Mị Ảnh

Chương 1056: Đoạt được linh giới




 
Trong hư không, hai chiến trường đều bắn ra vạn đạo kình khí, loạn sát tứ phương. Cung điện bị kình khí bắn trúng, bắt đầu sụp đổ vỡ vụn. Nguyên bản cung điện sâm nghiêm, lấy trung tâm tranh đấu bắt đầu trở nên sứt mẻ.
 
Đám thị vệ ở dưới kình khí như thế càng tránh xa ra.
 
Bốn đạo nhân ảnh trong sân không ngừng chớp động, nguyên tưởng rằng thanh niên kia tiếp không được mấy chiêu của Cơ Lạp, lại đấu ngang nhau cùng Cơ Lạp. Nghệ Phong huy vũ một thanh lợi kiếm, liên tục ngăn cản thế tiến công của Cơ Lạp.
 
Đám thị vệ nhìn thấy một màn này, cả đám dại ra nhìn trên hư không. Cả đám chăm chú nhìn đạo nhân ảnh chớp động kia của Nghệ Phong, bọn họ cũng không thể tin được, một Tôn Cấp sơ giai có thể cùng một Tôn Cấp ngũ giai đấu bình thủ.
 
Cho dù là làm diễn viên chính như Cơ Lạp, trong lòng cũng mười phần kinh hãi. Tuy rằng hắn chiêm lấy thượng phong nhất định, thế nhưng ở dưới tốc độ của đối phương, căn bản không làm gì được đối phương. Một Tôn Cấp sơ giai, cư nhiên đấu ngang tay cùng hắn!
 
Kết quả như vậy làm sao Cơ Lạp chịu được, lợi kiếm trên tay huy vũ mạnh mẽ, đấu khí dũng mãnh tràn ra, không còn có bảo lưu. Kiếm khí sắc bén, lần lượt đâm tới Nghệ Phong. Cho dù tốc độ của Nghệ Phong rất nhanh, thứ nhưng tránh né cũng mười phần cật lực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Cơ Lạp điên cuồng công kích như vậy, làm cho Nghệ Phong huy vũ Long kiếm trong tay càng thêm mau lẹ. Lúc này Nghệ Phong đã đạt được Tôn Cấp, thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm cũng không cật lực như dĩ vãng, tuy rằng tiêu hao tương đối khả quan. Thế nhưng đấu khí của Nghệ Phong có thể chống đỡ.
 
Chỉ là ngũ giai và nhị giai đúng là vẫn còn có chệnh lệch thật lớn, cho dù là thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, cũng không có thể bù đắp toàn bộ chênh lệch này. Chỉ có thể khó khăn bảo trì cân đối!
 
Mà Trữ Huyên ở bên kia, thấy Nghệ Phong và Cơ Lạp đấu ngang nhau. Nàng rất kinh ngạc, đồng thời mừng rỡ vạn phần, cũng triệt để yên lòng, toàn lực công kích Người mặc hắc bào. Chỉ cần có thể đánh bại Người mặc hắc bào, thì thu thập Cơ Lạp giản đơn đến cực điểm!
 
Trữ Huyên mãnh liệt công kích, làm cho áp lực của Người mặc hắc bào tăng mạnh. Nguyên bản hắn còn kém Trữ Huyên một chút, hơn nữa hiện tại Trữ Huyên không để ý hậu quả mà công kích, có mấy lần hắn ăn một chút thiệt thòi.
 
Tình huống như vậy, làm cho Người mặc hắc bào rất cấp bách, nhìn về phía Cơ Lạp và Nghệ Phong du đấu giận dữ hét:
 
- Cơ Lạp, tốc chiến tốc thắng. Giết chết tiểu tử kia, cùng nhau bắt nữ oa này!
 
- Kháo...
 
Nghe Người mặc hắc bào rống giận, đáy lòng Cơ Lạp cũng nhịn không được mắng to một tiếng. Thầm nghĩ nếu như dễ dàng thu thập tiểu tử này như vậy, ta cần ngươi nhắc nhở sao? Đáng tiếc chính là, tiểu tử này không biết là biến thái từ đâu toát ra, tuy rằng mình có thể chiêm lấy thượng phong nhất định, lại không làm gì được hắn chút nào.
 
Đang...
 
Nghệ Phong và Cơ Lạp đối bính một kiếm, dưới lực phản chấn cường đại, Nghệ Phong lui về phía sau mấy bước, mà Cơ Lạp bên kia cũng lùi về phía sau mấy bước.
 
Hai người xa xa tương đối nhìn kỹ đối phương, trong mắt đều có vẻ thận trọng. Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Trữ Huyên, thấy tuy rằng Trữ Huyên chiếm một ít thượng phong, thế nhưng muốn giết chết Người mặc hắc bào cũng không có khả năng.
 
Thở nhẹ một hơi, nhãn thần Nghệ Phong nhìn Cơ Lạp cũng sắc bén một chút, chiến sự kéo dài càng lâu, đối với bọn họ càng bất lợi. Lực nhận biết của Nghệ Phong rất cường đại, mơ hồ nhận thấy được bên trong cung điện có cất dấu một cường giả, tựa hồ đang đợi thời cơ xuất thủ.
 
Tuy rằng Nghệ Phong cũng không xác định có phải là chuẩn xác hay không, thế nhưng trong lòng lại lưu ý đến cực điểm, đồng thời cũng nhắc nhở Trữ Huyên một tiếng.
 
- Tiểu tử, ngươi thực để ta ngoài ý muốn!
 
Cơ Lạp âm lãnh nhìn Nghệ Phong, hướng Nghệ Phong tán thán nói, lấy thực lực sơ giai có thể chiến đấu với hắn lâu như vậy. Cũng coi như một kỳ tích.
 
- Quá khen!
 
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, đấu khí trong cơ thể điên cuồng nảy lên lòng bàn tay. Nghệ Phong nghĩ đến chuyện kia, đấu khí không ngừng nảy lên lòng bàn tay Nghệ Phong, chỉ khoảng nửa khắc thời gian, lòng bàn tay của Nghệ Phong ngưng tụ một thể năng lượng, so với dĩ vãng mạnh hơn vô số lần.
 
- Chỉ là, hôm nay ngươi nhất định phải bị mai táng ở đây!
 
Cơ Lạp thở nhẹ một hơi, đấu khí trong cơ thể vận chuyển điên cuồng tới cánh tay. Cơ Lạp thấy lâu như vậy mà chưa giải quyết được Nghệ Phong, đáy lòng đã nổi giận không thôi. Trận chiến này nếu như truyền đi ra, hắn sẽ không còn mặt mũi gặp người đời.
 
Nên Nghệ Phong hẳn phải chết, mới có thể rửa sạch sỉ nhục của hắn.
 
- Bản thiếu gia có chết hay không cũng không phải ngươi định đoạt.
 
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn đấu khí trong cơ thể Cơ Lạp tăng vọt, cũng biết hắn chuẩn bị ra đại chiêu. Nghệ Phong cố Cơ Lạp kỵ, đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này, bí mật lấy ra mấy viên đan dược lục giai trong giới chỉ đặt ở đầu lưỡi. Thân ảnh hắn hóa thành một đạo hồng quang, thẳng tắp đâm tới Cơ Lạp.
 
- Không biết tự lượng sức mình!
 
Nhìn Nghệ Phong đâm thẳng tới, Cơ Lạp cười nhạt một tiếng, huy vũ lợi kiếm, khí thế tăng vọt ra. Đám thị vệ nhìn một màn này, cả đám kinh hô:
 
- Cơ Hộ cư nhiên thi triển tuyệt kỹ thành danh của hắn.
 
- Một Tôn Cấp sơ giai, cư nhiên làm cho Cơ Lạp thi triển tuyệt kỹ thành danh. Điều này sao có thể?
 
- Thanh niên kia sẽ ăn thiệt thòi lớn, tuyệt kỹ cửa Cơ Lạp không thể dễ đối phó như vậy.
 
Trong tiếng kinh hô, Nghệ Phong thấy khí thế của Cơ Lạp tăng vọt, trong lòng cũng hơi kinh hãi, nguyên bản thân ảnh bay nhanh về phía Cơ Lạp cũng mạnh mẽ lui về phía sau.
 
Cơ Lạp nhìn thấy động tác của Nghệ Phong như vậy, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt:
 
- Muốn chạy trốn? Phải hỏi bản Tôn có đồng ý không đã!
 
Nói xong, Cơ Lạp quơ lợi kiếm bay nhanh đâm tới Nghệ Phong. Nơi đi qua, không gian đều bị vỡ vụn. Uy thế này, làm cho Trữ Huyên cũng hoảng hốt, đấu khí trên tay tăng vọt, muốn tách Người mặc hắc bào ra.
 
Mà mọi người cho rằng Nghệ Phong chạy trốn, lúc này bỗng nhiên dừng cước bộ lại, lộ ra một tia tươi cười, nguyên bản cánh tay nắm chặt mạnh mẽ mở ra, cánh tay vung lên, một đạo lam quang từ lòng bàn tay bay nhanh ra, bắn về phía Cơ Lạp.
 
Nguyên bản Cơ Lạp còn có sát ý lạnh thấu xương, nhìn thấy lam quang bay nhanh về phía hắn, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, thế nhưng sắc mặt lập tức đại biến, đấu khí trong cơ thể bạo phát, áo giáp đấu khí bao trùm toàn thân, lợi kiếm đang đâm tới cũng làm tư thái phòng ngự.
 
- Oanh...
 
Trong sự kinh sợ của Cơ Lạp, Phệ Linh Nộ Bạo mạnh mẽ bạo tạc, lực bạo tạc cường đại phóng lên trời cao, khắp bầu trời bị cổ lực lượng này đánh vào cũng bị oanh tán. Cung điện cũng bị đánh sụp đổ, mặt đất liên tục bị đào xới.
 
Đám thị vệ đứng phía xa, dưới lực bạo tạc này bị bắn nhanh ra ngoài, trong mắt tràn đầy vẻ kinh khủng, cũng không dám tin tưởng.
 
Phệ Linh Nộ Bạo giống như bom, bạo phát tiếng nổ làm cho Trữ Huyên và Người mặc hắc bào đang tranh đấu cũng kinh hãi ngừng tay, thân ảnh chớp động tránh né kình khí của Phệ Linh Nộ Bạo.
 
Mà Nghệ Phong sớm đã vọt đến một bên, liên tục nuốt vào mấy viên đan dược, lúc này mới khôi phục vài phần đấu khí trong cơ thể.
 
Nhìn kình khí tại tàn sát bừa bãi như trước, thân ảnh Nghệ Phong chớp động, bay nhanh về một phía trong đó.
 
Nghệ Phong tiến nhập trung tâm, rất nhanh phát hiện ra Cơ Lạp, Cơ Lạp đỡ Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong, lúc này đã bị thương nặng phun máu, trên người không có chỗ hoàn hảo, máu trên người không ngừng tuôn ra, cánh tay rủ xuống, rất hiển nhiên là đã bị oanh đoạn.
 
Cơ Lạp bị thương đầy người, nói cho Nghệ Phong biết lúc này Cơ Lạp đã bị thương nặng. Mặc dù có chút tiếc nuối Cơ Lạp không có bị Phệ Linh Nộ Bạo bắn chết, thế nhưng Nghệ Phong đồng dạng mừng rỡ vạn phần, thân ảnh chớp động, huy vũ lợi kiếm đâm tới Cơ Lạp, mà mục tiêu chính là cánh tay kia của Cơ Lạp.
 
- Cổ Hộ, cứu ta!
 
Cơ Lạp bị doạ sợ, lúc này hắn căn bản không có lực chống đối, chỉ có thể quay qua hư không hô to một tiếng. Tiếng kêu to này, làm cho trong lòng Nghệ Phong cũng cả kinh, thế nhưng tốc độ lần thứ hai mạnh mẽ đề cao vài phần.
 
- Tiểu tử, ngươi dám!
 
Gầm lên giận dữ, một đạo lực lượng bá đạo oanh về Nghệ Phong. Nhận thấy được cổ khí thế này, vẻ mặt kinh khủng của Cơ Lạp rốt cục dẹp loạn xuống. Ngồi dưới đất không ngừng thở phì phò:
 
- Mệnh này, rốt cuộc bảo vệ được.
 
Cổ lực lượng khổng lồ này làm cho Nghệ Phong cũng kinh hãi. Nhìn Cơ Lạp ngồi than dưới đất, trong mắt cũng tràn đầy vẻ không cam lòng, Nghệ Phong cắn răng một cái, hừ lạnh một tiếng nói:
 
- Ngươi cho là ngươi có thể bảo trụ hắn sao?
 
Theo âm thanh Nghệ Phong hạ xuống, thân ảnh Nghệ Phong bỗng nhiên biến mất. Cổ lực lượng khổng lồ kia cũng vồ hụt, bắn ra từng đạo kình khí.
 
Cổ Hộ thấy Nghệ Phong tránh né, cánh tay mạnh mẽ đập qua một phương hướng, lạnh lùng nói:
 
- Người bản Tôn muốn bảo hộ, còn chưa tới phiên ngươi làm càn!
 
- Bản thiếu gia muốn giết người, cũng không phải ngươi có thể bảo vệ. Thuấn di...
 
Nghệ Phong lạnh giọng, thân ảnh lần thứ hai mạnh mẽ biến mất, né tránh một quyền của Cổ Hộ, lợi kiếm mạnh mẽ quét tới Cơ Lạp.
 
- Cút!
 
Cổ Hộ hoảng hốt, ôm lấy Cơ Lạp, ném Cơ Lạp xa xa, né tránh một kiếm này của Nghệ Phong.
 
- Ha ha! Cảm tạ! Thuấn di...
 
Trong tiếng cười to càn rỡ, thân ảnh Nghệ Phong lần thứ hai biến mất, bỗng nhiên xuất hiện ở bên người Cơ Lạp bị ném đi, lợi kiếm trên tay mạnh mẽ vung lên. Trong tiếng kêu thảm, bàn tay của Cơ Lạp bị cứt đứt, Nghệ Phong vỗ một cái, lợi kiếm huy vũ, linh giới bị rớt ra, thẳng tắp rơi vào trong tay hắn.
 
Làm xong tất cả, Nghệ Phong nhanh chóng nuốt chững một viên đan dược, bay nhanh xuống dưới, lắc mình tránh xa Cổ Hộ. Nghệ Phong nhìn Cơ Lạp bên cạnh Cổ Hộ, trong lòng phát lạnh, quả nhiên có cường giả nhìn trộm!
 
Lúc này Trữ Huyên cũng lắc mình xuất hiện bên người Nghệ Phong, vẻ mặt phòng bị. Thật không ngờ đúng như Nghệ Phong nói, còn có một cường giả ở một bên nhìn trộm, Trữ Huyên hơi dò xét một chút, phát hiện thực lực cường giả này cũng không thấp hơn nàng.
 
Cổ Hộ nhìn Cơ Lạp bị chặt đứt một cánh tay, máu không ngừng chảy ra, hắn cũng triệt để dại ra tại chỗ, chỉ là lập tức tức giận như điên. Vẻ mặt vô cùng khó coi, gân xanh bạo động, lửa giận cuồng thiêu. Cũng không quản Cơ Lạp, để Cơ Lạp qua một bên, thẳng tắp nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy ý giết chóc.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.