Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 53: Thắng thua x cự long




Tiểu Duy nhìn đối diện Morrie Sickles cười tự tin, trong lòng suy nghĩ nên dùng loại ma pháp nào phối hợp mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất.
Hỏa hệ tất nhiên không thể được, bởi vì ở sâu dưới biển, Thổ hệ ma pháp chỉ sợ cũng không được, Mộc hệ ma pháp rất dễ dàng bị dòng nước đánh nát, như vậy còn lại cũng chỉ có. . . . . . Phong hệ, Ám hệ và Lôi hệ .
Ba hệ này cũng không phải lựa chọn sai, thủy dẫn điện, dùng ám hệ ma pháp che dấu, Lôi hệ ma pháp công kích, loại tổ hợp này chính là lựa chọn tốt nhất, chẳng qua Phong hệ ma pháp dưới đáy biển sẽ tạo thành thương tổn cực lớn, hơn nữa nơi này cách tộc người cá quá gần, nếu không phải bất đắc dĩ, Tiểu Duy sẽ không lựa chọn loại phương thức liều mạng này.
Quyết định chủ ý, Tiểu Duy điều chỉnh vật phẩm trang sức của mình một chút, từ trong hắc động lấy ra hai chiếc nhận tăng thuộc tính phong và lôi mang vào, lại uống lên một bình tăng tốc dược tề, nghiêng người làm tư thế, chuẩn bị đấu võ.
“Ngươi chuẩn bị xong?” Morrie Sickles đứng đối diện cười hớ hớ nhìn Tiểu Duy, hắn từ lúc bắt đầu đã không đem tiểu cô nương trước mắt này cho vào mắt bất quá vì cô có thể gây thương tích cho hắn nên bồi cô chơi đùa không tồi. Dù sao tuyệt sắc như thế, chỉ nhìn không chạm vào tuyệt đối không phải tác phong của hắn, Morrie Sickles .
Tiểu Duy nhìn Morrie Sickles cười cũng cong khóe miệng lên, nếu như hắn vẫn không thèm để ý tới tời của cô, như vậy, rất nhanh Rồng Biển Cả sẽ tự nhận lấy ác quả. Cô vừa mới nhớ tới ám hệ ma pháp có một cấm chú tên là thời gian gông xiềng, đây vốn là chú ngữ thuộc loại max level ở trong trò chơi.
Chú ngữ max level có nghĩa là gì? Nghĩa là so với long ngữ ma pháp cao hơn ra một cấp bậc ma pháp, nói thông thường một chút thì đó chính là diệt long ma pháp.
Diệt long ma pháp không nhiều lắm, một hệ cũng chỉ có vài cái, nhưng chỉ cần vận dụng thích đáng, mỗi một chú ngữ đều là cực kỳ trí mạng tồn tại.
Lúc này gông xiềng chính là cường đại tồn tại, người trúng nên ma pháp thì thân thể sẽ bị đông cứng trong vòng 5 giây, nói một cách khác, chính là hoàn toàn không thể cử động trong 5 giây, chỉ có thể đứng yên mà nhìn.
Mà Tiểu Duy đánh chủ ý chính là 5 giây này.
Bởi vì mặc kệ Rồng Biển Cả cường đại thế nào, hắn đều không muốn sử dụng kỹ năng của mình để đối phó với một nữ nhân loại.
Mà nhìn Tiểu Duy càng lúc cười càng tươi, Rồng Biển Cả Morrie Sickles đột nhiên cảm giác được không thích hợp, từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện lốc xoáy màu đen, mà thân thể cũng từ từ cứng ngắc không thể nhúc nhích, bên tai gần chỉ có thể nghe thấy giọng nói mơ hồ của Tiểu Duy truyền tới. . . . . .
“Thời gian gông xiềng.”
Bốn từ kết thúc, Morrie Sickles hoàn toàn yên lặng bất động như bị phong ấn trong lốc xoáy màu đen, mà lúc này Tiểu Duy cũng không nhàn rỗi, đứng cách Morrie Sickles không xa đưa ra một bàn tay lên, chậm rãi hội tụ một khối cầu lôi nguyên tố dày đặc trong lòng bàn tay, một kích này, cho dù không thể chết ngay lập tức, cũng làm hắn trọng thương!
Thời gian 5 giây lập tức trôi qua, khi Morrie Sickles phục hồi tinh thần đã thấy trước mắt lôi quang bắn ra bốn phía, căn bản né tránh không kịp, một khôi lôi cầu khổng lồ nghênh diện đánh úp lại. . . . . .
“Lôi quang chấn!”
Oanh một tiếng, lôi cầu đánh lên Morrie Sickles, nổ tung. Mà Tiểu Duy không đánh mất cảnh giác, nhìn chằm chằm vào tầng hơi nước bốc lên vì lôi điện cao áp. Một lát sau, giọng của Morrie Sickles truyền ra từ bên trong.
“Tiểu nha đầu đúng là có tài nha~”
Tiểu Duy cũng không chờ Morrie Sickles hiện thân, một cái tật phong tân tinh đánh về phía Rồng Biển Cả. Đây là một kỹ năng liên kích của Phong hệ, đem phong nguyên tố tập trung ở trên đùi, dùng gió xoáy ném địch vào đến không trung, sau đó đánh rơi thật mạnh xuống mặt đất, theo sau một cái Phong hệ đại chiêu làm cho phong nguyên tố ở đánh rơi địa điểm nổ tung, làm cho địch nhân không có cơ hội hoàn thủ.
Mà trên thực tế, Morrie Sickles quả thật đối với Tiểu Duy liên tiếp công kích không có lực chống đỡ, chẳng qua là khi chủy thủ của Tiểu Duy đặt lên yết hầu Morrie Sickles, con rồng bị dánh cho thương tích đầy mình lại bật cười.
“Ngươi thua, có cái gì buồn cười ?”
“Đầu tiên là Mộc hệ long ngữ ma pháp, tiếp theo là Thủy hệ, sau đó là cấm chú, cuối cùng là Lôi hệ cùng Phong hệ , nói thật tiểu nha đầu, ta đối với ngươi càng ngày càng cảm thấy hứng thú.”
Tiểu Duy lạnh lùng nhìn chăm chú vào Morrie Sickles, cô hiện tại tuy rằng khống chế được toàn cục, cũng không hề đắc ý hay thất ý, giống như người này tùy thời đều có thể đứng lên phản kích.
“Bình tĩnh phân tích, hoàn toàn không giống như là sức mạnh và tốc độ của một Ma Pháp Sư, nói thật, ta hiện tại thực hoài nghi ngươi thật là nhân loại sao?” Morrie Sickles hoàn toàn không quan tâm tới Tiểu Duy, tiếp tục nói.
“Bây giờ trả lời đáp vấn đề của ta, Caesar thiên thần ở đâu?” Tiểu Duy cũng không để ý tới Morrie Sickles động kinh đứng nói một mình, hỏi.
“Tiểu nha đầu, ngươi chẳng lẽ không biết tại trong biển ta chính là vô địch sao?” Cũng lúc Morrie Sickles nói câu này, Tiểu Duy phát hiện vết thương do lôi cầu gây nên dưới tác dụng nước biển đang từ từ khôi phục nguyên dạng! Cô lập tức muốn lui về phía sau cùng Morrie Sirah mở khoảng cách, nhưng cũng một giây sau bị nắm chặt cổ tay.
“Làm sao có thể cho ngươi chạy đâu?”
Morrie Sickles cong môi cười xấu xa, đầu ngón tay ngân quang lóe ra, một kích trúng bụng Tiểu Duy.
Mà Tiểu Duy cũng thoát khỏi tay của Morrie Sickles, nhưng vẫn bị ma pháp đánh trúng, lui về phía sau vài bước, gượng chống thân thể không ngã xuống.
Ma pháp Morrie Sickles dùng là một Băng hệ long ngữ thuộc Thủy hệ ma pháp, băng thuật có tác dụng gây ra trạng thái mê muội, bình thường như bị ma pháp này đánh trúng cũng cần mấy phút nữa mới có thể xuất hiện rõ trạng thái mê muội, cho nên Tiểu Duy lúc này cũng không hiểu được loại ma pháp ngớ ngẩn này cũng là long ngữ ma pháp, dù sao PK thần mã cũng so ai mau ngoan chuẩn hơn.
Nhưng một kích này cũng làm cho Tiểu Duy hiểu ra ý nghĩa chân chính của băng thuật.
Không phải tất cả ma pháp đều cần cự ly xa công kích, giống như băng thuật loại trực tiếp nhốt đánh vào trong cơ thể đối thủ, hiệu quả nhất định sẽ rất tốt.
Xem ra muốn đánh nhau với Rồng Biển Cả nói tuyệt đối không thể đánh ở trong biển a. . . . . . Tiểu Duy thở hổn hển, tầm mắt cũng trở nên mơ hồ, cô hình như nhìn thấy có vài người bơi lại đây. . . . . .
Morrie Sickles thấy thế, cười đi qua làm một cái ôm công chúa đem Tiểu Duy bế vào trong lòng, xoay người nhìn bao gồm quốc vương người cá và vài người cá khác.
“Morrie Sickles đại nhân. . . . . .” Quốc vương người cá bọn họ cũng không dám quá thân cận, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Duy hôn mê bất tỉnh bị Morrie Sickles ôm vào trong ngực thì Valanthe đi theo Aisha vừa tới nơi lại không nhịn được hô lên. “Tiểu Duy!”
Tinh linh công chúa Valanthe kêu to tiến lên, lại bị Aisha ngăn lại.
“Valanthe, không thể vô lễ với thần sử đại nhân.” Aisha nhẹ giọng nói với Valanthe, lại bị Valanthe là không đồng ý. “Aisha, hắn ôm Tiểu Duy a, nhất định là đã xảy ra chuyện, bằng không tại sao lại có thể như vậy?”
Aisha cũng biết nhất định là đã xảy ra chuyện, nhưng đối với phương là kẻ chi phối biển cả của cả đại lục, không phải là người mà bọn họ những người cá nhỏ bé có thể phản kháng, đó là Long tộc, một trong những cự long thủ hộ cửu đại trụ cột của thế giới này.
“Morrie Sickles đại nhân, vừa rồi tiểu nữ chạy tới nói. . . . . . Nói có nhân loại xâm nhập ý đồ bắt đi người cá. . . . . .”
Quốc vương người cá còn chưa nói xong, đã bị Morrie Sickles cắt đứt.
“Ta biết, chính là biên mấy người … kia.” Khi quay đầu lại nhìn lại thì phát hiện mấy tên kia đã ngất đi, nghĩ đến hẳn là cùng Tiểu Duy đánh nhau thời điểm lan đến gần bọn hắn, “Biển sâu đường hầm bên kia bị bọn họ thả huỳnh quang phấn, cho nên nhân loại mới có thể thuận lợi tiến vào.”
Quốc vương người cá hiểu ra, nhưng chưa kịp hỏi chuyện Tiểu Duy thì Rồng Biển Cả Morrie Sickles đã mang theo Tiểu Duy bơi xa rồi biến mất ở trong phạm vi tầm mắt của mọi người.
Valanthe thấy thế không tốt, nghĩ rằng dù sao cũng là thủ hộ trụ cột cự long, ngay cả Tiểu Duy mạnh như vậy cũng đánh không lại, nhưng cô còn không hi vọng Tiểu Duy gặp chuyện không may, nhớ rõ Tiểu Duy bên người cái kia tóc đen A Lạc hình như cũng rất lợi hại, Tiểu Duy nếu như không trở về, hắn nhất định sẽ rất sốt ruột, liền lập tức nói với Aisha : “Aisha, ta muốn quay về Tinh linh tộc, lập tức !”
Mà lúc này Alois đang làm gì đấy?
Hắn đang ngồi trong cung điện của Rồng Sinh Mệnh Ueda uống trà.
Từ lúc Tiểu Duy đi tộc người cá, Alois cả ngày liền buồn chán , sau khi biết tin tức sau liền chạy ra bờ biển đi qua lại nhìn xung quanh. Cuối cùng ngay cả Tinh linh vương cũng nhìn không được rồi, mang hắn trở về, cũng nói cho hắn biết Tiểu Duy rất nhanh sẽ trở về, cho phép hắn ở trong Tinh linh tộc tùy ý đi lại.
Hạ mệnh lệnh như vậy, Tinh linh thủ vệ nhóm tự nhiên sẽ không ước thúc Alois nơi nào có thể đi làm nơi nào không thể đi, vì thế khi bạn nhỏ này khi dạo đến Ueda cung điện thì Rồng Sinh Mệnh đã phát hiện bạn Rồng Hủy Diệt mới nhậm chức liền đi ra mới vào nhà mình làm khách.
Đối với Alois mà nói, đồng tộc đã rất lâu không thấy, không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng đáng mừng, hai con rồng vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm nói thật lâu. Alois cũng nhờ vậy mà biết được rất nhiều chuyện trong tộc mà hắn trước đâyko biết, đây đối với hắn mà nói là chuyện tốt, dù sao chuyện trong cự long tộc chỉ có người cự long tộc mới có thể biết.
Khi bọn hắn nói lên mấy những vị cự long thủ hộ trụ cột hiện đang ở đâu thì Ueda chợt nhớ tới đến Rồng Biển Cả Morrie Sickles cùng hắn làm hàng xóm mấy ngàn năm.
“Morrie Sickles sống ở trong biển Thủy Tinh bên kia nhưng đã lâu rồi ta cũng chưa nhìn thấy hắn.” Ueda uống ngụm trà, chậm rãi nhớ lại .
“Nha? Tiểu Duy cũng đi đến biển đó, nghe nói là đi tham gia hôn lễ của hoàng gia tộc người cá.” Alois khi nói chuyện này có vẻ không vui vẻ chút nào, vì sao Tiểu Duy cũng không mang theo hắn cùng nhau đâu?
“Tiểu Duy? Chính là cái nữ nhân loại cường hãn ngươi nói?” Ueda đặt ly trà xuống, hỏi lại, trong suy nghĩ của hắn, nữ nhân loại mà có thể hình dung là cường hãn thì có lẽ là có gien của cự nhân tộc đi, cái loại cơ bắp dữ dội, khuôn mặt dữ tợn , mới có thể có được sức mạnh cường hãn.
“Đúng vậy a.” Alois gật gật đầu, bỗng nhiên một ý tưởng xuất hiện trong đầu làm cho tinh thần hắn run lên, “Ueda thúc thúc, chúng ta đi nhìn xem Morrie Sickles thúc thúc thế nào đi?”
Ueda nghĩ nghĩ, gật gật đầu, nói :”Cũng tốt, lại nói chúng ta cũng rất lâu không gặp mặt, mượn cơ hội này gặp một lần.”
“Thật tốt quá! Chúng ta lập tức đi đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.