Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 42: Tình cảm x ra tù




Alois điên cuồng đánh Teas, nhưng không thể không nói thực lực của ác ma trong bảy đại tội cũng khá là mạnh, tuy hơi chật vật nhưng ít nhất hắn có thể tránh thoát mấy quyền của Alois. Mà vấn đề là bạn rồng con này đã hoàn toàn quên mình là Hủy Diệt Chi Long chỉ cần nâng tay là có thể sử dụng hắc ma pháp rồi, từ điểm đó đó có thể thấy được, người đang nổi giận có thói quen sử dụng nắm tay.
Đương nhiên, rồng cũng không ngoại lệ.
Tiểu Duy sờ sờ cổ mình, nguyền rủa đã giải trừ, chỉ còn lại Mammon chú văn .
Mắt nhìn Alois ở bên kia điên cuồng K(đấm + đá) ác ma, Tiểu Duy giật giật khóe miệng. Gần đây con rồng ngốc này càng ngày càng không bình thường, vô duyên vô cớ nổi điên, vô duyên vô cớ vui vẻ, vô duyên vô cớ bùng nổ, chẳng lẽ bây giờ rồng con khó nuôi vậy sao? (=_= you nuôi rồng khi nào nữa rồi?)
Không thể không nói, Tiểu Duy từ đầu đến đuôi chưa từng đem Alois coi như một người đàn ông đêể đối đãi, đầu tiên là tọa kỵ, sau là rồng ngốc, hiện tại a. . . . . . Có thể là một đứa trẻ chưa lớn. Giống như chưa từng có người nào dạy Alois cái gì là tình yêu, Tiểu Duy cũng không thể giải thích —— vấn để chủng tộc khác biệt thật sự là làm cho người rất khó có thể tiếp nhận rồi.
Cho dù Alois biến thành hình người, cũng không thể nào thay đổi chuyện hắn là một con rồng.
Vì thế, Alois ảo não không hiểu tình cảm của mình, mà Tiểu Duy lắc đầu không hiểu vì sao con rồng ngốc kia lại nổi điên.
Ác ma xung quanh khi thấy teas bị đánh, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại chuyển mục tiêu sang Tiểu Duy —— nữ nhân loại. Lão đại đã bị đánh thảm, nếu như có thể thừa dịp phía sau nếm thử trước . . . . . .
Nghĩ như vậy, bọn họ cũng hành động như vậy. Khi một cái Ma tộc liều lĩnh nhằm phía Tiểu Duy, những người khác cũng nhanh chóng phản ứng lại, liên tiếp vọt tới. Nhưng, cũng đang một giây sau bị toàn bộ đánh bay.
Tiểu Duy đeo bao tay bằng da rồng, trong tay còn nắm một cái đầu, vẻ mặt lạnh như băng không tới chút quyến rũ nào lúc nãy, làm người ta không rét mà run.
Quả nhiên, khi cánh tay nhìn như mềm mại không xương của Tiểu Duy nhẹ nhàng vung lên, cái đầu của nam nhân Ma tộc kia thuận thế bay ra ngoài, đập vào tường, không có động tĩnh.
Chỉ là ngắn ngủn vài giây sau, Asmodeus Teas địa bàn đã bị thủng mấy lỗ, quay đầu nhìn lại, Asmodeus Teas hoàn toàn nằm sâu trong vách tường, rũ đầu xuống, Ma tộc phạm nhân ở khu vực này nằm đầy đất, không có tiếng gào, không có tiếng rên rỉ, nơi này yên tĩnh đến đáng sợ.
Alois tựa hồ còn chưa hết giận, tiếp tục dùng chân đá Teas, vẻ mặt chỉ có thể dùng bốn chữ nghiến răng nghiến lợi để hình dung, dữ tợn vô cùng.
Tiểu Duy đi tới, vỗ vỗ bả vai Alois, nhẹ giọng nói: “Đủ rồi.”
Có lẽ không nói lời nào thì vẫn tốt hơn, Alois đột nhiên xoay người lại, làm Tiểu Duy chấn động là Alois đem nàng ôm chặt trong lòng, dùng sức ôm như muốn đem cô giấu vào trong xương tủy của mình, cảm giác này làm cho Tiểu Duy thầm kêu không tốt.
“Ngươi không sao chứ?” Trong tình hình này, Tiểu Duy biết rõ không thể kích thích Alois thêm nữa, mà trừ bỏ lời này cô cũng không biết làm gì.
Alois không nói chuyện, nhưng thân thể đã từ từ thả lỏng, nhẹ nhàng ôm Tiểu Duy, khom người ở cổ của cô chà chà. Ngay khi Tiểu Duy nghĩ đến đã không sao nữa thì Alois lại lần nữa cứng người.
Hắn thấy được dấu hôn Teas để lại trên cổ Tiểu Duy.
Trong nháy mắt đí, máu lại lần nữa xông thẳng lên đầu. Vì thế Alois làm một quyết định mà cả đời hắn chưa từng hối hận —— hắn hung hăng cắn một cái lên dấu hôn trên cổ Tiểu Duy .
“A——” Tiểu Duy lập tức đau đớn rên lên một tiếng, đây rốt cuộc là rồng hay là chó a? Cắn đau muốn chết!
Dùng sức đẩy Alois ra, Tiểu Duy lấy tay ôm cổ mình, mà Alois lúc này nhìn đến dòng máu màu đỏ từ trong kẽ tay Tiểu Duy chảy ra.
Alois hoảng sợ.
Hắn chỉ là rất tức giận, hắn chỉlà không muốn làm để cho dấu vết của người khác ở lại trên người Tiểu Duy, nhưng vì sao. . . . . . Vì sao nàng lại bị thương? Nàng rõ ràng mạnh đến biến thái như thế, làm sao thân thể lại yếu ớt như vậy?
Alois chợt nhận ra một vấn đề rất quan trọng, bên ngoài da rồng có một lớp long bì cứng cáp và vảy rồng phòng hộ nhưng nhân loại như Tiểu Duy thì không có, nàng chỉ có thể dựa vào trang bị làm công cụ phòng ngự, nhưng lúc này Tiểu Duy mặc là trang phục mốt một chút lực phòng ngự đều không có, huống chi, da thịt trần trụi làm sao có thể cùng long bì so sánh.
“Ngươi là chó sao? ! !” Tiểu Duy phẫn nộ trừng mắt Alois, tên này lại định giở trò quỷ gì a!
“Ta. . . . . .” Alois ngơ ngác nhìn Tiểu Duy, thậm chí cũng không nghĩ tới đi băng bó cho nàng.
“Ngươi cắn ta làm gì? ! !”
“Dựa vào cái gì ngươi muốn cho cái tên kia hôn ngươi? ! !” Alois cũng nổi giận, hướng về phía Tiểu Duy hét lại.
Tiểu Duy sững sờ, trong lòng mắng to Alois là đầu heo, nàng rõ ràng đã giải thích rồi, là vì giải trừ nguyền rủa!
“Ngươi là đồ rồng ngốc khuyết thiếu tình thương của mẹ!”
Vốn là, Tiểu Duy những lời này chỉ là muốn nói cho bõ tức, không ngờ, lại khiến cho Alois “bừng tỉnh đại ngộ”.
Xác thực, Alois không biết mình mẫu thân là ai, cũng cho tới bây giờ chưa thấy qua mẫu thân, khi hắn biết hai chữ mẫu thân này là vì mẫy ngày trước khi phụ thân đi hắn nghe ma thú khác nói, hỏi sau mới biết được một cái đứa trẻ là có được cả phụ thân và mẫu thân. Nhưng là hắn không giống, phụ thân của hắn chỉ dạy cho hắn ma pháp, sức mạnh, như thế nào trở nên mạnh mẻ, như thế nào bảo mệnh, cũng chỉ nói cho hắn từ nay về sau phải thờ phụng Caesar thiên thần, thiên thần đại nhân sẽ chúc phúc cho hắn và cũng phù hộ hắn cả đời.
Trong qua trình lớn lên của hắn không hề có bóng hình của mẫu thân mà phụ thân sau khi dạy dỗ hắn mọi chuyện liền biến mất không thấy, hắn cũng chưa từng có ai ở cạnh mình, giống như Tiểu Duy.
Bọn họ cùng một chỗ thời gian cũng không tính là ngắn, tính từ khi nàng đi vào trogn cung điện của Alois trở đi. Tuy rằng nữ nhân này mạnh có chút biến thái, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ ở chung. Ngược lại , Alois thích cường giả, phụ thân đã nói với hắn, Cự Long tộc luôn luôn thích cùng cường giả trở thành bằng hữu.
Chỉ là cảm giác không bình thườn mà mình đối Tiểu Duy là cái gì? Alois không biết. Nhưng khi Tiểu Duy nói ra câu khuyết thiếu tình thương của mẹ kia, Alois đột nhiên cảm thấy, mình là không phải đem Tiểu Duy thành mẫu thân mà ỷ lại vào sao?
Vì thế bạn rồng ngốc sau khi suy nghĩ cẩn thận, trong khoảng thời gian ngắn có chút khống chế không nổi tâm tình kích động của mình, nhìn Tiểu Duy cổ đang chảy máu muốn tới gần lại không dám, bộ dạng ủy khuất.
Tiểu Duy theo trong nhẫn lấy ra băng vải, băng bó cho mình, lắc cổ trái phải mấy cái, cảm thấy cổ đã không có vấn đề gì nữa.
Nhìn Alois vẫn còn đang ngẩn người , Tiểu Duy nói : “Ngẩn người cái gì! Đi mau!”
Alois không nhúc nhích, đỏ lên cả khuôn mặt, kích động nhìn Tiểu Duy, lớn tiếng nói to hai chữ:
“Mẫu thân!”
Phốc ——
Tiểu Duy trước mắt khiếp sợ nhìn Alois, theo sau, nổi giận:
“Lão nương ta khi nào thì có con trai lớn như ngươi? Ngươi muốn chết phải không? ! ! ! ! ! !”
“. . . . . .”
=== ======đường ngăn cách === ======
Thân là một trong những chủng tộc thần bí ở Caesar đại lục – Ma tộc, trên thực tế cũng có những điều bí ẩn của mình. Một năm một tháng một ngày nào đó, không biết vì sao, ngục giam đại lao vốn đứng sừng sững ở bên miệng núi lửa lại đột nhiên sụp xuống, tù phạm cùng nhân viên công tác bên trong toàn bộ bị chôn sống, còn những người thoát hiểm lại hoàn toàn không biết được chuyện gì đã xảy ra, cho nên nguyên nhân đại lao sụp xuống đã trở thành một bí mật mà Ma tộc đến nay vẫn chưa được giải thích.
Đương nhiên, đây là ngôn luận bên ngoài.
Thực tế tình huống. . . . . . mọi người cũng có thể đoán ra được rồi.
Tiểu Duy trong lúc nổi giận đuổi theo Alois đánh, mà cũng bởi vậy trong lúc vô tình trực tiếp đem Mammon ác ma tiêu diệt, nguyền rủa kết giới sụp đổ, Alois bởi vì bị Tiểu Duy thúc ép, khôi phục chân thân, phát ra một quả cầu hắc ám năng lượng thật lớn. Không có kết giới che chở, toàn bộ đại lao trở nên dị thường yếu ớt, và rồi . . . đại lao cứ như vậy trực tiếp sụp xuống . . . . . .
Tiểu Duy và Alois chật vật từ trong đổ nát bò ra, bị vệ binh Ma tộc đuổi tới mang đi, mà lúc đó, Tiểu Duy vẫn không quên phẫn nộ hướng về phía Alois giơ ngón giữa, dùng hành động biểu đạt sự bất mãn trong lòng.
Tuy hai người cũng không phải người bình thường, nhưng dù sao cũng mới từ trong phế tích chui ra, chật vật là không thể tránh được.
Vì thế làm khi hai người kia bị đưa Ma vương trước mặt, vị mỹ nữ Ma vương kia không hờn giận nhăn mày.
“Làm sao lại bẩn như vậy? Dẫn đi tắm rửa.”
Khi nô bộc vừa định đem hai người dẫn đi, Ma vương bệ hạ lại mở miệng.
“Nữ lưu lại.”
Tiểu Duy nhất giật mình, cau mày nhìn về phía Vương, có lẽ mình vừa rồi ở trong đại lao náo hơi lớn, bây giờ không biết nội dung vở kịch sẽ trở thành như thế nào đây?
“Ngươi coi như có chút bản lĩnh .” Ma vương cao ngạo hướng về phía Tiểu Duy hất càm, vẻ mặt như cười mà không cười, cho dù là đối mặt với nữ nhân, sự quyến rũ tận xương của nàng phát ra bên ngoài một chút cũng chưa biến, “Có thể cởi bỏ nguyền rủa của ta, hủy đại lao của ta, ta có nên khích lệ ngươi không nhỉ.”
Quả nhiên là như vậy . . . . . . Tiểu Duy tâm lý nghĩ, trời mới biết này nội dung vở kịch đều biến thành bộ dáng gì nữa, còn không bằng đâm lao phải theo lao.
“Như vậy, Ma vương bệ hạ muốn ca ngợi ta chút gì đâu?”
“Còn nhớ rõ ta đã nói gì trước đây sao?”
Tiểu Duy mở to hai mắt, cô làm sao quên được.
“Chờ ngươi theo trong lao lúc đi ra, chúng ta hẳn là luận bàn một chút. Về vấn đề quyền sở hữu của nam nhân kia.”
“Như vậy Ma vương bệ hạ định đem lần này luận bàn bắt khi nào đâu?” Tiểu Duy cười hỏi.
“Cải lương không bằng bạo lực, liền hiện tại đi.” Ma vương vung tay lên liền có thị vệ đi đến, “Đem nàng mang vào khu vực hắc ám phong ấn.”
Tiểu Duy đương nhiên là biết khu vực hắc ám phong ấn là cái gì, ở trong đó có Ma tộc tổ tiên thi pháp bố trí cường đại kết giới, mỗi đời ma vương đều ở chỗ này tu hành, dù sao Ma vương ma lực quá mức cường đại, không có rắn chắc kết giới ngăn cản thì khu Địa Ngục cốc này sẽ gặp phải tao ương .
Nhưng ý định của Ma vương lúc này, khu vực hắc ám phong ấn có một điểm cực kỳ đặc thù, đó là ở trong đó không thể sử dụng bất cứ Quang Minh Hệ ma pháp nào, nếu sử dụng sẽ gặp bị phản phệ, vô cùng thống khổ.
Ma vương hẳn là lo lắng Tiểu Duy là Quang Minh Hệ pháp sư, mới quyết định như vậy. Dù sao Quang Minh Hệ ma pháp đối với toàn bộ Ma tộc là có lực sát thương rất lớn, xuất hiện thứ này sẽ khiến cho dân chúng khủng hoảng .
Khu vực hắc ám phong ấn trên thực tế là một sân đấu rất lớn, bên sân có thính phòng, mặc dù không nhiều lắm nhưng là vậy là đủ rồi, dù sao làm người xem chỉ có hai người là Ma tộc thiếu chủ Thụy và Alois.
Khi Alois xuất hiện đã đổi lại một thân quần áo sạch sẽ, bộ quần áo hoa lệ làm nổi bật thân hình hắn, cùng với Tiểu Duy một thân tro bụi, khách quan mà nói bọn họ nhìn giống như người của hai thế giới.
“Tiểu Duy!” Alois tựa hồ là biết nguyên nhân Tiểu Duy tức giận, người tính tình đáng sợ, mình vẫn là không cần chọc vẫn tốt hơn, “Ta sẽ cứu ngươi!”
Alois hướng về phía Tiểu Duy hô to, lại bị Tiểu Duy trợn mắt xem thường.
“Ngươi đứng ở đó, chờ ta.”
Khi Tiểu Duy nói, Ma vương cũng đã đi ra, một thân váy đen để lộ da thịt làm cô có cảm giác đang nhìn thấy nữ vương SM (là các bạn nữ thích mặc đồ da màu đen bó, cầm roi vung lên quất các bợn nam đáo ^^~).
“Mồm mép không tệ.” Ma vương quay đầu mắt nhìn Alois, cười nói với Tiểu Duy.
“Thực lực cũng không tệ.”
“Như vậy, chúng ta bắt đầu đi.”
“Tốt.”
Tranh đấu giữa nhân loại và Ma vương, hết sức căng thẳng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.