Một Giây Thành Thiên Vương

Chương 3: Nhà có đại thần




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay lúc tất cả thành viên Đại Hoàng phong đang online giật mình bởi hành động của Tôi đến đả tương du, Lạc Thần cũng có suy nghĩ riêng.
Cậu chưa bao giờ cùng đánh phụ bản với Đại tương du nên không biết được những “kỷ niệm” nghĩ đến mà kinh kia, nhưng Lạc Thần có cảm giác rằng ít nhất cậu từng nhìn thấy Đại tương duđánh nhau với người ta, bị sáu bảy người trang bị không tồi chút nào vây ẩu* mà còn có thể sừng sững không chết, chắc chắn có thể bồi dưỡng thành MT của đoàn đội, san bằng hết đại giang nam bắc**!
(*) vây ẩu: như quần ẩu – đánh hội đồng.
(**) đại giang nam bắc (大江南北): thành ngữ, ý chỉ có thể tung hoành khắp nơi từ Nam ra Bắc thôi
Tình cảm còn có thể bồi dưỡng.
Nhưng mà duyên phận thì có cầu cũng không được.
Chuyện có duyên với đại thần như thế, thực sự là mơ cũng không dám! Chưa kể đến việc hiện giờ có ngay một đại thần trước mặt cậu, trang bị tốt đến phát hận, tính tình lại còn tốt đến mức người ta muốn ghét cũng không đành.
Lạc Thần cực kì chân chó tưởng tượng đến hình ảnh sau này Đại tương du lao về phía trước làm bia đỡ đạn còn cậu thì vui vui vẻ vẻ theo sau lưng anh ném Thiên phạt thu mạng người, lại càng thêm vui vẻ quyết định một kế hoạch cực kì to lớn, lâu dài. Vậy nên vào ngày hôm sau, khi hệ thống thông báo Tôi đến đả tương du online, Lạc Thần cực kì nhanh chóng gửi qua một tin.
[Bạn tốt] 丶Dương Quang Đường: Chào Đại tương du 
Emo cười khẽ vốn rất khiêm tốn, nhưng khi được phát ra từ cậu Dương Quang Đường này, người ta lại loáng thoáng nhận thấy từ đầu tới chân người gửi tin ngập tràn hơi thở ngốc nghếch. Thẩm Tuất nheo mắt nhìn cái tên Dương Quang Đường mới sáng sớm online liền gửi tin nhắn đến cho mình một lúc, sau nhẹ nhàng cười, chậm rì rì đứng dậy khỏi bàn máy tính, quyết định trước hết hẳn là đi giải quyết vấn đề bữa sáng, sau đó hãy cùng người kia bàn chuyện nhân sinh.
Dương Quang Đường – cái tên yêu tinh hại người này.
Thẩm Tuất lấy hamburger và sữa nóng hầm hập từ lò vi sóng, vừa ăn vừa nghĩ.
Khó lắm anh mới xin công ty cho nghỉ một ngày, dạo gần đây album mới Forever – Vĩnh viễn vừa tung ra thị trường, là thời kì quảng cáo mạnh nhất, chỉ cần qua khỏi hôm nay, Thẩm Tuất có thể tưởng tượng đến cảnh mình phải lên máy bay chạy qua chạy lại giữa các thành phố lớn để họp fan, tổ chức buổi ký tên,… mệt mỏi như thế nào cho nên ngày nghỉ vất vả lắm mới có được này, cũng càng trở nên quý báu.
Ăn xong hamburger, Thẩm Tuất mới quay lại bàn máy tính, vừa mở lịch trình được người đại diện sắp đặt, vừa gõ chữ vào khung hội thoại trong game.
[Bạn tốt] Tôi đến đả tương du: Đường Đường 
Cái kiểu hành động chậm chạm này của Thẩm Tuất thực là — Lạc Thần gọi đó là chờ mòn con mắt.
[Bạn tốt] 丶Dương Quang Đường: Đại tương du, anh có đây à 
[Bạn tốt] Tôi đến đả tương du: Lúc nãy có việc bận, làm cậu đợi lâu sao 
Vừa trò chuyện, Thẩm Tuất vừa lật thêm một tờ trong bảng lịch trình.
Lạc Thần nước mắt đầy mặt nhìn tin nhắn đại thần gửi sang, nhanh chóng lạch tạch gõ phím.
[Bạn tốt] 丶Dương Quang Đường: Không có không có 
[Bạn tốt] 丶Dương Quang Đường: Đại tương du hôm nay có rảnh không?
Rảnh thì có rảnh, Thẩm Tuất nhìn nhìn lịch trình mấy ngày tới trên đầu mình, lại xem tin nhắn Dương Quang Đường gửi đến, lập tức gửi sang một kí tự.
[Bạn tốt] Tôi đến đả tương du: :s
Cái Lạc Thần sợ là đại thần sẽ như lúc nãy – hồi lâu không đáp, may mà đại thần lập tức trả lời, khiến cho Lạc Thần hăng hái bừng bừng.
[Bạn tốt] 丶Dương Quang Đường: Đại tương du, đánh chiến trường, có cùng đi không 
Đây mới là mục đích chính của Lạc Thần! Có Đại tương du ở đây, chắc chắn đánh chiến trường sẽ vô cùng vô cùng thoải mái!
Thẩm Tuất cũng chẳng phải chưa từng đánh chiến trường, trang sức trên acc tương du phần lớn cũng là trang bị cao cấp lấy được trong chiến trường. Chẳng qua đống trang bị này đa số là do trợ lý riêng từ từ thu thập từng cái một thôi, về phần chính Thẩm Tuất, đại khái là vào những lúc rảnh rỗi quá mức mới nhào vào chiến trường giúp vui.
Chiến trường, là nơi người ta đánh nhau bao nhiêu cũng không đổi hình thức. Dương Quang Đường muốn đến chiến trường cũng chẳng có gì khó hiểu.
Lời mời nhiệt tình của con nít thì không thể tùy tiện từ chối. Thẩm Thiên vương cười tủm tỉm trả lời “Được” một tiếng, lập tức nhận được lời mời tổ đội từ Dương Quang Đường. Anh mỉm cười, tay cầm lịch trình bỏ sang một bên, ấn xác nhận.
Bên trong đội ngũ đã có hai người, đội trưởng đương nhiên là Dương Quang Đường – người mời Thẩm Tuất đánh chiến trường, mà đội viên còn lại tên là Thủy triều lặng gió, là một vú em Băng Tâm đường cấp 75. Không bao lâu sau khi Đả tương du vào đội, Dương Quang Đường liền chuyển giao đội trưởng, Thủy triều lặng gió nhảy chân sáo chạy đến Nhân duyên Tiên tử gần đó mua đồng tâm bội.
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Đến đến, Đại tương du, chúng ta buộc tơ hồng đi.
Tơ hồng cũng không phải thích là buộc được.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: À, buộc tơ hồng làm gì?
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Người có duyên ấy mà, chỉ cần dùng đồng tâm bội là có thể tổ đội đi đánh chiến trường nha
Để giữ vững sự cân bằng cùng tính liên tục cho game, vào ban ngày hệ thống không cho phép người chơi tổ đội cùng nhau quấy phá, đương nhiên Thẩm Tuất biết rõ, nhưng cái anh muốn hỏi không phải là chuyện này.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Ặc
Anh đơn giản gõ tên acc Băng Tâm kia, chậm chạm gửi qua một câu.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Thủy triều lặng gió là ai, bạn là bạn Đường Đường à 
Trong game chỉ có một emo để diễn tả bộ dạng thắc mắc, cái emo “độc nhất” này là một chú khỉ có đôi mắt cực kì hồn nhiên cũng cực kì vô tội. Nhưng Lạc Thần sau khi nhìn thấy cái mặt đáng yêu nọ, lại hoàn toàn sửng sốt.
Ba bốn giây sau –
Lạc Thần quỳ lạy.
Lạc Thần một lần nữa nước mắt đầy mặt nhìn hai cửa sổ trò chơi đang được mở trên màn hình – một là pháp sư bạo lực – Vân Lộc cánh đỏ, một là Băng Tâm cánh trắng.
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Đại tương du, anh không nhớ tôi từng dùng cái acc này nha? 
Thẩm Tuất nhìn lên khung trò chuyện, tiếp tục dùng emo bánh bao trắng.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: 
Lạc Thần triệt để quỳ lạy.
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Đại tương du, anh quên? Hôm qua tôi còn nói chuyện với anh mà!
Acc Thủy triều lặng gió này chính là tiểu Băng Tâm lần trước bị Hoa nở thơm hương mực cùng người của Lưu Nguyệt hiên thủ thi ở thôn Đan Chu nha, không lẽ lúc ấy đại thần chẳng thèm ngó xem kẻ được mình “anh hùng cứu mỹ nhân” là ai sao?
Nhưng, nhưng… lúc trước acc Dương Quan Đường làm quen với đại thần, đại thần còn tủm tỉm cười nói với cậu “có ấn tượng” kia mà!
Hay là “có ấn tượng” đó của đại thần không phải chỉ đối tượng được “anh hùng cứu mỹ nhân” mà là Dương Quang Đường cậu?
Thẩm Tuất đương nhiên sẽ không nói cho cậu, “ấn tượng” của anh với Dương Quang Đường chỉ vỏn vẹn dừng lại ở mức đối phương là một tiểu nhân yêu ngốc nghếch lấy Đường Lê Hân làm thần tượng. Lúc này nhìn thấy tình hình không thích hợp, công lực đánh Thái Cực quanh năm suốt tháng cùng phóng viên lại được dùng đến.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Ồ ồ ồ?
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Thủy triều lặng gió à, có ấn tượng ~~
Lạc Thần đập bàn.
Ngay sau hai chữ “ấn tượng” là kí tự cuộn sóng, không khác gì giọng điệu lần trước anh dùng để nói với Dương Quang Đường. Lạc Thần lộn xộn mở bản đồ, tìm vị trí hiện tại của Đả tương du, tự mình mang tiểu Băng Tâm chạy đến trước mặt Đại tương du.
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Đại tương du! Tôi là Dương Quang Đường!
Vừa buộc tơ hồng vừa gõ xuống một dấu chấm than mạnh mẽ, Lạc Thần rốt cục hiểu được vì sao đại thần lại có cái tên kì cục như vậy.
Đại thần nhà người ta hoặc đặt tên vô cùng oai phong, hoặc tươi mát, thanh tân, hoặc hơi hướm hương vị cổ phong,… đều có phong cách của cao thủ. Mà vị đại thần này của nhà hắn – Tôi đến đả tương du – người cũng như tên, cực kì kì diệu, chỉ muốn đóng vai người qua đường giáp ất bính đinh.
“Đây là loại người gì vậy chứ!” Lạc Thần lẩm bẩm lầm bầm nghĩ.
Nữ Băng Tâm xinh xắn, lanh lợi trong giao diện game nhẹ nhàng cầm lên một sợi dây tình yêu thật dài, Thẩm Thiên vương – Thẩm Tuất – thế này mới mơ mơ hồ hồ hiểu được nguyên nhân lần trước Dương Quang Đường vội vội vàng vàng đến làm quen với mình.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Chẳng trách trông quen đến vậy  cậu bật hai acc à 
Có thể nói ra một câu như vậy, liền chứng minh được da mặt Thẩm Tuất dày đến cỡ nào.
Nhưng Lạc Thần vẫn thành thành thật thật trả lời.
[Đội ngũ] Thủy triều lặng gió: Ừ, vừa mua acc Băng Tâm, định vào chiến trường lấy danh vọng đổi trang bị
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Mở hai acc, giỏi quá đi 
Được đại thần nhìn với ánh mắt hâm mộ như vậy, tâm trạng rối bời trong đầu Lạc Thần lập tức tan thành mây khói, cười hì hì gửi lại cho Đại tương du một biểu tình vui vẻ, thuận tay ấn vào hai cái thông báo vào chiến trường của hai acc.
Thời gian vào chiến trường rất nhanh, Dương Quang Đường, Đại tương du, Thủy triều lặng gió, ba acc đều được xếp vào cùng trận doanh. Lạc Thần vui vui vẻ vẻ chỉ huy hai acc vào chiến trường, tổ đội lần nữa, để acc Thủy triều lặng gió đứng dưới cờ trận doanh, mở cửa sổ nhân vật Dương Quang Đường ra, gõ một dòng lên kênh đội ngũ.
[Đội ngũ] 丶Dương Quang Đường: Đi! Đại tương du!
Thẩm Tuất là kiểu người quen nhàn tản, rất ít tổ đội đánh chiến trường cùng người khác, nhìn tin nhắn của Dương Quang Đường, không nhanh không chậm đánh chữ.
[Đội ngũ] Tôi đến đả tương du: Đi đâu?
[Đội ngũ] 丶Dương Quang Đường: Đến Đông doanh ăn thịt, tiến lên!
Nói xong, người đã chạy đến cửa Đông doanh, Lạc Thần đi quanh lá cờ Đông doanh tuần tra một hồi, liền “á” một tiếng, đứng yên.
Thẩm Tuất Thẩm Thiên vương thấy thế mới chậm rãi cưỡi gấu chạy đến cạnh Lạc Thần, chậm chạp đếm số lượng quân thù.
Một, hai, ba, bốn, năm… chín, mười người.
Còn nhiều hơn đám hồng danh lần trước quần ẩu Đại tương du ở thôn Đan Chu!
Số lượng người chơi ở trận doanh đối địch vô cùng nhiều, mà trận doanh bên ta chỉ có vỏn vẹn hai người: Đả tương du cùng Dương Quang Đường. Thẩm Đại Thiên vương – Thẩm Tuất vừa cưỡi thú đi một vòng quanh Dương Quang Đường, vừa mở bảng trang bị của Đả tương du, nhìn vào nút đổi trang bị một hồi lâu, mãi đến khi anh chuyển hết trang bị qua phím tắt, Lạc Thần mới chậm chạp lên tiếng.
[Đội ngũ] Dương Quang Đường: Phe địch quá đông, hai chúng ta chiến không nổi, hảo hán không chịu thiệt trước mắt, Đại tương du, hay là chúng ta tạm rút lui?
Hết chương 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.