Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 47: Rừng rậm X Cứu trị




Công Chúa Điện Hạ của Tinh linh tộc quá nhiệt tình làm cho Tiểu Duy có chút ăn không tiêu, lúc này cô đang bị vị công chúa điện hạ kia kéo tay đi sâu vào trong rừng Linh Mộc, dọc theo đường đi gặp rất nhiều Tinh linh, bọn họ đều hướng về phía Tiểu Duy và Valanthe công chúa nở nụ cười thân thiết, thậm chí còn đưa trái cây và rượu họ tự ủ tặng Tiểu Duy.
Cảnh tượng này. . . . . . giống hệt như là mình đã đạt được danh vọng ở mức độ sùng kính ở rừng Linh Mộc. Nhưng vấn đề là cô hình như là chưa hề làm cái gì a. . . . . .
Tiểu Duy buồn bực nghĩ, không tính trong trò chơi, ở trong thê sgiwois này, đây là lần đầu tiên cô bước vào rừng Linh Mộc, nhưng những người dân ở đây giống như đã sớm biết mình, nhiệt tình chảo hỏi với Tiểu Duy, có tiểu Tinh linh còn chạy tới nhảy múa xung quanh cô.
“Đây. . . . . . Là chuyện gì xảy ra?” Tiểu Duy kỳ quái nhìn các Tinh linh đáng yêu, hỏi Valanthe.
“Ừm? Tất cả mọi người đều rất thích ngươi, Tiểu Duy!” Valanthe vui vẻ nói, “Ta nói cho mọi người, ngươi là một vị anh hùng, là ngươi cứu vớt những nhân loại trúng nguyền rủa trong đế đô!”
“Ngươi là làm sao mà biết được?” Tiểu Duy càng khó hiểu, rõ ràng là cô vụng trộm đem phương thuốc giao cho Karle Sellecti, làm sao có thể ngay cả Tinh linh cũng biết?
“Không nên coi khinh Tinh linh tình báo nha ~” Valanthe rất đắc ý nói, “Tuy rằng chúng ta hàng năm sinh sống trong rừng rậm, nhưng là không phải với những chuyện ở bên ngoài hoàn toàn không biết, những chuyện quan trọng như vậy,chúng ta làm sao có thể không phái người đi điều tra được?”
Nghe Valanthe trả lời, Tiểu Duy hơi cau mày. Nếu Tinh linh tộc có thể tra được, đây cũng có nghĩa là những chủng tộc khác cũng là có thể biết được. Nhưng đây cũng không có nghĩa là Quang Minh Thần Điện cũng đã biết tình hình thực tế , nhưng. . . . . . Cứ như vậy cho mình và Alois đội một đầu đen, về phần mục đích. . . . . . Cô trước mắt còn chưa biết, mà hiện tại cũng chỉ là đoán.
“Làm sao vậy?” Valanthe thấy Tiểu Duy sắc mặt ngưng trọng, khó hiểu nghiêng đầu hỏi.
“Không có gì.” Tiểu Duy nở nụ cười, chỉ vào Tinh linh trong lòng Alois nói: “Đây là Tinh linh chúng ta mang về từ Ma tộc.”
Valanthe sửng sốt, nhìn theo hướng Tiểu Duy chỉ, lập tức hô lên: “Thúc thúc!”
Không gọi thì không sao nhưng một khi đã gọi thì . . . mọi người chung quanh đều nhìn lại đây.
“Mau trở về cung điện đi, hắn ở trong ám nguyên tố nồng đậm đã một thời gian dài, thân thể bị ăn mòn, sinh mệnh dấu hiệu đã rất mỏng manh .”
Valanthe lúc này mới từ trong lúc kinh ngạc tỉnh lại, nhanh chóng phân phó người trở lại cung điện, cũng triệu tập cung đình ngự dụng dược tề đại sư, cứu trị cho thúc thúc.
Tiểu Duy và Alois cũng đi theo vào trong cung điện, nhìn các Tinh linh ra ra vào vào, cảm thấy mình không nên nhúng tay vào, liền đứng ở một bên nhìn. Tinh linh vương Illaba cũng vội vàng đi tới, khẩn trương hỏi thăm tình hình thúc thúc mình từ các dược sư cung đình.
Thật ra thì Tiểu Duy đã sớm biết vị Tinh linh này chính là tiền nhiệm Tinh linh vương đệ đệ, trước khi bị bắt đến Ma tộc cũng từng là thần xạ thủ tiếng tăm lừng lẫy trong Tinh linh tộc, năm đó còn lại là bởi vì tuổi trẻ khí thịnh, mới trúng bẫy Ma tộc, sau đó bị Ma vương nhốt ở Ma tộc. Lại nói tiếp, Ma tộc bí pháp cư nhiên có thể biết Lucifer thân phận sau khi chuyển thế, điểm ấy không thể không khiến người không để ý. Dù sao trước đây khi ở trong trò chơi, bí pháp được giải thích là cấm chú ở Ma tộc, không dễ sử dụng, đại Ma vương còn từng ban bố pháp lệnh, cấm sử dụng nó. Nhưng trò chơi nhưng không có thuyết minh chính xác là vì sao, dù sao đối với người chơi mà nói, loại nhân quả trước sau này cũng không quan trọng, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ là được rồi. Có vài người chơi thậm chí căn bản không thèm nhìn nội dung nội dung nhiệm vụ, điều bọn họ quan tâm chính là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Đám dược sư cung đình sắc mặt ngưng trọng nói cho Tinh linh vương và công chúa biết, thân thể của thân vương điện hạ đã bị ám nguyên tố ăn mòn quá sâu, khó mà cứu chữa.
“Không có biện pháp nào sao?” Tinh linh vương Illaba nhìn thân thúc thúc nằm ở trên giường hơi thở mỏng manh, giọng nói mang theo cả sự tuyệt vọng mà chính bản thân hắn cũng không nhận ra.
Thân thúc thúc của hắn, Alvin Siannodel, từng là một ngôi sao sáng chói nhất trong Tinh linh tộc, cũng từng là người được cho rằng có thể trở thành một trong những Tinh linh Chiến thần mạnh nhất, nhưng ở năm mươi năm trước vô cớ mất tích, mà nay. . . . . . mang bộ dáng này trở về tộc. . . . . . Illaba nắm chặt hai tay, trong lòng là không cam cùng phẫn nộ, Alvin thúc thúc là người mà hắn sùng bái nhất khi còn nhỏ, Mộc Hệ ma pháp cường đại, tài bắn cung tinh chuẩn, làm cho hắn lâm vào khát khao.
“Chúng ta rất xin lỗi, Vương.” Sự sung sướng vì Alvin thúc thúc trở về , lúc này đã muốn biến mất hầu như không còn, Tinh linh vương Illaba hai tya mở ra, vẻ mặt đau thương.
“Không, sẽ không . . . . . .” Valanthe công chúa lại không chấp nhận sự thật này, chuyển hướng về phía Tiểu Duy đứng ở một bên, lớn tiếng hỏi: “Tiểu Duy, ngươi có biện pháp, đúng không?”
Tiểu Duy nghe vậy ngẩng đầu lên, ở trong trò chơi cứu trị vị thân vương đại nhân này đều là dựa vào trình độ dược tề của người chơi dược tề, trình độ đủ cứu liền cứu, còn có thể giành được chiếm được hảo cảm của Tinh linh tộc, nếu không đủ, kia chết thì chết rồi, cũng không có gì, dù sao vậy cũng là đem di thể mang về bổn tộc, độ hảo cảm cũng không thấp. Bởi vì mặc kệ lựa chọn loại nào, cũng có thể gây ra nhiệm vụ kế tiếp, nên đối với Tiểu Duy mà nói lựa chọn nào cũng không quan trọng cho lắm.
Nhưng khi Tiểu Duy còn chưa mở miệng, vị kia đầu lĩnh nhà bào chế thuốc cung đình lại nói. “Công Chúa Điện Hạ, nếu ta đoán không có sai, Alvin thân vương điện hạ bị ám nguyên tố ăn mòn chí ít có vài thập niên rồi, đã muốn xâm nhập cốt tủy, trừ phi. . . . . . Trừ phi đại sư đã ngoài cấp bậc tống sư, bằng không. . . . . .” Nói xong, còn trừng mắt nhìn Tiểu Duy một cái, ánh mắt giống như đang nói “Không hiểu cũng đừng có nói loạn nói, nơi này không phải ngươi nghĩ nói cái gì có thể nói”.
Tiểu Duy vốn không định quan tâm đến chuyện này nhưng khi nhìn đến ánh mắt của vị Tinh linh kia, cô đổi ý định. Cười lạnh một tiếng, Tiểu Duy đối Valanthe nói: “Còn không đến mức giống cái kia cái gì nhà bào chế thuốc của các ngươi nói như vậy, còn thở còn có thể cứu.”
“Thật vậy sao, Tiểu Duy?” Valanthe giống nhau bắt được cây cỏ cứu mạng giống nhau dùng chờ đợi ánh mắt nhìn Tiểu Duy, ngay cả Tinh linh vương Illaba cũng ngẩng đầu lên, nói, “Thật sao ?”
“Đúng như vị tiểu thư này nói như vậy, “ Vị cung đình nhà bào chế thuốc kia lại lần nữa nói chen vào, “Chúng ta ở nhiều năm trước kia chiếm được một phương thuốc, nhưng bởi vì nó được viết là cổ đại văn tự nên cho tới nay vẫn không có ai biết được phương thuốc đầy đủ, nhưng theo trước mắt có thể biết một bộ phận, hẳn là có thể thông qua nên phương thuốc này cứu trị thân vương điện hạ .”
“Machik, phương thuốc ở nơi nào? Triệu tập nhà bào chế thuốc cả nước đến phá dịch!” Tinh linh vương vừa nghe, lập tức nói.
“Vương, chúng ta đã làm như vậy rồi, nhưng theo trước mắt năng lực chúng ta còn chưa đủ để đủ. . . . . .”
“Cái phương thuốc kia , hẳn là kêu hồi dư huyễn tề đi.” Tiểu Duy tựa vào tường, thản nhiên nhìn về phía vị kia cung đình nhà bào chế thuốc Machik.
Vừa dứt lời, Machik liền khiếp sợ nhìn Tiểu Duy, vẻ mặt giống như đang nói “Làm sao ngươi biết”? Tiểu Duy trên mặt miệt thị vẫn cũng chưa biến mất, nhìn chằm chằm Machik, nói tiếp: “Hồi dư huyễn tề, đem thân thể trạng thái kỹ năng trở về trạng thái khỏe mạnh, nhưng lại có một phản ứng phụ là đánh mất trí nhớ, có thể là trong một thời gian ngắn trí nhớ, cũng có có thể là tất cả trí nhớ. Trí nhớ có thể khôi phục nhưng không xác định là lúc nào, bằng cách nào.”
Tiểu Duy mỗi nói ra một chữ, vẻ mặt Machik liền nghiêm túc thêm một phần, cuối cùng toàn thân cứng ngắc, không nói nên lời.
“Ta nhớ, phương thuốc giống như cần cô đầu thảo, kim phấn cá mập, vảy người cá, vỏ cây ngô đồng, nhựa cây thương ngàn năm, móng tay thụ yêu, cùng với. . . . . . tuyết sơn liên ngàn năm.”
“Mấy thứ này các ngươi đều có sao?” Tiểu Duy ánh mắt chớp chớp vô tội, nhìn mọi người ở đây, cười đến thiên chân rực rỡ.
Machik một búng máu nghẹn trong ngực, bọn họ biết phương thuốc này tên là hồi dư huyễn tề, cũng biết đại khái công dụng của dược tề này, nhưng đối với nội dung phương thuốc lại không hiểu gì, thậm chí còn không biết cần những phương liệu như vậy!
“Machik, những tài liệu này. . . . . . trong vương cung đều có sao?” Tinh linh vương Illaba am hiểu mang binh đánh giặc thống trị quốc gia, đối với dược tề lại biết không nhiều, vì thế lúc này chỉ có thể cầu trợ ở vị nhà bào chế thuốc cung đình này.
“Nha, Tinh linh tộc đất rộng của nhiều, tài nguyên dày, những tài liệu này, làm sao có thể không có đâu? Đúng không?” Tiểu Duy trên mặt cười càng sáng lạn, lời nói ra lại càng tàn nhẫn, cô đã muốn có thể nhìn đến mồ hôi chảy ra trên trán Machik.
“Này. . . . . . Này. . . . . .” Machik nhìn Tinh linh vương Illaba, kiên trì nói tiếp, “Vương, trong tộc hiện tại chỉ có cô đầu thảo, vỏ cây ngô đồng, nhựa cây thương ngàn năm , móng tay thụ yêu tùy thời cũng có thể dùng, nhưng còn lại . . . . . .”
“Còn lại phấn kim cá mập và vảy người cá thuộc loại tộc người cá, chúng ta và tộc người cá nhiều thế hệ giao hảo, muốn có cũng không quá khó, chính là vị thuốc tuyết sơn liên . . . . . .” Machik trên mặt tràn ngập khó xử, ở trong ánh mắt của Tinh linh vương không thể không nói tiếp, khuôn mặt đỏ bừng.
“Tuyết sơn liên chỉ có thể sinh trưởng ở trong thời tiết cực kỳ lạnh, đối với hoàn cảnh cùng độ ấm yêu cầu đều là cực kỳ hà khắc, chúng sinh trưởng đơn lẻ, thích sống ở trên mặt vách đá núi đen, một ngàn năm nở hoa một lần, một khi nở thì phải đợi nó nở được một năm mới có thể dùng làm thuốc, là dược liệu cực kỳ trân quý.”
“Cần một ngàn năm sao. . . . . .” Tinh linh vương Illaba cắn chặt răng, nhưng chưa nhụt chí, nếu Tiểu Duy có thể nói ra phương pháp này, liền có nghĩa cô có biện pháp giải quyết, huống chi theo điều tra, cô gái trước mắt không đơn giản như hắn nghĩ.
“Đúng vậy, Vương.” Machik nhìn vẻ mặt Tinh linh vương, đối với nữ nhân loại trước mắt này càng thêm nghi hoặc, cho dù cô có thể biết nội dung phương thuốc kia, cũng chỉ có thể là thuyết minh cô từng gặp được quá dược tề tông sư, cũng trùng hợp nhớ kỹ nội dung phương thuốc này, không hơn, bằng không nhìn số tuổi của cô ta làm sao có thể biết được tri thức dược tề cao sâu như vậy?
“Machik nhà bào chế thuốc, ngươi biết cách phối chế hồi dư huyễn tề sao?” Tiểu Duy đối với vấn đề tuyết sơn liên một chút cũng không rối rắm, mà nhảy qua vấn đề này, đi thẳng vào vấn đề chính.
“Cái gì, cái gì?”
“Ta nói ngươi nắm giữ phương pháp phối chế không? Con người của ta không thích mùi gay khi chế dược chút nào, cho nên mời ngươi đại lao một chút a.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.