Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 59: Sửa chữa X Kinh hãi




Tiểu Duy vừa thấy Cathy nhịn không được lại nhìn thêm lần nữa.
Chuyện Quang Minh Thần Điện truy nã mình và Alois, hẳn là Cathy đã biết, hắn và bọn họ tiếp xúc trong thời gian dài như vậy, vừa nhìn thấy bức họa là có thể biết ngay người Quang Minh Thần Điện muốn tìm chính là mình. Làm một nhân viên chính phủ của quốc gia, Cathy, một người tính tình cương trực công chính như hắn, liệu có phải là thấy tội phạm truy nã liền không thể không bắt không ta ? Tiểu Duy bất đắc dĩ nghĩ, hi vọng không bị phát hiện, nhưng nếu không như mình hi vọng thì cũng đừng trách nàng không khách khí.
Cathy thấy Tiles có khách tới, liền nhìn hắn hơi gật đầu, nói : “Tiles đại thúc, chuyện vũ khí đành làm phiền ngươi, ta về trước.”
Nói xong, liền đứng lên đi ra ngoài cửa, Tiles đứng dậy, nhìn theo Cathy ra khỏi cửa. Làm một người trẻ tuổi, Cathy có thiên phú và năng lực làm cho cứ ai cũng đều phải hâm mộ, là một người không quen nhìn đám quý tộc bạo ngược, Tiles đều khen không dứt miệng, Cathy là quý tộc đầu tiên được Tiles đồng ý tạo binh khí.
Ngay cả vũ khí của Claude vương tử, Tiles cũng chẳng thèm nhìn tới, cự tuyệt chế tạo .
“Là ngươi muốn sửa trang bị?” Tiles vóc người cao lớn, trên cánh tay lộ ra cơ bắp cường tráng, tóc hoa râm, bộ râu quai nón rậm làm cho người ta thấy không rõ khuôn mặt của hắn, nhưng đôi mắt thâm thúy lại làm cho người ta ấn tượng khắc sâu.
“Đúng vậy.”
Tiles nhìn Tiểu Duy cùng Alois khoác áo choàng, chỉ cần liếc mắt một cái liền biết hai người có bí mật không thể cho ai biết, bằng không làm sao lại che mặt lại?
“Trang bị đâu?”
Tiểu Duy hơi hơi ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Tiles một cái, sau đó lấy ra cả bộ Dạ Linh Ẩn, đặt ở trên bàn trước mặt.
Tiles thân là rèn đại sư, chỉ nhìn bộ đồ kia một cái liền biết đây tuyệt đối không phải vật phàm, Tiles lập tức xốc lại tinh thần, cầm trang bị nhìn trái nhìn phải, còn phân phó đệ tử lấy công cụ .
Tiểu Duy nhìn tư thế liền biết vị Tiles đại thúc này đang định hành xem xét trang bị trước, sau đó mới sửa chữa. Bình thường mà nói, trang bị trong trò chơi sau khi được rèn lại xong, có rất nhiều thuộc tính bị che dấu, cần Giám Định Sư đem chúng xem xét ra, nhưng rất nhiều người sử dụng không biết điểm này, nghĩ đến đây là trang bị sở hữu thuộc tính, khi đi đến cửa hàng thợ rèn sửa chữa, gặp thợ rèn có kinh nghiệm thì sẽ nhắc nhở bọn họ đi tìm Giám Định Sư xem xét.
Mà thợ rèn cấp bậc tương đối cao có kinh nghiệm thì sẽ tự hành học tập xem xét kỹ năng, thứ nhất là như vậy thì vừa rèn được trang bị vũ khí vừa có thể trực tiếp xem xét, không cần đi tìm Giám Định Sư, thứ hai cũng có thể trực tiếp nhìn đến thuộc tính che dấu của trang bị, nếu thuộc tính không tốt, còn có thể sửa lại.
Cho nên khi Tiểu Duy nhìn thấy Tiles chuẩn bị tiến hành xem xét trang bị thì lên tiếng ngăn trở.
“Toàn bộ trang đều đã được xem xét, thuộc tính che dấu đều đã được hiển thị.”
Tiles nghe vậy sửng sốt, đa số mọi người sẽ không biết mỗi kiện trang bị sau khi rèn ra sẽ có thuộc tính được che dấu, giọng nói này rõ ràng là một cô gái mà tuổi lại không lớn . . . . . .
Quả nhiên, khi Tiles cẩn thận kiểm tra thuộc tính trang bị thì hắn lập tứcsợ ngây người.
Trong các thuộc tính che dấu, tăng thời gian phóng thích các loại kỹ năng, giảm bớt thời gian cold-down của kỹ năng, hơn nữa sau khi mặc đủ sáo trang ẽ tự động xuất hiện một lá chắn phòng hộ kỹ nawngc ông kích vật lý. . . . . .
Tiles từ khi trở thành rèn đại sư cũng đã gần ba mươi lăm năm, nhưng loại trang bị cực phẩm trong cực phẩm này, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Mà khi hắn khâu đủ trọn bộ trang bị thì tên bộ trang bị liền lộ ra.
Dạ Linh Ẩn.
Đây là trang bị cấp bậc cao hơn tám mươi cấp a! Hơn nữa còn là đủ bộ! Phải biết rằng, trang bị cần sửa chữa đi vào tay hắn không hơn vạn thì cũng hơn một ngàn kiện rồi, nhưng nguyên bộ trang bị tám mươi cấp này hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Tuy rằng trước đây cũng sửa chữa qua trang bị tám mươi cấp, nhưng này đều là kiện đơn, tuyệt đối không thể so sánh với bộ này.
Tiles bị này đả kích liên tiếp ngẩn người tại chỗ, hỗi lâu cũng không có phản ứng.
Một bộ trang bị cực phẩm đối với một thợ rèn mà nói, chính là một tòa kim sơn đặt nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh trước mặt làm cho người ta hưng phấn kích động không thôi.
Tiểu Duy biết ở trong trò chơi, Tiles có thể sửa chữa trang bị tám mươi cấp, nhưng ở trong thế giới sự thật này thì. . . . . . Cô cũng không dám chắc chắn.
“Có thể sửa sao?” Thử mở miệng hỏi một câu, mà bên kia lại không phản ứng gì, rơi vào đường cùng, Tiểu Duy đẩy Tiles, đối phương mới mạnh mẽ tỉnh lại.
“A! Ta thử xem, ừm, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm hư .” Tiles hiện tại căn bản là mặc kệ người đưa tới trang bị này là ai, người có thể có tư cách mặc vào loại trang bị tám mươi cấp này nhất định là vị cường giả, mà thế giới luôn là người mạnh là vua, hắn cũng không cảm giác mình sửa chữa trang bị và Tiểu Duy có quan hệ gì, nếu có thể, hắn thật sự rất muốn nhìn tư thế hiên ngang oai hùng mà chủ nhân của bộ đồ khi mặc nó vào.
“Thật có lỗi, ta muốn hỏi một chút, bộ trang bị này là của . . . . . Ai ?” Tiles thay đổi khẩu khí, vẻ mặt cười cười hỏi.
Tiểu Duy không nói chuyện, giống như không nghe thấy câu hỏi của Tiles, Alois mang một cái ghế lại đây, Tiểu Duy ở trong áo choàng hạ ngáp một cái, ngồi xuống.
Tiles thấy Tiểu Duy không nói chuyện, xấu hổ sờ mũi, nhưng cũng không dám giận chó đánh mèo, nhìn Tiểu Duy, lại nhìn trang bị một chút, bừng tỉnh đại ngộ.
Trang bị àny rõ ràng cho thấy là nó thuộc về nữ tính, mà Tiểu Duy vừa mở miệng là biết nàng là tính gì (+_+!!), như vậy, còn có gì để hỏi?
Kinh ngạc giọng nói trẻ tuổi lại tràn ngập sức sống, lại không dám nghĩ nhiều, Tiles liền bắt tay vào việc chuẩn bị bắt đầu sửa chữa trang bị.
Vốn là, lực phòng ngự cùng phụ gia thuộc tính của trang bị tám mươi cấp đã rất kinh người, nhưng khi Tiles cẩn thận kiểm tra độ bền của trang, vẫn bijdoaj cho nhảy dựng —— người mặc bộ trang bị này rốt cuộc đã trải qua cuộc chiến như thế nào mới có thể để cho trang bị tổn hại thành thế này? Độ bền đã muốn đi đến gần cực hạn, nếu như bị một chút thương tổn thêm một chút nữa, bộ cực phẩm trang bị này sẽ hôi phi yên diệt. . . . . .
Tiles vội vàng ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Duy, trong lòng cảm thán có thể là bởi vì chiến đấu đã bị đả thương rất nghiêm trọng cho nên mới mặc thêm áo choàng, không muốn tướng mạo lộ ra đi.
Tiểu Duy nhìn động tác nhỏ của Tiles, có chút lo lắng.
Ở trong trò chơi, chỉ cần trong chốc lát là có thể sửa chữa tốt cả bộ trang bị, làm sao ngồi lâu như vậy mà bộ đồ còn chưa sửa xong a?
“Mất bao lâu thì bộ đồ có thể sửa xong?” Tiểu Duy ngồi một bên nhịn không được mở miệng hỏi.
Tiles dừng tay một chút, đánh giá thời gian, suy tính nếu dùng một ngày một đêm chuyên chú sửa chữa bộ trang bị này thì mới có thể hoàn thành, liền nói: “Buổi tối ngày mai sẽ sửa xong.”
“Vậy được rồi, buổi tối ngày mai ta sẽ tới lấy.” Tiểu Duy nói xong đứng lên, mang theo Alois đi ra ngoài, mà Tiles ở phía sau cũng vội vàng đi tới vài bước, đưa Tiểu Duy bọn họ ra cửa.
Tiểu Duy chân trước vừa mới đi không lâu, sau lưng một ngọn gió phong hỏa hỏa liền tiến vào, hơn nữa vừa đi vào trong, vừa lớn hơn hô tên Tiles.
“Tiles a! Ngươi mau ra đây giúp ta nhìn xem pháp trượng này thế nào!”
Tiles đang hết sức chuyên chú sửa chữa trang bị của Tiểu Duy bị tiếng gầm rú này làm rung-động-tâm-thần, đương nhiên, hắn tự nhiên biết chủ nhân của giọng nói này là ai.
“Ta nói Karle Sellecti, đừng tưởng rằng ngươi ở đế đô này có đặc quyền thì đến chỗ ta cũng có thể giương oai! Lão tử đây không sợ ngươi!”
“Hắc hắc, đâu có a, chúng ta không phải là bạn tốt mấy chục năm rồi sao ~” Karle Sellecti cười hớ hớ chối đây đẩy, năm đó hắn và Tiles cùng với Athfield đều là bạn tốt chung cùng chung chí hướng, chỉ là về sau lại lựa chọn những con đường khác nhau rồi ai nấy đi rồi, mấy chục năm sau gặp lại nhau, đều là cường giả cấp bậc đại sư, nhớ lại năm đó, cảm khái ngàn vạn a.
“Ta hiện tại không có thời gian quan tâm đến cái phá pháp trượng của ngươi, lão tử đang có trang bị quan trọng cần sửa chữa.” Tiles tức giận trợn mặt nhìn Karle Sellecti một cái, sau đó lại tiếp tục ngồi sửa trang bị.
“Có trang bị gì có thể làm cho ngươi cảm thấy hứng thú như vậy?” Karle Sellecti không cam lòng đi tới, đem pháp trượng của mình đặt trên bàn, nói : “Đây là Hỏa Phượng Phi Vũ bảy mươi lăm cấp, phụ gia 100% công kích thuộc tính hỏa, như thế nào? Không có hứng thú?”
Tiles cũng không nhìn pháp trượng một lần nói luôn, “Không có hứng thú.”
Karle Sellecti sửng sốt, Tiles sẽ đối với trang bị có cấp bậc cao như vậy không có hứng thú, vậy khẳng định là bởi vì cái kia văn kiện trang bị hắn đùa nghịch trong tay có cấp bậc rất cao! Nghĩ vậy, Karle Sellecti vội vàng lại gần, hỏi: “Đây là trang bị gì?”
Nghe Karle Sellecti mỏ miệng hỏi, Tiles lập tức kiêu ngạo, nói: “Đây là sáo trang có người lấy ra để cho ta sửa chữa.”
“Sáo trang? ! !” Karle Sellecti biết rõ ý nghĩa của sáo trang là gì, cấp bậc thấp không nói, những sáo trang cần cấp bậc cao cần công tượng dùng ít nhất là ba tới năm năm hoàn toàn tâm nhập mới có thể tạo ra, mà loại sáo trang ở chợ đêm chính là vô giá.
“Đúng thế, là Dạ Linh Ẩn tám mươi cấp!”
“Cái gì? ! ! !”
Karle Sellecti vô cùng kinh ngạc, cầm lên, cẩn thận xem xét bộ sáo trang trên bàn trước mặt Tiles, từ trang sức trên đầu đến đôi giày, từ trên xuống dưới toàn bộ kiểm tra một lần, bên tai nghe thấy Tiles đang lẩm bẩm.
“Hơn nữa toàn bộ thuộc tính che dấu của bộ trang bị này đã được giám định, tạm thời không nói người rèn trang bị nhất định phải có cấp bậc đã trên đại sư, vấn đề là Giám Định Sư này trình độ cũng tuyệt đối không thấp! Ta không biết trên đại lục Caesar này còn có nhân vật như vậy a!”
Mà lúc này, ánh mắt Karle Sellecti nhìn trang bị lại càng ngày càng ngưng trọng, sau đó đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, cầm lấy tay Tiles lớn tiếng hỏi: “Người đưa bộ trang bị này cho ngươi có phải là một cô gái tóc đen không?”
Tiles bị dọa sợ nhảy dựng, nói: “Nghe thanh âm như là một cô gái trẻ, nhưng nàng che áo choàng, nhìn không tới mặt nàng.”
Karle Sellecti gần như có thể khẳng định người kia chính là Tiểu Duy, kiềm chế tâm tình kích động của mình hỏi: “Nàng đi đâu rồi?”
“Không biết, nhưng là nàng bảo tối ngày mai sẽ tới lấy trang bị.”
“Thật tốt quá!” Karle Sellecti cười lớn vỗ vỗ vai Tiles, nói : “Ta ở chỗ này đợi nàng.”
“. . . . . .”
Bên kia, Tiểu Duy và Alois chân trước mới vừa đi ra cửa hàng thợ rèn Tránh Hán, liền cảm thấy phía sau có người đi theo, cùng lúc đó, Alois cũng thấp giọng nói cho Tiểu Duy.
“Tiểu Duy, có người đi theo chúng ta.”
Hai người lừa gạt đến một hẻm nhỏ, Tiểu Duy xoay người, hướng về phía kia góc tối nói: “Là ai? Đi ra đi!”
Quả nhiên, từ nơi đó truyền ra tiếng bước chân rất nhỏ, chỉ lát sau, một người thân hìnhcao lớn đi ra, dựa vào ánh trăng có thể thấy rõ nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn, Tiểu Duy nghe thấy một giọng nói quen thuộc nói với mình:
“Ngươi đã trở lại, Tiểu Duy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.