Hi Lâm nhìn Nghệ Phong rồi giải thích:
- Lúc trước, chí tôn của đại lục cùng với vô số Thánh cấp đồng loạt ra tay kiến tạo bí cảnh này. Vì nó mà hơn hai phần ba Thánh cấp đã vẫn lạc. Ngươi có thể tưởng tượng, Thánh cấp ở thời kỳ viễn cổ có bao nhiêu người, vậy mà vẫn lạc hai phần ba có khái niệm gì? Nó chính là một bí cảnh nghịch thiên. Cho dù có dời hết nước ở biển Đông Hải vào cũng không đầy. Họ vẫn lạc vì muốn phối hợp với chí tôn vì muốn vặn vẹo thời gian của không gian này.
Nghệ Phong nhìn Hi Lâm một cách sững sờ, hắn hỏi:
- Vậy bọn họ đã làm được?
Hi Lâm gật đầu nói:
- Ha ha, hội tụ nhiều võ giả như vậy, tổng hợp thực lực đâu phải chuyện đùa. Ngay cả Chí tôn hai phái Tiên Tà cũng bỏ qua ân oán, đồng tâm hiệp lực sao có thể thất bại được.
- Vậy thời gian vặn vẹo là như thế nào?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hỏi Hi Lâm.
- Bảy ngày ở đại lục thì trong bí cảnh mới qua một ngày. Nói cách khác, thời gian ở đại lục trôi nhanh gấp bảy lần, còn bí cảnh chậm gấp bảy lần.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, không thể nào tưởng tượng nổi làm sao có thể thực hiện được. Ngay cả thời gian cũng có thể vặn vẹo, đây là chuyện mà con người có thể làm được sao? Chí tôn… Có thực sự khủng bố tới như vậy?
Ngay tại thời điểm mà Nghệ Phong trầm mặc, Hi Lâm thản nhiên nói:
- Nói cách khác, với thực lực Thánh cấp của chúng ta, tuổi thọ sẽ gấp đôi Thánh cấp ở ngoại giới, tức là gấp mười bốn lần thời gian bên ngoài.
Nghệ Phong thở nhẹ thở ra một hơi nói:
- Thật là đại thủ bút, ngoại giới trải qua bảy năm, nơi này mới qua một năm. Ha ha, những chí tôn này quả thực đã tạo ra được Trường Sinh Bí Cảnh.
Hi Lâm nghe được lời Nghệ Phong nói, trong lòng thở dài một hơi:
- Bất quá, loại tình huống này không biết còn có thể duy trì bao lâu. Ha ha, một tháng này chỉ tương đương với một năm thôi.
- Sao??
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Hi Lâm hỏi.
- Không đến một tháng trước, linh khí ở bí cảnh đột nhiên ít đi. Mà nguyên khí cung cấp cho bí cảnh cũng biến mất một cách bí ẩn, chúng chảy ngược về phía bên ngoài. Ha ha, ngươi không biết, lúc trước tất cả các Thánh cấp khi kiến tạo nơi này đã thi triển vô số thủ đoạn để hấp thụ linh khí đại lục tới một không gian, sau đó mới chuyển vào bí cảnh. Trừ chuyện cung cấp năng lượng cho bí cảnh thì quan trọng nhất chính là duy trì không gian vặn vẹo cần rất nhiều linh khí. Chỉ là hiện tại linh khí đột nhiên biến mất, tỉ lệ thời gian hạ thấp, không bao lâu nữa chỉ còn bốn so với một, ba so một, thậm chí cuối cùng sẽ bằng với ngoại giới.
Hi Lâm cay đắng nói.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Ngươi nói? Có một không gian hấp thu linh khí của đại lục, sau đó cung cấp cho bí cảnh sao?
Trong lòng Nghệ Phong không khỏi cảm thấy líu lưỡi. Những Thánh cấp viễn cổ này thật quá ích kỷ, làm suy yếu linh khí của đại lục giống như hấp huyết quỷ. Nghệ Phong nghĩ lại, có lẽ do hắn hủy diệt huyền môn khiến thời gian ở bí cảnh này bị phá vỡ.
Nghệ Phong càng nghĩ càng thấy có khả năng này, sắc mặt hắn vô cùng cổ quái. Trong lòng cảm thấy mình thật là ngưu bức. Cứ đơn giản hủy diệt tâm huyết của vô số Thánh cấp như vậy sao? Thật ra những thứ này cũng dễ dàng phá hủy thôi. Mẹ nó! Muốn kiến tạo cũng không biết dùng những thứ quý giá để kiến tạo.
Nếu Thánh cấp viễn cổ biết suy nghĩ hiện giờ của Nghệ Phong, có lẽ sẽ tát chết hắn. Nếu không phải trong tay Nghệ Phong có có Tru Tiên Kiếm, còn có pháp tắc tương sinh tương khắc thì đừng nói là phá hỏng huyền môn, cho dù tạo được một vệt xước cũng rất khó khăn. Ngay cả Thánh cấp ngũ giai cũng đừng mơ tưởng phá được huyền môn.
Lúc trước, quyển da cừu mà những chí tôn lưu lại cho hậu nhân, xác thực có thể tiến vào bí cảnh. Nhưng không phải làm phương thức giống Nghệ Phong, mà chủ cần tiếp tục tích một giọt máu vào trong ngọc bài thì huyền môn sẽ mở ra.
Thế nhưng, không ai ngờ trong tay
"hậu nhân" Nghệ Phong lại có Tru Tiên Kiếm, mạnh mẽ phá vỡ huyền môn để tiến vào.
Hành động điên cuồng này, đừng nói người khác làm, cho dù có nghĩ cũng không dám. Hơn nữa, có muốn cũng tuyệt không thể làm được.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác, Nghệ Phong lại tìm được linh châu phối hợp với Tru Tiên Kiếm. Đồng thời thi triển cùng pháp tắc chi lực đặc thù của hắn, phá nát huyền môn.
- Vậy lần này các ngươi tụ hội cũng là bởi vì chuyện này?
Nghệ Phong hỏi
Hi Lâm gật đầu nói:
- Đúng vậy! Chỉ là chuyện này không phải chúng ta có thể khống chế, các đại lão sẽ ra mặt nghĩ cách. Bất quá, muốn khôi phục sợ là rất khó. Lúc trước tổn thất nhiều Thánh cấp như thế mới kiến tạo nên bí cảnh, hiện giờ sao có thể làm được?
Nghĩ vậy, ánh mắt Nghệ Phong không khỏi sáng ngời, hắn nhìn Hi Lâm nói:
- Vậy nghĩa là khối bí cảnh này sẽ dung nhập vào đại lục?
Hi Lâm lắc lắc đầu nói:
- Chuyện này khó mà nói trước, phải xem ý tứ của các vị đạo lão. Có lẽ trong một thời gian ngắn chưa thể có kết quả chính xác.
Nghe được câu này, Nghệ Phong không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc. Trong lòng thầm nghĩ, có lẽ hắn nên tìm đường ra ngoài. Mình đã rời khỏi đại lục một thời gian rất lâu, hẳn đám người Tần Y sẽ rất lo lắng. Không biết hiện giờ bọn họ ra sao, có được bình an không?
Bất quá, nghĩ đến Tần Y là Chí Tôn chuyển thế, có lẽ không có người nào đui mù đi trêu chọc nàng. Nghệ Phong cảm thấy lo lắng cho lão đầu tử, tuy lão đầu tử rất cường hãn, nhưng đối phó với cả một Tiên Phủ cũng không phải là chuyện dễ.
- Ta ngược lại là muốn đi đại lục nhìn xem khối đại lục đó như thế nào.
Hi Lâm cười nói:
- Nơi này tốt thì tốt. Sống cũng lâu. Thế nhưng con người luôn có hướng tới.
Nghệ Phong nghe thấy Hi Lâm nói, hắn khẽ cười cười nói:
- Võ giả đại lục trong mắt ngươi, có lẽ không chịu nổi một kích.
Hi Lâm gật đầu nói:
- Đúng vậy! Linh khí bị bí cảnh rút đi nhiều như vậy, võ giả trên đại lục muốn tấn cấp khó hơn bình thường rất nhiều lần. Bất quá, người chân chính cường hãn cho dù trong hoàn cảnh gian nan vẫn có thể trở thành cường giả. Có lẽ đại lục thua bí cảnh một chút, nhưng ta tin rằng nơi đó cũng có cường giả, hơn nữa ta còn không chắc có thể bằng được người ta.
Nghe được câu này, Nghệ Phong không thể cười to. Tuy đại lục kém bí cảnh rất nhiều, nhưng nơi đó ngọa hổ tàng long, xác thực cường giả mạnh hơn Hi Lâm không ít.
- Ha ha, Hi Lâm Thánh cấp thật có kiến giải.
Nghệ Phong cười nói.
Sắc mặt Hi Lâm hơi đỏ lên, hắn nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Những lời này không phải của ta, mà là một vị Chí Tôn nói. Ta bất quá chỉ là mượn tạm một chút thôi.
Nghe Hi Lâm nói, Nghệ Phong cười to vài tiếng, hắn nhìn Hi Lâm hỏi:
- Không biết Hi Lâm Thánh cấp tu luyện pháp tắc gì? Chúng ta trao đổi với nhau một chút được không?
Hiện tại Nghệ Phong rất yếu kém về mặt kiến giải pháp tắc chi lực. Hiện tại nên thỉnh giáo để sau này đối địch còn nắm chắc thêm mấy phần thắng.
- Như vậy thì không còn gì hơn, ta sẽ nói những tâm đắc của mình. Hi vọng Nghệ Phong Thánh cấp của chỉ giáo một phen.