Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần

Chương 129: Như thế nào là cuồng em gái (29)




Nhưng lại muốn em gái hắn, ở trong lòng, báo thù lại càng quan trọng hơn? Thậm chí muốn dựa vào Lạc Lạc đi làm chút gì..
Ngượng ngùng đâu, công chúa nhỏ nhà hắn, chính là không thể chịu một chút ủy khuất.
"Chính cậu muốn làm cái gì liền đi làm, bất quá anh cảnh cáo cậu," Yến Bách sầm mặt xuống, một tia sáng xẹt qua đáy mắt, nguy hiểm đến cực điểm, "Đừng làm Lạc Lạc liên lụy vào, nếu cậu dám làm Lạc Lạc khóc, đừng nói cậu là 2S+, chính là 3S, anh cũng muốn giết chết cậu."
Mục tiêu của Lục Bất Trì ở đế quốc thực rõ ràng, gần đây, hướng đi cũng thực rõ ràng, tuy rằng không biết hắn rốt cuộc là có mẫu thuẫn gì với người nọ ở đế quốc, nhưng nếu Yến Lạc cũng đến đế quốc, tuyệt đối sẽ liên lụy vào.
Tuy rằng thực không nghĩ thừa nhận, nhưng hiện tại Yến Lạc thích tiểu ca ca này của cô như vậy, nếu biết..
Nghĩ đến đây, thần sắc nơi đáy mắt Yến Bách càng ám trầm hơn một ít.
Đối với chuyện hắn biết mục tiêu của mình rốt cuộc là ai, Lục Bất Trì cũng không để ý, nghĩ đến cô nhóc kia, mặt vô biểu tình nhìn lại Yến Bách, "Lạc Lạc là em từ nhỏ nuôi đến lớn, làm ai bị thương cũng sẽ không làm em ấy bị thương."
"Tốt nhất là như vậy." Yến Bách khẽ hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Dưới lầu, Yến Lạc đã chậm rãi ở uống sữa bò nóng, nháy mắt, không nhịn được ngó về hướng trên lầu, Lục Bất Trì cùng Yến Bách đều còn chưa xuất hiện.
Yến Tề không biết vừa gọi cho ai xong trở về, liền nhìn thấy ánh mắt hơi lo lắng do dự của thiếu nữ.
Ngược lại cũng không nói nhiều cái gì, rốt cuộc dựa theo ý tưởng của Yến Bách, Lục Bất Trì ở trong lòng Yến Lạc càng quan trọng, vậy xảy ra vấn đề liền ra càng nghiêm trọng.
Huống chi Yến Bách ngày thường nhìn có chút cà lơ phất phơ, nhưng trên thực tế rất đáng tin cậy.
Cứ theo ý hắn đi, cũng không sợ thật sự xảy ra chuyện gì.
Yến Tề nghĩ như vậy, giơ tay xoa xoa đầu nhỏ của Yến Lạc, "Đế quốc không thể so với liên minh, tuy rằng con có thân phận này, nhưng rốt cuộc không phải địa bàn của mình, cũng không biết đối phương rốt cuộc muốn làm cái gì, chính con chú ý nhiều một chút, tiểu ca ca của con lúc trước đã xin lệnh của quân bộ, mấy ngày sau sẽ cùng con đến học viện đế quốc giao lưu."
"Ai?" Yến Lạc nháy mắt, sau đó ánh mắt dao động một chút, "Một mình Lạc Lạc cũng có thể, tiểu ca ca không phải không thích đế quốc sao? Tuy rằng không tỏ rõ ra ngoài, nhưng anh ấy luôn luôn đối với đế quốc có cảm xúc chán ghét, đi cùng con sẽ không cảm thấy tâm tình không tốt sao?"
Yến Tề không trả lời câu hỏi của Yến Lạc, chỉ là sờ sờ đầu Yến Lạc, tiếp tục mở miệng, "Lúc sau ba ba cùng anh hai có một nhiệm vụ, muốn tới một tinh cầu hoang vu tra xét, tạm thời không ở nhà, nếu con liên lạc với chúng ta không được, cũng không nên gấp gáp, ngoan ngoãn qua bên kia làm học sinh trao đổi xong, chúng ta liền đã trở lại."
"Muốn đi lâu như vậy sao? Nhưng không phải ba ba đã không nhận nhiệm vụ.." Đi ra ngoài sao?
Nhìn biểu tình của Yến Tề, vẫn là nuốt lời còn dang dở xuống, ngoan ngoãn gật gật đầu, giơ tay ôm lấy cổ ba mình, hôn một cái lên mặt Yến Tề, "Vậy ba ba phải chú ý an toàn."
Khóe môi Yến Tề hơi gợi lên tới, đáp một tiếng.
Vừa dứt lời, phía sau vang lên một âm thanh ai oán, "Lạc Lạc, còn anh hai thì sao?"
Yến Lạc hoảng sợ, ôm cổ Yến Tề, trợn tròn mắt quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Yến Bách đã không biết khi nào đi tới sau lưng hai người, đáy mắt mang theo hâm mộ ghen ghét nhìn Yến Tề được Yến Lạc ôm.
Mặc kệ là ba già nhà mình hay là thằng nhóc thúi kia, đều thân cận với Yến Lạc hơn mình, đau lòng!
"Con nên ngoan ngoãn đi ăn sáng, sau đó cùng ba đến quân bộ đưa tin."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.