Sau khi Nghệ Phong giải quyết xong một con hung hồn, Nghệ Phong bị một bức tường đổ chặn lại. Nhìn thấy bức tường đổ, Nghệ Phong nhăn mặt nhíu mày. Ngay lập tức đấu khí trong cơ thể bạo phát, một quyền đánh thẳng về phía bức tường đổ.
Hắn tấn công giống như kẻ ngốc, đánh lên bức tưởng đổ. Nhưng điều khiến Nghệ Phong không tin được chính là, bức tưởng đổ chỉ vặn vẹo vài cái, sau đó lập tức khôi phục lại bình thường.
- Quả nhiên, lại là ảo cảnh!
Nghệ Phong nhìn ảo cảnh trước mặt, trong lòng cảm thấy khâm phục người đã chế tạo ảo cảnh này. Cho dù bản thân hắn từng nhận được truyền thừa ảo ảnh, nhưng suýt nữa đã không nhận ra ảo cảnh này. Thiếu chút nữa đã đã chuẩn bị đi vòng khỏi đây.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Nếu đã biết đây là ảo cảnh, thân thể Nghệ Phong liền chui vào trong đó, đồng thời đấu khí trong cơ thể bảo vệ chặt chẽ người hắn. Chỗ càng quỷ dị, nguy hiểm càng lớn. Hơn nữa suýt nữa hắn đã bỏ qua ảo cảnh này. Điều này chứng tỏ có vấn đề.
Toàn thân hắn căng ra, cảnh giác tiến vào trong ảo cảnh. Đúng như Nghệ Phong đã dự đoán. Sau khi Nghệ Phong xâm nhập ảo cảnh, hắn không nhìn thấy cảnh quan xung quanh nữa, chỉ thấy được vài luồng năng lượng dâng trào đồng thời đánh về phía hắn. Điều này khiến Nghệ Phong chớp động thân thể, thi triển Thuấn Di tránh né mấy đạo công kích.
Nghệ Phong né tránh xong mấy đạo công kích, lúc này mới có thời gian quan sát bốn phía.
Nghệ Phong nhìn lại, hoàn toàn đúng lúc, trước mặt hắn chính là một tòa cung điện, giống như hoàng cung. Mà lúc này, dưới chân hắn chính là cầu thang dẫn tới cung điện.
Tử hà bảo điện giống như hoàng đế vào triều chấn động ánh mắt của Nghệ Phong. Bảo điện này không hề bị hư hại. Chẳng qua, từ trong đó tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, nhuộm toàn bộ hư không thành một màu đỏ nhàn nhạt.
Mà hai bên cầu thang đi thông tới bảo điện, đều hung hồn thị vệ đứng tập trung. Mỗi một hung hồn thị vệ đều có thực lực không thua Vương cấp cao giai. Mà những hung hồn thị vệ này giống như thị vệ hoàng cung, bảo vệ bảo cung điện.
- Thủ đoạn rất tốt!
Nghệ Phong nhìn bảo điện, không nhịn được cảm thán. Sau khi người chết còn có thể sử dụng nhiều hung hồn như vậy để bảo vệ một tòa cung điện. Thủ đoạn này, Nghệ Phong theo không kịp.
Hít một hơi thật sâu, Nghệ Phong đi theo bậc thang đi lên. Đương nhiên, hắn bị hung hồn công kích. Hiển nhiên, những hung hồn này tàn nhẫn hơn nhiều so với hung hồn bên ngoài. Mỗi một chiêu đều công kích vào vị trí quan trọng của Nghệ Phong.
Đồng thời, Nghệ Phong phát hiện ra, lệ khí của những hung hồn này hết sức nồng hậu, nồng hậu đến mức khiến Nghệ Phong không thể không xốc lại tinh thần.
Ấn kết trong tay Nghệ Phong biến đổi, năng lượng Phệ Châu bao vây từng hung hồn.
Trong ấn tượng của Nghệ Phong, hung hồn bị năng lượng Phệ Châu bao vây, tất nhiên sẽ kinh sợ tán loạn, đồng thời sẽ nảy sinh cảm giác sợ hãi đối với hắn. Nhưng, lúc này Nghệ Phong đã phải thất vọng. Hung hồn bị năng lượng Phệ Châu vây quanh, không bởi vậy mà ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, ngược lại điên cuồng tấn công sự phong tỏa của Phệ Châu.
Dưới sự tấn công điên cuồng của hung hồn, năng lượng Phệ Châu của Nghệ Phong đã bị đánh tan. Hung hồn góa thành hình người, mở miệng cắn về phía cổ Nghệ Phong, giống như ác quỷ.
Một quyền của Nghệ Phong đánh về phía hung hồn, lực lượng khổng lồ khiến hung hồn gào khóc. Tiếng kêu gào chói tai khó nghe vang vọng hư không.
Sau khi đánh phá một con hung hồn, hung hồn còn lại không vì vậy mà buông tha, ngược lại giống như bị kích thích càng đánh mạnh về phía Nghệ Phong.
Hung hồn hung tàn và dữ dội như thế, Nghệ Phong chưa từng gặp. Giờ phút này Nghệ Phong không dám coi thường. Sức mạnh trong cơ thể ầm ầm vọt ra từng đạo, đánh về phía những con hung hồn này.
Ban đầu, Nghệ Phong muốn bắt giữ một con, giờ phút này không thể không buông tha quyết định này. Những hung hồn này quá dữ dội, không thể dễ dàng bắt giữ như vậy.
Nghệ Phong công kích, một số hung hồn bị đánh tan. Cuối cùng Nghệ Phong đã bắt được hai con thu vào trong bình ngọc.
Sau khi giết chết những hung hồn vừa bao vây hắn, Nghệ Phong định nhãn nhìn về phía cung điện cao cao tại thượng, phát hiện bên hai cung điện này vẫn có rất nhiều hung hồn lơ lửng. Những hung hồn này không vì tranh đấu vừa rồi của Nghệ Phong mà vây giết hắn.
Chúng nó giống như binh lính. Nghệ Phong không đặt chân vào phạm vi chiếm lĩnh của chúng, chúng tuyệt đối không đến trêu chọc Nghệ Phong. Nhưng khi Nghệ Phong bước vào phạm vi của chúng, chúng sẽ điên cuồng công kích Nghệ Phong.
Nghệ Phong đi được một đoạn đường chưa đến trăm mét đã gặp phải hơn mười con hung hồn công kích. Hơn nữa càng đi sâu vào trong, thực lực hung hồn càng mạnh.
Nghệ Phong nhìn đoạn đường còn có trăm mét mới có thể đến cung điện, một quyền của hắn bắn phá hung hồn bên cạnh. Bước từng bước tiếp tục đi về phía trước. Nghệ Phong mơ hồ cảm thấy, những hung hồn giống như đã bị khống chế. Lúc này mới từng nhóm công kích hắn.
Điều này khiến Nghệ Phong thở phào nhẹ nhõm. Nếu chùng cùng nhau bao vây tấn công hắn, Nghệ Phong thật sự không có thể ngăn cản được.
Lại đi phía trước thêm năm mươi mét, Nghệ Phong đã thu đầy được mấy bình ngọc nữa. Đột nhiên hắn phát hiện lúc này hung hồn công kích hắn đã đạt được trình độ Tôn cấp.
Hung hồn trình độ Tôn cấp, khiến Nghệ Phong không dám có chút coi thường. Năng lượng Phệ Châu trong cơ thể không ngừng ầm ầm vọt ra, từng đạo đánh về phía hung hồn. Nghệ Phong hiểu rất rõ, đối phó hung hồn, cách hữu hiệu nhất chính là năng lượng Phệ Châu.
Cùng lúc đó, Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong không ngừng thi triển. Nhiếp Hồn Thuật đối với linh hồn thể có hiệu quả cực lớn.
Lúc trước, khi đối phó hung hồn, Nghệ Phong còn nương tay, nhưng đối với những hung hồn Tôn cấp này, Nghệ Phong không chút nương tay. Trình độ hung hồn như vậy đã có thể nảy sinh uy hiếp cực lớn đối với hắn.
May là Nghệ Phong, nếu là võ giả bình thường, cho dù ngũ giai đối mặt với sự vây giết của đám hung hồn như vậy, sợ là đã dữ nhiều lành ít.
Mà Nghệ Phong nhờ có Phệ Châu và Nhiếp Hồn Thuật cùng áp chế, mới có thể áp chế thực lực của những hung hồn này xuống đến mức thấp nhất. Thậm chí cường giả Tôn cấp bình thường còn không đạt được. Nhưng cho dù đúng là như vậy, Nghệ Phong không dám bắt giữ toàn bộ những hung hồn này.
Sau khi tàn sát một số hung hồn, không còn nguy hiểm mới bắt đầu tấn công bắt một hai con.
Trên đường đi, Nghệ Phong đối mặt với từng công kích một.
Mà khi Nghệ Phong đi đến cửa cung điện, hai hung hồn mạnh mẽ ẩn sau cột trụ đánh về phía hắn, thực lực đã đạt tới ngũ giai.
Trình hung hồn độ này khiến Nghệ Phong thầm kinh ngạc. Năng lượng Phệ Châu trong cơ thể càng điên cuồng trào ra. Hung hồn với trình độ như vậy, nếu không nhờ Phệ Châu áp chế thực lực của chúng, Nghệ Phong đối phó với chúng cũng sẽ khá phiền toái.
Ít nhất, với đặc thù là hung hồn, cho dù đụng tới võ giả lục giai cũng không đến mức xuống thế hạ phong.
Bất quá, dưới sự áp chế của Phệ Châu, thực lực hung hồn bị giảm tới trình độ gần giống với võ giả tam giai. Tuy rằng Nghệ Phong đối với với võ giả đẳng cấp này sẽ có phiền toái nhất định, nhưng sau khi động chân động tay một hồi, cuối cùng đã thu chúng vào trong bình ngọc.
Tuy rằng tiêu diệt đối phương dễ dàng hơn tấn công bắt chúng. Nhưng hung hồn với đẳng cấp như thế, Nghệ Phong sao có thể nỡ tiêu diệt được.
Trên đường chém giết, đi tới bên ngoài cửa cung điện, Nghệ Phong nhìn cửa cung đóng chặt. Nghệ Phong trầm mặc đứng thẳng. Ở bên ngoài đã có hung hồn ngũ giai, vậy bên trong đó sẽ có gì vậy? Phệ Châu? Hoặc là hung hồn mạnh hơn?