Mị Ảnh

Chương 388: Đi cẩn thận một chút




 
Viện trưởng nghĩ Nghệ Phong càng lúc càng càn rỡ, hắn cư nhiên tuyên bố muốn đánh ngất Họa Thủy, lẽ nào hắn thực cho rằng hắn trải qua trận chiến ấy, tất cả mọi người sẽ sợ sao?
Viện trưởng thưởng thức Nghệ Phong rất không tồi, thế nhưng dưới tình huống liên lụy đến Họa Thủy, một chút hảo cảm của hắn đối với Nghệ Phong biến mất không còn một mảnh.
Nghệ Phong cảm giác có một cổ khí thế cường đại tập trung hắn, đáy lòng Nghệ Phong có chút run run, hắn không rõ lão gia hỏa này bị thần kinh gì, thế nhưng chỉ phải mở miệng giải thích nói:
- Nếu muốn giải Lam Lăng Hoa biến dị, phải đánh ngất Họa Thủy!
Khí thế của Viện trưởng hơi dừng lại, thế nhưng lập tức tăng vọt lên, khí thế cường đại làm cho sau lưng Nghệ Phong toát mồ hôi lạnh, Nghệ Phong nỗ lực trấn định, lại có chút đứng không vững như trước. Trong lòng hắn hoảng sợ không ngớt!
- Nghệ Phong, ngươi lẽ nào thực cho rằng mọi người là kẻ ngu si sao? Giải độc còn phải đánh ngất người khác mới được?
Sau lưng Nghệ Phong hầu như bị ướt nhẹp, hắn vội vàng vận chuyển đấu khí chống lại, lúc này mới miễn cưỡng ngăn trở khí thế của viện trưởng. Có lẽ là duyên cớ Ngụy Phệ Châu, năng lượng màu xanh trong đấu khí mỗi khi chớp động một lần, Nghệ Phong cảm giác khí thế của viện trưởng nhỏ đi rất nhiều.
- Viện trưởng, nếu như ngài không tin mà nói, ta hiện tại trở về để Cao Thiên, Cao Không trở lại học viện. Giao dịch của chúng ta coi như không phát sinh!
Nghệ Phong không tỏ ra yếu kém chút nào, chăm chú nhìn viện trưởng.
Viện trưởng rất kinh ngạc Nghệ Phong chỉ có thực lực Tướng Cấp lại có thể ngăn cản khí thế của mình. Hắn bình tĩnh nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong không tỏ ra yếu kém chút nào nhìn hắn, lúc này mới để khí thế tản xuống. Hướng Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Ngươi giải thích cho ta đi?
Nghệ Phong nhất thời cảm giác toàn thân buông lỏng, lúc này mới đình chỉ vận chuyển Lăng Thần Quyết. Trong lòng càng kinh ngạc địa vị của Họa Thủy trong học viện Trạm Lam, chỉ cần hắn nói một câu như vậy, làm cho viện trưởng luôn luôn đạm nhiên cũng nổi giận đùng đùng, Nghệ Phong rất khó lý giải rốt cuộc Họa Thủy có thân phận gì mà có thể để viện trưởng như vậy. Nghĩ đến dù là tôn nữ của viện trưởng cũng không có khả năng để viện trưởng như vậy!
Nghệ Phong hít sâu một hơi nói:
- Lam Lăng Hoa biến dị ta có chín thành nắm chặt có thể giải!
Lời này vừa nói ra, làm cho ánh mắt của viện trưởng sáng lên, trong lòng hơi kinh ngạc, lại rất khó lý giải vì sao phải đánh ngất Họa Thủy?
Tựa hồ Nghệ Phong minh bạch viện trưởng lo lắng cái gì, hắn tiếp tục nói:
- Ta mặc dù có chín thành nắm chặt có thể giải, thế nhưng dùng biện pháp rất rườm rà, cũng không thể phối trí ra đan dược giải độc duy nhất, chỉ có thể dựa vào châm cứu và đan dược cùng nhau phát huy tác dụng, mới có thể miễn cưỡng khu trừ độc tố. Đan dược thì dễ nói, thế nhưng châm cứu... Ha ha... Viện trưởng cũng biết tính cách của Họa Thủy, nếu như ta ở trên người nàng đâm châm, đặc biệt còn có thể đâm một số bộ vị mẫn cảm của nàng! Ta nghĩ nàng khẳng định sẽ không phối hợp! Nên chỉ có thể đánh ngất Họa Thủy, dưới tình huống châm cứu liền mạch lưu loát, lúc này mới có thể hóa giải chất độc của nàng!
Nghệ Phong nửa thật nửa giả nói. Xác thực, hắn ở trong dược thất nhiều lần nghiên cứu cách hóa giải Lam Lăng Hoa, bởi vì hắn mới lấy thân thử độc, hơn nữa trong độc điển của Ngũ trưởng lão có giới thiệu Lam Lăng Hoa. Hắn miễn cưỡng có thể lục lọi ra phương pháp hóa giải.
Viện trưởng nghe Nghệ Phong nói như vậy, lúc này mới bừng tỉnh, nhớ tới tính tình của Họa Thủy, nếu như Nghệ Phong ở trên người nàng quơ châm, đặc biệt tiếp xúc địa phương mẫn cảm của nàng, nàng không nổi giận mới là lạ! Bất quá, đánh ngất Họa Thủy, điều này làm cho viện trưởng cũng có chút khó xử, hắn hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là nhìn Nghệ Phong gật đầu!
Nghệ Phong thấy viện trưởng gật đầu, lúc này mới thở dài một hơi, hắn cũng không nghĩ để Cao Thiên, Cao Không trể về. Về phần tại sao phải đánh ngất Họa Thủy, cái này chỉ có trời mới biết. Nghệ Phong không quên nữ nhân này có liên quan đến chuyện Cao Thiên, Cao Không vây công hắn!
Nghệ Phong thấy cùng viện trưởng nói xong, hắn hướng viện trưởng nói:
- Viện trưởng, những dược liệu vừa rồi khi nào mới tìm được?
Viện trưởng nhàn nhạt quét mắt nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy tự ngạo:
- Lập tức!
Nghệ Phong nghe viện trưởng nói như vậy, hắn không khỏi bội phục học viện Trạm Lam giàu có, hắn cũng nói:
- Nếu như vậy, viện trưởng phái người đem dược liệu đưa đến dược thất, ta luyện chế ra đan dược xong là có thể bắt đầu trừ độc cho Họa Thủy!
Viện trưởng gật đầu, hướng Nghệ Phong nói:
- Ta chờ đưa Họa Thủy qua!
Chuyện tình đánh ngất Họa Thủy, nghĩ đến ngoại trừ hắn, không ai dám làm, chuyện này còn cần hắn xuất thủ, nhớ tới tính tình của Họa Thủy, trong lòng viện trưởng hơi cảm thán nói:
- Cũng là muốn cho người ăn thiệt thòi, phải nghĩ cách giảm tính tình của ngươi một chút!
...
Khi Nghệ Phong chạy tới dược thất của học viện Trạm Lam, viện trưởng cũng đã đưa tới dược liệu. Điều này làm cho Nghệ Phong líu lưỡi không ngớt, không hổ là học viện Trạm Lam, dược liệu cao cấp như vậy, không ngờ đã thu thập xong nhanh tới mức này.
Cao lão nhìn thấy Nghệ Phong, trong lòng hắn cũng vui vẻ không ngớt, thấy Nghệ Phong chuẩn bị đi luyện đan, hắn cũng chuẩn bị cùng nhau tham thảo, thế nhưng lại bị Nghệ Phong đẩy ra cửa. Nghệ Phong cũng không có thời gian trao đổi chuyện tình luyện đan với hắn!
Nghệ Phong nhìn dược liệu viện trưởng đưa tới, hắn hơi tính toán một chút, giải độc ba người vậy là đủ rồi, thậm chí còn có thể dư một chút. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong lấy Dược Vương Đỉnh ra, này cũng là nguyên nhân không muốn Cao lão vào, dụ hoặc của Dược Vương Đỉnh đối với Y Sư quá lớn, huống chi người này cùng Điệp Vận Du và hoàng thất có quan hệ.
Nghệ Phong đối với luyện đan càng lúc càng thành thạo, tuy là luyện chế đan dược lục giai cấp thấp, thế nhưng hắn như trước có vẻ rất dễ dàng. Bất quá ngay cả như vậy, muốn đột phá đến Y Sư bát giai, cái này cũng là rất khó khăn!
...
Khi Nghệ Phong từ bên trong dược thất đi ra, Cao lão lập tức chạy qua đây, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Nghệ Phong nói:
- Là ngươi bảo viện trưởng đánh ngất nha đầu Họa Thủy?
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức gật đầu nói:
- Làm sao vậy?
Cao lão chậc chậc hai câu, vỗ bả vai Nghệ Phong hai cái, sau đó vẻ mặt kính nể và đồng tình nói:
- Sau này đi đường cẩn thận một chút!
- Ách...
Nghệ Phong nghe thế cười khổ không ngớt, chỉ là đánh ngất nữ nhân này, đâu cần phải nghiêm trọng như vậy?
Nghệ Phong không có để những lời này ở trong lòng, hướng Cao lão nói:
- Cao lão, Họa Thủy được đưa đến gian phòng kia hay chưa?
Hắn chỉ căn phòng mà Họa Thủy bị đánh ngất ở trong đó, vỗ vỗ bả vai Nghệ Phong lần thứ hai, vẻ mặt đồng tình nói:
- Nghệ Phong tiểu hữu, nén bi thương!
Nghệ Phong suýt nữa một cước đá tới. Mẹ nó, chỉ là một nữ nhân mà thôi, đâu cần phải hù dọa ta như thế? Các ngươi làm như vậy, làm cho bản thiếu gia cũng có chút sợ?
Nghệ Phong lắc lắc đầu, để những ý nghĩ kia ra khỏi đầu, đi về phía căn phòng mà Cao lão chỉ.
Họa Thủy nhắm hai mắt nằm trên giường, ngọc thể nhẹ nhàng, quần áo bó sát bao vây lấy vóc người đầy đặn của nàng, cái rốn tinh xảo nằm trên bụng dưới bằng phẳng. Chiếc váy không che hết đôi chân trắng như ngọc. Tuy rằng so ra kém Bạch Hàn Tuyết, thế nhưng cũng chấn động nhân tâm.
Lúc này Họa Thủy phảng phất như đang ngủ, không có vẻ kiệt ngạo bất tuân như dĩ vãng, ngược lại giống như trẻ con, an tĩnh mê người. Rất khó tưởng tượng, bộ dáng này lại gặp ở trên người Họa Thủy.
Nghệ Phong quan sát thân thể dã tính này của Họa Thủy, hơi dẹp loạn suy nghĩ trong lòng, ánh mắt lần thứ hai nhìn lướt qua đôi thỏ ngọc đầy đặn của nàng.
Nghệ Phong hướng về phía trước đi hai bước, nhìn khuôn mặt an tĩnh tinh xảo của Họa Thủy, hắn khẽ cười cười, trong lòng cảm thán nói:
- Hiện tại nhìn nữ nhân này, mới cảm giác nàng xác thực xứng đôi với cái tên Họa Thủy!
Nghệ Phong từ trong lòng lấy ra một cái bình nhỏ, đấu khí hơi vận chuyển ở trên chỉ tay, tìm ngón tay của Họa Thủy, nhất thời, một vết cắt nhỏ là máu chảy ra, Nghệ Phong nhanh chóng dùng chai đi tiếp máu, nào có ý tứ giải độc cho Họa Thủy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.