Mị Ảnh

Chương 255: Dung họp ngụy Phệ Châu




-Phù...
Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi, loại bỏ những thứ hậm hực trong người ra bên ngoài, chạy về phía học viện Trạm Lam. A Tú nguyên vốn còn tưởng sẽ bị đùa giỡn một phen, nhưng thấy ngày hôm nay Nghệ Phong không hề trêu chọc như bình thường, trong lòng nàng không khỏi có chút sững sờ!
Khi Nghệ Phong một lần nữa đi vào gian phòng gay mũi tới cực điểm, hắn không khỏi cảm thán:
- May là ta còn không kịp ăn sáng, bàng không phải phí phạm toàn bộ!
Lão quái đầu thấy Nghệ Phong xuất hiện, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn Nghệ Phong, nhàn nhạt nói:
- Tìm được đan dược ngũ giai chưa? Nếu như chưa tìm được còn chạy tới đây, đừng mong ta giúp ngươi!
Một câu nói của lão quái đầu liền bại lộ âm mưu của hắn, người sáng suốt vừa nghe liền biết được hắn đang đánh chủ ý chuyện không tìm được đan dược.
- Hai viên đan dược rác rưởi mà thôi, còn không đến mức khiển bản thiếu không tìm ra!
Nghệ Phong khinh thường nói, lấy ra từ trong lòng hai viên đan dược, đưa tới trước mặt lão quái đầu.
- Di... Ngươi cư nhiên có thể tìm được thứ đan dược này?
Lão quái đầu trắng mắt nhìn hai viên đan dược trong tay Nghệ Phong, rất ngoài ý nói.
Tại hắn xem ra, trong vòng ba ngày Nghệ Phong hẳn là không tìm được y sư lục giai, cho dù tìm được cũng không có đủ những dược liệu trân quý cần thiết, đến lúc đó chính mình có thể kiểm chuyện với tiểu tử này rồi!
- Đan dược ngũ giai với ta mà nói không thành vấn dề, lão dầu ngươi nếu như chịu lấy lòng ta, nói không chừng mỗi ngày ta đưa ngươi mấy viên ăn thay đậu.
Nghệ Phong không chút phật lòng nói.
Ánh mắt lão quái đầu sáng lên, chỉ là lập tức khôi phục lại như thường, hắn cũng minh bạch tâm tính tiểu tử này, sẽ không bao giờ làm chuyện buôn bán lỗ vốn.
- Tiểu tử, đừng mơ dụ hoặc ta. Ta không để mình bị vào ưòng! Ngươi đã chuẩn bị tốt rồi, vậy đi dung hợp ngụy Phệ Châu thôi! Chậc chậc, chỉ là ngươi có chết hay không ta cũng không biết, ha ha!
Lão quái đầu cười rất càn rỡ, hình như còn dược lần này Nghệ Phong dung hợp sẽ bị ngụy Phệ Châu thôn phệ linh hồn.
Nghệ Phong nghe ngữ khí lão quái đầu, nhin không đươc rùng mình môt cái, trong lòng thầm hô:
"Lão gia hỏa này sẽ không nhân cơ hội hạ độc thủ chứ?"
Nghệ Phong càng nghĩ càng thấy có loại khả năng này, liền nói:
- Quái lão, sẽ không độc như vậy chứ?
Lão quái đầu liếc mắt tà tà nhìn Nghệ Phong, chẳng hề để ý nói:
- Nếu ngươi sợ, có thể không dung hợp. Ta không có bức ngươi!
- Ách...
Một câu nói của lão quái đầu trong nháy mắt khiến Nghệ Phong che miệng, hắn chỉnh đành đi theo phía sai lão quái đầu, đồng thời trong lòng nghẹn khuất vạn phần, đối với lão quái đầu này mình không có được một điểm biện pháp. Nghệ Phong nghĩ, mặc kệ thể nào, nhất định phải nghĩ một biện pháp đả kích dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của lão mới được!
Khi Nghệ Phong đi vào trong buồng càng gay mùi hơn của lão quái đầu, Yêu Ngọc cũng mạnh mẽ nhào tới trong lòng Nghệ Phong, có có đầu nhỏ lên mặt Nghệ Phong khiến hắn cảm giác hơi ngứa!
- Tiểu gia hỏa!
Nghệ Phong nhìn thấy tiểu gia hỏa này cũng có chút mừng rờ, lại phát hiện thân thể tiểu gia hỏa này càng thêm trong suốt, bên trong thấy được quang vựng nhàn nhạt lưu chuyển, khiển Nghệ Phong không nhịn được cảm thán, lão quái đầu này xác thực có thủ đoạn. Người sáng suốt vừa nhìn liền minh bạch, tiểu gia hỏa này hẳn là đã tiến hóa rồi.
- Quái lão, hôm nay vì sao thả Yêu Ngọc ra?
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn lão quái đầy, bình thường mình muốn gặp tiểu gia hỏa này, lão quái đầu sống chết không chịu khiến Nghệ Phong nghiến răng căm hận, hoài nghi có phải lão làm thịt Yêu Ngọc rồi. Hôm nay Yêu Ngọc đôt nhiên xuất hiên, ít nhiều cũng khiển Nghệ Phong có chút kinh ngạc!
Lão quái đầu liếc mắt nhìn Nghệ Phong, nói:
- Có máu yêu hồn long xà hỗ trợ, xác suất thành công có thể tăng thêm ba thành, tuy ràng ta không muốn thấy ngươi thành công, thể nhưng nhìn vào mặt mũi yêu hồn long xà, miễn cưỡng giúp ngươi một lần!
Một câu nói khiển đáy lòng Nghệ Phong khinh bỉ vạn phần với tính tình cổ quái của lão. Thé nhưng, trên mặt lại đầy dáng tươi cười, nói:
- Ha ha, vậy cảm tạ quái lão rồi!
Quái lão đầu không để ý đến Nghệ Phong, lấy ra ngụy Phệ Châu để trong thân thể mộc linh nhĩ vương. Hồn lực cường đại bao vây lấy ngụy Phệ Châu, nâng nó lên giữa hư không.
Yêu Ngọc thấy ngụy Phệ Châu bị lấy ra, nó liền lập tức chạy đến trên thi thể mộc linh nghĩ vương, chỉ trong chốc lát, mộc linh nghĩ vương đã bị hấp thu không còn một mảnh, một màn này khiến Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí. Tốc độ hấp thu nhanh như vậy, quả thực có thể gọi là biến thái.
- Kháo! Không hổ là tạp giao giữa thần long và xà yêu, đúng là ngưu bức!
Nghệ Phong thầm nói một tiếng, ánh mắt nhìn Yêu Ngọc cũng nóng lên,
không biết thực lực tiểu gia hỏa này mạnh như thể nào, có thể sánh ngang với Tướng cấp hay không?
- Ngươi còn lo lắng cái gì, nhanh ăn cố hồn đan!
Lão quái đầu thấy Nghệ Phong mải nhìn Yêu Ngọc, không khỏi nổi giận mắng.
- Ách...
Nghệ Phong sửng sốt, lập ức qua tới, hít sâu một hơi, lấy ra cố hồn đan trong hai viên đan dươc, cho vào trong miêng!
Nhất thời, Nghệ Phong cảm giác một dòng nước ấm chảy mạnh vào trong đầu. Từng đạo dược hiệu dũng mãnh đổ vào thức hải, bao vây lấy từng đạo hồn lực bên trong, không cho nhúc nhích.
Nghệ Phong nỗ lực khống chế hồn lực, lại phát hiện chính mình không thể di động hồn lực được, tới khi Nghệ Phong dùng toàn lực, mới miễn cưỡng có thể vận dụng được một tia.
Tình huống như vậy cũng khiến Nghệ Phong âm thầm thở dài. Hiệu quả cố hồn đan ngũ giai trung cấp này rất tốt, cư nhiên có thể hoàn toàn tập trung hồn lực Tướng cấp của mình.
Lão quái đầu thấy Nghệ Phong ăn vào cố hồn đan, hăn đợi vài chung thời gian, để toàn bộ dược hiệu cố hồn đan được phát huy, lúc này mới chậm rãi di động ngụy Phệ Châu tới trước miệng Nghệ Phong.
- Tiểu tử, há mồm! Đưa ngụy Phệ Châu vào trong khí hải của ngươi, dùng đấu khí luyện hóa, đánh vào khí tức của ngươi. Nhớ kỹ, nghìn vạn lần không được để nó hấp thu quá năm thành đấu khí của ngươi, bàng không ngươi không chỉ không dung nhâp đươc nguy Phê Châu, thưc lưc của ngươi cũng bi giảm xuống dưới Tướng cấp!
Lão quái đầu nhắc nhở. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Một câu nói của lão quái đầu khiển trong lòng Nghệ Phong hơi lạnh, mặc dù biết dung hợp ngụy Phê Châu nguy hiểm, thể nhưng thật không ngờ nguy hiểm tới trình độ như vậy! Cư nhiên còn có nguy cơ giáng cấp, hơn nữa còn là một giai cấp lớn.
Nghĩ vậy, tâm thần Nghệ Phong càng thêm ngưng tụ, nếu lần này bị giảm một cấp bậc, khi chiến đấu với truyền nhân Tĩnh Âm Tông, hầu như không còn phần thắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.