Mệnh Kỵ Sĩ

Chương 15: Ngụy trang chân thực




Trong hầm, Chikus bạt mạng đạp vào vách tường bốn phía, vách tường là làm bằng đá, lấy năng lực hiện tại của nó căn bản không thể rung động vách tường.
Mặc dù biết việc này hoàn toàn vô ích, nhưng nó chính là không thể dừng lại không làm gì cả, bởi vì tất cả những gì mắt nó cảm nhận đều là bóng tối, bóng tối này không lúc nào không đang ăn mòn tâm trí nó, chỉ cần vừa dừng lại động tác, nó liền cảm thấy mình giống như sắp bị bóng tối nuốt chửng…
Đột nhiên, cánh cửa duy nhất phía trên gian hầm được mở ra.
Ánh sáng đột ngột tiến vào làm cho Chikus hơi nheo mắt, vừa ngẩng đầu nhìn, cánh cửa hầm nhỏ lộ ra một mái tóc vàng óng được ánh sáng chiếu đến lóng lánh, bởi vì ngược sáng, người đó mặc dù lộ ra khuôn mặt và nửa người trên, nhưng đều hết sức mông mông lung lung, quanh người có một quầng sáng, đơn giản giống như cả người đang phát quang.
Người tới vươn một tay với nó, cười nói: “Tìm thấy cậu rồi.”

◊◊◊◊
Trên khóa kiếm thuật, giáo sư đảm nhiệm kiếm thuật Neo đi ở giữa mười hai tiểu Thánh kỵ sĩ, sau khi nhìn kỹ qua từng đứa một, cảm thấy hết sức hài lòng, kiếm thuật của nhóm tiểu kỵ sĩ có thể nói tất cả đều trên mức chuẩn, thậm chí có vài đứa là cao thủ kiếm thuật vượt bậc.
Đầu tiên là tiểu Judge knight, lúc trưng tuyển đã nghe nói kiếm thuật của nó cao siêu, nhưng không ngờ, so với tiểu Judge knight, kiếm thuật của tiểu Ice knight vậy mà cũng không kém nhiều. Còn có tiểu Leaf knight kia, thoạt nhìn khuôn mặt ngốc nghếch, nhưng kiếm thuật cũng tốt bất ngờ.
Điều này làm cho tâm tình của Neo tốt đến không ngờ, có thể tự tay bồi dưỡng ra nhiều cao thủ kiếm thuật như thế, làm cho mình tương lai có thêm nhiều đối thủ có thể đối đánh, dù thế nào cũng là chuyện tốt.
“Ủa? Kiếm đâu mất tiêu rồi?”
Neo sửng sốt, giọng này là… Hắn quay đầu nhìn, quả nhiên là học sinh Grisia của mình, người sau cả mặt ngơ ngác nhìn hai bàn tay trống trơn của mình.
“Cẩn thận!”
Ở một bên, Chikus đột nhiên lên tiếng cảnh báo, đồng thời bước nhanh một cái tiến lên, linh hoạt vung kiếm, đánh văng một thanh kiếm đang bắn vào người khác.
Ceo quay đầu vừa nhìn, trợn mắt há hốc mồm nhìn thanh kiếm bị đánh rơi trên mặt đất… mũi kiếm đang chỉa ngay vào mình!
May là bị đánh rơi rồi, nó thở phào, vội vàng nói cám ơn với Chikus.
Chikus quay đầu qua, chửi ầm lên với tác giả chuyện này: “Cậu làm cái quỷ gì vậy hả!”
“Thật sự xin…” Grisia xin lỗi đến một nửa, phía sau cổ áo lại bị túm một phát, cả người bị nhấc lên, nó quay đầu nhìn, đúng lúc nhận được nụ cười của lão sư nhà mình.
Mặc dù, trên khuôn mặt Neo vẫn mang tươi cười, nhưng trong mắt lại một chút ý cười cũng không có, lạnh lùng nói: “Xin lỗi.”
Grisia lập tức lấy nụ cười kiểu sun knight vô cùng xán lạn, sau đó quay lại, làm ra tư thế cúi đầu xin lỗi với Ceo… Lấy một người đang bị túm cổ áo treo ở giữa không trung mà nói, tư thế nó cúi người xin lỗi thực sự ưu nhã một cách khiến người kinh thán.
Ceo biến sắc, vội vàng nói: “Không, không, không cần xin lỗi…”
Nhưng Grisia đã mở miệng rồi, vô cùng lưu loát nói ra một chuỗi dài: “Người anh em Ceo thân ái, ánh sáng mặc dù rực rỡ, nhưng lại cũng nóng bỏng đến như có thể nhìn thấu hắc ám thâm trầm nhất trong nội tâm con người, chiếu rọi đến nỗi Grisia nhất thời không thể tiếp nhận, mới đánh mất thanh kiếm dùng để chém giết trong tay, hy vọng cậu nể tình vì cùng là con dân của thần Ánh Sáng, tha thứ cho lỗi lầm của Grisia. Grisia dám thề với thái dương trên bầu trời, tuyệt đối không phạm loại sai lầm không thể tha thứ như thế này nữa!”
Ceo cả mặt mang theo khốn khổ nghe hết chuỗi lời này, thở dài, bất đắc dĩ nói: “Tôi tha thứ cho cậu, cho dù tái phạm cũng không sao, chỉ là hy vọng cậu lần sau đừng xin lỗi tôi nữa, nghe xong tôi mệt quá…”
Nghe vậy, Neo chỉ dở khóc dở cười. Hắn không thể không thừa nhận, Grisia ngoại trừ kiếm thuật thực sự lộn xộn, năng lực khác của nó đúng là ngay cả mình cũng không bắt bẻ được… Công lực giả ưu nhã và nói nhảm dường như còn hơi quá cao, xem ra khóa dưỡng thành tính cách sau này có thể làm biếng rồi.
Neo vỗ vỗ tay, nói với mọi người: “Kiếm thuật hôm nay đến đây thôi, sau khi nghỉ ngơi một lát, từng người tự tìm lão sư của mình lên lớp.”
Nghe vậy, mọi người rối rít giải tán, không ít người còn thở phào. Sun knight trưởng mặc dù mặt luôn mang tươi cười, thế nhưng không ai sẽ thật sự coi nụ cười trên khuôn mặt hắn là thật.
Trước khi rời khỏi, Chikus trừng Grisia một cái, khiêu khích một câu “Không biết dùng kiếm thì tránh sang một bên”, nhưng, Grisia lại dùng khuôn mặt tươi cười xán lạn hồi ứng nó.
Thật chán ngắt! Chikus bước nhanh hơn, đuổi theo người phía trước, hô: “Này! Chờ một chút, Aivis, buổi tối đối đánh với tôi nhé?”
Aivis trước nhìn trái nhìn phải một chút, sau khi xác định Sun knight trưởng đã rời khỏi, nó lườm Chikus một cái, khó chịu nói: “Làm quái gì không tìm người bên bọn cậu? Tôi thế nhưng là tiểu Stone knight, người của bên Judge knight với người của bên Sun knight các cậu thế nhưng là “như nước với lửa” đấy!
“Vậy sao?” Chikus hừ một tiếng, lập tức vươn tay: “Nếu không phải bạn bè, vậy thì trả tiền rượu lại cho tôi đây! Chính cậu thiếu bao nhiêu, sẽ không quên rồi chứ?”
“Cái này…” Aivis lập tức đổi đề tài, hỏi: “Không phải cậu nói buổi tối muốn đối đánh? Có muốn mang người từ bên cậu tới, tôi cũng dẫn Ecilan tới, chúng ta có thể luân phiên đánh, cũng có thể hai chọi hai.”
Chikus không cho là đúng nói: “Ai muốn tìm bọn nó chứ! Tất cả đều là một đám ẻo lả!”
Cậu nói cũng hơn lớn tiếng rồi, Grisia còn ở đây đó! Aivis liếc Grisia một cái, người sau vừa đúng lúc đi qua bên cạnh hai người bọn nó, thậm chí còn cười một cái với nó.
Chờ Grisia đi qua, Aivis mới cười khổ nói: “Không phải chứ? Ít nhất ai đó cũng, cũng…”
Nó chần chừ suy nghĩ. Ceo? Ặc, cậu ta rất thẹn thùng, đại khái vẫn trong phạm vi “ẻo lả” của Chikus; Elmairy thì càng không được rồi; Grisia… Eo, trước tiên không nói ẻo lả hay không, so kiếm tuyệt đối không thể tìm cậu ta.
Suy đi nghĩ lại, nó cuối cùng thở dài nói: “Tôi thấy tôi vẫn là tìm Ecilan, chúng ta có thể đánh luân phiên ba người…”
Chikus hừ một tiếng.

◊◊◊◊
“Ngươi có thể không cần học khóa dưỡng thành tính cách rồi.”
Blaze knight có chút bất đắc dĩ nhìn học sinh của mình. Hai bàn tay của nó luôn luôn không yên, luôn là muốn cầm nọ sờ kia, trang phục kỵ sĩ luôn ăn mặc một cách xộc xệch, vết bẩn trên quần áo chỉ có càng lúc càng nhiều, chưa bao giờ ít đi, vừa mở miệng nói chuyện, họng to đến nỗi có thể làm cho toàn Thánh Điện đều nghe thấy.
Cái này so với hắn cái người đã làm mười năm Blaze knight này còn giống Blaze knight trong truyền thuyết hơn, còn có gì để dưỡng thành nữa đây?
Chikus khịt mũi một tiếng, nó từ đáy lòng đối với cái gì mà khóa dưỡng thành tính cách không cho là đúng, tính cách còn có thể dưỡng thành? Đúng là nhảm nhí!
“Không cần học nữa à? Vậy con ra ngoài chơi đây!”
Thời gian lên lớp mà ra ngoài chơi? Blaze knight vội vàng nói: “Khoan đã!”
“Cái gì nữa?” Chikus quay người lại, hai tay khoanh ngực, giẫm chân, không kiên nhẫn nói: “Có chuyện gì thì nói nhanh đi!”
Nhìn thấy thái độ này của nó, Blaze knight đầu tiên là bực tức, đây mà là thái độ của học sinh đối với lão sư sao?
Nhưng lập tức vừa lại nhớ tới, Chikus ngang nhiên như thế, thái độ hoàn toàn không có gì gọi là lễ phép, vẫn đúng là đặc trưng của Blaze knight, so với ngụy trang mười năm nay của chính hắn cũng làm được một cách hoàn mỹ hơn nhiều, phát hiện này nhất thời làm cho hắn không biết nên khóc hay nên cười.
Nghĩ tới, cho dù có người khiển trách mình trong thời gian lên lớp lại thả học sinh ra ngoài chơi, chỉ cần để cho đối phương nhìn xem tính cách của Chikus, chỉ sợ cũng sẽ tán đồng đứa trẻ này hoàn toàn không cần học khóa dưỡng thành đi!
Hắn bất đắc dĩ nói: “Quên đi, quên đi, ngươi cứ đi chơi đi, đừng phá phách quá mức là tốt rồi.”
“Gọi cho đã rồi lại nói quên đi, chẳng hiểu ra làm sao, rảnh quá không có chuyện gì làm…”
Chikus vừa phàn nàn, vừa giẫm mạnh chân rời khỏi.
Nghe vậy, Blaze knight cũng chỉ có cười khổ mà thôi.
Chikus dạo chơi ở trên hành lang Thánh Điện, vừa chào hỏi với Thánh kỵ sĩ đi qua, vừa nghĩ nên đi đâu chơi…
“Lắp bắp!”
Tiếng la to chợt tới làm Chikus giật mình, nó nhìn trái nhìn phải, đi đến căn phòng truyền ra tiếng la, len lén nhìn ngó vào bên trong, bên trong căn phòng thì ra là Earth knight cùng tiểu Earth knight Georgo của hắn, tương đối kỳ lạ chính là, lại có thể còn có tế ti ở bên trong, hơn nữa tế ti còn là một cô bé xem ra xấp xỉ tuổi nó.
“Georgo! Ngươi nói chuyện lắp ba lắp bắp cho ta, nhìn thấy con gái phải đỏ mặt … Đồ khốn, lúc ta đang mắng ngươi không được bắt chuyện với nữ tế ti! Cách xa con bé một chút!”
Nhìn nữ tế ti đỏ mặt thẹn thùng cũng sắp cắn câu rồi, Georgo trong lòng ức chế, nhưng cũng không dám chọc giận lão sư đã sắp nổi khùng, đành phải lui ra một bước, lại không nhịn được cãi lại: “Lão sư ngài cũng không lắp bắp rồi…”
Earth knight nhất thời phát hiện mình nói chuyện quá lưu loát, vội vàng ahem một tiếng rồi nói: “Ta, ta chỉ là quá, quá kích động thôi, ai, ai bảo ngươi thằng, thằng nhóc này không nghe khuyến, khuyến cáo… Trời ơi! Tức chết ta rồi, ta là bảo ngươi lắp bắp, không phải bảo chính ta lắp bắp! Ngươi nói chuyện lắp bắp cho ta, nếu không ta đánh ngươi sưng mặt rớt răng, coi ngươi còn có thể nói chuyện lưu loát được không!”
Vừa nghe thấy sắp bị đánh, Georgo lập tức làm ra biểu tình ngoan ngoãn, “thật thà” gật đầu nói: “Dạ dạ! Con biết rồi mà!”
Earth lập tức rống giận:  ““Dạ dạ” không phải lắp bắp! Ngươi phải nói, “Dạ, con, con biết rồi”, hơn nữa không được thêm chữ “mà” cái trợ từ này không thật thà cũng không thành khẩn! Còn có biểu tình! Biểu tình này của ngươi mà gọi là thật thà thành khẩn sao? Ngươi căn bản chính là không chịu nghe lời mà! Tức chết ta rồi…”
Ha ha… Chikus bật cười, vội vàng bịt kín miệng, rụt đầu về cười khùng khục.
Georgo? Thành khẩn thật thà? Ha ha!
“Ngươi nhìn cô ấy cho ta!”
Lại là một tiếng la to, Chikus lần này không giật mình nữa, nó thậm chí chú ý tới giọng nói này không phải từ căn phòng kia của Earth knight truyền ra, mà là phòng cách vách.
Lần này lại là làm sao rồi? Nó tò mò ló đầu vào một căn phòng khác.
Không ngờ vừa nhìn qua, lại phát hiện tình huống huấn luyện bên trong căn phòng này cũng không khác căn phòng trước lắm, cũng là một đôi thầy trò, chỉ là lần này đổi thành Storm knight lớn nhỏ, còn có một nữ tế ti, nhưng tuổi nữ tế ti của phòng này thế nhưng lớn hơn nhiều, xem ra khoảng hơn hai mươi tuổi, dù là vóc người hay dung mạo đều mười phần diễm lệ.
“Ceo, nhìn thẳng vào cô ấy.” Giọng nói của Storm knight lạnh như không thể lạnh hơn.
Ceo cố gắng ngẩng đầu lên, so với nói là nhìn vào nữ tế ti, không bằng nói là trừng vào cô ấy.
Thấy vậy, Storm knight lập tức nói với nữ tế ti: “Tế ti, phiền cô rồi.”
“Không sao.” Nữ tế ti lập tức cong môi lên một cách đầy lôi cuốn, sau đó lại nháy mắt mấy cái với cậu bé xinh trai này, bày ra đủ loại tư thế quyến rũ, khiêu khích hết sức có thể.
Dưới giọng ra lệnh lạnh như băng rõ ràng đang tức giận của lão sư, Ceo lần này vô cùng cố gắng không cúi đầu xuống, mặc dù mặt sớm đã đỏ như cái đít khỉ, còn một mạch đỏ tới tận tai.
“Hôn cô ấy.”
Thấy học sinh cuối cùng cũng có thể chăm chú nhìn phụ nữ rồi, Storm knight định nhân cơ hội tiến hành bước tiếp theo, chẳng ngờ lời vừa mới nói ra, lập tức nhìn thấy học sinh của mình lộ ra biểu tình như thể trời long đất lở, nhất thời cảm thấy mình hình như hơi ác… không nhẫn tâm nói: “Hôn má là được.”
“Lão sư, nắm tay là tốt rồi, có được không?”
Ceo lộ ra biểu tình cầu khẩn, nhưng lão sư lại vẫn là khuôn mặt lạnh như băng, thậm chí thấp thoáng có ý nổi giận lần nữa, nó đành bỏ cuộc khẩn cầu, chuyển hướng nữ tế ti, người sau sớm đã không còn là thần tình khiêu khích, trái lại lộ ra biểu tình dở khóc dở cười.
Ceo vừa nhìn, cuối cùng cũng không căng thẳng như vừa rồi nữa, sau đó quay đầu vừa lại nhìn thử lão sư, biểu tình của người sau lạnh băng, dáng vẻ dường như hoàn toàn không thương lượng được. Nó đành phải gắng gượng chu miệng xông lên, nhẹ nhàng đụng vào má nữ tế ti, sau đó lập tức cả mặt đỏ rực, vọt thẳng vào góc căn phòng.
Thấy vậy, Storm knight giận dữ đến nỗi phát cười, nói: “Thằng nhóc con này, cũng đã huấn luyện ba năm rồi, bảo ngươi hôn một cô gái, như thể đang ép ngươi hôn người thú không bằng!”
“Anh nói cái gì?” Nữ tế ti dùng giọng cao vút nói.
Storm knight sửng sốt, nữ tế ti đã tới gần, ra sức dùng nắm đấm đuổi đánh hắn.
“Không có, không có, tôi là nói cô đẹp tựa như người thú… Ui da! Đừng đá tôi, tôi nói nhầm, nói nhầm thôi! Xin lỗi nhé!”
Lúc này, Chikus thực sự nhìn không nổi nữa, nó xông vào phòng, khi ba người bên trong phòng còn chưa kịp phản ứng, nó nắm lấy nữ tế ti, ở trên má của cô chụt một tiếng lớn, sau đó nói với Ceo đang rúc trong góc phòng: “Ceo, cậu xem đi! Hôn một cái có gì khó chứ?”
“Đúng thế! Vẫn là em trai này đáng yêu nhất!” Nữ tế ti lòng đầy vui vẻ, đặc biệt hôn mấy cái lên má của Chikus, sau đó quay đầu oán hận mà nói với Storm knight lớn nhỏ: “Đồ hai tên vô dụng!”
“Em trai, đi nào, chị mời em ăn kẹo, em thích ăn cái gì, chị đều mua cho em.”
“Thật không?” Chikus hai mắt tỏa sáng, kêu to: “Chị gái nhỏ, vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi!”
Nữ tế ti bị tiếng gọi chị gái nhỏ này làm cho nở gan nở ruột, liên thanh nói: “Được được, đi liền bây giờ.”
Nữ tế ti dắt lấy Chikus, vẫn không quên lườm Storm knight một cái, sau đó mới đi ra khỏi phòng.
Phía sau, Storm knight lớn nhỏ ngẩn ngơ nhìn theo hai người ra khỏi phòng. Sau một hồi, Ceo rụt rè đến bên cạnh lão sư, nhỏ giọng dò hỏi: “Lão sư, không còn phụ nữ rồi, chúng ta có cần tiếp tục luyện tập thứ khác không?”
“Luyện cái đầu ngươi!”
Storm knight nhéo tai học sinh của mình, nổi điên rống to: “Lại có thể hại ta bị người khác nói vô dụng! Đồ khốn, ngươi biết đàn ông bị người khác nói vô dụng là chuyện nhục nhã thế nào không? Cái thằng không tiền đồ này, ngươi trong một năm không học được nhìn phụ nữ không đỏ mặt, hai năm học không được đá lông nheo với phụ nữ, ta sẽ, ta sẽ dốc sạch mọi thứ ta có tìm một đống phụ nữ luân gian ngươi!”
Đau đau! Ceo mặt đưa đám kêu to: “Đừng mà! Lão sư. Con sẽ cố gắng! Nhất định sẽ!”

◊◊◊◊
Từ biệt nữ tế ti nhiệt tình, trên tay Chikus cầm một túi kẹo, lại không theo kế hoạch đi chơi ban đầu, mà là tò mò lại lén đi dòm nội dung lên lớp của những người khác.
Elmairy vẫn luôn chăm sóc động vật nhỏ, lão sư của nó thì đang ở một bên đọc truyện trẻ em cho nó nghe. Chikus chỉ nhìn một lát liền cảm thấy đúng là nhàm chán đến phát điên, dứt khoát xoay người rời khỏi.
Tiếp đến, bên trong phòng học của Cloud knight thì căn bản không có ai, Chikus nhìn trái nhìn phải, làm sao cũng nhìn không thấy ai dù chỉ nửa người.
“Kỳ lạ! Chẳng lẽ giống như mình, căn bản không cần lên lớp?” Chikus gãi đầu, xoay người định đi khỏi…
“Cậu tìm tôi sao?”
Á!
Chikus giật mình, cấp tốc xoay người qua, một người vậy mà vô thanh vô tức đứng ngay phía sau nó, cộng thêm sắc mặt tái nhợt, thân ảnh gầy yếu, đầu tóc che nửa khuôn mặt…
“Tôi, tôi không có tìm cậu, cậu!” Trình độ lắp bắp của Chikus ngay cả Earth knight cũng sẽ tán thưởng.
Tiểu Cloud knight chầm chậm nghiêng đầu, nói: “Cậu ở ngoài phòng học nhìn ngó rất lâu.”
“…Cậu vừa rồi ở bên trong?”
Tiểu Cloud knight chầm chậm gật đầu.
Sao có thể? Vừa rồi rõ ràng bên trong không có ai… sống lưng của Chikus đột nhiên có chút ớn lạnh, vội vàng nói liều một phen: “Tôi, tôi là muốn tìm tiểu Sun knight.”
Tiểu Cloud knight lại lần nữa chầm chậm gật đầu, chậm rãi nhấc tay lên, chỉ cách vách nói: “Grisia cậu ấy đang ở cách vách.”
“Ờ, ờ, cám ơn!”
Chikus vội vàng xoay người bỏ chạy… Nhưng đi đến một nửa, đột nhiên nhớ tới một vấn đề, lòng tò mò lấn át cảm giác sợ hãi, quay đầu hỏi: “Lão sư của cậu không có trong phòng học à?”
Tiểu Cloud knight lắc đầu nói: “Lão sư đang ngủ trưa dưới cây đa.”
May thay, không phải ngay cả Cloud knight cái người lớn trưởng thành đó cũng ở bên trong, mà mình lại không nhìn thấy… Nếu không thật sự là thấy ma giữa ban ngày rồi.
Chikus vuốt vuốt ngực, thở phào một hơi, lần nữa tò mò hỏi: “Vậy cậu tại sao không đi theo hả?”
“Lão sư bảo tôi đừng làm ồn ông ấy, tự mình đi tìm chỗ phiêu.”
Phiêu… cậu xác định ông ấy nói là phiêu?
Chikus phất phất tay: “Vậy không có chuyện gì, cậu về phòng học tiếp tục phiêu đi!”
Sau khi nó vừa phất tay và vừa chớp mắt một cái, lại phát hiện trước mặt cũng không còn ai nữa.
“…”
Chikus không nói gì một hồi, mới có thể tiếp tục bước sang  cách vách, nó vừa ló đầu vào, vừa thì thào: “Hy vọng tình huống phòng này sẽ bình thường một chút, gã Grisia này thế nhưng là cấp trên tương lai của mình, nếu quá kỳ quái, mình thế nhưng không muốn nghe lời nó.”
“Con trai, ngươi nhất định phải thường thường đi tìm sinh vật undead.”
Chikus ngẩn người, làm sao lại nhắc tới sinh vật undead? Nó lập tức nhìn vào bên trong, nhìn thấy Grisia đang hỏi ngược lại lão sư của mình, Sun knight mạnh nhất trong lịch sử người mà khiến cho người khác sợ hãi nhất trong toàn Thánh Điện.
“Lão sư, là bởi vì Sun knight thề phải tiêu diệt tất cả sinh vật undead sao?”
Chikus vừa nghe, cũng cảm thấy có lý, chắc hẳn là như thế đi!
Sun knight lắc lắc ngón trỏ, mang nụ cười thần bí nói: “Không, không, là bởi vì ngươi phải thường thường đi tìm bọn chúng để giải tỏa tâm tình.”
“Cái gì?” Biểu tình của Grisia và Chikus đang ngoài cửa y chang nhau, vừa quái lạ vừa nghi hoặc.
Sun knight nghiêm túc nói: “Ngươi nghĩ xem, ngươi mỗi ngày đều cười, mỗi một tên cặn bã đều phải tha thứ hắn, mỗi câu nói đều phải tán tụng thần Ánh Sáng người mà có thể cả đời ngươi cũng sẽ không nhìn thấy, nếu như ngươi không có đường dẫn để giải tỏa, nếu bị chứng trầm cảm, vậy ngươi có thể liền sẽ không thể nào làm tốt công việc của Sun knight, nếu làm không tốt, ngươi sẽ thất nghiệp, thất nghiệp ngươi sẽ càng trầm cảm, cuối cùng liền trầm cảm cho đến đi gặp thần Ánh Sáng rồi. Ngươi không muốn rơi xuống kết cục bi thảm như thế chứ?”
“…Không muốn.”
“Cho nên, con trai, ít nhất mỗi tháng đều phải đi tìm sinh vật undead giải tỏa một chút tâm tình, hiểu không?”
“Nếu tìm không được thì làm sao?”
“Đừng lo lắng, con trai, đến đây, ở đây có tấm danh thiếp của tử linh pháp sư có giao ước đặc biệt với Giáo Hội, chẳng những có thể chỉ định chủng loại sinh vật undead con muốn, còn có thể báo công sổ để cho Giáo Hội đi trả tiền.”
“…”
Grisia nhận lấy danh thiếp, biểu tình trên mặt có chút đờ đẫn, chẳng qua không biết có phải do bình thường bị đả kích quá nhiều, không quá mấy giây sau, nó liền như không có chuyện gì mà bỏ danh thiếp vào túi, sau đó ngẩng đầu lên tiếp tục nghe lão sư giáo hối.
Nhưng, lúc này Sun knight lại vỗ tay một cái, nói: “Được rồi, giờ học hôm nay đến đây thôi, ta phải đi trước rồi.”
Grisia ngẩn người, ngơ ngác hỏi: “Lão sư ngài muốn đi đâu?”
“Ta có hẹn với công chúa… Không! Ý ta là, Ta có hẹn với vương tử điện hạ, muốn cùng hắn thảo luận quốc gia đại sự, gia tăng tình hữu nghị giữa hoàng thất và Thần Điện… Tóm lại, ta bây giờ phải đi rồi, nếu còn không đi sẽ trễ mất, để cho quý cô chờ thế nhưng không phải là việc quý ông nên làm.”
Thì ra vương tử điện hạ là quý cô sao? Grisia có phần bất đắc dĩ nhắc nhở: “Nhưng lão sư, bây giờ vẫn là thời gian lên lớp!”
Sun knight giờ phút này đã đi tới cửa, nghe thấy lời này, hắn mới dừng chân lại. Đây cũng làm cho Chikus ở bên ngoài thở phào một hơi thật lớn, nó suýt nữa đã không kịp trốn rồi, thừa dịp lúc này, nó vội vàng trốn phía sau bệ cửa sổ dài trên hành lang.
Sun knight có chút khó xử nói: “Vậy sao? Vẫn còn là thời gian lên lớp… Cái này cũng có chút phiền phức, lần trước Judge mới bảo ta nghiêm túc hơn. Thôi được rồi! Vậy ta sẽ ra cho ngươi cái bài tập là được, ngươi bây giờ cứ đi tìm tử linh pháp sư đặc ước kia, bồi đắp một chút cảm tình là được.”
Hắn vừa nói xong đề bài, rồi lại xoay người đi.
Grisia lo lắng hô lớn: “Chờ một chút đã! Lão sư ngài không dẫn con đi sao? Đó thế nhưng là tử linh pháp sư đi? Ít nhất lần đầu tiên cũng phải dẫn con đi chứ?”
“Ngươi cũng mười tám tuổi rồi! Đừng làm nũng như con nít.”
Sun knight nửa người đã ở bên ngoài phòng học rồi, cuối cùng hắn còn có chút tự giác làm thầy, còn nhớ quay đầu răn bảo: “Nhớ rằng! Tuyệt đối không được ra tay công kích người ta, chỉ cần ngươi không công kích hắn, hắn sẽ tuyệt đối không làm hại ngươi. Cứ vậy đi! Mau đi thôi!”
Nói xong, hắn cứ thế đi ra. Chỉ để lại Grisia, nó vô cùng uất ức nói với cửa phòng không có ai: “Lão sư, con mới mười lăm tuổi à…
Đương nhiên không có ai sẽ trả lời nó, Grisia thở dài, nhận mệnh móc ra tấm danh thiếp đó. Mặc dù lão sư như là đang tìm cớ để cho nó đi làm bài tập, chẳng qua nếu mình thật sự coi bài tập như trò đùa, không có nghiêm túc đi làm, đến lúc đó, lão sư lại muốn biến thân thành Sun knight mạnh nhất trong lịch sử rồi.
“Cậu thật sự muốn đi tìm tử linh pháp sư sao?”
Grisia đầu tiên là sửng sốt, vừa ngẩng đầu liền nhận ra người đứng ở trước mặt mình, nó ngẩn người rồi bật thốt: “Tiểu Blaze knight? Cậu làm sao không cần lên lớp… quên đi, coi như tôi không hỏi.”
Nói đến một nửa, Grisia đột nhiên nhớ tới, mình cũng là người không cần lên lớp, mà lý do còn là “lão sư cúp tiết đi tìm công chúa trộm tình” loại lý do này không thể nói ra, cho nên lý do của đối phương biết đâu cũng là loại không thể nói.
Chikus la to: “Nói đi! Cậu thật sự muốn đi tìm tử linh pháp sư?”
“Đương nhiên.” Grisia nhún vai, nói: “Là lão sư bảo tôi đi tìm, nhất định phải đi!”
Nghe vậy, Chikus cũng sửng sốt, không hiểu vì sao Sun knight lại ra lệnh như thế, nhưng sau khi chỉ vừa nghĩ lại nghĩ không ra, nó dứt khoát không nghĩ nữa, chỉ là cảnh cáo với Grisia: “Kẻ địch lớn nhất của Thần Điện Ánh Sáng chúng ta chính là sinh vật undead, tử linh pháp sư lại là ngày ngày tiếp xúc với sinh vật undead, đừng nói cậu không biết chứ?”
Nó đương nhiên là biết. Grisia gãi mặt, lẩm bẩm: “Nhưng là, là lão sư tôi ra lệnh…”
“Cái này… ông ấy nhất định là đang kiểm tra cậu!” Chikus cuối cùng nghĩ ra một cái giải thích, la to: “Có lẽ là muốn kiểm tra cậu có thật sự đi tìm tử linh pháp sư, phản bội giáo hối của Thần Điện hay không!”
Grisia lại hoàn toàn không cho rằng như thế, nó quá hiểu lão sư của mình rồi, trên danh sách xếp hạng những chuyện Neo căm ghét nhất, “không nghe lời hắn” tuyệt đối đứng trong top ba, cho dù mình vi phạm giáo hối của thần điện, kết cục cũng sẽ tốt hơn vi phạm mệnh lệnh của Neo.
“Dù thế nào tôi cũng phải đi, tạm biệt, thời gian không sớm nữa, tôi phải đi trước đây.” Grisia có phần sốt ruột, bây giờ cũng sắp tối rồi, nó vẫn muốn thừa lúc còn có mặt trời, đi chào hỏi tử linh pháp sư.
“Cậu…” Chikus trừng mắt, rút trường kiếm ở thắt lưng ra, quát mắng: “Đứng lại, tôi làm sao cũng sẽ không để cho cậu đi tìm tử linh pháp sư!”
Thấy Chikus rút kiếm, Grisia giật mình, nhất thời không biết nên làm sao… suy nghĩ một chút, nếu Chikus đã biết mình muốn đi tìm tử linh pháp sư rồi, vậy biết thêm mình biết ma pháp, cũng không sao chứ?
Dù sao đến lúc bị vạch trần, mình phủ nhận đến cùng là được rồi.
“Tường băng.”
Chikus kinh ngạc phát hiện mình đã bị bốn bức tường băng cao tới trần nhà cản lại.
Bên ngoài  tường băng truyền tới giọng nói của Grisia: “Chờ sau khi tôi đi, tường băng sẽ biến mất, đến lúc đó cậu liền có thể ra rồi.”
Chikus nổi giận, giơ kiếm chém loạn vào tường băng, nhưng tường băng này lại hết sức kiên cố, sau một hồi vẫn thật không chém vỡ được. Nó gào thét lên: “Đồ tên khốn kia! Mau thả ta ra, không được đi tìm tử linh pháp sư, ta cảnh cáo ngươi, ta sẽ nói cho lão sư của ta đó!”
Giọng Grisia từ xa truyền tới: “Cậu cứ nói đi, thuận tiện nói cho ông ấy đây là mệnh lệnh của Sun knight.”
“Grisia!” Tiếng rống giận của Chikus từ sau tường băng truyền ra: “Ta không thừa nhận cái đứa như ngươi là Sun knight, có nghe không? Đồ phản bội!”
Bước chân của Grisia khựng một chút, sau đó vừa lại cất bước đi.

◊◊◊◊
Chikus tức giận đi tìm lão sư của mình, nói ra hết thảy mọi chuyện, không ngờ, lại nhận được đáp án hoàn toàn không giống với tưởng tượng.
“Nếu là mệnh lệnh của Neo, vậy cũng không có biện pháp rồi.”
Blaze knight tỉnh bơ nói xong, nhìn thấy biểu tình học sinh của mình kinh ngạc đến ngây ngẩn, hắn thở dài, răn bảo: “Ngàn vạn lần đừng đi trêu chọc Neo, tính tình hắn không có dễ chịu, cũng không sợ lão sư ta, trừ phi Judge và Giáo Hoàng liên thủ, nếu không trên đời này thật không có ai có thể trị được hắn.”
“Nhưng, Grisia nó lại có thể đi tìm tử linh pháp sư!” Chikus căm phẫn nói: “Con không thừa nhận cái tên đó là Sun knight! Con nhất định sẽ lật tẩy bộ mặt thật của tên đó!”
Nói xong, Chikus tức tối xoay người đi ngay.
“Bộ mặt thật sao? Người ngươi cần lật tẩy thế nhưng nhiều đấy…”
Blaze nhìn học sinh chạy đi, thì thầm: “Đừng nói là Neo, Mười Hai Thánh kỵ sĩ thì lại có ai là thật sự phù hợp với truyền thuyết đây?”
Nhưng hắn lập tức nhớ tới, học sinh của mình thế nhưng rất giống Blaze knight trong truyền thuyết.
“Ít nhất trong giới kỵ sĩ, còn có ngươi không cần làm người hai mặt.”
Nghĩ đến mình cũng gặp may, không cần huấn luyện học sinh thành người hai mặt giống như người khác. Nghĩ đến đây, tâm tình Blaze knight trở nên nhẹ nhõm.

◊◊◊◊
Chikus tức tối xông lên đường phố, đi loạn lung tung một hồi, mới phát hiện mình căn bản không có mục tiêu, nhất thời không biết nên đi đâu, nhưng vừa lại đang giận dỗi với lão sư, cho nên không muốn quay về Thánh Điện, chỉ có đi dạo lung tung trên đường.
Đang đi dạo thì lại đột nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc… Grisia?
Chikus có chút nghi hoặc, nó không phải sớm đã đi tìm tử linh pháp sư rồi sao? Làm sao vẫn còn đi lung tung ở trên đường?
Vừa nổi nghi vấn, nó liền liếc thấy trên tay Grisia cầm mấy cây kẹo mút, nhất thời có chút không biết nói gì… Thì ra là chạy đi mua kẹo trước sao? Gã mười lăm mười sáu tuổi này lại có thể vẫn còn ăn kẹo?
Mắt thấy Grisia sắp đi xa rồi, Chikus không cần suy nghĩ liền đi theo.
Grisia đi thẳng tới khu dân nghèo, đây là nơi Chikus chưa từng đi qua, nhìn cảnh tượng dơ bẩn tồi tàn xung quanh, nó hết sức nhạ dị, mùi không khí khó ngửi làm cho nó nhíu mày, đơn giản là không dám tin nơi đây vẫn còn ở trong Diệp Nha thành.
Không lâu sau, Grisia rẽ vào trong một căn nhà gỗ thoạt nhìn sắp sập đến nơi.
Chẳng lẽ đó chính là nơi ở của tử linh pháp sư? Khi Chikus còn đang suy nghĩ rốt cuộc có cần xông vào hay không, Grisia lại đã đi ra rồi, còn vẫy tay về phía căn nhà tạm biệt: “Vậy ta đi trước nhé, lần sau lại tới tìm ngươi… Được rồi, được rồi! Ta lần sau sẽ mang kẹo mút dâu tới trước, ta thế nhưng không muốn giống lần này, còn phải chạy thêm một chuyến về lấy. Lần sau gặp.”
Lần sau? Chikus trợn hai mắt. Tên này còn muốn tới tìm tử linh pháp sư nữa?
Nhìn Grisia vừa lại theo đường cũ trở về, Chikus chỉ do dự một chút, vẫn không có đi theo. Nó rút kiếm ra, sau đó từng bước tiến đến căn nhà tồi tàn đó.
Đi tới trước cửa chính, Chikus đạp mạnh một cái, đạp cửa ra, rống to vào bên trong: “Đi ra cho ta! Tử linh pháp sư!”
Trong nhà, bụi bặm dày đặc, mạng nhện giăng đầy, nếu không phải Chikus rất chắc chắn vừa rồi Grisia chính là đi vào đây, sợ rằng nó cũng không nghi ngờ đối với chuyện ở đây không ai ở.
Nó giẫm theo bước chân mười phần lửa giận bước vào trong nhà, thuận tay chém cái bàn đầy bụi bặm ở giữa sang bên cạnh, rống to: “Đừng giả vờ nữa, ta biết ngươi ở bên trong, tử linh pháp sư, đi ra cho ta! Ta nhìn thấy Grisia nói chuyện với ngươi rồi!”
“Em trai nhỏ, ta thế nhưng không nhớ ta có mời ngươi?”
Giọng nói đột nhiên vang lên, tim của Chikus đập mạnh một cái, nhưng nó lại tìm không ra giọng nói xuất phát từ đâu, cũng không thấy bất cứ người nào.
“Là Grisia bảo ngươi tới sao?”
Chikus la to: “Không có liên quan tới cái thằng kia! Ta là tới đối phó ngươi!”
“Cái thằng kia… Ngươi gọi Sun knight tương lai là như thế sao? Như vậy đúng không? Tiểu Blaze knight.”
Chủ nhân của giọng nói kia hình như đã từ phục sức của Chikus xác nhận thân phận của nó.
“Ta mới không thừa nhận cái thằng đó là Sun knight!” Chikus rống to: “Nó có liên lạc với kẻ tà ác như ngươi, không có tư cách làm Sun knight!”
“Kẻ tà ác? Ngươi nói Grisia… thằng nhóc đó là tà ác? Ha ha hi hi hi.”
“Ngươi cười cái gì!” Chikus rống to: “Nó tiếp xúc với tử linh pháp sư ngươi đây, không phải tà ác thì là cái gì!”
“Oh? Tà ác của ngươi cũng quá đơn giản rồi đi! Chẳng qua…” Giọng nói đột nhiên từ nhẹ nhàng chuyển biến thành trầm thấp: “Ngươi biết không? Ta đây ghét nhất chính là ngươi cái thứ tự cho mình là kẻ chính nghĩa, tiểu Blaze knight.”
Sàn nhà đột nhiên bắt đầu chuyển động, Chikus vội vàng đọc chú ngữ, trên tay phóng ra Thánh quang, nhưng Thánh quang này lại chỉ quét đi một phần cảnh tượng giả bên trong nhà, thậm chí không thể làm cho nó thấy rõ tình huống thật sự bên trong nhà.
Mặc dù không thấy rõ cảnh tượng bên trong nhà, nhưng nó lại nhìn thấy rõ bóng dáng của một cô bé, trên tay cô bé thậm chí còn cầm một cây kẹo mút, sau đó chậm rãi đi về phía nó, mặc dù nó thấp thoáng đoán được cô bé này chính là tử linh pháp sư, nhưng thật sự muốn nó vung kiếm vào một cô bé, lại có phần làm không được.
Cô bé đi đến trước mặt Chikus, mở miệng nói: “Ngươi đã ghét Grisia như thế, ta cũng không cần phải nể mặt nó và Neo mà bỏ qua cho ngươi, nói không chừng he he… giết ngươi, nó còn cảm ơn ta đây!”
“Ngươi nói bậy cái…”
Lời còn chưa nói xong, một bóng người đột nhiên vọt tới hướng nó, Chikus mặc dù giơ kiếm, nhưng dưới hốt hoảng, lại cũng không kịp làm ra phản ứng, chỉ có giơ kiếm ở trước ngực, chống đỡ công kích của đối phương.
Nó liên tục bị bức lui mấy bước, ngẩng đầu lên vừa nhìn, lúc này mới phát hiện sắc mặt của người công kích nó là trắng xám, cặp mắt hoàn toàn vô hồn, trên người rất nhiều bộ phận vậy mà còn có vết tích được khâu vá, hoàn toàn không giống như một người sống… là sinh vật undead!
Sinh vật undead mặc một cái tạp đề, cầm cây chổi.
Chikus đột nhiên phát hiện thứ sinh vật undead cầm để tấn công mình vậy mà là một cái chổi… Nhất thời có chút buồn cười, cô bé tử linh pháp sư cộng với sinh vật undead mặc tạp đề… Làm sao so với hình tượng của tử linh pháp sư tà ác và sinh vật undead mà lúc trước mình được dạy khác nhiều như thế hả?
Nhưng cho dù là cây chổi, sau khi sinh vật undead vung cây chổi xông về phía mình, Chikus thế nhưng không dám khinh thường, nó thế nhưng chưa quên mình vừa rồi là bị cây chổi này đánh cho liên tục lùi lại.
Dưới sự chuẩn bị tâm lý, Chikus không bị sinh vật undead bức lui nữa, ngược lại có vẻ cùng đối phương đánh qua đánh lại, sau khi phát ra Thánh quang để trợ giúp, nó thậm chí còn chiếm thượng phong, mắt thấy đánh bại tên sinh undead vật này đã chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Thực lực vẫn không tệ! Sinh vật undead này khi còn sống thế nhưng là cao thủ kiếm thuật đó!” Cô bé cười hì hì nói: “Chẳng qua… Ta thế nhưng không thể để cho ngươi giết hắn, ngươi giết hắn, liền hết người giúp ta quét dọn rồi!”
Lúc này, sàn nhà đột nhiên lay động, chấn động đến nỗi Chikus gần như đứng thẳng không được, may là sinh vật undead lúc này không có công kích nó. Nhưng đột nhiên, nó cảm thấy dưới chân trống không, căn bản chưa kịp vùng vẫy thì liền bắt đầu rớt xuống, rớt vào trong bóng tối triệt để, chỉ nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng tàn nhẫn của một bé gái…
“Tiểu Blaze knight, khi ngươi phát hiện mình sau khi chết đi, biến thành sinh vật undead tà ác, không biết ngươi sẽ có biểu tình gì đây?”
Đáng ghét! Đáng ghét! Tử linh pháp sư chết tiệt, Grisia chết tiệt!
Sau khi rơi vào bóng tối, biết mình bị giam ở một nơi nào đó, hơn nữa còn có khả năng sắp bị tử linh pháp sư làm thành sinh vật undead, nhưng trước sau vẫn không cách nào trốn ra, không biết rốt cuộc đã vùng vẫy bao lâu, không biết chửi rủa bao nhiêu lần, đang lúc nó cho rằng mình thật phải chết ở nơi quái quỷ này… người toàn thân sáng lên hào quang đó, vươn tay với nó.
“Tìm được cậu rồi!”
Chikus sững sờ nhìn người tới, nhận ra khuôn mặt người đó, gọi tên của nó: “Grisia?”
Mặc dù người tới chính là người nó rất không muốn thấy, chẳng qua khoảng thời gian ở trong bóng tối này, chỉ cần có thể nhìn thấy người… Dù là ai nó đều có thể tiếp nhận!
Nghe thấy Chikus nói chuyện, Grisia thở phào một hơi: “May là cậu không sao, mau lên đây đi!”
Grisia vươn tay, nhưng, đầu ngón tay lại nhỏ xuống vài giọt chất lỏng, Chikus vươn tay bắt lấy, mới phát hiện đó vậy mà là máu, Chikus giật mình một cái: “Máu?”
Grisia không hề gì trả lời: “À, vừa mới đánh một trận với sinh vật undead canh cửa.”
Chikus ngẩng đầu lên nhìn kỹ Grisia, lúc này mới phát hiện, đầu và khuôn mặt của nó chỗ chỗ là vết thương, nghĩ đến sự việc không nhẹ nhàng như Grisia miêu tả. Chikus không nhịn được hỏi: “Tại sao muốn cứu tôi?”
“Cậu đang nói cái gì vậy?” Grisia nhạ dị nói: “Cậu là Blaze knight, một trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ tương lai, tôi không cứu cậu thì cứu ai?”
Là như vậy sao? Chikus vươn dài tay, nắm bàn tay kia, sau đó mượn lực nhảy ra khỏi hầm.
“Grisia, ngươi làm gì xác lau dọn nhà ta rồi?”
Hai người đều giật mình, Chikus nhìn xung quanh, suýt nữa là trợn lòi hết cả mắt, vách tường xung quanh vậy mà là, là màu hồng, sàn nhà cũng là màu hồng, trên bàn làm bằng gỗ cũng trải khăn bàn màu hồng, trên giường màu hồng thậm chí còn có cái gối ôm hình bánh ngọt! Đây thoạt nhìn hoàn toàn như là phòng của một bé gái.
Mà trên cái ghế dựa màu hồng cách bọn nó không xa, đang có một cô bé nằm ở đó, ngũ quan tinh trí, hết sức đáng yêu, nhưng làn da của nó vậy mà cũng là màu hồng, đó là một loại màu da mà con người tuyệt đối sẽ không có, khiến người nhìn vào, trong vô thức, da gà đã nổi đầy sống lưng.
Cằm Chikus gần như muốn rớt xuống rồi, nhà của tử linh pháp sư, bản thân tử linh pháp sư… chính là dạng này sao?
“Oh, Pink, xác lau dọn của ngươi bắt nạt ta, ta đành phải phản kích thôi!” Grisia vô tội nói.
“Hắn bắt nạt ngươi?” Pink cười phụt ra một tiếng: “Ta thấy sự thật hoàn toàn ngược lại đi? Rõ ràng chính ngươi không nói lời nào đã lấy Thánh quang bùm hắn, hắn bất đắc dĩ phản kích, bớt ở bên đó đảo lộn đúng sai đi, Grisia, ta đã nhìn thấy mọi chuyện trải qua rồi.”
“Nhìn thấy rồi còn không ra cứu ta, ta suýt nữa đã bị làm thịt rồi.” Grisia lẩm bẩm.
“Còn dám nói? Đó thế nhưng là cỗ xác lau dọn đẹp nhất của ta, bị ngươi dùng Thánh quang bùm thành tro bụi rồi, ngươi coi nên đền ta làm sao… Ah! Không sao, ở đây còn có cái càng đẹp càng tươi mới!”
Mắt của Pink nhìn về phía Chikus, trên mặt còn mang theo nụ cười đẹp đẽ, chỉ là sau khi phối hợp với nội dung nói chuyện, nhất thời làm cho lòng người phát lạnh.
Grisia lập tức mang lên nụ cười tràn đầy, nhìn “không phải người” trên ghế nói: “Pink, tiểu Blaze knight cậu ta thật sự không phải cố ý! Cậu ta cũng tuyệt đối sẽ không đi tố cáo ngươi, cho dù tố cáo cũng vô dụng, ngươi là pháp sư đặc ước của Thần Điện mà! Cho nên nói,  chuyện này cứ như thế quên đi được không? Ngươi cũng không thật sự muốn trở mặt với Thần Điện chứ?”
Thật đúng là một buổi nói chuyện vừa cứng rắn vừa mềm mỏng, Sun knight kế nhiệm thế nhưng thật là thú vị, cuộc sống ở bên cạnh hắn có lẽ sẽ không nhàm chán nữa. Pink âm thầm cười, nhưng biểu hiện lộ ra lại là thần sắc mất hứng nói: “Đừng lấy Thần Điện áp ta, ta thế nhưng không sợ bọn chúng. Nếu sợ, còn dám ở đây sao? Grisia, ngươi ngẫm thử xem, Thần Điện vì sao khoan nhượng cho ta ở đây?”
Grisia trung thực trả lời: “Bởi vì Thần Điện không muốn chọi cứng với ngươi…”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Chikus trở nên khó coi, chẳng lẽ thần Ánh Sáng mà mình thề muốn tận hiến, Thần Điện Ánh Sáng mà sẽ ở lại trong đó ba mươi năm, lại có thể ngay cả tử linh pháp sư cũng sợ? Trong lòng Chikus nổi lên lửa giận hừng hực, loại thần như thế, loại Thần Điện như thế, ở cũng không thèm!
“Nhưng đây không có nghĩa là Thần Điện sợ ngươi!”
Grisia đột nhiên trở nên lớn tiếng, khiến cho Chikus tạm thời áp xuống lửa giận, chỉ là chuyển đầu nhìn nó.
Grisia từng chữ vang dội nói: “Ở đây là thủ đô, cư dân rất nhiều, chọi cứng sẽ mang tới thương vong rất lớn, ngươi không để ý cư dân, Thần Điện không thể không để ý! Cho nên chỉ cần ngươi không làm hại người, Thần Điện sẽ khoan nhượng ngươi ở đây, chẳng qua ngươi đừng cho rằng mình muốn làm gì thì làm, chỉ cần ngươi dám làm chuyện xấu, Thần Điện Ánh Sáng tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Đây là lời của Sun knight kế nhiệm, Grisia, nói!”
Chikus ngơ ngẩn nhìn Grisia, mỗi một câu người sau nói ra đều làm nó rung động không thôi, nó chưa từng nghĩ tới thì ra Thần Điện là nghĩ như vậy… Để không tổn hại người vô tội sao?
Đối với cái này, Pink chỉ cười hì hì một chút, không quá để ý nói: “Chỉ là một tiểu Blaze knight mà thôi, vừa lại không phải Mười Hai Thánh kỵ sĩ thượng nhiệm chính thức, Thần Điện cũng chưa chắc trở mặt với ta, dù sao bọn chúng sớm đã có kỵ sĩ dự bị rồi. Grisia, hắn không nghe lời như thế, đổi đứa khác tốt hơn nhé? Ta còn tính giúp ngươi đây!”
“Đổi cái gì! Anh em còn có thể đổi người sao?”
Grisia la to xong, từng chữ từng chữ chậm rãi mà kiên định nói: “Ngươi dám giết Blaze knight của ta, trừ phi giết luôn cả ta, nếu không ta nhất định giết ngươi báo thù cho cậu ta!”
Một thằng nhóc mười lăm tuổi, rõ ràng căn bản không thể nào có thực lực tổn hại mình, lại ở đây nói giết với không giết, đúng là rất đáng buồn cười, nhưng không biết làm sao, Pink đột nhiên có cái ý nghĩ…
Cho dù mình giết luôn nó, nó cũng sẽ biến thành Death knight bò lên trả thù giúp tiểu Blaze knight của nó đi?
Thật sự rất thú vị rồi.
Pink ngẩng đầu nhìn Grisia, tiểu Sun knight hiện nhiệm, thật tò mò tương lai nó rốt cuộc sẽ biến thành cái Sun knight kiểu gì.
Pink hơi nổi lên mỉm cười, trong lòng đã có quyết định.

◊◊◊◊
Hai cậu bé không lớn không nhỏ đi ở dưới bóng chiều chạng vạng, trong đó một người tóc đỏ như lửa, người kia thì xán lạn như mặt trời.
“Grisia.” Chikus đột nhiên dừng chân lại, quay đầu nói: “Hôm nay, cảm ơn cậu tới cứu tôi.”
Grisia đang liếm kẹo mút việt quất nhìn thần tình nghiêm túc của Chikus, có chút không nỡ bỏ kẹo mút ra, cũng nghiêm túc trả lời: “Không cần khách khí! Cậu mất tích đã ba ngày, mọi người đều lo muốn chết, ai ai cũng đều đang tìm cậu, nhất là lão sư của cậu, ông ấy thoạt nhìn ba ngày đều không có đi ngủ rồi đó! Tôi chỉ tình cờ tìm được cậu mà thôi. Hơn nữa Pink cũng chỉ là đòi tôi mang mười cây kẹo dâu và một cỗ thi thể xinh đẹp coi như xin lỗi, sau đó liền tha cho cậu, cho nên tôi cũng đâu có làm cái gì!”
Nghe vậy, Chikus nhìn Grisia, trên mặt người sau vẫn còn có vết thương, rõ ràng đã dùng trung cấp trì dũ thuật trị liệu qua rồi, lại vẫn chưa hoàn toàn chữa hết, có thể tưởng tượng thấy, vết thương này rốt cuộc có biết bao nghiêm trọng.
Cái tên kiếm thuật tệ hại đến nổi tiếng này rốt cuộc làm thế nào đánh bại cỗ sinh vật undead kia?
Chikus trầm mặc một hồi, đến khi Grisia bị nhìn tới chẳng hiểu gì cả, đang muốn hỏi thì nó cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện rồi.
Nó từng chữ từng chữ nói: “Grisia, Cậu cũng là Sun knight của tôi, anh em của tôi, là người không thể thay đổi.”
Grisia vừa tò mò vừa nghi hoặc nhìn Chikus, như chuyện đương nhiên nói: “Đương nhiên rồi! Nếu không còn sẽ là gì?”
Nghe thấy đáp án này, Chikus cười.
“Mau trở về thôi!” Grisia nhắc nhở: “Lão sư của cậu thoạt nhìn rất lo lắng đó!”
“Được.”
Hai người càng đi càng xa, chỉ thấp thoáng truyền đến tiếng nói chuyện…
“Có muốn một cây kẹo nút không? Tôi có việt quất, dâu và chocolate, cậu muốn loại nào?”
“Tôi không cần loại nào hết, tôi là tiểu Blaze knight đấy! Phải ăn to nói lớn ăn thịt uống rượu, ai muốn ăn kẹo mút chứ!”
“Cậu không muốn? Vậy Ecilan nhất định sẽ rất buồn, đây là tự tay cậu ấy làm đó! Cậu ấy thích nhất làm đồ ngọt, cậu ấy nói với tôi, cha của cậu ấy là thợ bánh mì rất có tiếng bên trong thành đấy!”
“…Cậu đáng lẽ không đội trời chung với người của bên Judge knight mới đúng đi?”
“Hmm! Đúng là như vậy, nhưng Lesus tốt lắm đó! Cậu ấy sẽ giúp tôi đánh nhau, chạy mua bánh việt quất, còn giúp tôi đập con chó cắn tôi nữa!”
“… Tôi muốn vị chocolate.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.