Mị Ảnh

Chương 985: Chiến năm Tôn




 
Theo lời Nghệ Phong vừa dứt, ba đầu Mị trống rỗng xuất hiện, ba cỗ năng lượng đồng thời trong thân thể mị tách ra, hung hăng đập về phía gã Tôn cấp đang bay nhanh về phía Nghệ Phong.
Oanh…
Vị Tôn cấp bay nhanh tới không kịp trở tay, bị cỗ lực lượng này oanh kích phải liên tục lui lại phía sau vài bước, lúc này mới đững vững được thân thể, ngưng mắt nhìn lại, ba đầu mị đã vững vàng vây quanh hắn, chặn lấy bước tiến của hắn.
Mấy Tôn cấp nhìn ba đầu mị trống rỗng xuất hiện, trong lòng chấn động kinh hô thành tiếng:
- Khống mị thuật!
Ánh mắt mấy Tôn giả nhìn về phía Nghệ Phong đã hoàn toàn thay đổi, tuy rằng bọn họ có nghe nói qua Nghệ Phong là nhiếp hồn sư lục tinh, thế nhưng thật không ngờ đối phương cư nhiên có thể khống chế ba đầu mị lục giai cao cấp… Tại tình huống bình thường, nhiếp hồn sư lục tinh sơ giai nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế một đầu mị lục giai trung cấp mà thôi, thế nhưng đối phương cư nhiên khống chế được tới ba đầu mị cao giai.
Nhiếp hồn sư đã hiếm thấy, nhiếp hồn sư có thể khống mị càng thiếu hơn, nhiếp hồn sư có thể khống chế mị vượt qua đẳng cấp của mình, bọn họ lại càng không nghe nói tới.
- Kháo… Rốt cuộc tiểu tử này còn có bao nhiêu sự tình đặc biệt đây!
Trong khoảng thời gian ngắn mọi người cũng ngừng công kích, cả đám liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều thấy được vẻ chấn động trong mắt đối phương. Lúc này Nghệ Phong cũng tận dụng quãng thời gian trống hiếm có, nhét vào trong miệng mấy viên đan dược.
Thi triển thức thứ tư, tuy rằng uy lực cường đại, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản nổi công kích của bốn người Tôn cấp, thế nhưng tiêu hao cũng cực lớn, nếu không phải thi triển Trảm Tiên đã đề cao đấu khí trong cơ thể tới cực hạn, sợ là đã sớm hư thoát rồi… Nhưng cho dù là vậy, thi triển thức thứ tư cũng không thể kiên trì được mấy thời gian.
Nhìn ba đầu mị ngăn cản trước mắt, trong lòng Nghệ Phong cũng hơi thở dài một hơi, ba đầu mị thi triển Phách Tuyệt Mị Trận, hẳn là có thể trở thành một cánh tay đắc lực cho hắn.
Tôn giả tới sau nhìn ba đầu mị này, trong mắt cũng có một tia thận trọng, vừa rồi cả ba đánh một kích toàn lực, cư nhiên khiến cho hắn cảm giác huyết khí cuồn cuộn, tuy nói trong lúc vội vàng hắn chỉ kịp vận dụng bảy thành lực lượng, thế nhưng trong lòng vẫn phải chấn động, ba đầu Mị trước mặt chỉ có lục giai, kém hơn so với hắn không chỉ một hai đẳng cấp.
- Thật không ngờ, ngươi còn có thủ đoạn bực này!
Tôn giả của Kim Ưng Tông nhìn Nghệ Phong, lạnh lùng nói.
- Thứ ngươi không ngờ được còn nhiều lắm! Ngươi có muốn lần lượt nếm thử hết toàn bộ?
Nghệ Phong hừ một tiếng, có chút dữ tợn nhìn đối phương, trong mắt lộ ra sát ý sắc bén…
- Hừ!
Tôn giả của Kim Ưng Tông thấy Nghệ Phong còn vọng tưởng giết hắn, khinh thường nói:
- Cho dù ngươi có khống mị thuật thì sao? Nếu ngươi đạt được thất tinh mà nói, chúng ta còn có thể cố kỵ một ít, thế nhưng kia chỉ là mấy đầu mị lục giai cao cấp mà thôi, hắn tùy ý là có thể giải quyết.
- Ngươi có bản lĩnh cứ thử giải quyết xem?
Nghệ Phong hời hợt nhìn Tôn giả của Kim Ưng Tông, trong mắt có chút ý khiêu khích. Tuy rằng Nghệ Phong lần đầu tiên thi triển Phách Tuyệt Mị Trận, thế nhưng hắn vẫn có tự tin, bí kỹ được coi là trọng bảo của nhiếp hồn sư, uy lực của nó không thể nghi ngờ.
Tuy rằng chỉ có tiêu chuẩn nhiếp hồn sư lục tinh, thi triển Phách Tuyệt Mị Trận có chút cật lực, thế nhưng với hồn lực của Vương cấp đỉnh phong chống đỡ, thật ra miễn cưỡng có thể thi triển ra được.
- Hừ, ta cũng không tin, ba đầu mị lục giai còn có thể đánh một trận với Tôn cấp.
Tôn giả của Kim Ưng Tông bị Nghệ Phong chọc giận, một quyền oanh thẳng về phía ba đầu mị, nói với mấy người Tôn cấp còn lại:
- Tiểu tử này làm phiền bốn vị rồi.
- Kháo…
Thấy đối phương cư nhiên bỏ nặng gánh nhẹ, mấy người tức giận mắng một tiếng, nhưng vẫn bất đắc dĩ xông về phía Nghệ Phong. Trogn mắt bọn họ, Tôn cấp muốn giải quyết ba đầu mị này cũng không phải quá phiền toái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhìn Tôn giả Kim Ưng Tông đánh về phía ba đầu mị, trong lòng Nghệ Phong đồng dạng cười nhạt không thôi, hồn lực từ cơ thể tiến ra, ba đầu mị dưới sự khống chế của Nghệ Phong, xẹt qua hư không tạo thành từng dạo vết tích, theo đó lực lượng của chúng cũng chạy theo một quỹ tích quỷ dị, mạnh mẽ ngưng tụ lại cùng một chỗ, cuối cùng huyễn hóa ra một thú thể khổng lồ, đầy vẻ dữ tợn xông tới phía Tôn giả của Kim Ưng Tông.
Tôn giả của Kim Ưng Tông nhìn năng lượng hóa thành mãnh thú, sắc mặt biến đổi, nguyên bản còn có vẻ lơ đễnh, lúc này có thêm một phần kinh sợ, không dám bảo lưu đấu khí trong cơ thể, nghênh đón mãnh thú do năng lượng ngưng tụ thành đang xông tới…
Binh…
Một lần giao phong, ba đầu mị bị chấn lui ra ngoài, Tôn giả của Kim Ưng Tông đồng dạng cũng không tốt hơn, liên tiếp giật lùi vài bước tại hư không, lúc này mới đứng vững được thân thể.
- Hắc hắc…
Tôn giả của Kim Ưng Tông chật vật khiến mọi người nhìn vào có chút hả hê. Có điều, trong lòng cũng phải chấn động, có thể dựa vào ba đầu mị chống đỡ được một Tôn cấp, trình độ khống mị thuật phải kinh khủng cỡ nào?
Nghe được tiếng cười của mọi người, Tôn giả của Kim Ưng Tông cũng nổi giận, không còn dám bảo lưu, đấu khí trong cơ thể giống như cột nước dồn lên trên cánh tay, trong lúc cánh tay vẫy động, hư không xuất hiện đạo đạo khe rãnh, từng đạo phong khiếu tuôn ra…
- Hừ!
Thấy đối phương như vậy, Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, ba đầu mị cũng cấp tốc biển ảo vị trí, từng cỗ năng lượng kinh khủng từ trong cơ thể chúng tác h ra, cuối cùng ngưng tụ lại trên người mãnh thú vừa rồi, giương nanh múa vuốt xông về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông.
Phách Tuyệt Mị Trận không phải mạnh ở chỗ khống mị thuật mà điểm mạnh nhất của nó nằm ở trận pháp. Đẳng cấp nhiếp hồn thuật càng cao, thi triển trận pháp càng có hiệu quả kinh khủng. Lấy hồn lực hiện tại của Nghệ Phong, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế ba đầu mị, đây là cực hạn rồi. Ba đầu mị chỉ có thể miễn cưỡng thi triển ra trận hình Phách Tuyệt Mị Trận thô thiển nhất, tuy rằng thô thiển, nhưng uy lực lại không thể khinh thường.
Nghệ Phong rất khó lý giải được, chí bảo như vậy vì sao lại rơi vào tay tông môn Trữ Huyên. Bảo vật như vậy nếu như truyền ra, đủ để dẫn tới một ít nhiếp hồn sư thực lực biến thái giết tận lên tông môn Trữ Huyên để tranh đoạt, thứ này có lực dụ hoặc không hề thua kém Phệ Châu. Thế nên, cho dù lấy quan hệ của hắn và Trữ Huyên, qua mấy lần Trữ Huyên hỏi, Nghệ Phong vẫn phải luyến tiếc trả lại cho nàng.
Ba đầu mị theo Phách Tuyệt Mị Trận, lực lượng được gia tăng gấp nhiều lần, đã không còn đơn giản như phép cộng một một nữa, cho dù phải đối mặt với Tôn cấp cũng có thể ngăn cản đối phương.
Nhìn mị trận ngăn cản một Tôn cấp, mọi người hít sâu vào một ngụm lương khí, lập tức sát ý bỗng tăng mạnh, bốn người đồng loạt xông về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong quét mắt nhìn về phía mấy người đang vây công mình, động tác không dám có chút chậm, đánh ra từng quyền Tinh Bạo Thiên Hạ, đạo đạo những tiếng va chạm khiến cho hư không hơi bị sụp đổ.
Một màn này nếu như người bình thường thấy được, tất nhiên sẽ triệt để chấn động tới phát mộng. Tranh đấu với nhiều Tôn cấp như vậy, đủ khiến oanh động rồi, đặc biệt hơn nữa đó còn là một thiếu niên, một mình ngăn cản năm Tôn cấp, nếu như truyền ra, có mấy người nguyện tin tưởng.
- Kháo…
Mọi người thấy công kích hoài không làm gì được đối phương, tức giận mắng một tiếng, tiếp tục đẩy tới công kích sắc bén hơn.
Nghệ Phong bị vây vào chính dưới, dưới mọi người lần lượt công kích cũng dần dần ăn không tiêu. Đấu khí trong cơ thể dần dần cạn kiệt, nói cho hắn biết không còn kiên trì được thức thứ tư bao lâu.
Nghĩ vậy, ánh mắt Nghệ Phong bỗng chuyển lạnh, nhìn về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông đang tranh đấu với mị, tuy rằng Phách Tuyệt Mị Trận có thể cuốn lấy đối phương, thế nhưng không không làm gì được hắn, ngược lại dưới lực lượng kinh khủng của hắn, mị trận đang có xu thế bị đột phá.
Nhìn đối phương liên tiếp tung ra những công kích ngày càng sắc bén, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe, bức ra một người ngăn cản trước mặt, xông về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông. Thế nhưng, Nghệ Phong còn chưa kịp bước ra, lại có một Tôn cấp khác oanh kích tới.
- Thuấn di…
Nghệ Phong không có tâm tư giao phong với đối phương, thi triển thuấn di biến mất tại chỗ, sau đó một lần nữa xông về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông.
Thế nhưng, Tôn giả khó chơi hơn trong tưởng tượng nhiều, cho dù Nghệ Phong thi triển thuấn di, cũng không tránh khỏi công kích của đối phương, một quyền từ bên trái oanh kích tới khiến hắn phải vận dụng lực lượng chặn lại.
Binh…
Dưới một quyền này, Nghệ Phong bị chấn bay ngược ra ngoài, nương theo cỗ lực phản chấn, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong một lần nữa tuôn trào, tiếp tục thi triển thuấn di, lúc này mới thoát ra khỏi công kích liên tiếp của đối phương.
Có được một tia thở dốc, Nghệ Phong không dừng lại, thân ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, xông về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông.
Một màn này khiến mọi người đều ngẩn ra, trong lòng không thể tưởng tượng được.
- Tiểu tử này điên rồi sao? Dưới tình huống này cư nhiên còn muốn chém giết Tôn giả của Kim Ưng Tông?
Trong lòng mọi người rung động, đồng thời mấy người cũng không dám dừng lại, xông thẳng về phía Nghệ Phong, bọn họ cũng không thể cho Nghệ Phong tùy ý chém giết Tôn giả của Kim Ưng Tông, không chỉ là vấn đề mặt mũi, quan trọng nhất là thiếu đi một người Tôn cấp, đối phó với tiểu tử này sẽ tăng thêm một phần phiền phức.
Nhìn mọi người đánh về phía mình, Nghệ Phong hừ một tiếng, một lần nữa thi triển thuấn di, khí thế Tà Đế bạo phát ra, hung hăng đánh về phía Tôn giả của Kim Ưng Tông.
Tôn giả của Kim Ưng Tông đang tránh né mãnh thú do mị ngưng tụ thành, dưới cỗ khí thể khổng lồ này, tốc độ vận chuyển đấu khí của hắn giảm mạnh, tốc độ theo đó cũng bị ép giảm xuống, khi trong lòng hắn đang kinh hãi, đầu mãnh thú kia đã đánh tới, hắn chỉ có thể cố gắng đề cao đấu khí, sau đó hung hăng oanh về phía mãnh thú.
Binh…
Qua lần giao phong, huyết khí trong cơ thể hắn cuồn cuộn, thân hình lui mạnh trở lại, nhưng đúng lúc này, một cỗ lực lượng dâng trào từ phía sau hắn oanh đến, Tôn giả của Kim Ưng Tông hoảng hốt, muốn lắc mình tránh ra, thế nhưng đối phương đã hoàn toàn tập trung tới hắn, tùy ý hắn tránh né thế nào cũng không được.
- Kháo…
Tránh cũng không thể tránh, hắn chỉ có thể một lần nữa thi triển đấu khí, một quyền nghênh đón.
- Tinh Bạo Nhật Nguyệt!
Nghệ Phong không có chút bảo lưu, cũng không cố kỵ đấu khí trong cơ thể tiêu hao, xuất thủ chính là sát chiêu cực mạnh, Tinh Bạo Nhật Nguyệt oanh kích.
Thân quyền xẹt qua hư không, trực tiếp oanh tại trên người đối phương.
- Phốc…
Trong lúc vô số kình khí bạo phát, Tôn giả của Kim Ưng Tông giống như diều đứt dây, hộc máu bay thẳng ra ngoài ngay trên hư không.
Nhìn Tôn giả của Kim Ưng Tông bay ngược ra ngoài, Nghệ Phong không bỏ cơ hội đánh rắn giập đầu, hồn lực bạo phát ra, hét lớn một tiếng:
- Khống mị thuật!
Tại tình huống Nghệ Phong toàn lực thi triển, năng lượng ngưng tụ thành mãnh thú cũng tăng vọt khí thế, hung hăng xông về phía đối phương, theo nó di động, một tiếng gầm vang vọng khắp hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.