Lý U ở ngoài cửa không ngừng đi đi lại lại, Liễu lão cũng chạy tới đây, chứng kiến Lý U không ngừng đi lại, nắm tay xiết chặt. Liễu Nhiên không cần hỏi Lý U, thương thế của tam nữ hắn vô cùng rõ ràng, cơ hồ chỉ còn cách cái chết một bước nhỏ. Tuyệt đối không ai ngờ rằng, một võ giả Quân cấp lại đột nhiên ra tay với Tội Ác Chi Thành. Toàn bộ Tội Ác Chi Thành bị đối phương tàn sát, tử thương không dưới vài trăm người, đặc biệt là đệ tử của Kim Lâu, cơ hồ đã bị giết chết hơn phân nửa. Nếu không phải Nghệ Phong còn để lại cho bọn họ một đại trận, chỉ sợ là tổn thất càng thêm thảm trọng. Liễu lão thực không ngờ, Quân cấp lại khủng bố đến mức này. Trong tay của hắn, mọi người quả thực không khác gì bùn đất, tùy ý để hắn vân vê, nếu không phải là người Sát Lâu tới kịp thời, chỉ sợ toàn bộ Tội Ác Chi Thành đã bị hắn tiêu diệt.
- Các nàng thế nào rồi?
Liễu lão hỏi Lý U.
Lý U lắc đầu, hai mắt đỏ hồng.
- Không biết.
Liễu lão thở dài, lão biết rõ thương thế của chúng nữ nghiêm trọng đến cỡ nào. Phần lớn nội tạng trong cơ thể đã bị lệch ra khỏi vị trí, lúc này điều duy nhất có thể làm chính là cầu nguyện, cầu nguyện Nghệ Phong có thể thành công, cho dù hi vọng này vô cùng xa vời.
Tất cả mọi người lẳng lặng chờ đợi ở bên ngoài. Rất nhanh, trời đã về chiều, ánh nắng chiếu xiên khung cảnh tan hoang của Tội Ác Chi Thành. Lý U nhìn thoáng qua Thiên Nghịch lãnh khốc cùng Trữ Huyên. Hắn lập tức tiến về phía trước hỏi.
- Cứu được Linh Nhi về sao?
Thiên Nghịch lắc lắc đầu nói.
- Hắn dùng Linh Nhi làm bia đỡ đạn, trưởng lão Sát Lâu không dám ra tay, cuối cùng để hắn chạy thoát.
Vừa nghe được lời này, hai mắt Lý U biến thành đỏ rực. Liễu lão nhìn thoáng qua Trữ Huyên sắc mặt trắng bệch, biết rõ Trữ Huyên bị thương không nhẹ.
- Trữ tông chủ nên liệu thương trước đã.
- Điểm ấy thương thế không có gì đáng ngại, Điệp tông chủ bọn họ đâu rồi?
Trữ Huyên cảm thấy lòng đau như cắt, hận không thể giết sạch Mặc gia, nhưng giờ phút này nàng cũng hiểu rõ không thể hành động nông nổi.
- Tiểu thiếu gia đã trở về, đang chữa thương cho ba vị tiểu thư. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Liễu lão hồi đáp. Vừa nghe được lời này, Thiên Nghịch lập tức tiến đến, bước chân dừng lại ở trước cửa.
Trên đỉnh đầu bọn họ, mây đen trải kín, toàn bộ không gian tràn ngập áp lực khiến tất cả mọi người cảm thấy khó chịu, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn. Tất cả mọi người trong Tội Ác Chi Thành, bất kể là thị vệ hay là thành dân đều bị bầu không khí dị thường yên tĩnh này khiến hít thở không thông. Tội Ác Chi Thành biến thành Tĩnh Hinh Thành đều là công lao của thành chủ cùng các vị tiểu thư. Nhưng mà lúc này, gia viên trong mộng của bọn họ bị người ta tàn phá, vô số người tử thương. Đả kích như vậy khiến toàn bộ Tĩnh Hinh Hành mười phận thù hận. Cũng không thể trách được, bọn họ được tận mắt chứng kiến thủ đoạn diệt chủng mà đối phương dùng để đối phó với Tội Ác Chi Thành. Trước mặt hắn, bọn họ không khác gì con sâu cái kiến.
Hơn nửa ngày đã trôi qua, cuối cùng cửa phong cũng mở, thân ảnh Nghệ Phong xuất hiện ở trước mặt mọi người. Lúc này, mọi người vô cùng hoảng sợ, sắc mặt Nghệ Phong vô cùng tiều tụy, cả người khô héo, gầy mất mấy vòng, biến thành da bọc xương, ngay cả một trận gió cũng có thể thổi bay. Nhưng đây không phải là điều hiến cho đám người Thiên Nghịch kinh hãi, khiến bọn họ kinh hãi chính là khí tức của Nghệ Phong trở nên vô cùng suy yếu, rất có khả năng tắt thở. Nam tử Vương Tọa vừa thấy được cảnh này, cũng bất chấp tất cả, từng đạo hồn lực dũng mãnh tràn vào trong người Nghệ Phong, hắn cùng Nghệ Phong có liên hệ, cho nên linh hồn của hắn có thể dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Cho dù làm như vậy sẽ khiến hắn bị tổn hại cực lớn, nhưng mà nam tử Vương Tọa không còn lựa chọn nào khác. Nếu Nghệ Phong chết, hắn cũng chẳng tốt đẹp gì.
- Nghệ Phong, ngươi không sao chứ?
Thiên Nghịch nhìn Nghệ Phong sợ hãi nói.
Nghệ Phong lắc lắc đầu, phân phó cho Thiên Nghịch.
- Có lẽ Sát Lâu có y sư thất giai, mời giúp ta hai người đến đây.
Mặc dù Thiên Nghịch là lâu chủ, nhưng y sư thất giai hắn cũng không thể tùy ý điều động. Chỉ là giờ phút này, hắn không nói thêm bất cứ lời nào, lấy ra từ trong ngực một tấm lệnh bài, ném cho một võ giả sau lưng nói.
- Trở về huy động toàn bộ y sư thất giai đến đây. Thuận tiện mang theo toàn bộ dược liệu trân quý nhất đến đây luôn.
Vị võ giả kia cũng biết quyền hạn của Thiên Nghịch, chỉ là vừa nghe được lời tiếp theo của Thiên Nghịch, hắn lập tức xoay người rời đi.
- Nói cho những lão gia hỏa kia biết, nếu yêu cầu này bị ngăn cản, khôi lỗi lâu chủ này ta không cần làm nữa.
Nghệ Phong không nói lời nào với Thiên Nghịch, hắn nuốt chửng vài viên đan dược, cảm thấy khôi phục được một chút lực lượng, mới hướng đám người Trữ Huyên nói.
- Mộng Nhiên cùng Tử Âm đã vượt qua cơn nguy kịch, cho dù vậy vẫn bị trọng thương. Được y sư thất giai chữa trị... Cũng phải mất một tháng mới có thể khôi phục.
Lời này khiến đám người Trữ Huyên đại hỉ, nhưng ngay sau đó lập tức biến sắc, sắc mặt Lý U trắng bệch, đôi mắt tràn ngập tơ máu.
- Vậy còn Điệp Vân Du tỷ?
Nghe được lời này của Lý U, khí tức của Nghệ Phong vừa mới khôi phục được một chút đã biến thành hỗn loạn, đôi mắt tràn ngập tơ máu, thậm chí Thiên Nghịch còn thấy được trong mắt Nghệ Phong chảy ra huyết dịch. Không khí xung quanh lập tức bị bi thương bao trùm, loại cảm giác này khiến tất cả mọi người mặt cắt không còn chút máu.
- Nghệ Phong, Điệp tông chủ thế nào?
Trữ Huyên cố gắng bình ổn lại tâm tình, run run hỏi. Thấy bộ dạng mọi người như vậy, Nghệ Phong đột nhiên nhoẻn miệng cười, bất quá nụ cười này khiến khuôn mặt gầy gò khô héo của hắn nhiều thêm vài phần dữ tợn cùng khủng bố.
- Yên tâm, ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì!
Thấy Nghệ Phong như vậy, đám người Lý U mới thở phào một hơi.
- Thiên Nghịch, tìm giúp ta vài loại dược liệu.
Nghệ Phong lấy ra Thánh Chủ Lệnh từ trong giới chỉ, đưa cho Thiên Nghịch.
- Bất kể là ai, có dược liệu mà không lấy ra, diệt cả nhà hắn.
Thiên Nghịch với tư cách là lâu chủ, đương nhiên biết rõ lệnh bài trong tay Nghệ Phong đại biểu cho điều gì, lập tức gật đầu nói.
- Ngươi yên tâm.
Nói xong, Thiên Nghịch tiếp nhận trang giây ghi tràn lan vô số tên dược liệu, lập tức quay người ly khai. Sau khi xử lý xong xuôi mọi việc, Nghệ Phong cũng không nhìn qua Lý U, trực tiếp quay người trở lại bên trong phòng. Tuy rằng rất nhiều bộ phận nội tạng của hai người Liễu Mộng Nhiên cùng Tử Âm bị lệch vị trí, nhưng sau khi được Nghệ Phong đưa vào tinh khí và chữa trị, đã ổn định trở lại. Tuy rằng, thương thế rất nặng, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng mà Điệp Vận Du thì bất đồng, Điệp Vận Du đã bước nửa chân qua quỷ môn quan. Nội tạng nàng đã bị chấn nát, nếu không phải Nghệ Phong dùng tinh khí duy trì tính mạng, chỉ sợ nàng đã sớm tắt thở. Nhưng mà, cho dù như vậy, Điệp Vận Du cũng không kiên trì được bao lâu nữa. Nghệ Phong chỉ có thể cầu nguyện y thuật của tam trưởng lão có thể cứu mạng Điệp Vận Du. Thương thế đến mức này, hắn đã thúc thủ vô sách, trừ bỏ vận dụng tinh khí duy trì tính mạng, Nghệ Phong không còn phương pháp nào khác.
Nam tử Vương Tọa đi theo Nghệ Phong tiến vào bên trong, vừa thấy được Nghệ Phong thiêu đốt máu huyết, hắn lập tức hiểu được vì cái gì hình dáng Nghệ Phong lại biến thành như vậy. Cảm thấy khí tức của Nghệ Phong càng ngày càng suy yếu, vương toa nam tử chợt nói.
- Nghệ Phong, thiêu đốt tinh khí của khôi lỗi bổ sung vào thể nội của ngươi. Hắn có tinh thần lạc ấn của ngươi, ngươi có thể dùng Phệ Châu thôn phệ tinh khí của hắn, ta dạy cho ngươi một bộ pháp môn thôn phệ tinh khí.