tiêu Nhã kỳ xin ý kiến....!Thấy cô cười gật đầu thì anh mới chịu hát thêm 1 bái nữa.
Cái gật đầu này làm tất cả mấy cô gái có mặt ở đây đều nhìn Tiêu Nhã kỳ ghen tị.
Mấy cái nhìn không mấy thiện cảm sao qua mắt được cô.
Cô cũng chỉ biết lắc đầu cười trừ thôi.
Ai kêu người ta là nam chính cơ chứ.
Chấp nhận đi với nam chính thì phải chuẩn bị tinh thần thép ăn gạch đá bất cứ lúc nào đi.
Tiếp tục huýt sáo cô lên tiếng cô vũ cho anh thêm 1 chút.
Đến khi anh hát xong bài thứ ba thì mọi người mới tha cho anh.
 
 
_ Mang cả người đầy mồ hôi về chỗ ngồi rồi cởi áo khoác ra anh nhìn Tiêu Nhã Kỳ mỉm cười.
" Nhã Kỳ thấy tôi hát thế nào ".
Anh cười nói trán đổ mồ hôi hột nào hột náy thật to.
 
 
_" Nhìn không ra Cậu hát hay quá nha....!lau mồ hôi đi kìa ".
Cô giơ 1 ngón tay lên khen ngợi nói.
 
 

_" Nhã kỳ cô lau giúp tôi đi ".
Anh cười nói.
Nghe vậy cô cũng mỉm cười xoay người qua cầm lấy khăn mùi xoa thơm phức của anh.
Đang tính lau giúp anh thì Triệu Tử Long làm 1 chuyện khiến cô bất ngờ chỉ nghe anh nói.
 
 
_" Cô làm lâu quá để tôi làm cho nhanh ".
Nói rồi anh kéo cô lại.
Cái đầu đầy mồ hôi nhào lại ngực của cô quẹt qua quẹt lại ở khu vực mềm say người kia cho đến trán không còn 1 giọt mồ hôi nào thì thôi.
Triệu Tử Long ngóc đầu lên nhìn cô cười.
Cách này là nhanh nhất rồi.
 
 
_Cả cái quán nhỏ đều ồ lên.
Ngay cả 2 vợ chồng dì của anh cũng che miệng cười.
" Đúng là cha con a.....!không giống lông cũng giống cánh mà ".
Cách này lúc trước Ba của Triệu Tử Long cũng sài rồi.
Lần đầu tiên ông Triệu Hoàng lấy ngực của mẹ anh đi lau máu mũi vì lẩu Pín Dê quá bổ....!Ông bị Mẹ của Triệu Tử Long trong lúc tức giận tát cho 1 phát bất tỉnh nhân sự luôn...!2 vợ chồng đang cười xem kết cục của Triệu Tử Long khi đi theo vết xe đổ của Ba anh như thế nào....
 
 
_ Cái mặt của Tiêu Nhã kỳ đen thui.
Cái này là trắng trợn ăn đậu hủ của cô mà.
Nhìn cái tên chết tiệt còn cười sung sướng cô chỉ muốn tát cho 1 cái.
" Mẹ kiếp chỉ 1 mình Cậu biết ăn hiếp người thôi sao...!có khinh thường Tiêu Nhã Kỳ tôi quá không ".
Cô nói 1 câu.
Rồi nhanh như chớp cô cầm chén tương ớt bỏ tương ớt vào miệng 1 tay nắm lấy cái cà vạt của anh kéo lại.
Mặc kệ mấy ánh mắt của những người xung quanh.
Không ngại ngần cô áp môi mình lên môi anh làm 1 nụ hôn nóng bỏng đến bốc khói.
 
 
_ Khoảnh khắc như đừng lại 2 mắt Triệu Tử Long mở to nhìn Tiêu Nhã kỳ.
Cái vị tương ớt cay nồng làm gương mặt đẹp trai của anh nhăn nhó.
Nhưng mà không sao có câu chịu đấm ăn xôi mà....!" Ừm không có rượu whishky lãng mạn như tưởng tưởng thì tương ớt thay thế cũng không sao...!Lần đầu tiên ăn tương ớt kiểu này mới đã làm sao...!".
Cả quán đều lắc đầu cười nhìn 2 người.
Giới trẻ yêu đương giờ là như vậy đó.
2 vợ chồng của dì anh thì chỉ biết giơ 1 ngón tay lên thầm than thằng cháu mình may mắn.
 
 
_ Thấy đủ Tiêu Nhã kỳ mới buông anh ra thì nghe Triệu Tử Long cười nói.
" Nhã kỳ à....!Này có tính là cô đang ngọ ý muốn cùng tôi bách niên giai lão...!vượt qua trăm đắng ngàn cay cùng tôi phải không.
Chỉ cần là cô nói là tôi sẽ đồng ý mà.

Cô không cần công khái thể hiện chủ quyền rồi muốn nhờ mọi người ở đây làm chứng cho cô đâu ".
Anh cười nháy mắt nham nhở 1 cái nói.
 
 
_" Tử Long...!Cậu có biết trên đời này là cái gì cứng nhất không...!nếu không biết để tôi nói cho cậu biết...!đó là râu đó...!Cái da mặt của cậu dày hơn mấy tấm nệm cao su mà râu vẫn đâm qua được là biết nó cứng đến cỡ nào rồi ".
Tiêu Nhã kỳ nghe anh nói xong thì tức muốn chết.
Cô ngồi xuống ra sức ăn không thèm nói chuyện với anh nữa.
 
 
_" Hahaha...!Nhã kỳ ăn thử món ba tôi thích thử xem ".
Anh cười nói rồi không nói chuyện kia nữa mà đưa cho cô 1 chén canh lẩu dê.
Còn anh cũng làm 1 chén.
Tiêu Nhã kỳ liếc mắt nhìn anh 1 cái rồi mới ăn thử xem cái món được cho là chuyện tình của ba mẹ anh.
Mà phải nói là cô ăn nhiều nơi rồi nhưng ở đây cái vị khác hẳn.
 
 
_ " Rất ngon...!mà cậu gọi món này tính giống Ba cậu xịt máu mũi sao ".
Cô mở miệng khen rồi nhìn anh chọc 1 câu nói.
 
 
_" Hahaha....!mẹ tôi vì giúp ba tôi giải nạn mới có tôi...!Nhã kỳ nếu là cô.
Cô có giúp tôi không ".
Anh cười nói bóng gió 1 câu rồi nhìn cô mỉm cười.
 
 
_ Nghe vậy anh hỏi vậy tự nhiên mặt cô nóng lên.
2 má nóng rang nhưng vì do ánh đèn màu nên anh không nhìn ra.
" Cái tên này làm cái gì hôm nay toàn nói bóng gió cái chuyện nam nữ thế này.
Thanh niên độ tuổi này không lẽ bộ não dùng toàn bộ dung lượng chỉ toàn để mấy cái chuyện này thôi sao ".
Cô nhíu mày suy nghĩ.
Thấy cô không trả lời anh nói sang chuyện khác không nói chuyện đó nữa.
 
 
_ Không bao lâu thì cũng ăn xong.
Anh mới lái xe chở cô đi 1 vòng ngắm cảnh thành phố về đêm đẹp lung linh.
ánh đèn sáng đẹp giống như 1 vì sao trên trời vậy.
Đến 1 con sông có 1 thác nước chảy ào ạt.
Triệu Tử Long nắm lấy tay cô rồi ngồi xuống bãi cỏ xanh.
Hơi nước phà vào mặt làm cả anh đều mỉm cười.
1 cô bé xách giỏ hoa hồng đi ngang qua anh đứng dậy nhanh chân chạy đi mua 1 giỏ hoa hồng rồi đi lại chỗ của Tiêu Nhã kỳ.
 
 
_" Nhã kỳ......!Làm bạn gái tôi được không ".
Anh cười nói rồi đưa 1 giỏ hoa hồng cho cô.
Lần đầu tiên anh phải nói những từ như thế này.
Làm tim anh đập như bệnh tim thời kỳ cuối vậy.
Anh rất tự tin là với gia thế và mức độ đẹp trai nổi tiếng của mình thì chỉ cần anh mở miệng thì tất cả cô gái ở nước S này không ai có đủ sức để từ chối anh.
Kể cả Tiêu Nhã kỳ cũng vậy.
Nhưng anh đã lầm Tiêu Nhã kỳ không cầm lấy giỏ hoa anh tặng mà chỉ mỉm cười nhìn anh.
 
 
_ Tiêu Nhã kỳ nhìn anh mỉm cười nói.
" Tử Long...!thực ra thì tôi không phải là ghét cậu nhưng tôi hứa với Bạch Thiên Tuyệt và Vương An Nguyên cho 2 người đó 1 cơ hội rồi.
Tôi không thể lại đi cho cậu 1 cơ hội nữa.
Tiêu Nhã kỳ tôi tuy là người phóng khoáng mấy chuyện tình cảm tôi cũng là người có lối nghĩ khá thoáng vấn đề này.
Nhưng không phải tôi là người ai cũng tùy tiện cho cơ hội....!Nói thật cậu là 1 đối tượng không tệ.
với lại gia thế nhà cậu như vậy thì rất có rất nhiều người theo đuổi cậu.
Cậu không cần lại cùng với nhóm người Thiên Tuyệt tranh giành đâu.
Thế gian mỹ nữ có rất nhiều mà.
Không có tôi trời vẫn sáng mà".
Cô cười nhìn anh nói.
Thật sự cô cũng muốn nhận lấy lắm nhưng lại thấy nợ đào hoa nhiều quá rồi.
Cô là đọc giả xuyên không thì coi bộ đi quá xa rồi.
 
 
_" Nhã Kỳ...!Cô nói là cô cho Bạch Thiên Tuyệt và Vương An Nguyên 1 cơ hội sao....!chuyện xảy ra lúc nào sao tôi không biết.
Nhã kỳ...!vậy còn tôi a....!đừng nói với tôi cô không biết tôi cũng thích cô nha.
Không phải trước giờ cô làm việc rất công bằng sao....!Lần này cô cũng phải cho Tôi 1 cơ hội cạnh tranh chứ...!".
Anh xoay người cô lại nhanh chóng nói.
Tim anh bất giác đập thật nhanh làm như anh vừa mất đi cái gì đó quan trọng lắm.
 
 
_" Tử Long...!đừng nói nữa ý tôi đã quyết rồi.
Tôi muốn về nhà.
Tôi mệt rồi....!".
Tiêu Nhã kỳ vỗ vai anh nói.
Không phải cô không thích Triệu Tử Long Chẳng qua mọi chuyện đến cùng 1 lúc bất ngờ quá cô bị bội thực.
Nhiều trai đẹp như thế này nói không thích là giả.
Tuy cô với Tử Long có hôn ước lúc nhỏ nhưng đó có phải cô đâu.
 
 
_ " Nhã kỳ...!Cô nhìn thằng vào mắt tôi nè.
Cô nói cho Tôi nghe biết đi.
Cô có thích Triệu Tử Long Tôi chút nào không.
Dù chỉ 1 chút cũng được.
Nói thật lòng của cô đi ".

Triệu Tử Long ép buộc Tiêu Nhã Kỳ nhìn vào thẳng mắt của mình rồi nói.
Người ta nói mắt là cửa sổ tâm hồn.
Nếu cô nói dối thì sẽ dễ dàng nhận ra nhất.
Tiêu Nhã kỳ nhìn vào mắt anh rồi nói.
 
 
_" Tử Long à....!thật ra tôi không ghét cậu.
Thật đó....!ngược lại tôi thấy cậu không tệ.
Nhưng Tôi.......!".
Tiêu Nhã kỳ còn muốn nói gì nữa thì Anh đã bịt miệng cô lại anh nói chen vào.
 
 
_ " Nhã kỳ....!Cô đừng nói mấy cái lời vô nghĩa nữa được không.
Tôi không muôn nghe mấy lời dư thừa dài dòng như ngôn tình ngược tâm đó.
Trọng tâm tôi muốn nghe là cô có chút thích tôi là được rồi.
Tôi và cô cũng đủ tuổi chịu trách nhiệm với pháp luật rồi.
Tôi biết mình đang nghĩ gì và làm gì.
Nhã kỳ....!Tôi cho cô 3 ngày suy nghĩ.
Sau 3 ngày trả lời cho Tôi biết được không....!đừng vội từ chối tôi được không ".
Anh có chút buồn nói.
 
 
_ Nghe vậy Tiêu Nhã Kỳ suy nghĩ 1 chút rồi mới gật đầu nói.
" Tử Long....!Tôi sẽ suy nghĩ 3 ngày.
Nếu sau 3 ngày tôi vẫn giữ quyết định như vậy mong cậu tôn trọng quyết định của tôi.
Được không....?.
 
 
_ " Thôi kệ đi.
Cướp của nữ phụ 1 người nam chính thì cũng là cướp.
2 người cũng là cướp.
Hàii.....!Thêm 1 người nữa cũng không nhiều mà....!giờ Triệu Tử Long chưa gặp nữ phụ nên mới thích mình.
Cùng lắm thì nữ phụ đại nhân đến nếu Triệu Tử Long gặp mặt rồi đổi ý định lại cũng được.
Phương Mỹ Lệ à Phương Mỹ Lệ.
Nếu cô còn chậm chạp không đến tôi không khách sáo nữa.
Cô xuyên qua mà trắng tay thì đừng có khóc ".
Cô nghĩ thầm 1 câu.
 
 
_ Triệu Tử Long thấy cô gật đầu thì anh nở nụ cười thật tươi.
Ít ra anh còn 3 ngày để cô thay đổi ý định.
Trong 3 ngày ai biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ....!Dục tốc bất đạt cái này anh hiểu.
Đối với Tiêu Nhã kỳ cứng đối cứng không được rồi.
Tối nay coi bộ anh mất ngủ rồi đây.
Kế hoạch truy thê bắt đầu rồi......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.