Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 29: Thuận nước đẩy thuyền...!




Lời bàn ra vào quanh quẩn là vậy! Nhưng, những kẻ nhiều chuyện kia cũng chỉ dám thấp giọng bàn tán... vì e ngại Doãn Mặc Long sẽ... nổi điên!


Cô biết... những người buông ra các lời tồi tệ về cô... Kì thật, đều không phải người xấu.


Cô còn nhớ lần đầu cô đến lớp cũng với bộ dạng quê mùa thảm hại... nhưng ai ai cũng cư xử phải phép, lịch sự với cô.


Nếu có làm cô có ấn tượng xấu... thì chỉ có bọn đàn em mà cô vừa mới thu nhận cách đây không lâu thôi...!


Nữ chủ, ả ta chắc hẳn tốn không ít tâm sức... rò rĩ thông tin vào tai bọn họ từ trước... nhằm kích động sự phẫn nộ của số đông...!
.
.
.
.


Nữ chủ lại vờ thút thít, tạo dáng Thánh mẫu, cố gắng diễn sâu ra sức bênh vực, giải thích hộ cô:


_ Mọi người đừng hiểu lầm... Nhi Nhi tuyệt đối không... phải... hic... loại người con gái như mọi người... hic... nghĩ đâu!!


Lúc này, nam chủ Lại Nhật Khanh không kìm được lên tiếng:


_ Đủ rồi! Loại con gái dơ bẩn này... không xứng để em quan tâm đâu! Tránh xa cô ta 1 chút... Thật bẩn thỉu...!
.
.
.
.


Ra là vậy, trách sao nam chủ Tịnh Vũ lại có biểu hiện lạ lùng với cô.


Nữ chủ đúng là chuẩn bị kịch bản câu chuyện thật tốt, thật trôi chảy... từ đầu tới đuôi!


Khóe miệng hơi ẩn ý nụ cười, cô khá hài lòng với những gì nữ chủ đã chuẩn bị để đón tiếp mình...


Nếu không có gì hậu lễ bồi đáp nữ chủ thì cô...


Quả thật... đáng trách...!?


Có lẽ, cô nên phụ diễn... nếu không sẽ uổng phí mất... diễn xuất vô cùng có tâm của nữ chủ...!


Không phải vậy sao...??
.
.
.
.


Cô lạnh mặt, đáp:


_ Sự việc này... từ đâu mà cậu biết...?


Nữ chủ cảm nhận được khí sắc của cô không ổn... khấp khởi mừng thầm... nhưng cũng không quên " góp vui":


_ Cậu đừng lo... mình hiểu nỗi cơ cực của cậu. Vốn không ai có thể chọn lựa được cuộc sống như mình mong muốn...! Cậu đừng tự trách...


Thấy ả lượn lờ, không xoáy đúng vào trọng điểm. Cô kiên nhẫn lặp lại:


_ Tôi hỏi... sự việc này. Rốt cục, cậu nghe từ ai...?


Nam phụ Diệp Chấn Lôi tức tối nói:


_ Từ ai thì quan trọng sao...? Vấn đề không phải là ở cô sao??? Bằng chứng rõ rành rành... còn chối ra đó...!!


Cô vờ vịt hỏi lại:


_ Bằng chứng...?


Nam chủ Lại Nhật Khanh cầm lấy 1 xấp hình vứt lăn lốc trên bàn cô... Anh hét:


_ Cô tự xem lại hình ảnh nhục nhã của chính mình đi...!!


Cô thản nhiên cầm từng bức hình lên xem... thật từ tốn. Nam phụ Doãn Mặc Long thì không tài nào tin nổi vào mắt mình...


Hình ảnh " cô"... xuất hiện bên 1 gã đàn ông... đáng tuổi ba của cô...!?


Cô xem xong... xếp gọn những tấm hình chụp " cô" ở trên tay và thong thả cất vào bên trong cặp.


Xong, cô lẳng lặng bước đi... hướng về phía cánh cửa. Một khoảng không gian im lặng dị thường, cho đến khi... bóng cô dần khuất hẳn...!
.
.
.
.


Bước ra khỏi cổng, cô nhếch môi cười... thật sâu!


" Nữ chủ! Cô quả nhiên không khiến tôi... thất vọng...!!".


Cô bắt 1 chiếc taxi và đến thẳng tới... Bar Lonely.
.
.
.
.


---------- Sàn bar Lonely --------


_ Cháu bé! Cháu đi tìm ai...?


Ở đây, cô có quy định... không tiếp trẻ vị thành niên. Bảo vệ lịch sự mời cô ra ngoài:


_ Cháu gái, nơi này không thích hợp cho học sinh lui tới... Cháu nên đi chỗ khác...!


Cô mỉm cười hài lòng, đáp:


_ Cháu muốn tới xin việc...


Người bảo vệ ngẩn người chốc lát, rồi khuyên nhủ:


_ Cháu gái, cháu còn nhỏ tuổi, không nên có suy nghĩ như vậy! Thật không phải, nhưng chỗ này không phải là nơi như cháu nghĩ đâu...!


Vốn Bar Lonely là điểm giao dịch ngầm của nhiều tổ chức ngầm trên thế giới, trước nay luôn trá hình, hoạt động kinh doanh như 1 Vũ trường bar khét tiếng nhất nhì của lục địa Trung Ưu...!


Vì đây là cứ điểm ngầm của Blood Rose, nên những kẻ đến đây hợp tác và giao dịch luôn là đến với thiện ý... Tuyệt nhiên chưa từng có kẻ nào dám trên đất của cô mà...


Tự tung tự tác... Ngày hôm nay, có thể xem là ngoại lệ đi...!


Vì chính cô sẽ... đích thân tiên phong tự đi phá hoại của công... tài sản của chính mình...!?


_ Cô bé! Mau đi đi...!


Người bảo vệ cửa làm việc dưới trướng của cô... đến cả khí khái và tác phong làm việc cũng khác hẳn kẻ phàm phu tục tử thông thường khác...


Cô có chút tự mãn... Nhưng, nếu cô không bắt đầu ngay thì e rằng vở kịch sẽ mất vui đi 1 ít rồi...!!


_ Có kẻ dựng chuyện bịa đặt về tôi... Bất cứ giá nào, ngày hôm nay tôi nhất quyết phải vào cho bằng được...!


Nói rồi, cô hùng hổ xông vào... và bị tóm gọn. Thông thường, bảo vệ sẽ đuổi cô đi... Nhưng, cô quá ngoan cố! Bọn họ đành báo cáo, xin ý kiến chỉ thị của Thủ lĩnh...!


Lát sau, cô bị bắt gọn và áp giải đến 1 cánh cửa lớn. Vì cô là con gái nên bọn họ cũng nhẹ nhàng, không còng hay trói gì cả...!?


Cô vừa ngồi đợi, vừa nhâm nhi chút đồ uống không cồn... Bên ngoài thì náo động thành... dàn vì cô.


Lớp lớp người người đều bàn tán về cô... Đơn giản vì có 1 tiểu cô nương không sợ trời, không sợ đất... lại cả gan đến hang ổ của Blood Rose để làm loạn...!?


Nhiều kẻ máu mặt xuất hiện ở đây... đối với nhân viên phục vụ trong quán, còn kiêng nể 3 phần...!


Ai mà không biết Thiên Nguyệt coi trọng anh em... là người rất vô tình, lãnh khốc nhưng cũng rất trọng nghĩa khí...!


Nên trên dưới Blood Rose đều nhất tâm, nhất dạ... tuân thủ mọi nguyên tắc và luôn trung thành tuyệt đối với nữ chủ nhân - Thiên Nguyệt...!!


Đây vừa là điểm đáng ngưỡng mộ, nhưng cũng vừa là điểm đáng sợ nhất của Thiên Nguyệt...


Đụng tới người của Thiên Nguyệt... là nên tự chuẩn bị bàn thờ cho chính mình...!


Cô nhóc kia dám tới tận địa bàn của Thiên Nguyệt làm loạn... chỉ e kết cục không có hậu...!
.
.
.
.


Cô - nhân vật trung tâm của tất cả sự ồn ào ngoài kia thì...


Đang nhàn nhã ngồi chơi xơi nước...


Bộ dáng hết sức thảnh thơi... như không có điều gì đáng phải lo nghĩ cả...!?


Có tiếng gõ cửa vọng vào, cô đáp:


_ Vào đi...!


Người vừa bước vào là...
.
.
.
.


Lăng Huyết Vũ vốn có hợp tác với Blood Rose... nên hôm nay là chuyến công tác đầu tiên của anh ta trong lòng địch...!


Tuy hắn biết, Blood Rose là tổ chức trọng nghĩa khí... cho dù là kẻ địch đến thăm... vẫn phải phép đối đãi.


Tuyệt nhiên, chưa từng có trường hợp khiêu chiến, đánh úp khi địch giữa lòng bàn tay bao giờ...!


Hắn vốn chưa tin lắm, nhưng sau nhiều phen bị... Trịnh thị dòm ngó, cứ như là ôm thâm thù đại hận... muốn triệt bỏ mọi đường sống của hắn...!


Nên hắn đành hạ quyết tâm kết giao và tạo dựng quan hệ làm ăn với Blood Rose...


Hắn đã nghe nhiều lời đồn đãi rằng chỉ cần là phe cánh đang có mối liên hệ hợp tác với Blood Rose...


Là sẽ không bất cứ kẻ nào dám nhúng tay can thiệp đến...!


Bởi vì, Thiên Nguyệt luôn bênh vực đồng minh và các phe cánh quan hệ với tổ chức của mình... Đó cũng là lý do, không ít tổ chức tình nguyện quy thuận và theo phe " cô".


Nghĩ đến đây, khóe miệng của hắn lại càng thêm sâu...


Hắn quả... rất tò mò về con người của cô...


Thiên Nguyệt - vị nữ vương quyền lực... nữ chủ nhân của cơn ác mộng...


Blood Rose...!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.