Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 45: Chiếm lấy em...! ( H+)




Thân nhiệt của cô càng lúc càng tăng cao, luồng nhiệt lưu dưới bụng làm cả người cô căng cứng, bức bối đến khó chịu...


Hạ thân ướt át, khiến cô càng thêm nảy sinh ham muốn... Lý trí cuối cùng của cô đã bị đánh gãy, chỉ còn lại ham muốn nhục dục như bị từng đợt triều cường vây lấy..!


Cô thật sự bất lực... khắp cả cơ thể như bốc hỏa, râm rang, ngứa ngáy đến phát điên!?


Cô đang ham muốn, cô biết, cô cần có đàn ông để giúp cô giải đi cơn hạn hán, khô hanh đang hoành hành trên người cô, khó chịu đến vô cùng!?


Và ốc đảo của cô, người đàn ông gần cô nhất hiện tại...
.
.
.
.


Chính là... Lạc Vô Thần!!


Cô chủ động áp môi mình lên môi của Vô Thần, càng hôn càng thoải mái... Cô vốn không có kinh nghiệm trong quan hệ nam nữ, cô chỉ làm theo bản năng, hoàn toàn để dục vọng tự nhiên dẫn dắt...


Cô mút, cắn và đưa lưỡi vào bên trong, tìm kiếm chiếc lưỡi nam tính, cùng nhau hòa quyện và nhảy múa...!


Vô Thần theo bản năng lập tức đáp lại nụ hôn của cô say đắm... Anh muốn cô, khi môi cô chạm vào môi anh thì đại não của anh đã gào thét: " Muốn, anh muốn em... Em là của anh, Thiên Nguyệt của anh!"


Vô Thần hôn cô đến điên cuồng, cô cũng nhiệt tình đáp lại anh.


Các anh còn lại thì nuốt nước bọt nhìn 1 màn cảnh tượng nóng bỏng diễn ra trước mắt, vị trí của Vô Thần hiện tại... Bọn anh cũng muốn...!


Huyết Lệ đưa cho Dạ Diễm 1 viên thuốc màu đỏ... và nói nhỏ với các anh:


_ Xuân dược thì không có thuốc giải, các anh làm sai thì hãy tự lấy thân mình mà làm giải dược đi! Đây là viên nang cường thể đặc biệt mà em chế tạo riêng cho nữ giới, giúp cho nữ nhân đủ sức lực duy trì quan hệ triền miên cùng với nhiều nam nhân trong vài ngày tới! Tuy nhiên, đừng quá sức, dù có thuốc trợ lực nhưng Chủ nhân, chị ấy vẫn là nữ nhân... Nhẹ nhàng chút!


Nói rồi, Huyết Lệ bước ra ngoài, tiện tay chốt cửa, để bọn họ yên tâm... hành sự!?
.
.
.
.


Lời của Huyết Lệ, chính thức đánh văng chút lý trí cuối cùng còn sót lại của bọn anh... Bọn anh là đã yêu thầm cô từ lâu, rất lâu rồi!


Chỉ cần có thể trở thành đàn ông của cô... Sau hôm nay, dù về sau bị cô trách phạt thế nào thì bọn anh cũng tuyệt... không hối hận!
.
.
.
.


Bọn anh đồng loạt hướng về phía giường lớn, nhanh chóng thoát y và tiến đến bên cô...


Cô tình loạn ý mê, bám lấy Vô Thần như 1 cái phao... không hề hay biết bên cạnh xuất hiện thêm không chỉ 1 người đàn ông!


Vô Thần cùng Lâm Thiên Ngạo cởi y phục cho cô, 2 anh hôn dịu dàng hết mức có thể lên trên cơ thể mỹ miều vì động tình mà nổi lên làn da trắng sữa rạng hồng, đẹp đến đê mê lòng người...!


Phi Thừa Ân ánh mắt run rẩy ngắm nhìn cơ thể cô đắm đuối, chưa bao giờ anh dám nghĩ sẽ có thể chạm vào cô 1 cách công khai mà không phải qua những giấc mộng xuân hằng đêm về cô.


Anh xoa nắn một bên ngực của cô, thật mềm mại, co dãn, đàn hồi... xúc cảm thật tốt! Vòng 1 của cô rất to, cả 1 bàn tay của anh cũng chưa ôm trọn, anh phấn khích hôn lên nhũ hoa se hồng phấn nộm, đẹp đến say lòng!


Thật ngọt, thật mềm mại... anh không nhịn được liếm mút mạnh mẽ, đá lưỡi khiêu khích...!


Cô rên lên 1 tiếng:


_ Ưmmm...!


Tiếng cô khe khẽ như sợi lông vũ mềm mại cọ xát vào tim bọn anh... Ai nấy đều muốn nếm lấy tư vị của cô.


Cả thân người nhỏ bé của cô bị các anh chia nhau tranh từng thớ thịt, cô vặn vẹo thân mình... Dáng vẻ câu nhân, mị hoặc của cô dưới thân bọn anh, càng khiến bọn anh khí huyết sôi trào. Thật làm cho bọn anh thần điên bát đảo, chết mê chết mệt vì cô...!?


Trương Diệp Phi đóng chiếm 1 bên tiểu bạch thỏ còn lại của cô, anh vừa xoa nắn, vừa bú liếm rất nhiệt tình, cảm tưởng như có thể mút ra dòng sữa ngọt vậy!


Phi Thừa Ân thì nhấm nháp, thưởng thức, còn Trương Diệp Phi thì lại cường hãn chiếm giữ... 2 bên ngực cô bị 1 ôn nhu, 1 cường hãn dày vò đến đỏ ửng, nụ hoa săn chắc, nở rộ dưới sự chăm sóc tỉ mẫn của bọn anh.


Văn Vô Song thì bận rộn, chiếm cứ lấy cái miệng nhỏ của cô, anh đến nằm mơ cũng muốn hôn cô, muốn được nếm lấy tư vị ngọt ngào từ đôi môi cherry mềm mại cứ luôn quấn lấy, ám ảnh tâm trí anh, mỗi khi anh được dịp nhìn thấy cô.


_ Hưm... ưmmm...!


Thường ngày nho nhã là thế, không ngờ tác phong trên giường của Văn Vô Song lại là một mặt cuồng dã đến như vậy!


Biết cô không theo kịp, anh liền vừa hôn môi, chốc chốc lại truyền khí, hô hấp cho cô. Cứ thế, nụ hôn mật ngọt triền miên kéo dài, không có điểm dừng!


Chiếc lưng ong quyến rũ của cô thì giao lại cho Dạ Diễm, từng dấu hôn đỏ chót như những quả dâu tây chín mọng lần lượt, hiện lên trên tấm lưng trần xinh đẹp của cô...!


Anh hôn cô say sưa, vừa hôn, vừa đánh dấu chủ quyền lên cô... Da thịt của cô thật ấm nóng, thật mềm mại, khiến anh dần mất khống chế, từng ngụm gặm nhấm, không hề biết tiết chế...!


Lục Khải Nguyên cùng Hắc Vũ, mỗi người giữ 1 bên tay cô, đặt lên tiểu đệ oai hùng, to lớn đến dọa người của bọn anh. 2 anh kéo tay cô đều đặn di chuyển lên xuống...


Cảm xúc tuyệt vời từ tay cô truyền thẳng lên đến đại não của bọn anh, từng đợt khoái cảm phi thường sung sướng tràn lan...!


Lục Khải Nguyên rên hừ hừ trong cuống họng:


_ Ư.... ha... Thiên Nguyệt... của anh! Của anh, anh rất... yêu em... hư... ha ... a...!


Sóng lưng anh tê dại, sảng khoái, anh yêu chết bàn tay thanh lệ này của cô... Vừa nghĩ anh vừa di chuyển tay cô lên xuống với tiết tấu nhanh hơn!


Cự long như nắng hạn gặp mưa rào, sảng khoái vô cùng. Tuy nhiên, từng đợt kích tình tê dại kia vẫn chưa đủ... làm anh thỏa mãn!


Cái cảm giác đói khát đến khó nhịn của 1 lão Xử nam lâu ngày... lần đầu được nếm trải mùi vị hoan lạc của tình ái càng lúc càng thôi thúc anh tham luyến cô nhiều hơn...!


Anh muốn cô, nhiều... Thật nhiều hơn nữa!!


Hắc Vũ cũng rên rỉ đầy khoái lạc:


_ Aaaaaaa... Thật tuyệt... thật sướng! Anh muốn em! Muốn ở bên trong em! Yêu em... Thiên Nguyệt của anh!


Anh mường tượng ra âm hộ của cô, cảm giác được ra vào bên trong cô... Càng nghĩ anh càng ham muốn, không tự chủ di chuyển bàn tay mềm mại của cô nhanh hơn...


Anh rên rỉ càng lúc càng to:


_ Ư... Của anh! Em... ha... ưm... là của anh! Anh yêu em, Thiên Nguyệt!


Kích thích mãnh liệt xông thẳng đến đại não... khiến anh như mãnh thú trong thời kỳ động dục...


Anh thật muốn cô, muốn đến phát điên lên được!?
.
.
.
.


Lòng tham của nam nhân là vô đáy, từ chỉ muốn chạm vào cô... Nay, điều các anh muốn bây giờ lại là... chiếm lấy cô!


Các anh rong ruổi trên cơ thể cô, tìm kiếm khoái lạc an ủi cơ thể động dục không cách nào ngăn lại của bản thân. Từng đợt triều cường khoái cảm, càng đánh càng to... khiến bọn anh thư sướng, sảng khoái, càng lúc càng mất khống chế.


Và thời điểm cuối cùng khi cơn sóng thần mang tên dục vọng ập đến, cũng là lúc cô sẽ bị bọn anh đè ra... ăn đến sạch sẽ mọi điểm trên cơ thể!


Thật sự là cô đang trúng xuân dược... mà động tình!


Hay là chính bọn anh đã tự hạ dược bản thân đây?


Khát tình... ham muốn, kích tình đến không cách nào kiềm nén nổi!?


Xuân dược...


Cô chính là xuân dược của bọn anh...


Lưu Khả Nhi... Thiên Nguyệt của bọn anh... và chỉ thuộc về bọn anh mà thôi!


Bọn anh âu yếm, yêu thương cô bằng tất cả tình yêu thầm kín mà bọn anh dành cho cô...!


Khi tình yêu nở rộ... tình dục sẽ thăng hoa...!


Kể cả khi cô không yêu bọn anh, chỉ cần bọn anh yêu cô... là đủ rồi!
.
.
.
.
!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.