Mị Ảnh

Chương 1267: Hai đầu ma thú bát giai




 
- Đi, chỉ cần không gặp phải ma thú bát giai quá mạnh mẽ. Bốn người chúng ta liên thủ, thu thập nó cũng không khó.
 
Nghệ Phong nói. Trên đường đi, bọn họ tận lực tránh chạm mặt cùng ma thú bát giai. Hiện tại, ma tinh thất giai để chế tạo trận pháp đã đủ, cũng là thời điểm tìm kiếm ma tinh bát giai.
 
- Nghệ cung chủ nói không sai. Chỉ cần tìm kiếm ma thú bát giai không quá mạnh mẽ. Chúng ta hợp sức đối phó, cũng không phải là việc quá khó.
 
Ly Thủy cười nói, hắn cũng rất tin tưởng vào thực lực của đội ngũ này.
 
- Điểm chúng ta cần lưu ý nhất chính là phải phòng ngừa ma thú bát giai chạy trốn. Nếu nó muốn chạy trốn, bốn người chúng ta rất khó có thể ngăn cản nó.
 
- Việc ngăn cản để ta lo liệu. Với tốc độ của ta, cho dù là ma thú bát giai, muốn chạy trốn cũng là chuyện rất khó.
 
Nghệ Phong nói. Lời này của Nghệ Phong khiến ánh mắt của ba người còn lại sáng ngời. Nếu quả thực như lời Nghệ Phong nói, ngược lại giảm đi được không ít phiền toái.
 
- Bất quá trí tuệ của ma thú bát giai đã không thấp hơn nhân loại. Nếu bốn chúng ta đồng thời xuất hiện, chỉ sợ nó tuyệt đối sẽ không trêu chọc chúng ta. Việc này khá phiền phức, nếu nó ẩn nấp, chúng ta muốn tìm được nó tuyệt đối là chuyện vô cùng khó khăn.
 
- Rất đơn giản, bốn người chúng ta tách ra, mỗi người đi về một phía, cách nhau không quá xa. Nếu phát hiện ra ma thú bát giai thì rống lớn làm tín hiệu để cho những người còn lại bằng tốc độ nhanh nhất đuổi qua.
 
Ly Thủy nói.
 
- Cứ làm như vậy đi.
 
Nghệ Phong tiếp lời.
 
- Bất quá, thời điểm mọi người phát hiện ra ma thú bát giai, dùng việc kiềm chế làm chủ, trước khi tất cả mọi người chưa kịp thời chạy đến, ngàn vạn lần không được liều mạng cùng nó.
 
- Hiểu rồi.
 
Phương Vân cùng Đào Sa hiểu rõ những lời này là nói với hai người bọn họ. Bởi vì thực lực bọn họ so với ma thú bát giai chênh lệch một khoảng khá lớn.
 
- Đã như vậy, ta đi về phía đông, Ly cung chủ đi về phía tây, Phương cung chủ cùng Đào cung chủ chia nhau đi về phía nam cùng phía bắc.
 
Nghệ Phong nói. Ly Thủy gật đầu đồng ý, bốn người lập tức chia nhau hành động. Nghệ Phong thấy mọi người đã ly khai, cũng không thu liễm khí tức của hắn, tiến về phía đông. Khí tức của Nghệ Phong ngược lại hấp dẫn không ít ma thú, Nghệ Phong tiện tay giải quyết đám ma thú này, nhưng vẫn chưa phát hiện ra dấu hiệu của ma thú bát giai. Nhưng hắn cũng không nóng vội, đối với ma thú bát giai Nghệ Phong hiểu vô cùng rõ. Ma thú đạt tới cấp độ này đã là một phương bá chủ trong Ám vực, đâu có thể đơn giản nói gặp là sẽ gặp được. Bất quá, khiến Nghệ Phong vô cùng mừng rỡ chính là trên đường đi, hắn lại đụng phải một đầu Mị thất giai cao cấp. Với thực lực bây giờ của hắn, rất đơn giản đã có thể khống chế được nó. Bất quá, cho dù đã khống chế được ba đầu Mị thất giai cao cấp, Nghệ Phong vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối. Nếu có thể khống chế một đầu Mị bát giai thi triển ra Phách Tuyệt Mị Trận, tuyệt đối sẽ là chuyện vô cùng sảng khoái. Có Mị bát giai làm trận tâm, chiến lực của Nghệ Phong tuyệt đối có thể đề thăng gấp đôi. Không chỉ nhiều hơn khôi lôi, nam tử vương tọa.
 
Quả thực, Nghệ Phong chính là một tòa thành di động. Cho dù một mình hắn, đối mặt với một ma thú bát giai cũng tuyệt đối có thể dễ dàng giải quyết. Thậm chí không cần hắn ra tay, chỉ cần khôi lỗi cùng Phách Tuyệt Mị Trận là đã đủ rồi. Bất quá đây cũng chỉ là mơ mộng mà thôi, Mị bát giai so với ma thú bát giai còn khó tìm hơn. Nghệ Phong chợt nghĩ có lẽ hắn phải tiến vào huyết sắc thiên đương một lần, trong đó khẳng định có Mị bát giai tồn tại. Với thực lực của hắn, xông pha Huyết Sắc Thiên Đường cũng không phải là chuyện không thể. Nghĩ vậy, Nghệ Phong nở một nụ cười vui vẻ. Sau khi trở về Tội Ác Chi Thành, nhất định phải đi Huyết Sắc Thiên Đường một chuyến.
 
Thời gian dần trôi qua, Nghệ Phong vẫn không phát hiện ra dấu vết của ma thú bát giai. Ngược lại ma tinh cùng dược liệu trong giới chỉ nhiều hơn rất nhiều. Đồng thời, hắn cũng không nghe thấy thanh âm báo hiệu của nhóm người Phương Thiên, chắc hẳn bọn họ không phát hiện ra dấu vết của ma thú bát giai. Dưới tình huống như vậy, Nghệ Phong chỉ có thể tiếp tục tiến sâu vào bên trong. Chuyện này khiến Nghệ Phong cảm thấy có chút đau đầu, nếu tiến sâu thêm nữa. Chỉ sợ khoảng cách giữa bốn người đã tương đối lớn. Nếu có người phát hiện ra dấu vết, muốn chạy tới cũng phải mất một khoảng thời gian. Nếu Ly Thủy thì không sao, nhưng nếu là hai người Phương Thiên, nhất định sẽ xảy ra phiền phức.
 
- Được rồi, dù sao hai người cũng là Quân cấp, đánh không lại, chung quy chạy vẫn không thành vấn đề.
 
Nghệ Phong lắc đầu, bài trừ tạp niệm trong đầu. Đúng lúc Nghệ Phong chuẩn bị tiến sâu vào, rốt cục cũng vang lên một tiếng gầm. Tiếng gầm này tựa hồ là của Ly Thủy. Điều này khiến Nghệ Phong thở phào một hơi, thân ảnh chớp động nhanh chóng chạy về phía Ly Thủy. Nhưng đúng lúc Nghệ Phong chuẩn bị rời đi, một cỗ khí thế chợt tập trung lên trên người hắn. Cỗ khí này vô cùng khổng lồ, khiến Nghệ Phong phát lạnh trong lòng, nhìn không được mắng to.
 
- Đáng chết! Sớm không hiện, muộn không hiện.Hết lần này đến lần khác lại xuất hiện vào đúng thời điểm này.
 
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phương hướng phát ra khí thế, phía đó xuất hiện một đầu Ban Lan Hổ cực lớn. Trên người nó tràn ra khí tức nguy hiểm, đôi mắt to lớn lộ rõ vẻ hung tàn dữ tợn, nhìn về phía Nghệ Phong mang theo huyết tinh.
 
- Đáng chết.
 
Cỗ khí tức này khiến trái tim Nghệ Phong đập mạnh. Loại cảm giác này khiến hắn chấn động tinh thần. Cùng lúc đó, bên phía Ly Thủy không ngừng vang lên tiếng gầm, tình cảnh này khiến Nghệ Phong khẽ nhíu mày. Bị đầu Ban Lan Hổ này nhìn chằm chằm, trong chốc lát Nghệ Phong khó có thể chạy trốn. Quan trọng nhất chính là, tìm lâu như vậy lại phải buông tha cho nó, Nghệ Phong cảm thấy có chút đáng tiếc.
 
Nghệ Phong suy nghĩ, bên phía Ly Thủy đã có ba cường giả Quân cấp. Nếu chỉ là một đầu ma thú phổ thông, ngược lại cũng không khó để đối phó. Nghĩ vậy, Nghệ Phong ổn định tinh thần. Thực lực phía này gồm hắn cộng thêm khôi lỗi cùng nam tử vương tọa, đối phó với đầu ma thú này cũng không phải là vấn đề quá lớn. Nghệ Phong cũng không gầm lên ra hiệu. Bọn họ đang phải đối phó với một đầu ma thú bát giai. Không có hắn trợ giúp, ba người nhất định sẽ gặp phải khó khăn. Nghệ Phong cũng không muốn khiến ba người bọn họ phân tâm. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
Nghĩ vậy, ánh mắt Nghệ Phong chăm chú về phía đầu Ban Lan Hổ. Tựa hồ nó cũng biết Nghệ Phong khó đối phó, cho nên cũng không xuất thủ trước. Chỉ là hung tàn nhìn chằm chằm về phía Nghệ Phong, khí thế hoàn toàn tập trung lên trên người hắn. Up áp ập tới, tựa hồ muốn nghiền Nghệ phong thành thịt vụn. Hiển nhiên khí thế của đầu ma thú này so với Ly Thủy tuyệt đối mạnh hơn một bậc. Tuy rằng không khiến Nghệ Phong cảm thấy áp lực nhưng lại khiến cả hư không phát ra tiếng xuy xuy rung động.
 
- Nhất định bản thiếu sẽ lấy ma tinh của ngươi!
 
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, hắn chỉ thiếu ma tinh bát giai. Chỉ cần trận pháp kia tạo thành, cung điện của hắn sẽ tiến lên một đẳng cấp mới. Phía bên kia, Ly Thủy thấy Nghệ Phong không xuất hiện, cũng ngừng gầm thét. Điều này cũng làm Nghệ Phong cảm thấy an tâm, điều này chứng minh rằng ma thú bọn họ đối mặt cũng không quá nguy hiểm.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.