Sau khi tất cả Chí Tôn đều đã ngồi đủ, ánh mắt của tất cả mọi người đều ngưng tụ trên người Tiên Thánh, Chí Tôn tụ hội lần này là do hắn khởi xướng, tự nhiên phải đợi hắn lên tiếng.
Tiên Thánh trầm mặc một hồi mới nói ra:
- Chí Tôn tụ hội lần này là nhiều nhất từ trước tới nay. Chí Tôn mười vị, thực lực Chí Tôn tám vị.
Nói đến đây, Tiên Thánh dừng một chút mới tiếp tục nói:
- Cũng chính bởi vì vậy, cho nên Chí Tôn càng cần được tụ hội. Miễn cho một ít người sinh lòng nghé con không sợ cọp.
Những lời này, lập tức khiến ánh mắt một đám Chí Tôn nhìn Nghệ Phong. Rất hiển nhiên những lời này là nhằm vào Nghệ Phong.
Đối với ánh mắt của mọi người, Nghệ Phong coi như không thấy, vuốt vuốt ngón tay Tần Y như trước, điều này khiến hai người Hồng Thánh và Thiên Thánh không nhịn được hừ một tiếng.
- Ha ha, bất quá người tuổi trẻ, có chút tính tình là tốt. Nhưng mà quá mức, như vậy thành không để những lão Chí Tôn chúng ta vào mắt.
Tiên Thánh híp mắt cười hì hì nói:
- Các ngươi nói là ai vậy?
Một đám Chí Tôn thấy ánh mắt Tiên Thánh quét về phía bọn họ, nguyên một đám đưa ánh mắt chuyển tới một chỗ. Bọn họ tự nhiên sẽ không ngốc đến nổi phát biểu ý kiến gì. Người nào không biết Nghệ Phong đứng chung một chỗ với Tà Thánh. Một Nghệ Phong bọn họ còn dám đắc tội. Nhưng sau lưng Nghệ Phong còn có một Tà Thánh, hơn nữa còn có Yêu Thánh với quan hệ mập mờ, đây không phải là bọn họ có thể đắc tội.
Cho nên ánh mắt Tiên Thánh nhìn bọn họ, nguyên một đám coi như không thấy.
Tiên Thánh thấy một đám Chí Tôn như thế, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, ánh mắt đứng ở trên người Nghệ Phong, đột nhiên nói:
- Ma Thánh, ngươi nói có đúng hay không?
- Đúng! Quá đúng rồi!
Nghệ Phong gật đầu rất chân thành nói:
- Rốt cuộc là ai kiêu ngạo như vậy, có thể không để mọi người vào mắt. Đừng cho ta biết rõ, để cho ta biết mà nói, ta nhất định đánh cái mông của hắn. Sao không biết kính già yêu trẻ như vậy?
Tần Y thấy biểu lộ Nghệ Phong tức giận dị thường, không khỏi nhéo nhéo bàn tay Nghệ Phong, muốn ngăn Nghệ Phong không cần phải mất thể diện ở đây. Chỉ là giống như Nghệ Phong không có chút phát giác nào, biểu lộ rất là đồng ý với Tiên Thánh như trước.
- Ha ha! Ma Thánh quả nhiên là người thẳng thắng. Ma Thánh cũng cho rằng như vậy, vậy thì dễ nói.
Tiên Thánh cười tủm tỉm nhìn Nghệ Phong:
- Đã như vầy, vậy thì trước tiên mời Ma Thánh trả lại chủ tịch Chí Tôn cho Thiên Thánh a.
Nghệ Phong rất kinh ngạc nhìn Tiên Thánh nói:
- Tiên Thánh có phải là nói sai rồi không? Cái này là vừa rồi Thiên Thánh nhường cho ta. Ha ha, hắn nguyện ý nhường, ta nguyện ý ngồi, e rằng Tiên Thánh nhiều chuyện rồi?
Một câu nói kia khiến sắc mặt Thiên Thánh biến đổi, lập tức hừ một tiếng, hiển nhiên là phát tiết bất mãn trong lòng.
- Ma Thánh muốn trở thành Chí Tôn, vậy thì phải dựa theo cấp độ Chí Tôn. Mạnh mẽ đoạt chủ tịch Chí Tôn của đối phương như vậy, đây là sự tình dùng thân phận Ma Thánh có thể làm ra được sao?
Tiên Thánh híp mắt nhìn Nghệ Phong như trước.
- Cấp độ? Cái cấp độ gì? Có phải là nhiều hơn phân nửa Chí Tôn đồng ý ta có Chí Tôn vị hay không, lúc đó mới có thể ngồi ở chỗ này? Đã như vậy, bản Thánh hỏi một chút, mọi người có đồng ý để ta trở thành Chí Tôn hay không.
Nghệ Phong cười nói.
Trong cái nhìn soi mói của Tiên Thánh, Nghệ Phong nhìn phía dưới hỏi:
- Ta hô ba tiếng, phản đối thì giơ tay. Không phản đối thì trầm mặc. Mọi người thấy có được không?
Nói xong, thời điểm mọi người còn đang trầm mặc nghe những lời này của Nghệ Phong, Nghệ Phong đột nhiên hô:
- Ba!
Hô xong tiếng ba, Nghệ Phong căn bản không cho người khác cơ hội, nhìn Tiên Thánh nói:
- Đó, ngươi cũng thấy được. Tất cả mọi người đồng ý ta trở thành Chí Tôn. Khụ, ngay cả ngươi cũng đồng ý, như vậy cho thấy ta thành Chí Tôn vị là ai cũng đồng ý. Tốt lắm, ghế Chí Tôn cứ định xuống như vậy.
- Ngươi...
Thiên Thánh suýt nữa bạo khí, thủ đoạn vô sỉ như vậy cũng có thể thi triển ra.
- Ai nha! Thiên Thánh, ngươi không nên kích động. Tuy ta biết rõ mọi người tán thành ta làm Chí Tôn ngươi thật cao hứng, nhưng mà cao hứng cũng muốn bảo trì hình tượng Chí Tôn của ngươi a.
Nghệ Phong nghiêm trang nói.
Thiên Thánh gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, dưới tình cảnh Nghệ Phong cười nhạt, cuối cùng vẫn ngồi xuống không nói cái gì nữa.
- Ha ha! Ma Thánh ngược lại thật khiến ta mở rộng tầm mắt. Trong Chí Tôn có nhân vật như ngươi, mặt mũi Chí Tôn chúng ta còn đâu nữa chứ?
Tiên Thánh nói.
- Muốn mặt mũi điều kiện tiên quyết là ngươi có mặt mũi? Chỉ là ngươi có sao?
Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh rất chăm chú hỏi.
Một câu nói kia khiến khuôn mặt Tiên Thánh biến đổi, hừ một tiếng nói:
- Ma Thánh! Chí Tôn yến không phải địa phương ngươi quấy rối.
- Tiên Thánh uy phong thật to. Ha ha, trên Chí Tôn yến Chí Tôn ngang hàng. Chẳng lẽ ngươi còn bá đạo không cho người ta lên tiếng hay sao? Về phần chuyện tình ghế Chí Tôn, nếu Thiên Thánh không cam lòng, vậy cướp về là được. Hay là ngươi muốn xuất đầu dùm hắn?
Tà Thánh thản nhiên nói, lời nói của Tà Thánh lập tức khiến một đám Chí Tôn lâm vào trầm mặc lần nữa. Rất hiển nhiên chuyện tình hai người này đối chọi gay gắt là rất bình thường, bọn họ sớm đã quen tình huống như vậy.
- Ý tứ của Tà Thánh là, trước khi Ma Thánh có danh nghĩa Chí Tôn đã có thể ngồi ghế Chí Tôn rồi sao?
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong nói.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Tà Thánh không sao cả nói:
- Đó là chuyện giữa Thiên Thánh và Ma Thánh, bọn họ làm như thế nào là chuyện của bọn hắn. Bản thánh cảm thấy Tiên Thánh không cần nhiều chuyện.
- Hừ! Tiên Thánh nói gì vậy, Chí Tôn yến này là bản Thánh tổ chức, vậy thì phải dựa theo quy củ.
Tiên Thánh nói.
Nghe được câu này, Nghệ Phong không sao cả nhún nhún vai nói:
- Cái này có cái gì khó đâu, không phải là mười tám cái ghế sao? Đều dùng xưng hô Chí Tôn là được. Mọi người thấy phải không? Đế lão, chắc hẳn ngươi sẽ không cự tuyệt danh hiệu Chí Tôn này chứ?
Nghệ Phong híp mắt nhìn Đế lão, Đế lão cũng thật không ngờ Nghệ Phong sẽ hỏi hắn. Đối với danh hiệu Chí Tôn cao nhất như vậy, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng mà đồng dạng, hắn cũng sẽ không đáp lại lời nói của Nghệ Phong. Nếu đáp ứng, cái này chẳng phải phối hợp Nghệ Phong tát lên mặt Tiên Thánh sao.
Nghệ Phong thấy Đế lão không nói gì, quay đầu nhìn Tiên Thánh nhún nhún vai nói:
- Ngươi xem, ngay cả người Tiên Cảnh ngươi cũng cho rằng đề nghị này của ta rất hay, đã như vầy, vậy thì tất cả có thực lực Chí Tôn đều đổi thành Chí Tôn là tốt rồi.
Tiên Thánh nghe được Nghệ Phong nói, suýt nữa hắn tức điên. Từ trước tới nay, ghế Chí Tôn chỉ có mười cái. Không có khả năng tăng thêm nữa, đề nghị này của Nghệ Phong hoàn toàn là quơ đũa cả nắm. Nhưng mà Tiên Thánh cũng hiểu được, nếu hắn cự tuyệt mà nói, điều này bằng với việc đắc tội với tất cả cường giả không có ghế Chí Tôn.
- Chẳng lẽ Tiên Thánh không cảm thấy đề nghị này của ta rất tốt sao?
Nghệ Phong cười tủm tỉm nhìn Tiên Thánh.
Tiên Thánh hừ một tiếng nói:
- Bản thánh tự nhiên không có dị nghị gì. Bất quá Chí Tôn còn lại bản Thánh cũng không biết.
- Đã như vầy, vậy thì mời các vị Chí Tôn biểu quyết đi.
Nghệ Phong cười tủm tỉm nhìn Tiên Thánh, trong mắt có quang mang nghiền ngẫm.