Mê Mẩn Vì Em

Chương 173:




Ánh mắt Uy Sắt dừng trên người Chử Hiệt, mọi người và phi nhân loại đều bị anh ta phớt lờ, nói đầy hưng phấn, “Áo Phỉ Nick, hôm nay chúng ta đánh một trận đi!”
Thần sắc Chử Hiệt lạnh nhạt hỏi, “Anh học tiếng Hoa thế nào rồi?”
Uy Sắt lãnh diễm cao quý đáp, “Vẫn chưa, khó học quá!”
Della và đám Ma tộc đồng loạt cúi đầu, vẻ mặt đầy hổ thẹn.
Thật ra Uy Sắt vốn chẳng muốn học, để cấp dưới bọn họ dĩ nhiên không dám ép gã học, vì thế cho tới tận giờ Uy Sắt cũng chẳng biết một câu tiếng Hoa nào. Uy Sắt không biết tiếng Hoa cũng không thấy xấu hổ, mà ngược lại còn tự làm theo ý mình, dĩ nhiên không muốn học tiếp rồi, vốn không ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.
Giọng Chử Hiệt vô cùng bình thường bảo, “Không học được thì đừng có mong đánh nhau với ta”
Uy Sắt nhíu mày, khổ sở hậm hực nhìn anh, giữa chuyện đánh nhau và học ngoại ngữ khó chọn quá.
Mễ Thiên Sư nhìn cả đám quần ma, thần sắc nghiêm túc hỏi, “Mấy vị là Ma tộc cao cấp đó hả?”
Chỉ có Ma tộc cao cấp mới có được hình dáng gần giống con người thế này, nhưng trên người bọn chúng vẫn còn ma khí hắc ám, vẫn khiến thiên sư cảm giác được ra.
Trong lòng Đồ Nhĩ Tư chột dạ, sau đó lại nghĩ, dù sao đám quần ma này cũng chẳng liên quan tới anh ta, định làm loạn với thiên sư, cùng lắm thì không cho bọn Uy Sắt thuê nhà nữa, hẻm Thanh Xuyên chẳng tổn thất gì, rất nhanh yên ổn.
Nghe thấy anh ta nói, ánh mắt Della chuyển sang trên người anh ta lộ ra tia đề phòng.
Della là một trong quần ma, là kẻ học tiếng Hoa tốt nhất, giờ cũng có thể miễn cưỡng nghe hiểu được chút đối thoại hằng ngày, gã có thể cảm giác được hơi thở thiên sư trên người Mễ Thiên Sư, đây cũng là nhóm thiên sư, để bọn gã sau khi tiến vào Hoa Quốc phải bị hành hạ chạy trốn, nếu không phải đi vào hẻm Thanh xuyên, họ suýt nữa còn phải ngủ đầu đường xó chợ, đến cơm cũng không có mà ăn nữa.
Vì thế với thiên sư thì đám quần ma này vô cùng cảnh giác đề phòng.
Mễ Thiên Sư thu lại nụ cười trên mặt, như thay đổi thành người khác, khuôn mặt kiên nghị, khí thế bức người, “Các người tới Hoa Quốc lúc nào, đã có chứng minh nhập cảnh chưa?”
Đồng thời tay sau lưng đã nắm một lá bùa.
Tô Loan liếc mắt nhìn anh ta một cái, Quỷ Vương lặng lẽ tiến lên, đứng sau lưng anh ta, đôi mắt quỷ âm trầm nhìn về phía quần ma này.
Chắc do khí thế trên người Mễ Thiên Sư thay đổi, thuộc về hơi thở của thiên sư, rốt cuộc cũng khiến Uy Sắt rời mắt khỏi Chử Hiệt hỏi, “Con người này nói gì thế?’
Della đáp, “Anh ta đang hỏi chúng ta có chứng minh nhập cảnh không đó” Tiếp đó gã dùng thứ  tiếng Hoa ngọng nghịu đáp, “Chúng tôi có chứng minh thân phận, không phải là nhập cảnh phi pháp” Nói xong, Della thò tay ra, một đám sương đen đột nhiên xuất hiện, gã thò một tay vào trong sương đen, móc mấy tờ giấy chứng nhận thân phận từ trong sương đen ra.
Della đưa giấy chứng nhận cho Mễ Thiên sư, cũng tiện nói với nhóm Chử Hiệt, “Chứng nhận thân phận của chúng tôi, chứng minh nhập cảnh đã làm được rồi”
Đồ Nhĩ Tư kinh ngạc hỏi, “Chuyện này là lúc nào vậy? Ai giúp các anh làm?”
Lúc trước Chử Hiệt bảo cần thiết phải có chứng minh thân phận mới cho họ thuê nhà, Della bảo chuyện này giao cho gã, Đồ Nhĩ Tư liền nghi ngờ không rõ bọn họ định đi tìm người nào để chứng minh thân phận, ai ngờ gần một tháng sau, Della thật sự đã chuẩn bị xong thứ này.
“Hôm nay vừa có” Thần sắc Della nhẹ nhàng, nghĩ tới rốt cuộc bọn gã cũng có chứng minh thân phận, cũng có chứng minh nhập cảnh hợp pháp, sẽ không bị thiên sư Hoa Quốc đuổi đi nữa, rốt cuộc không còn chịu cảnh màn trời chiếu đất, tâm tình tự dưng tốt hẳn lên.
Mễ Thiên Sư thực sự nhanh chóng xem xong giấy chứng nhận và chứng minh nhập cảnh của họ, khí thế trên người chợt tắt, đưa giấy chứng nhận cho Della, trên mặt lộ ra nụ cười, “Thì ra là thành viên gia tộc Lai Nhân Tư, vừa rồi thất lễ, các anh cũng là người thuê ở hẻm Thanh Xuyên sao?”
Della đáp, “Đúng thế, chúng tôi đang chuẩn bị thuê nhà ở hẻm Thanh Xuyên đây”
“Ai nha, vậy thật sự tốt quá rồi, sau này chúng ta đều là hàng xóm đó. Đây là chị Tô Loan, sau này chị ấy sẽ ở phòng 44, các anh ở phòng số mấy vậy?” Mễ Thiên Sư nhiệt tình hỏi han.
“Số 56…”
“Cũng không có xa, đến lúc đó có chuyện gì thì chiếu cố giùm nhau nha! Đúng rồi, tôi họ Mễ, anh cứ gọi tôi là Mễ thiên sư thì được rồi, gặp nhau chính là có duyên nha….”
Một đám ma Della, “…..”
Hôm nay cũng kỳ quá ta, cho dù họ không phải nhập cảnh phi pháp, nhưng chẳng phải thiên sư Hoa Quốc lúc nào cũng không thể kết bạn với phi nhân loại đó sao? Vì sao mà anh ta lại nhiệt tình tới vậy nhỉ?
Uy Sắt nhìn thoáng qua Mễ Thiên sư, thấy không đánh nhau, nên nhanh chóng chẳng thèm để ý, tiếp tục nhìn Chử hiệt chằm chằm.
Mễ Thiên sư đúng thật là một người kỳ lạ, kỳ lạ ở chỗ là có thể kết bạn với yêu ma quỷ quái, rõ ràng là một thiên sư, thế mà lại có một đám bạn là phi nhân loại nữa. Dường như anh ta không phân biệt người hay phi nhân loại nữa vậy, chỉ một lát sau, Della suýt nữa thì xưng anh em với anh ta, thêm nữa còn kể lể chuyện cả nhóm ma của họ đến Hoa Quốc thế nào, trải qua gian nan khổ cực ra sao, rồi tại sao lại tới được hẻm Thanh Xuyên, rồi cuối cùng cũng yên ổn mọi chuyện thế nào.
Mễ Thiên sư vô cùng đồng tình với họ.
“Phòng ở đây vừa trang trí xong, còn trống, đồ gì cũng chưa có, chúng tôi định mai đi mua một ít đồ về, không thể để chị Tô Loan sống khổ sở được. Các anh thì sao, có tính toán gì không/” Mễ Thiên sư hỏi dò Della.
Della lộ ra tia túng quẫn, “Chúng tôi chẳng có nhiều tiền cho lắm, tạm thời chỉ đành mua ít đồ dùng sinh hoạt thôi…”
Mễ Thiên sư ai da một câu, bảo, “Anh em cũng thiếu tiền sao? Tôi cũng thế nha, đầu năm nay, tiền cũng không dễ kiếm cho lắm, nhưng may mà tôi có chút thực lực, cũng ngầm đi xem phong thủy cho người ta, rồi bán ít bùa, bắt mấy con quỷ, cũng coi như kiếm được chút ít, nếu không cũng chẳng có tiền để thuê nhà cho chị Tô Loan nhà chúng tôi đâu….”
Đúng rồi, còn có tiền thuê nhà nữa kìa!
Rốt cuộc Della cũng nhớ ra, bọn họ còn chưa kiếm đủ tiền thuê nhà kìa!
Rồi một người một ma nhanh chóng thông cảm với chuyện không kiếm đủ tiền, Mễ Thiên sư hỏi dò bọn họ xem có tính toán gì không?
Della may mắn bảo, ‘Gần đây chúng tôi đang học trang trí, đợi sau khi chúng tôi học xong, cũng lập thành một đội trang trí, đặt tên là đội trang trí Ma tộc, sau này chuyên làm nghề này, nghe bảo nếu làm tốt thì sẽ kiếm được tiền rất nhanh”
Đến lúc đó có thể áo gấm về làng rồi (Nở mày nở mặt).
Trong lòng đã có chủ ý, Della nói thân thiện với Mễ Thiên Sư, “Anh có yêu cầu gì về trang trí phòng ở không? Nếu có thì có thể tìm đội trang trí của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ phục vụ để nhân loại hài lòng”
Du Lệ và Đồ Nhĩ Tư, “….”
Anh chắc là mình mục đích đến Hoa Quốc là để trang trí đó chứ?
Thần sắc Mễ Thiên sư không đổi đáp, “Giúp trang trí à, nghe nói là kiếm được tiền, các anh chọn được một con đường đi rất phù hợp, tôi ủng hộ các anh!”
Dưới sự cổ vũ của anh ta, Della vô cùng kích động, cũng dịch câu nói của Mễ Thiên Sư cho mấy người đồng đội của gã nghe.
Những Ma tộc khác nghe xong cũng vô cùng kích động, rốt cuộc họ cũng biết cách kiếm tiền thế nào rồi, sau này ăn sung mặc sướng không vấn đề gì, cuối cùng cũng không bị đói nữa.
Du Lệ và Đồ Nhĩ Tư chẳng biết nói gì hết nhìn Mễ Thiên Sư lại nhìn Della và mấy Ma tộc, thần sắc mờ mịt không rõ sao chuyện lại phát triển thành như thế. Lại nhìn Uy Sắt, gã như chẳng hề nghi ngờ với quyết định của Della tý nào, cứ vậy mà quyết định cùng nhau đi làm trang trí sao?
Mục đích các anh tới Hoa Quốc đâu rồi? Đã vứt sạch đi hết rồi hả?
Càng khiến thấy thêm mờ mịt là, Quỷ Vương Tô Loan đứng cạnh cầm ô, bóng dáng yên tĩnh, trên mặt lại lộ ra tia suy tư.
Đợi Mễ Thiên Sư và nhóm Della giao lưu xong, liền nghe thấy Tô Loan bảo (Tôi biết mình muốn làm gì rồi, tôi có thể giúp người ta bắt quỷ kiếm tiền) Còn chưa đợi Mễ Thiên Sư phản bác cô nói tiếp, (Không thể có đạo lý Ma tộc có thể tự lực cánh sinh còn quỷ thì lại không sao)
Tốt xấu gì cũng là Quỷ Vương một giới, ngạo khí dĩ nhiên không thiếu, cũng muốn gây dựng sự nghiệp một phen, đỡ cho Mễ Thiên Sư suốt ngày kêu nghèo kể khổ, lại còn kiếm tiền trả tiền nhà cho cô nữa.
Mễ Thiên Sư thất sắc kêu lên, “Chị Tô Loan, chị không cần em nữa à? Chị định bỏ lại em một mình sao?”
Tô Loan lườm anh ta một cái ( Để xem tình tình đã”
Thằng bé ngốc, chẳng phải thấy anh ta nghèo nên muốn chia sẻ giúp anh ta đó sao?
Du Lệ và Đồ Nhĩ Tư vẫn tiếp tục mờ mịt, một con quỷ bắt đầu đi làm việc…. Thật sự khôi hài đến vậy sao?
Đang mờ mịt, lại thấy Mễ Thiên Sư tự dưng nháy nháy mắt với Du Lệ, Du Lệ chợt tỉnh rốt cuộc hiểu ra ý của anh ta.
Làm thiên sư, dĩ nhiên có nghĩa vụ giám sát đám phi nhân loại này có thể gây án hay không hoặc gây ra thương tổn với con người, so với việc để họ ăn không ngồi rồi chẳng bằng tìm cho bọn họ một công việc. Đội trang trí này khá được, ít nhất làm một cách kiếm sống đứng đắn, tuyệt đối phải cố duy trì nha!
Vì thế, đám quần ma này cứ vậy mà bị Mễ Thiên Sư nói cho mấy câu dã xác định được hướng sống cho đám ma sau này, hơn nữa cứ vậy mà tiếp tục đi tiếp không bỏ.
Sau khi trở thành bạn bè, Mễ Thiên Sư và Tô Loan rốt cuộc cũng rời đi.
Tiếp đó, nhóm Della đưa giấy chứng minh thân phận cho Đồ Nhĩ Tư, muốn chính thức ký hợp đồng vào hôm nay, vào ở trong hẻm Thanh Xuyên.
Đồ Nhĩ Tư tò mò hỏi, “Tiên sinh Della, các anh lấy giấy chứng minh ở đâu ra thế?” Được sự thừa nhận của Mễ Thiên Sư, đã chứng minh giấy chứng nhận này có hiệu quả.
“Là Đại nhân Lai Nhân Tư giúp làm cho chúng tôi”
“Lai Nhân Tư ư?” Đồ Nhĩ Tư chấn động, “Là cái vị Lai Nhân Tư đến từ Ma giới kia sao?”
Della cũng không rõ thân phận của Lai nhân Tư ở thế giới nhân loại là gì, nhưng nếu đến từ Ma giới thì sẽ biết Lai Nhân Tư thế nào. Sau khi họ vào thế giới con người, quả thật có thông báo với Lai Nhân Tư một câu, sau đó lại phát hiện ra sinh hoạt ở Hoa Quốc, yêu cầu phải có đồ chứng minh thân phận gì đó, nên đã truyền tin cho Lai Nhân Tư, bảo ông ta giúp giải quyết.
Lai Nhân Tư là giới quý tộc của Ma giới, đã phát triển từ lâu trong thế giới con người, vô cùng giàu có, nghe bảo đều có liên quan tới giới thần quái ở các quốc gia, có ông ta ra mặt bảo đảm, dĩ nhiên có thể giải quyết được vấn đề thân phận và nhập cảnh của họ.
Cuối cùng sau khi hiểu rõ vấn đề thân phận của nhóm Della được giải quyết thế nào, Đồ Nhĩ Tư cũng bừng tỉnh hiểu ra.
NHưng anh ta nhanh chóng nghĩ tới, nếu bọn họ có thể liên hệ đến Lai NHân Tư, vì sao không bảo Lai Nhân Tư đưa cho bọn họ chút tiền nhân loại, để bọn họ được sống thoải mái trong thế giới con người chứ?
Có lẽ bọn họ cũng không thể nghĩ tới chuyện như thế, còn Lai Nhân Tư ở bên kia cũng cảm thấy với thân phận và thực lực của Uy SẮt chắc không cần ông ta giúp gì, vì thế cũng không để ý chuyện này.
Đồ Nhĩ Tư cũng không nói thẳng chuyện này ra, cung kính mang giấy chứng nhận đưa cho Chử Hiệt, đợi anh xác định không sao, mới đi làm hợp đồng cho nhóm ma Uy Sắt.
Chử Hiệt mở ra nhìn nhìn, sau đó hỏi Uy SẮt, “Xem có hiểu gì không?”
Uy Sắt nhìn một cái giấy chứng nhận, xem hiểu duy nhất là chỉ có mỗi cảnh chụp của họ, còn những thứ khác thì không hiểu, dứt khoát lắc đầu.
“Vậy đi học đi, học không được thì đừng có tìm tôi đánh nhau!”
Chử Hiệt lạnh nhạt nói thản nhiên, kéo Du Lệ về nhà.
Uy Sắt đi theo sau họ, đôi mắt sáng ngời phấn khởi, “Vậy hôm nay còn đánh nhau nữa không?”
“Không rảnh, không đánh!”
Thấy Chử Hiệt thật sự quyết tâm không đánh, Uy Sắt đành tiếc nuối dừng bước không đi theo họ về nhà nữa.
Nếu là những người khác, đánh hay không đánh là do mình quyết định, không muốn đánh vậy thì để gã giết chết. NHưng Áo Phỉ Nick thì lại khác, gã không giết được Áo Phỉ Nick, mà ngược lại có khả năng còn bị anh giết chết nữa. Đương nhiên Uy Sắt không sợ chết, có thể tưởng tượng ra đến chết vẫn tìm cách đánh nhau, vậy thì tiếp tục tồn tại đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.