Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

Chương 19: Lão đại...???




Bốn kẻ đầu têu bêu xấu cô vào ngày đầu cô đến lớp... mà cô gọi tắt là " Bộ tứ siêu quậy" ở cuối góc lớp...


Ra là, đàn em của Doãn Mặc Long...??


Vì thấy hắn ta đeo cô như hình với bóng... mà khi ở bên cô thì lại ngoan ngoãn như mèo nhà!


Nghiễm nhiên, cách đối đãi của bọn chúng... cũng khác đi...


1 trời 1 vực... so với ấn tượng ngày đầu tiên...!


_ Tỷ tỷ xinh đẹp... Tỷ đúng là thần tiên tỷ tỷ của tụi em...


_ Người đâu mà ăn mặc giản dị cũng xinh đẹp tựa... Hằng nga tỷ tỷ vậy! Tỷ là number one!


_ Tỷ... trời nóng ! Để tiểu đệ quạt mát cho tỷ nha!


_ Tỷ... Đại nhân... Tụi đệ có mắt không tròng... Tỷ... bỏ qua chuyện cũ! Đừng chắp nhặt...tui đệ nha!!
.
.
.
.


Cô thiết nghĩ chúng vì lấy lòng cô mà khen cô " dối lòng" vậy...


Cũng miễn cưỡng... bỏ qua!?


Thay kệ, coi như cô tích phước...!


Chứ để tên điên- Doãn Mặc Long biết...


Cô cũng mệt... vì bị hắn tra hỏi...


Và bọn chúng cũng... theo đó mà ăn không ít khổ...!?


Nên thôi vậy...!!
.
.
.
.


Tuy mới " chung hội" có hôm qua và hôm nay...


Nhưng cô và hắn- Doãn Mặc Long...


Cứ như... tri kỉ lâu ngày gặp lại...


Quấn quýt không rời...!!


Và điều đó trở thành...


Gai nhọn... đâm vào mắt không ít người...!!
.
.
.
.


------- Giờ nghỉ trưa-------


Tại nhà ăn hoa lệ xa hoa, có 5 chàng trai đang dùng ánh mắt " âu yếm" nhìn cô gái nhỏ đang ăn uống 1 cách...


Thịnh tình... hết mức có thể...!?


Doãn Mặc Long tuy hôm qua đã có cơ hội " dùng bữa" cùng cô cũng...


Vẫn chưa quen được...


Với dáng vẻ này của cô...!


Tuy, dáng bộ ăn uống của cô vẫn nhã nhặn... nhưng sao hình ảnh ấy hơi tương phản...


Với số chồng đĩa xếp bên cạnh vậy...??


Bọn " đàn em" mới của cô...


Cũng hơi suýt soát... kinh ngạc về " tài năng" ăn uống kinh người của cô...!!
.
.
.
.


" Rốt cuộc... thức ăn đi về đâu hết rồi..?"


Đó là điều trong đầu tất cả bọn họ ngay lúc này...!!
.
.
.
.


Bàn cô bây giờ là gây chú ý nhất...!


1 phần là vì... sức ăn của cô!


1 phần là vì... sự có mặt của Doãn Mặc Long ở đây!


" Gã đó... không bao giờ ăn trưa mà..?"


Đó là tiếng lòng chung của mọi người... Do hôm qua cô xuống ăn muộn... nên nhà ăn khá vắng vẻ...!


Chẳng ai phát hiện... sự tồn tại của hắn cùng cô ở nhà ăn hôm qua..??


Vậy nên, hôm nay họ rất... KINH NGẠC..!!


Nhiều kẻ còn khoa trương há hốc cả mồm... chờ ruồi bay vào làm tổ...!?
.
.
.
.


_ Long ca...! Anh làm em ngạc nhiên quá...! Trước giờ, anh đâu đến nhà ăn bao giờ...??


Nữ chủ đại nhân " tốt bụng" quan tâm hỏi. Doãn Mặc Long thì mặt lạnh, không thèm trả lời...


Ả quê quá cỡ đỡ không được... bèn thả thính với bọn lâu la gần đó...


_ Mọi người... cũng là lần đầu đến nhà ăn nhỉ...?


Tất nhiên, đại ca không ăn... thì đàn em phải nhịn đói theo rồi...!


Bọn chúng đều xem nữ chủ là không khí... cùng xoay qua, gắp thêm đồ ăn cho cô...!?


So với nữ chủ giả tạo... bọn chúng thích kiểu phóng khoáng của cô hơn...


Với cả, bọn chúng còn đang âm thầm cá độ nhau... Cô sẽ ăn hết chừng bao nhiêu chồng đĩa...??


Cho nên, bọn chúng đang " mỏi mắt trông chờ" rằng liệu cô sẽ ăn hết bao nhiêu... để mà còn lấy tiền cược chứ!


Vì vậy, chính thức phớt lờ đi sự tồn tại của nữ chủ đại nhân...


PHƯƠNG MỘNG CẦM...!!
.
.
.
.


Cô ả rất tức giận, đành chĩa hướng về phía cô mà gây chú ý:


_ Hức... hức... Mình đã... hức... làm gì sai sao..?? Sao mọi người lạnh... hức... nhạt với mình thế này...!


Cô lúc này mới ngẩng lên, ngạc nhiên hỏi:


_ Ủa... Bạn... sao lại khóc vậy?? Ai đánh bạn sao..??


Ả đỏ mặt, tức giận trong suy nghĩ " Con khốn! Chính mày vừa " đánh" vào mặt bà đấy! Chuẩn bị... tao cho CHẾT...!!"


Ả nghiến răng, cố nặn ra nước mắt:


_ Sao... bạn có thể... hức... đối xử với mình như vậy! Mình... chỉ là... hức...muốn chào hỏi... mọi người thôi mà!


3 tên nam chính, nam phụ phía sau ả... Mặt đầy hắc tuyến, đau đầu vì ả ta...!!


Nãy giờ toàn phóng mị lực với bọn nam nhân... Không thành thì lại đi đổ tội lên...


Nhỏ mọt sách... từ đầu tới cuối, cắm cúi chuyên tâm...


Ăn uống như cô...!!


Bọn hắn để ý cô... nãy giờ, tới 1 cái liếc mắt cũng không...


Hoàn toàn tập trung... Khụ... chuyên môn...!!


Không biết bọn họ đến là đúng rồi...!


Không muốn mất mặt thêm... Nam chủ Đoàn Tịnh Vũ bèn lên tiếng:


_ Ăn chung đi...!!


_ Ai cho phép...?


Doãn Mặc Long lên tiếng... Cô đáp:


_ Tôi cho... được chưa??


Hắn ta giãy nảy:


_ Cô mà cho... tôi... tôi không ăn nữa!!


Cô đáp gọn:


_ Kệ cậu!


Hắn biết cô bảo kệ hắn... là sẽ bỏ mặc luôn không thèm quan tâm...


Chính vì, hắn biết bản thân dỗi vô ích... không có trọng lượng với cô. Thế nên, hắn mới trở thành... chú mèo ngoan hiền để mặc cô chọc phá...!


Hắn thỏa hiệp:


_ Ăn chung thì... ăn chung!!


Cả đại sảnh... càng thêm kinh ngạc.. Từ bao giờ, con thú dữ hổ báo kia lại... ngoan hiền đến vậy...!


Những ánh mắt cảm thán không ngừng hướng về phía cô...
.
.
.
.


Bọn nam chính, nam phụ, nữ chính... vừa an vị. Cô liền nói:


_ Hôm nay tôi mời! Coi như hoàn thành lời cảm ơn hôm qua tôi còn nợ...


Nam chủ Lại Nhật Khanh đáp:


_ Khi khác đi, hôm nay bao tử tôi không tốt... Nếu đãi hôm nay thì tôi lỗ vốn to rồi...!


Nam chủ Đoàn Tịnh Vũ cũng lên tiếng:


_ Đúng vậy! Giờ đang ở trường, mắc công bọn tôi bị dòm ngó đồn thổi thành... bắt nạt cô thì... mất mặt lắm!!


Nam phụ Diệp Chấn Lôi đề nghị:


_ Phải đấy! Nếu cô có lòng mời thì... chiều nay tan học... đi với bọn tôi!!


Cô gật đầu, đáp:


_ Ok! Fine...


Nữ chủ Bạch Liên Hoa " dịu dàng" nói:


_ Cậu... cậu là bạn gái... anh Long sao?


Cô ta thấy Doãn Mặc Long nghe lời, ngoan ngoãn để cô cầm cương như vậy! Thì ả chắc tới 7, 8 phần...


Thêm nữa, " Long ca" vốn không ưa ả... nên ả cũng chẳng để ý hắn là mấy..!


Nhưng ả nhận thấy, bọn đàn ông của ả có vẻ quan tâm cô và ả tuyệt đối không cho phép...


ĐIỀU ĐÓ XẢY RA...!?
.
.
.
.


Tên Long nghe ả hỏi vậy... Bất giác, trống ngực đập " Thình... thịch...!" nhìn cô...


Bọn nam chính, nam phụ kia thì... tim của bọn họ đồng loạt nhói lên, 1 khoảng lặng trống trải... như có kiến bò trong lồng ngực... Họ lặng im quan sát phản ứng của cô...


Cô đáp gọn:


_ Không...!


Nữ chủ không bỏ cuộc:


_ Nếu... vậy, quan hệ của 2 cậu là...


Cô đáp:


_ TÔI LÀ LÃO ĐẠI... CỦA CẬU TA... !!


.
.
.
.


Câu nói này của cô... HOÀN TOÀN GÂY SỐC...!!!
.
.
.
.


Cho toàn bộ... những con người đang có mặt trong đại sảnh...!


Doãn Mặc Long hồi phục nhanh nhất...!?


Hắn ôm bụng cười khì:


_ Haha... Phải, phải... Cô ấy là Đại lão, tôi là Nhị lão... hahaha!!


4 tên đàn em kia cũng phá lên tiếng cười to...


_ HAHAHA... ĐÚNG... ĐÚNG VẬY! KHÔNG SAI CHÚT NÀO... HAHA!!


Rồi bọn chúng còn bàn luận sôi nổi xem ai là Lão tam, tứ, ngũ , lục... các kiểu... nữa!


Khiến cho nữ chủ mặt đã đen... lại càng đen hơn...!!


Riêng, bọn nam chính, nam phụ... còn lại thì cảm nhận đâu đó trong tim đang... trút hơi thở phào nhẹ nhõm... đến khó hiểu...!?


Bữa ăn cuối cùng cũng kết thúc...


Trong êm đẹp...
.
.
.
.
???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.